Sức ảnh hưởng của Đường Mục Châu quả nhiên rất lớn, sau khi phòng học vụ thảo luận về đơn xin tạm nghỉ của Tạ Minh Triết, cuối cùng cũng phê chuẩn cho cậu tạm nghỉ học.
Tạm nghỉ học sẽ tính theo học kỳ, Tạ Minh Triết viết trong đơn là xin tạm nghỉ ba học kỳ, từ tháng 9 năm 3001 Lịch Tinh Tú tới kỳ nghỉ đông tháng 1 năm 3003. Cậu phải xin nghỉ thêm một học kỳ là vì giải đấu liên minh chuyên nghiệp tới tháng 12 mới kết thúc. Mà trường học lại khai giảng vào tháng 9, nếu cậu chỉ xin nghỉ 1 năm thì sẽ không có cách nào tập trung thi đấu ở vòng đấu cuối năm được.
Cậu cam đoan trong đơn xin tạm nghỉ chắc chắn sẽ về trường đúng hạn để hoàn thành việc học.
Năm đầu tiên là quan trọng nhất, cậu phải nhanh chóng hoàn thiện set thẻ, cùng các đồng đội đánh vào giải liên minh chuyên nghiệp. Đợi tới khi câu lạc bộ đã đi vào quỹ đạo, các đồng đội cũng quen thuộc set thẻ, thì về sau cậu sẽ áp dụng phương thức của Đường Mục Châu, vừa học vừa đánh giải.
Ba ngày sau, “thông báo sinh viên Tạ Minh Triết tạm nghỉ học” được chính thức đưa ra, kết quả học tập của cậu được tạm thời bảo lưu. Vì bảo vệ sự riêng tư của sinh viên, trên thông báo không ghi rõ nguyên nhân tạm nghỉ học, các bạn cùng lớp cũng vô cùng hoài nghi vì sao chỉ mới khai giảng một tháng mà cậu đã rời đi?
Tạ Minh Triết nói tin tức mình đã thuận lợi được duyệt tạm nghỉ học cho mọi người trong văn phòng Niết Bàn.
Trần Thiên Lâm không có ý kiến gì, cảm thấy cách làm của tiểu đồ đệ rất lý trí. Trần Tiêu thì trêu: “Cậu làm vậy thì coi như là vừa tới đại học Đế Đô du lịch một tháng sao? Chỉ mới dọn vào trường một tháng lại muốn chuyển về rồi!”
Tạ Minh Triết nói: “Đúng là du lịch một tháng, nhưng cũng không phải không có thu hoạch. Nếu em không đi học thì sao có thể quen biết tiểu Kha và Tần Hiên chứ?”
Trần Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, thu hoạch tháng này của cậu rất lớn. Không sao cả, năm đầu tiên khá vất vả, trước tiên xin tạm nghỉ để tập trung đánh giải. Đợi sau này câu lạc bộ thành lập, quản lý các ban cũng quen thuộc hoạt động thì cậu lại về trường đi học tiếp.”
Nhóc Mập lúc trước mua bánh kem tiễn Tạ Minh Triết lại vô cùng vui vẻ: “Tiểu Tạ trở về tiếp tục ở cùng anh nha!”
Tạ Minh Triết cười: “Đương nhiên!”
Dụ Kha trông thấy Tạ Minh Triết tạm nghỉ học thì cũng không nhịn được hỏi: “A Triết, tui có cần tạm nghỉ học luôn không?”
Tần Hiên cũng gửi tới ba chữ: “Cùng câu hỏi.”
“Hai cậu không cần gấp gáp, tớ tạm nghỉ là vì muốn chế tạo rất nhiều thẻ bài mà không có đủ thời gian.” Tạ Minh Triết ngẫm nghĩ rồi đề nghị, “hai cậu cứ tiếp tục đi học đi, đợi sang năm lấy được tư cách tuyển thủ chuyên nghiệp, lúc thi đấu chính thức thì xem tình hình rồi hẵng quyết định.”
“Được! Học kỳ này cũng không có nhiều môn lắm, tui sẽ cố gắng tập trung luyện tập sau giờ học.” Dụ Kha cam đoan.
“Tôi sẽ giúp cậu lưu ý các môn học trọng điểm, ghi chú lại thật đầy đủ, để khi về học cậu sẽ dễ ôn tập hơn.” Tần Hiên hiếm khi chủ động lên tiếng muốn giúp đỡ Tạ Minh Triết, hiển nhiên là vì hắn đã xem cậu là đồng đội, việc này khiến Tạ Minh Triết hết sức vui mừng.
Mà điều khiến Tạ Minh Triết càng vui hơn là, Tần Hiên đã gửi vào group một bức ảnh, hắn nói: “Bản đồ Huyết Trì Địa Ngục, tôi đã vẽ xong bản sơ thảo, mọi người xem cần sửa gì không?”
Cả bức tranh chính là phong cách Tần Hiên am hiểu nhất.
