Tất cả mọi người đều biết chuyện Đỗ Dự và Nghi Lâm cho nên cho rằng người hắn nói đến là Nghi Lâm. Chỉ có Ninh Trung Tắc là khuôn mặt nháy mắt ửng hồng, sắc đỏ lan đến tận cổ. Vị mỹ nhân thê chín mọng này đương nhiên biết Đỗ Dự vì nàng bỏ qua cơ hội cầu sinh!
Tang tam nương hừ lạnh nói: "Như vậy thì không thể trách ta được!"
Lệnh Hồ Xung gầm lên một tiếng, trường kiếm đâm thẳng tới. Tang tam nương yêu kiều cười một tiếng, lam sa chưởng vỗ lên ngực Lệnh Hồ Xung, nháy mắt Lệnh Hồ Xung bị đánh văng xa ngã xuống đất không đứng dậy nổi.
Đỗ Dự thấy vậy thì khẽ rùng mình. Tuy lúc này Lệnh Hồ Xung chưa học độc cô cửu kiếm nhưng cũng là cao thủ hạng nhất trên giang hồ mà lại bị một chưởng của Tang tam nương đánh cho gần chết. Trưởng lão ma giáo không chỉ có hư danh a… Không được, phải nghĩ biện pháp thoát thân mới được. Cùng lắm thì mượn Nhạc Bất Quần khai đao.
Hắn vội kéo Ninh Trung Tắc, Hoa Sơn ngọc nữ thấy hắn giữa ban ngày ban mặt dám kéo tay mình, mắt hạnh trợn tròn đang định phát tác thì Đỗ Dự đã khẽ nói: "Ta đã cứu nàng và San nhi hai lần, chuyện không quá ba lần, nếu như lại cứu nàng lần nữa thì nàng cảm ơn ta như nào?"
Ninh Trung Tắc hai tai ửng đỏ, mắt nhìn chằm chằm Đỗ Dự nói: "Ngươi muốn gì?"
Đỗ Dự khe khẽ cười: "Ta muốn nàng nhớ đến ta."
Đây là trắng trợn tán mỹ nhân thê, còn là hiệp nữ võ nghệ cao cường nữa!
Ninh Trung Tắc đang định quát giận thì Đỗ Dự ha ha khẽ cười, đi hướng đối diện: "Thật không dám giấu, tiểu bối chính là kẻ trộm tịch tà kiếm phổ ngày đó! Oan có đầu nợ có chủ, không cần tạo nhiều sát nghiệp, dẫn tiểu bối đi là được rồi."
Hắn tính toán chính là bản thân có thuộc tính lang cố quyến cuồng, gia nhập Hắc Mộc nhai, dựa vào 20 điểm hảo cảm và miệng lưỡi trơn trượt, ít nhất có thể tự bảo. Cùng lắm là dâng ra một nửa tịch tà kiếm phổ, đồng thời bán luôn cả Nhạc Bất Quần đại hiệp nữa, thế là xong! Như vậy, Ninh Trung Tắc sẽ được cứu.
Đỗ Dự vừa nói vậy, Ninh Trung Tắc tuy sắc mặt như thường nhưng lồng ngực nhanh chóng phập phồng. Đỗ Dự tinh ý nhìn thấy nên khẽ cười vui.
Lúc này đột nhiên một hắc y nhân cưỡi khoái mã phi đến, hét lớn: "Thiên thu muôn đời, nhất thống giang hồ! Đông Phương giáo chủ có lệnh phản đồ Hướng Vấn Thiên trong một tiểu đình cách nơi này hơn 10 dặm, mọi người lập tức vứt bỏ nhiệm vụ kiếm phổ, đi giết chết Hướng Vấn Thiên! Bất kể sinh tử, ai lấy được đầu hắn lập tức thăng trưởng lão, trưởng lão thì thăng thái thượng trưởng lão!"
Nghe đến đó, Bảo Đại Sở, Tang tam nương, Tần Vĩ Bang liếc nhìn nhau, thái thượng trưởng lão! Gần như trong nháy mắt, ba vị trưởng lão điên cuồng chạy hướng tòa đình cách 10 dặm. Cũng may Tang tam nương còn chưa quên Đỗ Dự, nắm chặt hắn bay vút đi. Giáo đồ ma giáo cũng nháy mắt theo sau trưởng lão, điên cuồng chạy hướng nơi đó.
