Bác sĩ thiên tài

Chương 364: Liên tục mắng mấy ngày liền

/1521


Người ngồi ở ghế chủ tọa là một người đàn ông trung niên trên bốn mươi tuổi, đầu lưa thưa tóc, đeo kính. Ông ta mặc một cái áo blu trắng của bác sỹ tây y. Tướng mạo bình thường nhưng cũng có một phong cách nho nhã, lịch sự.

Ông ta chính là bác sỹ chuyên khoa da Thôi Vĩnh Minh, cũng là một chuyên gia trong lĩnh vực điều trị vết bỏng trên da khá nổi danh trên trường quốc tế. Lần này đại minh tinh bị thương trong quá trình quay phim nên công ty quản lý đã mời ông ta tới giúp điều trị.

Ông ta nhìn Tần Lạc nói: "Chàng trai, không phải tôi nói chuyện khó nghe. Tôi cũng có hiểu biết nhất định với Trung y. Trong vấn đề trị vết bỏng tôi e rằng Trung y khó có trợ giúp gì".

"Tôi chỉ vào đây nghe mọi người thôi. Mọi người cứ tiếp tục đi" Tần Lạc cười, hắn đưa tay ra làm hiệu mời mọi người cứ tiếp tục.

Trước khi chưa hiểu rõ vấn đề hắn thực sự không muốn nói bất kỳ điều gì.

Mễ Tử An ung dung ngồi bên cạnh một người phụ nữ có vẻ hiền lành, nàng cầm chặt tay người phụ nữ đó. Ngồi bên cạnh người phụ nữ đó là một người đàn ông trung niên mặc một bộ comple đen, sắc mặt ông ta khá tiều tuỵ, đang hút thuốc, có lẽ ông ta chính là cha của người bệnh, còn có hai cô gái trẻ khác, có lẽ cũng là người thân.

"A di, cứ yên tâm. Không có việc gì đâu" Mễ Tử An an ủi.

"Ừ. Cám ơn Tử An" Người phụ nữ khẽ lau nước mắt ở khoé mắt, gật đầu nói.

"Được rồi. Tiếp theo chúng ta thảo luận về việc chính" Bác sỹ Thôi Vĩnh Minh nói: "Đầu và gương mặt không bị gì nhưng toàn thân và tứ chi đều bị bỏng từ độ ba trở lên".

"Bác sỹ, bỏng độ ba là như thế nào?" Mễ Tử An hỏi.

"Thông thường căn cứ theo mức độ tổn thương, nông sâu của vết bỏng ảnh hưởng tới làm da, có thể chia làm bốn độ khác nhau. Bỏng độ ba là lớp da giữa đã hoàn toàn bị phá huỷ, làm tổn thương tầng mô liên kết. Tình trạng của làn da lúc này là có màu trắng bệch hay giống như than cốc, rất cứng nhưng không đau, không thể tự lành miệng vết thương được" Thôi Vĩnh Minh đứng lên giải thích.

Mễ Tử An hít một hơi thật sâu hỏi tiếp: "Vậy có nghiêm trọng không? Liệu có ảnh hưởng gì tới tính mạng không?"

"Chắc chắn là không" Thôi Vĩnh Minh nói: "Đầu và gương mặt cô ấy hoàn toàn tốt, không có tổn thương gì. Ý thức tầng sâu của cô ấy vẫn hoàn toàn tỉnh táo nhưng cô ấy tạm thời hôn mê bất tỉnh là do cơn đau đớn của thân thể gây ra. Mọi người cứ yên tâm, không việc gì hết. Bây giờ vấn đề chúng ta phải thảo luận là phương án khôi phục làn da như cũ cho cô ấy vì dù sao cô ấy cũng là một ngôi sao nổi tiếng trong nước. Sự nghiệp của cô ấy đang phát triển thuận lợi như vậy thì không thể để làn da ảnh hưởng tới tiền đồ của cô ấy".

"Đúng. Chúng ta nhất định phải chú ý tới điều này. Cho dù chúng ta có tốn kém bao nhiêu đi nữa cũng nhất định phải trả lại cho cô ấy một làn da hoàn mỹ như ban đầu. Cô ấy chính là một Tiểu Thiên Sứ của chúng ta" Người đàn ông lúc nãy nói "mời vào" bây giờ mới lên tiếng. Anh ta là ông chủ của công ty quản lý nên nói như vậy cũng có mục đích của mình.

Lúc này Tần Lạc mới để ý tới anh ta. Đó là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, tính cách có vẻ hơi nhỏ nhen, anh ta mặc một bộ âu phục vừa khít người. Ngồi xung quanh anh ta là mấy người thoạt nhìn cũng biết đó là nhân viên. Chị Lưu vừa dẫn hai người Tần Lạc vào phòng cũng ngồi ở bên đó.