Bối cảnh mang một sắc thái mờ ảo, trên mặt đất là những hồ máu sôi sùng sục, toàn bộ không gian bị bao phủ bởi một màn sương máu, cả bối cảnh không được trang trí nhiều kiến trúc, chỉ thiết kế hai hai tảng đá lớn cung cấp cho người chơi hai phe đứng tạm, còn toàn bộ những nơi khác đều là hồ máu, một khi thẻ bài rơi vào hồ máu thì sẽ dính phải trạng thái chảy máu, mỗi giây bị mất một lượng máu, mà ảnh hưởng của bản đồ lại không thể bị giải trừ.
Cả một bối cảnh âm trầm kinh dị dưới ngòi bút của Tần Hiên được phát huy ra vô cùng tinh tế.
Hai mắt Dụ Kha lập tức sáng lên: “Thật xinh đẹp!”
Tạ Minh Triết cũng khen: “Rất tốt, rất phù hợp với thiết lập Huyết Trì Địa Ngục trong lòng tớ.”
Trần Thiên Lâm lại đưa ra một đề nghị mang tính chuyên nghiệp hơn: “Thiết kế bối cảnh trong game chẳng những phải vẽ bản 2D mà còn phải chế tạo mô hình 3D, cũng phải đánh dấu kỹ càng từng ao máu trong toàn bộ bản đồ to nhỏ cỡ nào, bao nhiêu mét vuông, mỗi giây thẻ bài sẽ mất bao nhiêu lượng máu. Dựa theo thiết lập của tiểu Tạ, Huyết Trì Địa Ngục là sân nhà dành cho thẻ quỷ của Tiểu Kha, để cho Hắc Vô Thường và Nhiếp Tiểu Thiến thu hoạch thẻ tàn phế, thì có thể khống chế cho mỗi giây mất khoảng từ 2 đến 5% máu, nếu mất máu quá nhiều thì thẻ quỷ yếu ớt của tiểu Kha cũng rất có thể bị đối thủ giết ngược lại.”
Tạ Minh Triết nghiêm túc gật đầu: “Sư phụ nói rất có lý, cụ thể mất bao nhiêu phần trăm máu thì còn phải đợi chính tiểu Kha đánh thử tìm tòi. Lượng mất máu của thẻ bài cần phải phối hợp với thẻ bài và kỹ năng liên tục, đợi Tần Hiên làm xong bản đồ 3D thì tiểu Kha có thể thực chiến một chút, thử xem nên thiết lập số liệu thế nào để đánh thoải mái nhất.
Bản đồ chưa được liên minh xét duyệt sẽ không được xuất hiện trong kho bản đồ thi đấu chính thức, nhưng bản đồ bối cảnh do người chơi tự chế tác có thể mở ra theo hình thức mô phỏng để luyện tập. Người chơi cũng có thể mời bạn bè của mình vào đối chiến trong bản đồ mô phỏng này.
Trên diễn đàn có một khu việc riêng tên “Bản đồ bối cảnh”, có không ít game thủ đã tự chế bản đồ rồi đăng lên cho mọi người tải về. Nhưng tất cả đều không phải bản đồ chính thức, chỉ có thể tự làm tự chơi. Trong đó có không ít những bản đồ rất đáng yêu do mấy cô nàng thiết kế, như lâu đài cổ tích, phòng đồ chơi,…
Cơn Lốc Thẻ Sao cho người chơi tự do phát huy trí tưởng tượng của mình vào bản gốc tự sáng tác, đồng thời cũng cung cấp những hình thức tự giải trí không ảnh hưởng tới cân bằng trong game, thực sự rất tiện lợi cho đám người Tạ Minh Triết dùng để nghiên cứu bản đồ.
Tần Hiên nói: “Không cần sửa chữa vậy làm tấm bản đồ này theo phác thảo luôn?”
Tạ Minh Triết dứt khoát gật đầu: “Không thành vấn đề! Cậu nhanh chóng làm bản đồ 3D luôn đi.”
Tần Hiên nói: “Trước thứ sáu sẽ có.”
Trong ba ngày đã vẽ ra được một bối cảnh lớn thế này, còn cho ra luôn phiên bản 3D trước thứ sáu, Dụ Kha vô cùng bội phục trong lòng. Vốn cảm thấy cái tên này có tính tình quái dị, ánh mắt vô cùng sắc bén, ở chung không ổn chút nào, nhưng bây giờ cậu lại phát hiện Tần Hiên thật ra là một người rất tốt, thái độ làm việc cũng hết sức nghiêm túc. Nghĩ tới việc mình sắp có một bản đồ bối cảnh chuyên dụng là tâm tình Dụ Kha liền kích động không thể diễn tả bằng lời.
Cảm giác như mình đang nằm mộng. Trước đó không lâu cũng bởi vì thiếu tiền mà đi làm nhiệm vụ tiền thưởng đắc tội với Phán Quyết, lập clone để tránh né cảnh bị người truy sát. Kết quả hiện tại, cậu chẳng những có được thẻ quỷ do Chú Béo định thân lượng chế, mà còn có cả bản đồ bối cảnh gốc để xài… Cậu cảm thấy mình thật quá may mắn.
Đêm đó, Tạ Minh Triết lại chuyển hành lý về văn phòng Niết Bàn, chủ động mời mọi người một bữa cơm nhỏ.