Phương Sinh đại sư hai tay làm chữ thập: "Ma giáo này không ngờ bỏ qua cơ hội giết chết chúng ta ngay trước mắt mà đi giết Hướng Vấn Thiên gì đó, thật là thần phật phù hộ."
Đám người Dư Thương Hải, Mạc đại tiên sinh, Thiên Môn đạo trưởng, Đinh Miễn liếc nhìn nhau, đều có cảm giác may mắn còn sống từ cõi chết. Bỗng có một người điên cuồng chạy từ phương xa đến, tay cầm lệnh bài minh chủ, chính là Địch Tu phái Tung Sơn.
Hắn kêu to: "Tả minh chủ có lệnh, trưởng lão ma giáo Hướng Vấn Thiên cách nơi này hơn 10 dặm. Chúng nhân ngũ nhạc kiếm phái lập tức tiến đến vây công, không được chậm trễ! Tả minh chủ, Phương Chính đại sư, Xung Hư đạo trưởng đều đã đến. Giết chết Hướng Vấn Thiên sẽ được minh chủ, Thiếu Lâm và Võ Đang trọng thưởng!"
Trong nháy mắt, những kẻ mạo hiểm Sử Quốc Lương, Thiên Quang, Vương Bằng, Ngô Lương… bỗng nhảy dựng lên bởi vì bọn họ thu được thông báo của không gian: "Ngươi dẫn phát tùy cơ nhiệm vụ: đuổi giết Hướng Vấn Thiên! Do ma giáo nội loạn, trưởng lão Hướng Vấn Thiên không phục Đông Phương Bất Bại, tính cứu ra lão giáo chủ Nhậm Ngã Hành, bị Đông Phương Bất Bại phát hiện phái người đuổi giết. Đồng thời, chúng nhân chính đạo cũng dốc sức đuổi giết. Nếu có thể giết chết trưởng lão ma giáo, ngoài giành được chìa khóa của Hướng Vấn Thiên (bất kể Hướng Vấn Thiên thương nặng như nào, % hoàn thành chém giết của ngươi ra sao đều thu được 100% chìa khóa), còn thu được một bản bí tịch của ngũ nhạc kiếm phái, Võ Đang, Thiếu Lâm không thấp hơn 5 cấp."
Lập tức những kẻ mạo hiểm này như được tiêm thuốc kích thích, điên cuồng xông hướng 10 dặm.
Không chút nghi ngờ, Hướng Vấn Thiên là cường giả. Dù là trong nguyên tác hay thế giới này nhưng phải biết hắn chỉ có một mình! Ma giáo xuất động hơn ngàn người! Chính đạo có đến hơn trăm!
Trong nguyên tác, Hướng Vấn Thiên được Lệnh Hồ Xung trợ giúp cuối cùng trốn thoát nhưng tiểu thuyết dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết. Nhiều người như vậy, mỗi người ném một phi tiêu cũng đủ để Hướng Vấn Thiên thành thịt vụn! Mà không gian nói rõ, bất kể điểm cống hiến đánh chết thấp đến đâu, chỉ cần là người giết chết Hướng Vấn Thiên là thu được 100% bảo vật + bí tịch võ công không thấp hơn 5 cấp! Loại chuyện nguy hiểm thấp, lợi ích cao này ai chịu bỏ qua chứ?
Dưới minh chủ lệnh và kẻ mạo hiểm xúi giục, nhân sĩ chính đạo cũng dồn dập khởi trình, chặn giết Hướng Vấn Thiên, một lòng ham muốn nổi danh. Còn về vấn đề an toàn, có phương trượng Thiếu Lâm, chưởng môn Võ Đang, Tả Lãnh Thiền, ba đại cao thủ chính phái tại trường, ma giáo có thể làm càn sao?
Đỗ Dự bị Tang tam nương dẫn đến một tiểu đình. Quả nhiên, một lão già dung mạo gầy gò ngồi thẳng trong đình, vác theo một tay nải nhưng không có binh khí. Râu dài bạc trắng để rủ trước ngực, tay cầm chén rượu, mắt đăm chiêu nhìn chân trời phía xa, trên thân còn mang gông xiềng, thần tình tràn đầy kiêu ngạo lạc mịch.
