Chạy trốn!
Liều mạng chạy trốn!
Hồng Mộng Lâu đã gọi điện đặt vé máy bay một giờ nữa bay tới Mỹ. Chỉ cần lên được máy bay, hắn sẽ được cứu.
Bây giờ thân phận của hắn vẫn chưa bại lộ, cha hắn lại đang rơi vào tình trạng nguy hiểm, lo được thị thực xuất cảnh cho hắn đã là một chuyện không hề dễ dàng.
Hồng Mộng Lâu liên tục tăng tốc độ, hắn muốn lần lượt vượt qua các xe chạy phía trước.
Hắn có cảm giác nguy hiểm đang tới gần. Mỗi giây phút ở lại trên vùng đất hắn đã từng hô mưa gọi gió hắn càng cảm thấy nguy hiểm tăng lên.
"Lệ Khuynh Thành…Tần Lạc, hai con điếm chúng mày…tao nhất định sẽ quay về tìm chúng mày. Tao nhất định sẽ cho chúng mày chết không tử tế" Hồng Mộng Lâu gào lên khản cả giọng.
Nhưng nơi này là đường cao tốc tới sân bay, không có bất kỳ ai nghe được tiếng gào thét giận dữ của hắn, chỉ có xe của hắn vượt qua hai chiếc xe khác. Lái xe của xe bên kia có cơ hội nhìn thấy gương mặt cau có, nhăn nhúm của hắn.
Hồng Mộng Lâu chưa bao giờ nghã bản thân hắn lại có một ngày lâm vào cảnh chán nản như chó nhà có tang vậy.
Hồng Mông Lâu không biết rằng khi hắn đang tăng tốc chạy trốn, không ngừng vượt qua xe khác nhưng sau lưng hắn cũng đang có một người có hành động tương tự như vậy.
Vù!
Vù!
Hai tay Đại Đầu không ngừng di chuyển vô lăng. Hắn điều khiển chiếc xe Chevrolet của mình luồn lách không ngừng, thoạt nhìn từ bên ngoài giống như con lươn trơn tuột liên tiếp lách qua hai chiếc xe, bỏ xa bọn họ ở lại sau.
Có lẽ những lái xe ở sau chửi mắng hắn nhưng ai thèm quan tâm.
Lúc này tầm nhìn của hắn đã thông thoáng hẳn lên.
Đại Đầu nhìn thấy chiếc Mercedes SUV ở phía trước đang phóng với tốc độ như chó điên. Đó chính là mục tiêu của hắn.
Đạin Đầu đạp mạnh chân ga. Chiếc xe giống như bị đạp mạnh một cú từ phía sau, thoáng chốc như điên sau đó càng phi nhanh hơn.
Đại Đầu muốn chặn chiếc xe đó lại trước khi nói tới sân bay.
Đương nhiên chiếc xe phía trước cũng phát hiện ra điều bất thường, cũng tăng tốc liên tục. Lúc này tính năng của xe mới phát huy ưu thế. Hiển nhiên tốc độ việt dã cùng khả năng tăng tốc của chiếc Mercedes Benz tốt hơn xe của Đại Đầu nhiều.
Thế nhưng còn có một thứ ảnh hưởng tới tốc độ lái xe đó chính là kỹ thuật. Đại Đầu là một thành viên Long Tức đương nhiên cũng học qua kỹ thuật lái xe.
Khả năng vượt chướng ngại vật cùng với khả năng vượt qua cung đường cong của Đại Đầu đương nhiên hơn hẳn Hồng Mộng Lâu. Khoảng cách giữa hai xe mỗi lúc một gần. Hai xe sắp sửa chạy song song với nhau.
Thế nhưng hắn lại không có ý định chạy song song với xe kia mà lái xe của mình lao thẳng vào xe đối phương.
Tông nát!
Chiếc Mercedes Benz nảy lên bắn về trước, đầu của chiếc Chevrolet bị đụng bẹp. Không còn cách nào khác. Tiền nào vải ấy. Giá xe Đức đắt đỏ nhưng chất lượng của nó quả thực khiến người ta phải trầm trồ.
Nhưng Đại Đầu cũng không thèm để ý. Sau khi tông lần thứ nhất, hắn lại tiếp tục lái xe tông vào chiếc Mercedes Benz.
Thế nhưng lần này hắn không tông thẳng vào chiếc xe Mercedes Benz mà đâm vào bên trái xe.
Vì vậy đầu của chiếc Mercedes Benz chỉ nghiêng về bên phải.
Két…
Đầu của chiếc Mercedes Benz xoay ngang rồi tông vào lan can đường.
Hồng Mộng Lâu cực kỳ run sợ. Hắn vừa cuống cuồng đánh tay lái, định quay đầu xe ra, chân hắn vừa cuống quýt đạp ga.
Loảng xoảng!