Tần Hiên và Dụ Kha cũng đúng giờ đến, trường học ở gần đúng là rất tiện.
Mọi người vừa dùng cơm vừa trò chuyện tình hình gần đây.
Dụ Kha đã rèn luyện tất cả thẻ quỷ Tạ Minh Triết giao cho cậu, nhưng cậu cũng biết trình độ của mình vẫn chưa đủ, chắc chắn cần phải cố gắng rất nhiều. Số lượng thẻ thực vật của Trần Tiêu cũng đã tăng tới hai mươi tấm, đã có thể góp nên một set thẻ tương đối hoàn chỉnh. Anh chia sẻ tất cả thẻ bài cho Tần Hiên, để hắn cũng bắt đầu luyện tập sử dụng.
Mười ngày nay Tạ Minh Triết chưa làm được một tấm thẻ bài nào, nhưng đã giải quyết xong chuyện xin tạm nghỉ học, cũng xem như là một tiến triển tốt, từ giờ cậu đã có thể tập trung hoàn thiện set thẻ của mình.
Toàn bộ mọi việc bên phía công hội cũng được an bàn ngay ngắn trật tự. Mỗi ngày Nhóc Mập và Kim Dược đều tổ chức mọi người đi đánh bí cảnh, Oánh Oánh phụ trách xét duyệt tiếp nhận thêm người mới, Trì Thanh thì quản lý tất cả mọi thứ, mỗi tuần đều tham gia trận tranh đoạt tài nguyên. Thế nên gần đây kho công hội đã đầy tới mức gần như không còn chỗ chứa.
Theo như tổng nội vụ Kim Dược thống kê, nhóm hội viên đầu tiên của công hội Niết Bàn đã tích lũy đủ điểm để đổi thẻ phúc lợi, mọi người chọn đổi Chu Du là nhiều nhất. Vì suy xét cho các hội viên tích cực, tới khi 80% hội viên đổi được hết ba tấm thẻ thì cửa hàng công hội sẽ tăng thêm loại thẻ phúc lợi, nhưng đó cũng là chuyện của hai tháng sau.
Việc khẩn cấp trước mắt là một hoạt động khác —— Đấu Trường Công Hội.
Trước đó Tạ Minh Triết quá bận nên không để ý tới việc trong công hội, hiện tại lại nhàn rỗi, cũng nên cân nhắc việc khai hỏa danh tiếng cho hoạt động này.
Trì Thanh nói: “Chị đề nghị chúng ta nên chính thức báo danh tham gia Đấu Trường Công Hội trong tuần này. Trước mắt, lượng hội viên của Niết Bàn đạt tới cấp Bậc thầy thẻ sao đã hơn 500 người, Chuyên gia có hơn 3000 người, gần đây tất cả mọi người đều rất tích cực.”
Tổng số người trong công hội hiện tại là 5000 người, vậy mà có tới hơn 3000 người tham gia đánh xếp hạng đã lên tới cấp Chuyên gia thẻ sao, tỷ lệ này đúng là rất cao.
Tạ Minh Triết suy nghĩ một hồi rồi nói: “Em cũng thấy đã đến lúc rồi, chỉ cần là cấp Chuyên gia thì đã có thể báo danh hoạt động Đấu Trường Công Hội, hơn ba ngàn người, ví như mỗi người lấy được 5 điểm thì công hội cũng có mười lăm ngàn điểm, nếu là cao thủ thì đừng nói là 5 điểm, nói không chừng còn có thể lấy được mấy trăm điểm. Em cảm thấy công hội mình đoạt năm mươi ngàn điểm là không thành vấn đề.”
Trì Thanh thêm vào: “Ba hạng đầu Đấu Trường Công Hội tuần trước theo thứ tự là Phong Hoa, Phán Quyết và Quỷ Ngục, tổng điểm tích lũy đều hơn trăm ngàn, mấy công hội lớn thuộc câu lạc bộ này rất nổi, còn có nhiều fan trung thành nữa, cao thủ đánh đấu trường cũng rất đông, công hội chúng ta đi tham gia có thể khó mà cạnh tranh được với những công hội lớn này.”
Tạ Minh Triết cười nói: “Không sao cả, ăn một lần sao mập được, cứ từ từ mà bước đi.”
Trần Tiêu cũng đồng ý: “Chúng ta hiện tại chỉ mới là công hội cấp sáu, số lượng hội viên không thể so được với những công hội cấp bảy. Nhưng hội viên công hội chúng ta vô cùng tích cực. Lần tham gia hoạt động này, nếu nằm trong năm mươi công hội đầu bảng thì là tiến độ bình thường, có thể đánh vào top mười, leo lên bảng xếp hàng thì sẽ là hoàn thành nhiệm vụ vượt yêu cầu.”
Dụ Kha tích cực giơ tay lên: “Em có quen biết với rất nhiều cao thủ trong công hội, mấy ngày này em sẽ động viên mọi người một chút, đợi tới cuối tuần sẽ có thêm nhiều người báo danh tham gia hơn!”