Xung quanh là hai phái chính tà kính vị phân minh, một bên là cao thủ Nhật Nguyệt thần giáo, một bên là nhân sĩ chính đạo. Nhân sĩ hai phái đều có mấy trăm người, hùng cứ một phía thanh thế to lớn vô cùng. Khác với nguyên tác, lần này kinh động ba đại cao thủ chính phái là Phương Chính đại sư, Xung Hư đạo trưởng và Tả Lãnh Thiền mà phe ma giáo cũng có thêm mấy cao thủ cấp trưởng lão, rõ ràng Đông Phương Bất Bại vô cùng coi trọng việc đuổi giết Hướng Vấn Thiên.
Hướng Vấn Thiên không chút đem chính tà song phương vây công để vào mắt, lại cầm lấy bình rượu lớn nốc, rượu từ mép hắn chảy xuống thấm ướt vạt áo, quả thật hào khí ngút trời.
Tang tam nương bước ra quát: "Hướng Vấn Thiên, ngươi vì sao phản bội Đông Phương giáo chủ? Hiện tại theo ta trở về, nói không chừng giáo chủ niệm tình ngươi hiệu lực thần giáo nhiều năm, sẽ khai ân cho ngươi."
Hướng Vấn Thiên nghe được lời này ha ha cười lớn: "Phản bội? Giáo chủ thần giáo vốn là Nhậm lão giáo chủ! Nhậm lão giáo chủ có ý truyền ngôi cho Đông Phương Bất Bại nhưng tặc tử kia khí tượng lang cố, không ngờ nửa năm cũng không đợi được, thừa dịp Nhậm lão giáo chủ luyện công sai lầm, tạo phản lấn chủ. Chính hắn không xứng, ta bỏ hắn rời đi sao có thể nói là phản bội chứ? Những kẻ hiệu trung với hắn như các ngươi mới là tội nhân của thần giáo!"
Tang tam nương sắc mặt thay đổi, Tần Bang Vĩ quát: "Đừng có nói bừa! Nhậm lão giáo chủ trước khi kịp truyền ngôi thì luyện công tẩu hỏa nhập ma, cưỡi hạc tây thiên. Hướng Vấn Thiên, tội ngươi không thể tha, hôm nay lĩnh chết đi!"
Hắn khẽ đánh mắt mệnh lệnh thuộc hạ của mình tiến lên vây công nhưng là những giáo chúng này có chút chần chừ. Hướng Vấn Thiên là quang minh hữu sứ, địa vị cao lại tích uy sâu đậm, hắn theo gót Nhậm Ngã Hành nam chinh bắc chiến, rất nhiều giáo chúng đều bội phục công phu của hắn nên nhất thời không ai dám lên.
Sau khi Đông Phương Bất Bại soán vị, thanh trừ bang chúng cũ, hấp thu người mới, Bảo Đại Sở, Tần Bang Vĩ, Tang tam nương đều là những trưởng lão mới được đề bạt lên. Những trưởng lão đời trước như Hách trưởng lão, Khâu trưởng lão, Văn Trường trưởng lão… lần lượt bị Đông Phương Bất Bại hại chết, những người mới này không có nhiều cố kỵ như vậy. Tần Bang Vĩ cười lạnh, quát lên: "Đông Phương giáo chủ có lệnh, ai giết chết Hướng Vấn Thiên được phong làm trưởng lão. Các ngươi vì sao còn chần chừ không lên?"
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, huống hồ những giáo chúng mới còn chưa từng kiến thức Hướng Vấn Thiên đáng sợ như nào, nhất thời có hơn trăm người nóng lòng muốn lên thử vận may.
Đỗ Dự lúc này lại rơi vào trầm tư. Hắn là đại phản diện, có khí tượng lang cố quyến cuồng nên nhận được một nhiệm vụ kỳ quái, cho phép lựa chọn!
"Ngươi dẫn phát nhiệm vụ thuộc riêng phản diện: vây công Hướng Vấn Thiên. Nhiệm vụ có thể chọn nhánh."
"Là phản diện, ngươi có thể gia nhập phe Đông Phương Bất Bại, trợ giúp Nhật Nguyệt thần giáo giết chết Hướng Vấn Thiên. Phần thưởng: 500 điểm phản diện, chìa khóa Hướng Vấn Thiên, chức vị trưởng lão ma giáo, hảo cảm Đông Phương Bất Bại. Trừng phạt thất bại: không. Độ khó: C (hơi có nguy hiểm)."