Nhìn thấy Tần Lạc đang quan sát mình, anh ta khẽ nhếch môi cười với Tần Lạc, để lộ ra hai hàm răng trắng tinh.

Trong nháy mắt đó Tần Lạc có cảm giác kỳ quái về vẻ mặt của người đàn ông đó.

"Biện pháp duy nhất là cấy ghép da" Thôi Vĩnh Minh nói: "Bị bỏng độ ba, tầng da giữa của da đã bị hoại tử, hoàn toàn không có khả năng khôi phục hoàn toàn nếu dùng các biện pháp trợ giúp bên ngoài, cho dù có dùng các loại thuốc bôi da đắt tiền cỡ nào đi nữa cũng không thể nào làm sống lại tế bào của vùng da bị tổn thương".

"Việc giải phẫu có gì nguy hiểm không?"

"Không. Tôi sẽ tự mình cầm dao tiến hành cấy ghép. Tôi cũng sẽ tìm những bác sỹ có kinh nghiệm nhất tới phụ mổ cho tôi" Thôi Vĩnh Minh nói vẻ cam đoan: "Nhưng đương nhiên điều này cũng phụ thuộc vào khả năng thích ứng của cơ thể cô ấy".

"Liệu tôi có thể đi gặp qua bệnh nhân một chút không?" Tần Lạc lên tiếng hỏi.

"Nếu như người nhà của bệnh nhân không có ý kiến gì thì chúng tôi cũng không có vấn đề gì" Thôi Vĩnh Minh nói. Vừa rồi ông ta đã nói thẳng với người thanh niên này. Nếu là một người trẻ tuổi khác thì e sẽ không chịu nhịn được. Dù gương mặt hết sức bình thản nhưng trong lòng cũng sẽ vô cùng khó chịu. Ông ta thật sự không ngờ người thanh niên này không có một biểu hiện khác thường nào ngược lại vẻ mặt của người thanh niên này lại có thiện ý với ông ta. Nụ cười đó rất thuần khiết, hoàn toàn không phải giả bộ.

An phụ nhìn Tần Lạc. Ông ta cũng không tin tưởng Tần Lạc, không vì bất kỳ điều gì khác mà chỉ vì Tần Lạc còn quá trẻ, gương mặt tươi cười nhưng lại có vẻ ngây ngô, hoàn toàn không giống gì với một thầy thuốc siêu việt.

Không có ba mươi năm khổ luyện sao có thể làm một thầy thuốc Trung y nổi tiếng đây?

Thế nhưng Tần Lạc là người bạn Mễ Tử An mang tới nên ông ta cũng không tiện từ chối. Ông ta nói: "Không sao. Chúng ta đi thôi".

Thôi Vĩnh Minh đứng lên nói: "Đi thôi. Tôi dẫn cậu tới đó".

Tần Lạc đứng lên đi theo sau Thôi Vĩnh Minh đi ra khỏi phòng họp.

Lúc này ở trong phòng bệnh, người bệnh mới bị bỏng sẽ phải chịu những cơn đau đớn như cắt da cắt thịt. Đương nhiên cần phải cho người bệnh dùng các loại thuốc an thần để vượt qua thời khác vô cùng quan trọng này.

Sau khi thay trang phục đã tiêu trùng, Thôi Vĩnh Minh và Tần Lạc cùng tiến vào phòng bệnh. Lúc này bệnh nhân vẫn ở trong trạng thái mê man bất tỉnh. Bên cạnh bệnh nhân có hai y tá túc trực hai mươi bốn giờ để săn sóc bệnh nhân.

"Toàn bộ vết thương đã được băng bó bằng băng gạc" Thôi Vĩnh Minh thấy Tần Lạc chăm chú nhìn vết thương nên ông ta lên tiếng giải thích. "Hay để tôi bảo y tá tháo một đoạn ra cho cậu xem?"

"Không sao" Tần Lạc lắc dầu nói. Hắn không có ý định để Thôi Vĩnh Minh tháo băng gạc băng bó ra. Hắn đưa tay ra đè lên phần tay của bệnh nhân không bị bỏng rồi hắn đặt tay lên cổ tay bắt đầu bắt mạch.

Thôi Vĩnh Minh tò mò nhìn động tác của Tần Lạc hỏi: "Cậu có phát hiện gì hả?"

"Trung Quốc có một câu nói là nhìn lá rụng biết mùa thu tới. Vị trí da tay bị bỏng của cô ấy tất nhiên ảnh hưởng tới việc vẩn chuyển công năng bình thường trong cơ thể. Các ông chỉ nhìn thấy tình huống ngoài ra của cô ấy còn tôi thì nhìn thấy tình hình nội tại của cô ấy" Tần Lạc nói.


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status