Cả đám nhanh chóng thỏa thuận kế hoạch hoạt động vào cuối tuần. Trì Oánh Oánh quay về chuẩn bị bản thảo tuyên truyền hoạt động, đám người Trì Thanh cũng đã sớm động viên các hội viên tham gia. Còn Tạ Minh Triết vừa về lại văn phòng thì tiếp tục suy nghĩ cách chế tạo thẻ bài.
Cậu và sư phụ tổng kết một chút. Trước mắt, trong set thẻ của cậu có mười tấm thẻ chức năng chỉ định chết tức thì, chuyên nhắm vào những bộ thẻ khác biệt, về sau khi thi đấu, nếu trông thấy set thẻ của đối phương có thẻ khó đối phó, có thể lấy thẻ chết tức thì ra để kết liễu.
Chẳng hạn như lần quyết đấu vừa rồi với Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết cầm theo Lâm Đại Ngọc chuyên để giết đi Hải Đường Bốn Mùa của hắn.
Còn những thẻ chiến đấu khác, cậu có bốn tấm trị liệu, theo thứ tự là Thần Nông với trị liệu trận pháp, Đại Kiều trị liệu đơn, Tiểu Kiều hồi máu quần thể trong nháy mắt, và tấm thẻ “trị liệu giả” Hoàng Cái, hồi máu dựa vào khiên bảo vệ.
Thẻ dame thì có rất nhiều, Ngũ Hổ Tướng thuộc đoàn kỵ binh nước Thục đều là thẻ hệ kim đánh bạo kích rất lợi hại; đại đội phóng hỏa nước Ngô với Chu Du và Lục Tốn khó sử dụng khi đấu solo, nhưng trong đoàn chiến lại mở công kích quần thể hệ hỏa thì cũng rất mạnh. Còn tấm thẻ thu hoạch như Tôn Thượng Hương, có thể biến thành thẻ chìa khóa, cử ra trận tại khoảnh khắc cần thiết nhất, hiệu quả truy kích thẻ tàn phế của nàng nói không chừng có thể lật ngược tình thế trong nháy mắt.
Thẻ hồi sinh chỉ có Nữ Oa. Ba tấm thẻ Lã Mông, Bàn Cổ, Phục Hy đều là thẻ thuần khống chế, nhưng so với bộ thẻ của các đại thần khác thì thẻ khống chế của Tạ Minh Triết vẫn còn quá ít.
Trần Thiên Lâm đề nghị: “Cậu đã làm bộ thẻ hỏa và kim, tiếp theo có thể thử làm hệ khác.”
Tạ Minh Triết nghiêm túc gật đầu: “Em đang muốn làm thử một set thẻ hệ thủy chuyên đánh khống chế kéo trận. Hai hôm nay em sẽ sắp xếp lại ý tưởng, khi nào xong sẽ bàn lại với sư phụ!”
Cậu làm thẻ bài khá là hỗn tạp, gần như đều có liên quan tới năm hệ kim mộc thủy hỏa thổ. Từ lúc bắt đầu làm thẻ, cậu đã không hề tập trung vào một hệ đặc biệt nào.
Các đại thần nổi danh nhờ vào thẻ gốc trong liên minh chuyên nghiệp đều có hệ thẻ mình am hiểu, như Nhiếp Viễn Đạo chuyên dùng hệ hỏa, Đường Mục Châu chuyên đánh hệ mộc, Phương Vũ thì chỉ xài thẻ hệ thủy, Lăng Kinh Đường và Trịnh Phong thì là đại biểu của hệ kim và hệ thổ.
Nhưng Tạ Minh Triết thì khác, cậu làm tất cả năm hệ thẻ.
Nếu như tương lai cậu bước lên sân khấu của liên minh chuyên nghiệp, cậu sẽ trở thành tuyển thủ duy nhất từ trước tới nay tinh thông cả năm hệ thẻ trong liên minh chuyên nghiệp!
Tạ Minh Triết vẫn chưa ý thức được cách làm của cậu mạnh tới mức nào, nhưng Trần Thiên Lâm lại để ý tới chuyện này từ lâu. Nếu quả thật tiểu đồ đệ nhà mình có thể làm ra năm bộ thẻ, thì cậu chính là nhà thiết kế thẻ bài số một của liên minh, không có bất kỳ ai dám chất vấn cậu.
Sau khi trở về ký túc xá của Niết Bàn, Tạ Minh Triết thả hành lý xuống, nằm lên giường gối hai tay ra sau đầu, suy nghĩ cách chế tạo thẻ mới. Nhóc Mập không muốn quấy rầy cậu, cũng phối hợp ngồi yên bên cạnh ăn vặt.
Đột nhiên màn hình máy tính bảng lại lóe lên một cái, là ứng dụng kết nối với game thẻ sao, biểu thị có tin nhắn của bạn bè trong game.
Tạ Minh Triết nhắm mắt lại nên không nhìn thấy, Nhóc Mập thấy thì lên tiếng nhắc: “Tiểu Tạ, chú có tin nhắn.”
“A!” Tạ Minh Triết mở mắt ra, cầm máy tính bảng lên xem thì thấy một cái ID đã rất lâu không liên lạc mình gửi tới một chat thoại, rất đơn giản, cũng rất trực tiếp: “Chào Chú Béo, tôi là Phương Vũ của Lưu Sương Thành, lúc trước từng nhờ chú chế tạo thẻ vong ngữ, chú đã có ý tưởng gì chưa?”