Đầu chiếc Mercedes Benz vẫn tông vào lan can đường nhưng vì có tác dụng của phanh xe nên lực đâm đã giảm đi rất nhiều. Vì vậy ngoại trừ đầu xe bị bẹp một chỗ còn lan can đường vẫn không hề hấn gì.
Hồng Mộng Lâu muốn lùi xe lại để tiếp tục chạy trốn thì phát hiện một thanh niên mặc một bộ véc đen đang đứng cạnh cửa xe của hắn.
Sự xuất hiện quỷ mị này làm Hồng Mộng Lâu giật mình kinh sợ, hắn thất thanh hỏi: "Anh là ai? Anh muốn làm gì?"
"Hãy ngồi sang ghế bên" Đại Đầu bình tĩnh nói. Sắc mặt của hắn như tê dại. Hai mắt hắn đờ đẫn như tượng gỗ.
"Anh là ai? Anh là cảnh sát hả? Hãy đưa thẻ của mình cho tôi xem" Hồng Mộng Lâu gào lên. Hắn muốn kéo dài thời gian để có lái xe nào đi qua chứng kiến sự cố này, nhất định sẽ dừng lại xuống xem xét. Khi đó hắn có thể nhân cơ hội chạy trốn
Ít nhất khi có nhiều người, con người này sẽ không dám làm chuyện giết người diệt khẩu, đúng không?
Hiển nhiên Đại Đầu đã mất kiên nhẫn.
Tay phải Đại Đầu đột nhiên thò qua cửa sổ xe, bóp cổ Hồng Mộng Lâu, hắn mới khẽ dùng sức, công tử Hồng Mộng Lâu lập tức ngã nằm sang ghế bên cạnh.
Đại Đầu mở cửa xe từ bên trong. Hắn tháo dây bảo hiểm của Hồng Mộng Lâu rồi đẩy hắn sang hẳn ghế bên cạnh.
Trên đường cao tốc xuất hiện sự kiện xe truy đuổi nhau đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của các bên liên quan. Đại Đầu chỉ còn cách bắt Hồng Mộng Lâu rồi đưa hắn đi bằng xe của hắn. Nếu không vậy thì chiếc xe sẽ tiết lộ thân phận của Hồng Mộng Lâu, trong khi đó xe của Đại Đầu không có bất kỳ thông tin nào.
Trước khi giới truyền thông chưa bóc trần thân phận của Hồng Mộng Lâu, bọn họ sẽ không giao hắn ra.
Sau đó Đại Đầu ngồi vào ghế lái xe. Sau khi hai tiếng còi vang lên, chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh chạy trốn.
Nhưng lần này chiếc xe không chạy tới sân bay mà chạy theo tuyến đường đã định trước.
Đại Đầu một tay điều khiển vô lăng, một tay móc di động, sau khi bấm số gọi hắn nói: "Cá đã vào lưới".
"Hãy giam giữ ở một chỗ nào đó. Đợi khi thời có tới sẽ cung cấp địa điểm giam giữ cho cảnh sát và giới truyền thông" Trong điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông.
"Đã rõ" Nói xong Đại Đầu ngắt điện thoại.
"Lệ tiểu thư, vị này là Shelton tiên sinh, phó tổng giám đốc của công ty Procter & Gamble. Vị này chính là Trương Hoành Lượng, giám đốc nghiệp vụ khu vực Châu Á. Giám đốc trước Vương Đức Vượng vì đã vi phạm kỷ luật , hành động ngược với nguyên tắc của công ty trong chuyện cạnh tranh đã bị công ty sa thải" Một người phụ nữ mặc một bộ đồ màu đen, dáng người trang nhã, cao sang tươi cười giới thiệu.
"Trước khi tôi tới đây, công ty đã quyết định sa thải Vương Đức Vượng khỏi chức vụ giám đốc nghiệp vụ khu vực Châu Á" Người đàn ông có tên Shelton, cao gầy tươi cười nói với Lệ Khuynh Thành. "Còn cả phó tổng giám đốc Lucy vì nguyên nhân quản lý gây bất lợi cho công ty nên cũng mất chức. Lệ tiểu thư, xin hãy tin tưởng sự xin lỗi chân thành của công ty Procter & Gamble chúng tôi. Chúng tôi quả thật không biết lại xảy ra chuyện như này. Hành vi đê tiện của mấy người đó là trái với ý nguyện của công ty Procter & Gamble. Chúng tôi chỉ cử bọn họ tới đàm phán mà thôi nhưng lại không ngờ bọn họ lại sử dụng thủ đoạn trái với đạo đức nghề nghiệp".