"Là phản diện, ngươi có thể lựa chọn gia nhập phe Nhậm Ngã Hành, cứu giúp Hướng Vấn Thiên, trợ giúp hắn chạy thoát. Phần thưởng: 500 điểm phản diện, hảo cảm Nhậm Ngã Hành, Nhậm Doanh Doanh, Hướng Vấn Thiên, tiến bước nhiệm vụ sau: biến cố Hắc Mộc Nhai. Trừng phạt thất bại: bất kể thành công hay thất bại đều bị thế lực của Đông Phương Bất Bại đuổi giết. Độ khó: A (ngươi không thể còn sống)."
Đỗ Dự không khỏi sa vào đắn đo. Trong thế giới này, lựa chọn của Lệnh Hồ Xung không có giá trị tham khảo. Có rất nhiều điểm khác giữa nguyên tác và thế giới, nói ví dụ, Đỗ Dự không có số mạnh vai chính, giết sạch tất cả như Lệnh Hồ Xung. Nơi này tùy tiện một cao thủ nhị lưu cũng có thể giết hắn.
Nhưng cái để Đỗ Dự băn khoan là hai nhiệm vụ này vì sao gia nhập phe Đông Phương Bất Bại độ khó thấp, phần thưởng cao, thất bại không bị trừng phạt, mà gia nhập phe Nhậm Ngã Hành, độ khó cao, phần thưởng ít đến đáng thương, thậm chí còn bị trừng phạt! Vì sao lại bất bình hành như vậy?
Trong không gian, tuy Đỗ Dự chỉ mới nhận mấy nhiệm vụ nhưng có thể đoán được nguy hiểm tỷ lệ với phần thưởng. Nguy hiểm càng cao, phần thưởng càng lớn! Điểm giải thích duy nhất cho vấn đề bất bình hành này chính là nhiệm vụ sau biến cố Hắc Mộc Nhai, nó nhất định chứa giá trị lớn lao đủ để bù đắp nguy hiểm, thậm chí mang đến chỗ tốt khó lường.
Biến cố Hắc Mộc nhai, từ cái tên có thể đoán được là trợ giúp Hướng Vấn Thiên, cứu ra Nhậm Ngã Hành, giết lên Hắc Mộc nhai, đánh chết Đông Phương Bất Bại. Vậy là Hắc Mộc nhai thay đổi triều đại, Nhậm Ngã Hành lần nữa nắm quyền cao.
Tang tam nương hừ lạnh nói: "Như vậy thì không thể trách ta được!"
Lệnh Hồ Xung gầm lên một tiếng, trường kiếm đâm thẳng tới. Tang tam nương yêu kiều cười một tiếng, lam sa chưởng vỗ lên ngực Lệnh Hồ Xung, nháy mắt Lệnh Hồ Xung bị đánh văng xa ngã xuống đất không đứng dậy nổi.
Đỗ Dự thấy vậy thì khẽ rùng mình. Tuy lúc này Lệnh Hồ Xung chưa học độc cô cửu kiếm nhưng cũng là cao thủ hạng nhất trên giang hồ mà lại bị một chưởng của Tang tam nương đánh cho gần chết. Trưởng lão ma giáo không chỉ có hư danh a… Không được, phải nghĩ biện pháp thoát thân mới được. Cùng lắm thì mượn Nhạc Bất Quần khai đao.
Hắn vội kéo Ninh Trung Tắc, Hoa Sơn ngọc nữ thấy hắn giữa ban ngày ban mặt dám kéo tay mình, mắt hạnh trợn tròn đang định phát tác thì Đỗ Dự đã khẽ nói: "Ta đã cứu nàng và San nhi hai lần, chuyện không quá ba lần, nếu như lại cứu nàng lần nữa thì nàng cảm ơn ta như nào?"
Ninh Trung Tắc hai tai ửng đỏ, mắt nhìn chằm chằm Đỗ Dự nói: "Ngươi muốn gì?"
Đỗ Dự khe khẽ cười: "Ta muốn nàng nhớ đến ta."
Đây là trắng trợn tán mỹ nhân thê, còn là hiệp nữ võ nghệ cao cường nữa!
Ninh Trung Tắc đang định quát giận thì Đỗ Dự ha ha khẽ cười, đi hướng đối diện: "Thật không dám giấu, tiểu bối chính là kẻ trộm tịch tà kiếm phổ ngày đó! Oan có đầu nợ có chủ, không cần tạo nhiều sát nghiệp, dẫn tiểu bối đi là được rồi."