Tạm nghỉ học sẽ tính theo học kỳ, Tạ Minh Triết viết trong đơn là xin tạm nghỉ ba học kỳ, từ tháng 9 năm 3001 Lịch Tinh Tú tới kỳ nghỉ đông tháng 1 năm 3003. Cậu phải xin nghỉ thêm một học kỳ là vì giải đấu liên minh chuyên nghiệp tới tháng 12 mới kết thúc. Mà trường học lại khai giảng vào tháng 9, nếu cậu chỉ xin nghỉ 1 năm thì sẽ không có cách nào tập trung thi đấu ở vòng đấu cuối năm được.
Cậu cam đoan trong đơn xin tạm nghỉ chắc chắn sẽ về trường đúng hạn để hoàn thành việc học.
Năm đầu tiên là quan trọng nhất, cậu phải nhanh chóng hoàn thiện set thẻ, cùng các đồng đội đánh vào giải liên minh chuyên nghiệp. Đợi tới khi câu lạc bộ đã đi vào quỹ đạo, các đồng đội cũng quen thuộc set thẻ, thì về sau cậu sẽ áp dụng phương thức của Đường Mục Châu, vừa học vừa đánh giải.
Ba ngày sau, “thông báo sinh viên Tạ Minh Triết tạm nghỉ học” được chính thức đưa ra, kết quả học tập của cậu được tạm thời bảo lưu. Vì bảo vệ sự riêng tư của sinh viên, trên thông báo không ghi rõ nguyên nhân tạm nghỉ học, các bạn cùng lớp cũng vô cùng hoài nghi vì sao chỉ mới khai giảng một tháng mà cậu đã rời đi?
Tạ Minh Triết nói tin tức mình đã thuận lợi được duyệt tạm nghỉ học cho mọi người trong văn phòng Niết Bàn.
Trần Thiên Lâm không có ý kiến gì, cảm thấy cách làm của tiểu đồ đệ rất lý trí. Trần Tiêu thì trêu: “Cậu làm vậy thì coi như là vừa tới đại học Đế Đô du lịch một tháng sao? Chỉ mới dọn vào trường một tháng lại muốn chuyển về rồi!”
Tạ Minh Triết nói: “Đúng là du lịch một tháng, nhưng cũng không phải không có thu hoạch. Nếu em không đi học thì sao có thể quen biết tiểu Kha và Tần Hiên chứ?”
Trần Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, thu hoạch tháng này của cậu rất lớn. Không sao cả, năm đầu tiên khá vất vả, trước tiên xin tạm nghỉ để tập trung đánh giải. Đợi sau này câu lạc bộ thành lập, quản lý các ban cũng quen thuộc hoạt động thì cậu lại về trường đi học tiếp.”
Nhóc Mập lúc trước mua bánh kem tiễn Tạ Minh Triết lại vô cùng vui vẻ: “Tiểu Tạ trở về tiếp tục ở cùng anh nha!”
Tạ Minh Triết cười: “Đương nhiên!”
Dụ Kha trông thấy Tạ Minh Triết tạm nghỉ học thì cũng không nhịn được hỏi: “A Triết, tui có cần tạm nghỉ học luôn không?”
Tần Hiên cũng gửi tới ba chữ: “Cùng câu hỏi.”
“Hai cậu không cần gấp gáp, tớ tạm nghỉ là vì muốn chế tạo rất nhiều thẻ bài mà không có đủ thời gian.” Tạ Minh Triết ngẫm nghĩ rồi đề nghị, “hai cậu cứ tiếp tục đi học đi, đợi sang năm lấy được tư cách tuyển thủ chuyên nghiệp, lúc thi đấu chính thức thì xem tình hình rồi hẵng quyết định.”
“Được! Học kỳ này cũng không có nhiều môn lắm, tui sẽ cố gắng tập trung luyện tập sau giờ học.” Dụ Kha cam đoan.
“Tôi sẽ giúp cậu lưu ý các môn học trọng điểm, ghi chú lại thật đầy đủ, để khi về học cậu sẽ dễ ôn tập hơn.” Tần Hiên hiếm khi chủ động lên tiếng muốn giúp đỡ Tạ Minh Triết, hiển nhiên là vì hắn đã xem cậu là đồng đội, việc này khiến Tạ Minh Triết hết sức vui mừng.
Mà điều khiến Tạ Minh Triết càng vui hơn là, Tần Hiên đã gửi vào group một bức ảnh, hắn nói: “Bản đồ Huyết Trì Địa Ngục, tôi đã vẽ xong bản sơ thảo, mọi người xem cần sửa gì không?”
Cả bức tranh chính là phong cách Tần Hiên am hiểu nhất.
Bối cảnh mang một sắc thái mờ ảo, trên mặt đất là những hồ máu sôi sùng sục, toàn bộ không gian bị bao phủ bởi một màn sương máu, cả bối cảnh không được trang trí nhiều kiến trúc, chỉ thiết kế hai hai tảng đá lớn cung cấp cho người chơi hai phe đứng tạm, còn toàn bộ những nơi khác đều là hồ máu, một khi thẻ bài rơi vào hồ máu thì sẽ dính phải trạng thái chảy máu, mỗi giây bị mất một lượng máu, mà ảnh hưởng của bản đồ lại không thể bị giải trừ.
