Được Tần Lạc chỉ dẫn, sau khi Văn Nhân Chiếu trải qua một quá trình khiêu khích, chạy trốn, khiêu khích rồi lại chạy trốn vô cùng phức tạp, cuối cùng hắn đã khiến Bạch Sầu mệt mỏi một cách vô cùng thảm hại, gã thở hồng hộc, hai tay chống đầu gối, thở lên thở xuống.
"Bao vây bốn xung quanh nó cho tao" Bạch Sầu ỉu xìu nói.
Bất kỳ chuyện gì cũng có tính hai mặt. Thân thể Bạch Sầu to béo, khoẻ mạnh nhưng khi vận động lại hao phí nhiều năng lượng
Ngay khi đám bạn bè của Bạch Sầu rục rịch xông tới, Điền Loa chạy vào đám người đó. Tay hắn túm áo của một gã thanh niên sau đó ném tung gã đó bắn ra xa mấy mét thì đám người đó lập tức an phận như gà vịt.
Đối với thực lực tuyệt đối trước mặt, tất cả các âm mưu quỷ kế vây công đều hoàn toàn thất bại.
Bọn họ đã nghe qua đại danh của Điền Loa, biết hắn là cận vệ một ly cũng không rời của Tần Túng Hoành, cũng là cận vệ duy nhất. Một mình vẫn có thể bảo vệ an toàn cho Tần Túng Hoành thì đương nhiên cả đám này không phải là đối thủ của hắn.
"Ai tới hỗ trợ tao sẽ đánh người đó" Điền Loa cười nói
Bạch Sầu nhìn thây hết hy vọng cứu viện, gã tức giận gầm lên một tiếng như trâu đực, gã vọt thẳng tới chỗ Văn Nhân Chiếu đang đứng.
Văn Nhân Chiếu nhận ra Bạch Sầu gần như mệt đứt hơi. Lần này hắn không chạy trốn. Ngay khi Bạch Sầu sắp vọt tới trước mặt hắn, hắn né tránh sang bên sau đó tung chân đá một cước vào cặp mông đẫy đà của Bạch Sầu.
Binh!
Bạch Sầu chạy lảo đảo mấy bước lên trước. "Oạch" một tiếng vang lên, gã ngã sóng soài trên mặt đất.
Lập tức Văn Nhân Chiếu nhảy lên lưng Bạch Sầu vung tay đấm vào đầu gã.
"Mày dám ức hiếp tao này, dám ức hiếp tao này". Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|