Hắn tính toán chính là bản thân có thuộc tính lang cố quyến cuồng, gia nhập Hắc Mộc nhai, dựa vào 20 điểm hảo cảm và miệng lưỡi trơn trượt, ít nhất có thể tự bảo. Cùng lắm là dâng ra một nửa tịch tà kiếm phổ, đồng thời bán luôn cả Nhạc Bất Quần đại hiệp nữa, thế là xong! Như vậy, Ninh Trung Tắc sẽ được cứu.
Đỗ Dự vừa nói vậy, Ninh Trung Tắc tuy sắc mặt như thường nhưng lồng ngực nhanh chóng phập phồng. Đỗ Dự tinh ý nhìn thấy nên khẽ cười vui.
Lúc này đột nhiên một hắc y nhân cưỡi khoái mã phi đến, hét lớn: "Thiên thu muôn đời, nhất thống giang hồ! Đông Phương giáo chủ có lệnh phản đồ Hướng Vấn Thiên trong một tiểu đình cách nơi này hơn 10 dặm, mọi người lập tức vứt bỏ nhiệm vụ kiếm phổ, đi giết chết Hướng Vấn Thiên! Bất kể sinh tử, ai lấy được đầu hắn lập tức thăng trưởng lão, trưởng lão thì thăng thái thượng trưởng lão!"
Nghe đến đó, Bảo Đại Sở, Tang tam nương, Tần Vĩ Bang liếc nhìn nhau, thái thượng trưởng lão! Gần như trong nháy mắt, ba vị trưởng lão điên cuồng chạy hướng tòa đình cách 10 dặm. Cũng may Tang tam nương còn chưa quên Đỗ Dự, nắm chặt hắn bay vút đi. Giáo đồ ma giáo cũng nháy mắt theo sau trưởng lão, điên cuồng chạy hướng nơi đó.
Phương Sinh đại sư hai tay làm chữ thập: "Ma giáo này không ngờ bỏ qua cơ hội giết chết chúng ta ngay trước mắt mà đi giết Hướng Vấn Thiên gì đó, thật là thần phật phù hộ."
Đám người Dư Thương Hải, Mạc đại tiên sinh, Thiên Môn đạo trưởng, Đinh Miễn liếc nhìn nhau, đều có cảm giác may mắn còn sống từ cõi chết. Bỗng có một người điên cuồng chạy từ phương xa đến, tay cầm lệnh bài minh chủ, chính là Địch Tu phái Tung Sơn.
Hắn kêu to: "Tả minh chủ có lệnh, trưởng lão ma giáo Hướng Vấn Thiên cách nơi này hơn 10 dặm. Chúng nhân ngũ nhạc kiếm phái lập tức tiến đến vây công, không được chậm trễ! Tả minh chủ, Phương Chính đại sư, Xung Hư đạo trưởng đều đã đến. Giết chết Hướng Vấn Thiên sẽ được minh chủ, Thiếu Lâm và Võ Đang trọng thưởng!"
Trong nháy mắt, những kẻ mạo hiểm Sử Quốc Lương, Thiên Quang, Vương Bằng, Ngô Lương… bỗng nhảy dựng lên bởi vì bọn họ thu được thông báo của không gian: "Ngươi dẫn phát tùy cơ nhiệm vụ: đuổi giết Hướng Vấn Thiên! Do ma giáo nội loạn, trưởng lão Hướng Vấn Thiên không phục Đông Phương Bất Bại, tính cứu ra lão giáo chủ Nhậm Ngã Hành, bị Đông Phương Bất Bại phát hiện phái người đuổi giết. Đồng thời, chúng nhân chính đạo cũng dốc sức đuổi giết. Nếu có thể giết chết trưởng lão ma giáo, ngoài giành được chìa khóa của Hướng Vấn Thiên (bất kể Hướng Vấn Thiên thương nặng như nào, % hoàn thành chém giết của ngươi ra sao đều thu được 100% chìa khóa), còn thu được một bản bí tịch của ngũ nhạc kiếm phái, Võ Đang, Thiếu Lâm không thấp hơn 5 cấp."
Lập tức những kẻ mạo hiểm này như được tiêm thuốc kích thích, điên cuồng xông hướng 10 dặm.
