Bác sĩ thiên tài

Chương 499: Gièm pha!

/1521


"Đúng vậy. Cô ấy tên là Helen. Anh không thể tưởng tượng được cô ấy xinh đẹp như thế nào đâu" Zhala Qian nhướn đôi mắt tinh ranh mà nói. Từ vẻ mặt của cô có thể khiến người ta biết được Helen quả thực là một người con gái vô cùng xinh đẹp.

"Vậy bạn của cô… Helen mắc phải bệnh gì?"

"Không biết. Đột nhiên cô ấy không ăn gì cả. Ngày càng gầy còm đi, tôi rất lo lắng cho cô ấy. Tôi đã tìm rất nhiều thầy thuốc đến khám bệnh cho cô ấy, cũng uống thuốc, nhưng bệnh trạng của cô ấy vẫn không hề giảm bớt…"

"Bây giờ cô ấy đang ở đâu?" Tần Lạc hỏi. Hắn đã đánh giá người phụ nữ này có lai lịch không hề bình thường, nếu như giúp cô ta chữa khỏi bệnh cho bạn của cô ta, thì có lẽ thuốc Trung y sẽ có thể lưu hành ở Châu Âu sẽ có phần được bảo lãnh hơn nhiều.

Tình bạn, tình bạn, trước tiên phải nói chuyện mới có cảm tình.

"Oh. Cô ấy ở Anh quốc. Tôi không biết lại được gặp thần y ở đây… Nói cách khác, tôi sẽ cho người đưa cô ấy tới đó ngay. Tôi thành khẩn mong muốn Tần Lạc tiên sinh đi một chuyến tới Lodon, xin hãy giúp tôi cứu Helen". Zhala Qian vẻ mặt chân thành cầu khẩn mà nói. Xem ra, tình cảm của cô đối với Helen vô cùng sâu nặng.

"Đi London sao?" Tần Lạc nhìn sang Lệ Khuynh Thành rồi nói tiếp: "Thật sự rất xin lỗi. Tôi tạm thời chưa thể đi ngay được. Tôi còn có chuyện quan trọng phải làm ở

Pari. Nếu như có thể, cô hãy đưa bạn của cô tới Pari?"

"Oh. Như vậy sao có thể được chứ? Helen bây giờ cơ thể suy yếu như vậy… cô sao có thể ngồi tàu đi xa như vậy được chứ?"

"Có thể ngồi máy bay mà". Tần Lạc vừa cười vừa nói. Cô gái này thật không có đầu óc, máy bay so với đi tàu chẳng phải thời gian ít hơn rất nhiều sao?

"Không được. Helen không thể ngồi được trên máy bay" Zhala Qian làm khó.

"Tại sao? Chẳng lẽ bệnh nghiêm trọng đến vậy sao?" Tần Lạc nghi hoặc hỏi.

"Tiên sinh, anh đã bao giờ thấy con ngựa nào ngồi trên máy bay chưa?" Zhala Qian nói

"Con ngựa?"

Tần Lạc mở to hai mắt nhìn, đầu óc như quay cuồng, hỏi lại: "Helen là một con ngựa?"

"Đúng vậy. Nó cũng là người bạn thân thiết của tôi". Zhala Qian gật đầu nói. "Chưa gặp mặt anh không biết nó xinh đẹp đến cỡ nào đâu. Tính cách lại rất dịu dàng, bất luận tôi có vuốt ve như thế nào, cho tới giờ cô ấy cũng không bao giờ từ chối tôi…"

Theo như lời cô gái nói thì Helen dĩ nhiên là một con ngựa cái rất xinh đẹp sao? Tần Lạc có cảm giác như dở khóc dở cười, cảm giác cô gái này thật ngu ngốc khi nghĩ hắn là một bác sĩ thú y.

"Xin lỗi. Tôi chỉ là y nhân, không biết y mã". Tần Lạc vừa cười vừa nói.

"Anh không phải là thầy thuốc rất danh tiếng sao? Hơn nữa, tôi đã xem từng trận đấu của anh qua TV… Thầy thuốc Hàn Quốc so với anh còn thua xa, sao anh lại không biết y mã được?" Zhala Qian tỏ vẻ thất vọng nói.

"Tôi nói rồi. Tôi chỉ biết y nhân, không biết y mã". Tần Lạc nói lại lần nữa. Giọng nói phát ra một cách lạnh lùng.

"Chỉ cần anh có thể giúp tôi chữa khỏi bệnh cho Helen, tôi đồng ý trả phí chữa bệnh cao".

"Tiểu thư, chuyện đó và tiền không liên quan gì đến nhau". Tần Lạc nhìn vào cặp mắt màu lam xinh đẹp của Zhala Qian mà nói: "Tôi không biết con ngựa của cô mắc bệnh gì, nhưng tôi biết cô mắc bệnh gì".

"Cái gì? Tôi cũng có bệnh sao?" Zhala Qian kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy". Tần Lạc gật đầu khẳng định.

"Tôi có bệnh gì chứ?"

"Chứng bệnh đại não thần kinh gián tiếp rối loạn tổng hợp". Tần Lạc nói.

"Đó là bệnh gì?" Zhala Qian tỏ vẻ mặt mờ mịt hỏi. Cô chưa từng nghe tới căn bệnh đó.

Lệ Khuynh Thành nghe thấy Tần Lạc nói ra tên bệnh đó liền mỉm cười, hơi nhếch khóe miệng nhưng không cười ra thành tiếng.

"Loại bệnh này có tên rất đặc biệt". Hai tròng mắt của Tần Lạc có chút nheo lại rồi nói tiếp: "Bệnh thần kinh".

"…"

"Anh dám xỉ nhục công chúa điện hạt tôn kính của chúng tôi sao?" người phụ nữ trung niên đứng cạnh Zhala Qian giận dữ quát lên. Tiếng Trung Quốc của bà tốt hơn nhiều, từng chữ một rất rõ ràng, không hề vướng mắc.

"Là do công chúa điện hạ tôn kính đã xỉ nhục bạn tôi trước". Lệ Khuynh Thành tiếp lời. Đánh nhau loại chuyện này đàn ông dường như rất am hiểu. Còn mắng chửi loại chuyện này thường nhường cho phụ nữ.

Đương nhiên, cũng có ngoại lệ.

"Hắn phải xin lỗi công chúa điện hạ của chúng ta. Có tha thứ hay không thì cần phải xem tâm trạng của công chúa". Người đi theo bên cạnh công chúa phụ trách xử lý, những chuyện hằng ngày của công chúa, để bảo vệ danh dự và sự tôn nghiêm của hoàng thất.

"Không bao giờ có chuyện đó". Lệ Khuynh Thành dứt khoát cự tuyệt một cách lưu loát. "Nếu cô ấy không có ý định xin lỗi bạn tôi trước, thì bạn tôi cũng sẽ không xin lỗi cô ấy. Cả hai người đều phải cùng xin lỗi đối phương. Hoặc là cả hai người cùng không xin lỗi.

"Không. Hắn phải xin lỗi". Người phụ nữ nói, rồi xoay người sang dùng tiếng Anh nói gì đó với hai vệ sĩ. Hai gã vệ sĩ mặc đồ đen ánh mắt giận dữ đi nhanh về phía Tần Lạc.

Tần Lạc tiến lên phía trước che chắn cho Lệ Khuynh Thành, chuẩn bị nghênh đón đối phương có khả năng sẽ tấn công. Bạn đang đọc truyện được lấy tại


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status