"Đúng vậy, Lệ tiểu thư. Chúng tôi cũng rất kinh hãi sau khi biết chuyện này. Quả thực chúng tôi không thể tin trong công ty Procter & Gamble lại có hạng người vô sỉ như vậy. Tôi đã báo cáo lên hội đồng quản trị công ty. Hội đồng quản trị cũng rất coi trọng việc này nên đã cử Shelton tiên sinh đáp máy bay ngay trong đêm tới đây gặp tiểu thư"
Trương Hoành Lượng giải thích bằng ngôn ngữ Trung Quốc không phải là chuẩn mực.
"Xin thứ cho tôi mạo muội" Lệ Khuynh Thành đặt đùi phải lên trên đùi trái, cả người nàng làm thành một đường cong duyên dáng. Nàng cười tủm tỉm nói: "Tôi muốn biết một câu trả lời. Nếu như giám đốc Vương Đức Vượng dùng thủ đoạn này mua thành công Khuynh Thành Quốc Tế, các ngài có thăng chức, tăng lương cho ông ta không?"
Shelton và Trương Hoành Lượng nhìn nhau.
Một lát sau, Shelton lên tiếng trả lời câu hỏi đó: "Tôi nghĩ ông ta nhất định sẽ không báo cáo với chúng tôi phương pháp mua lại Khuynh Thành Quốc Tế vì vậy nếu ông ta lập được công lớn, căn cứ vào chế độ khen thưởng của công ty, chúng tôi nhất định phải thăng chức, thưởng cho ông ta".
"Đúng vậy. Đây là cái gọi thành bại luận anh hùng" Lệ Khuynh Thành cười khanh khách nói. "Nếu như công ty của tôi bị thua mua, các ngài có tới nhận lỗi với tôi không? Bây giờ băng ghi âm được công bố, hành động xấu xa của các ngài bị bộc lộ. Để cứu lấy hình tượng công ty, các ngài mới chạy tới đây. Các ngài có lập trường của mình, tôi cũng có lập trưởng của tôi. Các ngài nghĩ rằng tôi sẽ tiếp nhận lời xin lỗi đơn giản của các ngài sao? Như vậy không phải chứng tỏ tôi là người phụ nữ rất dễ bị ức hiếp sao?"
Shelton lập tức quay người nhìn Trương Hoành Lượng, nháy mắt ra hiệu. Trương Hoành Lượng gật đầu hiểu ý.
Trương Hoành Lượng lấy ra một tờ ngân phiếu nói: "Chúng tôi cũng biết lần hiểu lầm này đã gây ra thiệt hại cho Khuynh Thành Quốc Tế. Đây là chút bồi thường của chúng tôi. Xin Lệ tiểu thư hãy chấp nhận lời xin lỗi của chúng tôi".
Lệ Khuynh Thành cầm tờ ngân phiếu nhìn lướt qua rồi nói: "Quả nhiên tiền nhiều mà khinh người quá đáng".
"Xin Lệ tiểu thư hãy tha thứ".
'Tôi tha thứ" Lệ Khuynh Thành nói: "Tôi có thể tin tưởng công ty các ngài không biết sự thật của sự kiện thu mua xấu xa này".
"Cám ơn" Trương Hoành Lượng vui mừng nói: "Vậy chúng tôi có thể mời Lệ tiểu thư giúp phát đi một tuyên bố nói rõ Khuynh Thành Quốc Tế và công ty Procter & Gamble có mối quan hệ cạnh tranh và hợp tác tốt đẹp, tin tưởng rằng công ty Procter & Gamble không hề làm chuyện này".
"Không thể" Lệ Khuynh Thành thẳng thắn chối từ.
"Tại sao?" Shelton và Trương Hoành Lượng cùng lên tiếng hỏi. Người phụ nữ này sao có thể thay đổi nhanh như vậy?
"Tôi có thể lừa gạt bản thân mình nhưng tôi không thể lừa gạt người tiêu dùng".
"…"
Trương Hoành Lượng thầm nghĩ: cô tin tưởng thì được cái quái gì. Quan trọng là được khách hàng tin tưởng.
Lần đàm phán này kết thúc trong không khí nặng nề.
Cuối buổi chiều trên diễn đàn Tianya lớn nhất Trung Quốc có một nickname là "bikini gợi cảm" đã phát đi một thông điệp: Nhân vật thần bí đã được đưa ra ánh sáng. Đối tượng nghi ngờ là con trai của người trong ngành. Bài báo cũng dùng phương pháp "Nhân nhục sưu tác" tiến hành phân tích các yếu tố của nhân vật thần bí như: dòng họ, giọng nói, khả năng che giấu cùng thế lực của người đứng sau lưng, vạch trần thận phận của con người thần bí đó rất có lý, có chứng cứ.
Sau khi bài báo này được đăng lên đã ngay lập tức thu hút được sự chú ý. Chi có gần một tiếng mà lượng người truy cập là hơn một vạn người. Hơn ngàn người bình luận.
/1521
|