Không chút nghi ngờ, Hướng Vấn Thiên là cường giả. Dù là trong nguyên tác hay thế giới này nhưng phải biết hắn chỉ có một mình! Ma giáo xuất động hơn ngàn người! Chính đạo có đến hơn trăm!
Trong nguyên tác, Hướng Vấn Thiên được Lệnh Hồ Xung trợ giúp cuối cùng trốn thoát nhưng tiểu thuyết dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết. Nhiều người như vậy, mỗi người ném một phi tiêu cũng đủ để Hướng Vấn Thiên thành thịt vụn! Mà không gian nói rõ, bất kể điểm cống hiến đánh chết thấp đến đâu, chỉ cần là người giết chết Hướng Vấn Thiên là thu được 100% bảo vật + bí tịch võ công không thấp hơn 5 cấp! Loại chuyện nguy hiểm thấp, lợi ích cao này ai chịu bỏ qua chứ?
Dưới minh chủ lệnh và kẻ mạo hiểm xúi giục, nhân sĩ chính đạo cũng dồn dập khởi trình, chặn giết Hướng Vấn Thiên, một lòng ham muốn nổi danh. Còn về vấn đề an toàn, có phương trượng Thiếu Lâm, chưởng môn Võ Đang, Tả Lãnh Thiền, ba đại cao thủ chính phái tại trường, ma giáo có thể làm càn sao?
Đỗ Dự bị Tang tam nương dẫn đến một tiểu đình. Quả nhiên, một lão già dung mạo gầy gò ngồi thẳng trong đình, vác theo một tay nải nhưng không có binh khí. Râu dài bạc trắng để rủ trước ngực, tay cầm chén rượu, mắt đăm chiêu nhìn chân trời phía xa, trên thân còn mang gông xiềng, thần tình tràn đầy kiêu ngạo lạc mịch.
Xung quanh là hai phái chính tà kính vị phân minh, một bên là cao thủ Nhật Nguyệt thần giáo, một bên là nhân sĩ chính đạo. Nhân sĩ hai phái đều có mấy trăm người, hùng cứ một phía thanh thế to lớn vô cùng. Khác với nguyên tác, lần này kinh động ba đại cao thủ chính phái là Phương Chính đại sư, Xung Hư đạo trưởng và Tả Lãnh Thiền mà phe ma giáo cũng có thêm mấy cao thủ cấp trưởng lão, rõ ràng Đông Phương Bất Bại vô cùng coi trọng việc đuổi giết Hướng Vấn Thiên.
Hướng Vấn Thiên không chút đem chính tà song phương vây công để vào mắt, lại cầm lấy bình rượu lớn nốc, rượu từ mép hắn chảy xuống thấm ướt vạt áo, quả thật hào khí ngút trời.
Tang tam nương bước ra quát: "Hướng Vấn Thiên, ngươi vì sao phản bội Đông Phương giáo chủ? Hiện tại theo ta trở về, nói không chừng giáo chủ niệm tình ngươi hiệu lực thần giáo nhiều năm, sẽ khai ân cho ngươi."
Hướng Vấn Thiên nghe được lời này ha ha cười lớn: "Phản bội? Giáo chủ thần giáo vốn là Nhậm lão giáo chủ! Nhậm lão giáo chủ có ý truyền ngôi cho Đông Phương Bất Bại nhưng tặc tử kia khí tượng lang cố, không ngờ nửa năm cũng không đợi được, thừa dịp Nhậm lão giáo chủ luyện công sai lầm, tạo phản lấn chủ. Chính hắn không xứng, ta bỏ hắn rời đi sao có thể nói là phản bội chứ? Những kẻ hiệu trung với hắn như các ngươi mới là tội nhân của thần giáo!"
Tang tam nương sắc mặt thay đổi, Tần Bang Vĩ quát: "Đừng có nói bừa! Nhậm lão giáo chủ trước khi kịp truyền ngôi thì luyện công tẩu hỏa nhập ma, cưỡi hạc tây thiên. Hướng Vấn Thiên, tội ngươi không thể tha, hôm nay lĩnh chết đi!"
Hắn khẽ đánh mắt mệnh lệnh thuộc hạ của mình tiến lên vây công nhưng là những giáo chúng này có chút chần chừ. Hướng Vấn Thiên là quang minh hữu sứ, địa vị cao lại tích uy sâu đậm, hắn theo gót Nhậm Ngã Hành nam chinh bắc chiến, rất nhiều giáo chúng đều bội phục công phu của hắn nên nhất thời không ai dám lên.