Cả một bối cảnh âm trầm kinh dị dưới ngòi bút của Tần Hiên được phát huy ra vô cùng tinh tế.
Hai mắt Dụ Kha lập tức sáng lên: “Thật xinh đẹp!”
Tạ Minh Triết cũng khen: “Rất tốt, rất phù hợp với thiết lập Huyết Trì Địa Ngục trong lòng tớ.”
Trần Thiên Lâm lại đưa ra một đề nghị mang tính chuyên nghiệp hơn: “Thiết kế bối cảnh trong game chẳng những phải vẽ bản 2D mà còn phải chế tạo mô hình 3D, cũng phải đánh dấu kỹ càng từng ao máu trong toàn bộ bản đồ to nhỏ cỡ nào, bao nhiêu mét vuông, mỗi giây thẻ bài sẽ mất bao nhiêu lượng máu. Dựa theo thiết lập của tiểu Tạ, Huyết Trì Địa Ngục là sân nhà dành cho thẻ quỷ của Tiểu Kha, để cho Hắc Vô Thường và Nhiếp Tiểu Thiến thu hoạch thẻ tàn phế, thì có thể khống chế cho mỗi giây mất khoảng từ 2 đến 5% máu, nếu mất máu quá nhiều thì thẻ quỷ yếu ớt của tiểu Kha cũng rất có thể bị đối thủ giết ngược lại.”
Tạ Minh Triết nghiêm túc gật đầu: “Sư phụ nói rất có lý, cụ thể mất bao nhiêu phần trăm máu thì còn phải đợi chính tiểu Kha đánh thử tìm tòi. Lượng mất máu của thẻ bài cần phải phối hợp với thẻ bài và kỹ năng liên tục, đợi Tần Hiên làm xong bản đồ 3D thì tiểu Kha có thể thực chiến một chút, thử xem nên thiết lập số liệu thế nào để đánh thoải mái nhất.
Bản đồ chưa được liên minh xét duyệt sẽ không được xuất hiện trong kho bản đồ thi đấu chính thức, nhưng bản đồ bối cảnh do người chơi tự chế tác có thể mở ra theo hình thức mô phỏng để luyện tập. Người chơi cũng có thể mời bạn bè của mình vào đối chiến trong bản đồ mô phỏng này.
Trên diễn đàn có một khu việc riêng tên “Bản đồ bối cảnh”, có không ít game thủ đã tự chế bản đồ rồi đăng lên cho mọi người tải về. Nhưng tất cả đều không phải bản đồ chính thức, chỉ có thể tự làm tự chơi. Trong đó có không ít những bản đồ rất đáng yêu do mấy cô nàng thiết kế, như lâu đài cổ tích, phòng đồ chơi,…
Cơn Lốc Thẻ Sao cho người chơi tự do phát huy trí tưởng tượng của mình vào bản gốc tự sáng tác, đồng thời cũng cung cấp những hình thức tự giải trí không ảnh hưởng tới cân bằng trong game, thực sự rất tiện lợi cho đám người Tạ Minh Triết dùng để nghiên cứu bản đồ.
Tần Hiên nói: “Không cần sửa chữa vậy làm tấm bản đồ này theo phác thảo luôn?”
Tạ Minh Triết dứt khoát gật đầu: “Không thành vấn đề! Cậu nhanh chóng làm bản đồ 3D luôn đi.”
Tần Hiên nói: “Trước thứ sáu sẽ có.”
Trong ba ngày đã vẽ ra được một bối cảnh lớn thế này, còn cho ra luôn phiên bản 3D trước thứ sáu, Dụ Kha vô cùng bội phục trong lòng. Vốn cảm thấy cái tên này có tính tình quái dị, ánh mắt vô cùng sắc bén, ở chung không ổn chút nào, nhưng bây giờ cậu lại phát hiện Tần Hiên thật ra là một người rất tốt, thái độ làm việc cũng hết sức nghiêm túc. Nghĩ tới việc mình sắp có một bản đồ bối cảnh chuyên dụng là tâm tình Dụ Kha liền kích động không thể diễn tả bằng lời.
Cảm giác như mình đang nằm mộng. Trước đó không lâu cũng bởi vì thiếu tiền mà đi làm nhiệm vụ tiền thưởng đắc tội với Phán Quyết, lập clone để tránh né cảnh bị người truy sát. Kết quả hiện tại, cậu chẳng những có được thẻ quỷ do Chú Béo định thân lượng chế, mà còn có cả bản đồ bối cảnh gốc để xài… Cậu cảm thấy mình thật quá may mắn.
Đêm đó, Tạ Minh Triết lại chuyển hành lý về văn phòng Niết Bàn, chủ động mời mọi người một bữa cơm nhỏ.
Tần Hiên và Dụ Kha cũng đúng giờ đến, trường học ở gần đúng là rất tiện.
Mọi người vừa dùng cơm vừa trò chuyện tình hình gần đây.
