Dương Phụ cũng lấy từ trong túi ra điếu, châm.
Hai chú cháu trầm mặc hút thuốc, thư phòng im lặng đáng sợ.
Sau khi hút xong điếu thuốc, đặt đầu mẩu thuốc lá ở trên bàn gỗ lim, cũng không còn tâm tư quan tâm tàn thuốc này có thể làm hỏng bàn gỗ lim sang quý này không.
Hắn lại lấy ra một điếu châm, lúc này mới lên tiếng hỏi: "Làm sao bây giờ? Chúng ta có trách nhiệm hay không?"
Dương Phủ ngẩng đầu nhìn Dương Phụ một cái, trong lòng cũng có chút thương tiếc.
Hắn là con trai độc nhất của anh cả, mình cũng chỉ có hai con gái, lão thái thái trong nhà cưng chìu hắn có chút quá mức. Nguồn truyện:
/1521
|