Sau khi Đông Phương Bất Bại soán vị, thanh trừ bang chúng cũ, hấp thu người mới, Bảo Đại Sở, Tần Bang Vĩ, Tang tam nương đều là những trưởng lão mới được đề bạt lên. Những trưởng lão đời trước như Hách trưởng lão, Khâu trưởng lão, Văn Trường trưởng lão… lần lượt bị Đông Phương Bất Bại hại chết, những người mới này không có nhiều cố kỵ như vậy. Tần Bang Vĩ cười lạnh, quát lên: "Đông Phương giáo chủ có lệnh, ai giết chết Hướng Vấn Thiên được phong làm trưởng lão. Các ngươi vì sao còn chần chừ không lên?"
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, huống hồ những giáo chúng mới còn chưa từng kiến thức Hướng Vấn Thiên đáng sợ như nào, nhất thời có hơn trăm người nóng lòng muốn lên thử vận may.
Đỗ Dự lúc này lại rơi vào trầm tư. Hắn là đại phản diện, có khí tượng lang cố quyến cuồng nên nhận được một nhiệm vụ kỳ quái, cho phép lựa chọn!
"Ngươi dẫn phát nhiệm vụ thuộc riêng phản diện: vây công Hướng Vấn Thiên. Nhiệm vụ có thể chọn nhánh."
"Là phản diện, ngươi có thể gia nhập phe Đông Phương Bất Bại, trợ giúp Nhật Nguyệt thần giáo giết chết Hướng Vấn Thiên. Phần thưởng: 500 điểm phản diện, chìa khóa Hướng Vấn Thiên, chức vị trưởng lão ma giáo, hảo cảm Đông Phương Bất Bại. Trừng phạt thất bại: không. Độ khó: C (hơi có nguy hiểm)."
"Là phản diện, ngươi có thể lựa chọn gia nhập phe Nhậm Ngã Hành, cứu giúp Hướng Vấn Thiên, trợ giúp hắn chạy thoát. Phần thưởng: 500 điểm phản diện, hảo cảm Nhậm Ngã Hành, Nhậm Doanh Doanh, Hướng Vấn Thiên, tiến bước nhiệm vụ sau: biến cố Hắc Mộc Nhai. Trừng phạt thất bại: bất kể thành công hay thất bại đều bị thế lực của Đông Phương Bất Bại đuổi giết. Độ khó: A (ngươi không thể còn sống)."
Đỗ Dự không khỏi sa vào đắn đo. Trong thế giới này, lựa chọn của Lệnh Hồ Xung không có giá trị tham khảo. Có rất nhiều điểm khác giữa nguyên tác và thế giới, nói ví dụ, Đỗ Dự không có số mạnh vai chính, giết sạch tất cả như Lệnh Hồ Xung. Nơi này tùy tiện một cao thủ nhị lưu cũng có thể giết hắn.
Nhưng cái để Đỗ Dự băn khoan là hai nhiệm vụ này vì sao gia nhập phe Đông Phương Bất Bại độ khó thấp, phần thưởng cao, thất bại không bị trừng phạt, mà gia nhập phe Nhậm Ngã Hành, độ khó cao, phần thưởng ít đến đáng thương, thậm chí còn bị trừng phạt! Vì sao lại bất bình hành như vậy?
Trong không gian, tuy Đỗ Dự chỉ mới nhận mấy nhiệm vụ nhưng có thể đoán được nguy hiểm tỷ lệ với phần thưởng. Nguy hiểm càng cao, phần thưởng càng lớn! Điểm giải thích duy nhất cho vấn đề bất bình hành này chính là nhiệm vụ sau biến cố Hắc Mộc Nhai, nó nhất định chứa giá trị lớn lao đủ để bù đắp nguy hiểm, thậm chí mang đến chỗ tốt khó lường.
Biến cố Hắc Mộc nhai, từ cái tên có thể đoán được là trợ giúp Hướng Vấn Thiên, cứu ra Nhậm Ngã Hành, giết lên Hắc Mộc nhai, đánh chết Đông Phương Bất Bại. Vậy là Hắc Mộc nhai thay đổi triều đại, Nhậm Ngã Hành lần nữa nắm quyền cao.
/59
|