Dụ Kha đã rèn luyện tất cả thẻ quỷ Tạ Minh Triết giao cho cậu, nhưng cậu cũng biết trình độ của mình vẫn chưa đủ, chắc chắn cần phải cố gắng rất nhiều. Số lượng thẻ thực vật của Trần Tiêu cũng đã tăng tới hai mươi tấm, đã có thể góp nên một set thẻ tương đối hoàn chỉnh. Anh chia sẻ tất cả thẻ bài cho Tần Hiên, để hắn cũng bắt đầu luyện tập sử dụng.
Mười ngày nay Tạ Minh Triết chưa làm được một tấm thẻ bài nào, nhưng đã giải quyết xong chuyện xin tạm nghỉ học, cũng xem như là một tiến triển tốt, từ giờ cậu đã có thể tập trung hoàn thiện set thẻ của mình.
Toàn bộ mọi việc bên phía công hội cũng được an bàn ngay ngắn trật tự. Mỗi ngày Nhóc Mập và Kim Dược đều tổ chức mọi người đi đánh bí cảnh, Oánh Oánh phụ trách xét duyệt tiếp nhận thêm người mới, Trì Thanh thì quản lý tất cả mọi thứ, mỗi tuần đều tham gia trận tranh đoạt tài nguyên. Thế nên gần đây kho công hội đã đầy tới mức gần như không còn chỗ chứa.
Theo như tổng nội vụ Kim Dược thống kê, nhóm hội viên đầu tiên của công hội Niết Bàn đã tích lũy đủ điểm để đổi thẻ phúc lợi, mọi người chọn đổi Chu Du là nhiều nhất. Vì suy xét cho các hội viên tích cực, tới khi 80% hội viên đổi được hết ba tấm thẻ thì cửa hàng công hội sẽ tăng thêm loại thẻ phúc lợi, nhưng đó cũng là chuyện của hai tháng sau.
Việc khẩn cấp trước mắt là một hoạt động khác —— Đấu Trường Công Hội.
Trước đó Tạ Minh Triết quá bận nên không để ý tới việc trong công hội, hiện tại lại nhàn rỗi, cũng nên cân nhắc việc khai hỏa danh tiếng cho hoạt động này.
Trì Thanh nói: “Chị đề nghị chúng ta nên chính thức báo danh tham gia Đấu Trường Công Hội trong tuần này. Trước mắt, lượng hội viên của Niết Bàn đạt tới cấp Bậc thầy thẻ sao đã hơn 500 người, Chuyên gia có hơn 3000 người, gần đây tất cả mọi người đều rất tích cực.”
Tổng số người trong công hội hiện tại là 5000 người, vậy mà có tới hơn 3000 người tham gia đánh xếp hạng đã lên tới cấp Chuyên gia thẻ sao, tỷ lệ này đúng là rất cao.
Tạ Minh Triết suy nghĩ một hồi rồi nói: “Em cũng thấy đã đến lúc rồi, chỉ cần là cấp Chuyên gia thì đã có thể báo danh hoạt động Đấu Trường Công Hội, hơn ba ngàn người, ví như mỗi người lấy được 5 điểm thì công hội cũng có mười lăm ngàn điểm, nếu là cao thủ thì đừng nói là 5 điểm, nói không chừng còn có thể lấy được mấy trăm điểm. Em cảm thấy công hội mình đoạt năm mươi ngàn điểm là không thành vấn đề.”
Trì Thanh thêm vào: “Ba hạng đầu Đấu Trường Công Hội tuần trước theo thứ tự là Phong Hoa, Phán Quyết và Quỷ Ngục, tổng điểm tích lũy đều hơn trăm ngàn, mấy công hội lớn thuộc câu lạc bộ này rất nổi, còn có nhiều fan trung thành nữa, cao thủ đánh đấu trường cũng rất đông, công hội chúng ta đi tham gia có thể khó mà cạnh tranh được với những công hội lớn này.”
Tạ Minh Triết cười nói: “Không sao cả, ăn một lần sao mập được, cứ từ từ mà bước đi.”
Trần Tiêu cũng đồng ý: “Chúng ta hiện tại chỉ mới là công hội cấp sáu, số lượng hội viên không thể so được với những công hội cấp bảy. Nhưng hội viên công hội chúng ta vô cùng tích cực. Lần tham gia hoạt động này, nếu nằm trong năm mươi công hội đầu bảng thì là tiến độ bình thường, có thể đánh vào top mười, leo lên bảng xếp hàng thì sẽ là hoàn thành nhiệm vụ vượt yêu cầu.”
Dụ Kha tích cực giơ tay lên: “Em có quen biết với rất nhiều cao thủ trong công hội, mấy ngày này em sẽ động viên mọi người một chút, đợi tới cuối tuần sẽ có thêm nhiều người báo danh tham gia hơn!”
Cả đám nhanh chóng thỏa thuận kế hoạch hoạt động vào cuối tuần. Trì Oánh Oánh quay về chuẩn bị bản thảo tuyên truyền hoạt động, đám người Trì Thanh cũng đã sớm động viên các hội viên tham gia. Còn Tạ Minh Triết vừa về lại văn phòng thì tiếp tục suy nghĩ cách chế tạo thẻ bài.
