Khi Lâm Hoán Khê đứng dậy đi toilet thì món thịt bò Tần Lạc gọi rất nhanh được mang lên, đựng trong một chiếc đĩa viền đen rất sang trọng. Giữa chiếc đĩa là một khối thịt bò nướng đen xì nhưng không phải do bị cháy mà là do được tẩm ướp mấy loại gia vị nào đó.
Tần Lạc nhìn đĩa thức ăn trước mặt, ánh mắt có chút tư lự, hơi do dự một chút rồi cũng cầm dao nĩa lên.
Nhưng là, hắn cắm thẳng cái nĩa vào giữa miếng thịt bò, đưa lên mồm ngoạm một miếng to tổ bố.
Tên bồi bàn đang đứng bên cạnh chắt hồng tửu cho Tần Lạc bị động tác của hắn làm cho chấn kinh, quên luôn mình đang làm gì, rượu tràn hết ra ngoài.
"Này, tràn kìa!" Tần Lạc mặc dù đang rất vất vả xé miếng thịt bằng mồm nhưng thấy rượu tràn ra ngoài cũng đành phải dừng lại nhắc nhở. Nhỡ đâu ở đây họ tính tiền cả rượu tràn ra ngoài kia thì sao!
"Hả? Xin lỗi, xin lỗi." Bồi bàn nghe vậy mới giật mình phản ứng lại. Vội vàng lấy ra một cái khăn trắng, lau sạch chỗ rượu đổ trên bàn.
Tần Lạc khoát tay nói: "Không sao, ngươi cũng không cần ở đây, chúng ta tự uống tự rót được rồi."
"Cám ơn." Bồi bàn cuống quít cảm tạ nhưng trước khi rời đi vẫn cố liếc nhìn miếng thịt xé giở trên tay Tần Lạc một cái.
Một người có bộ răng khủng khiếp!
/1521
|