Cậu và sư phụ tổng kết một chút. Trước mắt, trong set thẻ của cậu có mười tấm thẻ chức năng chỉ định chết tức thì, chuyên nhắm vào những bộ thẻ khác biệt, về sau khi thi đấu, nếu trông thấy set thẻ của đối phương có thẻ khó đối phó, có thể lấy thẻ chết tức thì ra để kết liễu.
Chẳng hạn như lần quyết đấu vừa rồi với Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết cầm theo Lâm Đại Ngọc chuyên để giết đi Hải Đường Bốn Mùa của hắn.
Còn những thẻ chiến đấu khác, cậu có bốn tấm trị liệu, theo thứ tự là Thần Nông với trị liệu trận pháp, Đại Kiều trị liệu đơn, Tiểu Kiều hồi máu quần thể trong nháy mắt, và tấm thẻ “trị liệu giả” Hoàng Cái, hồi máu dựa vào khiên bảo vệ.
Thẻ dame thì có rất nhiều, Ngũ Hổ Tướng thuộc đoàn kỵ binh nước Thục đều là thẻ hệ kim đánh bạo kích rất lợi hại; đại đội phóng hỏa nước Ngô với Chu Du và Lục Tốn khó sử dụng khi đấu solo, nhưng trong đoàn chiến lại mở công kích quần thể hệ hỏa thì cũng rất mạnh. Còn tấm thẻ thu hoạch như Tôn Thượng Hương, có thể biến thành thẻ chìa khóa, cử ra trận tại khoảnh khắc cần thiết nhất, hiệu quả truy kích thẻ tàn phế của nàng nói không chừng có thể lật ngược tình thế trong nháy mắt.
Thẻ hồi sinh chỉ có Nữ Oa. Ba tấm thẻ Lã Mông, Bàn Cổ, Phục Hy đều là thẻ thuần khống chế, nhưng so với bộ thẻ của các đại thần khác thì thẻ khống chế của Tạ Minh Triết vẫn còn quá ít.
Trần Thiên Lâm đề nghị: “Cậu đã làm bộ thẻ hỏa và kim, tiếp theo có thể thử làm hệ khác.”
Tạ Minh Triết nghiêm túc gật đầu: “Em đang muốn làm thử một set thẻ hệ thủy chuyên đánh khống chế kéo trận. Hai hôm nay em sẽ sắp xếp lại ý tưởng, khi nào xong sẽ bàn lại với sư phụ!”
Cậu làm thẻ bài khá là hỗn tạp, gần như đều có liên quan tới năm hệ kim mộc thủy hỏa thổ. Từ lúc bắt đầu làm thẻ, cậu đã không hề tập trung vào một hệ đặc biệt nào.
Các đại thần nổi danh nhờ vào thẻ gốc trong liên minh chuyên nghiệp đều có hệ thẻ mình am hiểu, như Nhiếp Viễn Đạo chuyên dùng hệ hỏa, Đường Mục Châu chuyên đánh hệ mộc, Phương Vũ thì chỉ xài thẻ hệ thủy, Lăng Kinh Đường và Trịnh Phong thì là đại biểu của hệ kim và hệ thổ.
Nhưng Tạ Minh Triết thì khác, cậu làm tất cả năm hệ thẻ.
Nếu như tương lai cậu bước lên sân khấu của liên minh chuyên nghiệp, cậu sẽ trở thành tuyển thủ duy nhất từ trước tới nay tinh thông cả năm hệ thẻ trong liên minh chuyên nghiệp!
Tạ Minh Triết vẫn chưa ý thức được cách làm của cậu mạnh tới mức nào, nhưng Trần Thiên Lâm lại để ý tới chuyện này từ lâu. Nếu quả thật tiểu đồ đệ nhà mình có thể làm ra năm bộ thẻ, thì cậu chính là nhà thiết kế thẻ bài số một của liên minh, không có bất kỳ ai dám chất vấn cậu.
Sau khi trở về ký túc xá của Niết Bàn, Tạ Minh Triết thả hành lý xuống, nằm lên giường gối hai tay ra sau đầu, suy nghĩ cách chế tạo thẻ mới. Nhóc Mập không muốn quấy rầy cậu, cũng phối hợp ngồi yên bên cạnh ăn vặt.
Đột nhiên màn hình máy tính bảng lại lóe lên một cái, là ứng dụng kết nối với game thẻ sao, biểu thị có tin nhắn của bạn bè trong game.
Tạ Minh Triết nhắm mắt lại nên không nhìn thấy, Nhóc Mập thấy thì lên tiếng nhắc: “Tiểu Tạ, chú có tin nhắn.”
“A!” Tạ Minh Triết mở mắt ra, cầm máy tính bảng lên xem thì thấy một cái ID đã rất lâu không liên lạc mình gửi tới một chat thoại, rất đơn giản, cũng rất trực tiếp: “Chào Chú Béo, tôi là Phương Vũ của Lưu Sương Thành, lúc trước từng nhờ chú chế tạo thẻ vong ngữ, chú đã có ý tưởng gì chưa?”
/123
|