Lý Kỳ nghỉ ngơi trong đình viện hai ngày, thật ra cũng không tính là nghỉ ngơi. Đám người Nha nội kia cả ngày đều quấy rầy hắn, không uống rượu đánh rắm thì lại đánh bài mạt chược. Sau đó Lý Kỳ liền triệu tập thương nhân đến từ Biện Lương, trong đó cũng bao gồm cả đám đại thương nhân Thái Mẫn Đức đã đến Giang Nam từ sớm để mở hội nghị.
Không phải là hắn sốt ruột, mà là những thương nhân này gấp, bởi vì làm ăn quan trọng là thời cơ, mà cơ hội thì trôi qua tức thì.
Mục đích Lý Kỳ mở hội nghị này là muốn thuyết phục bọn họ đến địa khu Lĩnh Nam, Vân Nam Lộ để đầu tư.
Có điều hội nghị này đối với Lý Kỳ mà nói thật sự là tiện tay làm ra, dù sao thì chỉ cần không nói đến đạo Khổng Mạnh thì hắn đều có thể làm được. Trong hội nghị hắn lại dùng tài ăn nói xuất sắc của hắn miêu tả kế hoạch vĩ đại của hắn cho những người ngồi ở đó.
Tiếng vỗ tay trong hội nghị không ngớt.
Những thương nhân kia đang lo tiền trong tay không có chỗ dùng, lần này Lý Kỳ lại cho bọn họ một cơ hội cực tốt.
Trong đó Lý Kỳ còn khéo léo truyền đạt một tin tức cho bọn họ, chính là việc tiêu phí trong nước ngày càng tăng, việc này đối với thương nhân mà nói cũng không phải là một tin tức tốt, bởi vì tiêu phí tăng lên thì tiền lương chắc chắn phải tăng, nhất định phải cân bằng điểm này.
Tuy hắn không nói rõ ràng, nhưng lại nói cho bọn họ biết ngoài lề rằng thu hút sức lao động giá rẻ thì có thể điều chỉnh được giá hàng hóa trong nước, nhân lực cũng ấm dần lên.
Những thương nhân này ai ai cũng rất khôn khéo, sao có thể không hiểu, ngoài miệng nhao nhao phụ họa Lý Kỳ, nhưng trong lòng lại tính toán riêng. Bọn họ biết bây giờ nam hạ chắc chắn có được lợi, vấn đề là làm sao để giành được nhiều lợi ích hơn so với người khác.
Những thứ này đều là cơ mật buôn bán, bọn họ dĩ nhiên sẽ không nhắc đến ngay tại đây, do vậy cả hội nghị này đều do Lý Kỳ nói, bọn họ nghe, nhiều nhất thì chỉ hỏi đến tình trạng của Nam Ngô, Đại Lý.
Đương nhiên Lý Kỳ hiểu, nhưng hắn không quản được những chuyện này, chỉ cần nững người này làm theo phương châm lớn của triều đình là được, còn vấn đề chi tiết thế nào thì là chuyện của bản thân bọn họ.
Hội nghị này mở cả hai ngày mới kết thúc.
Sau khi bàn giao lại chuyện này, nhiệm vụ của Lý Kỳ ở Hàng Châu cũng hoàn thành không sai biệt lắm. Tiếp đó hắn lại cho mình nghỉ mấy ngày, nghỉ ngơi một chút, hắn cũng cần nghỉ ngơi, phải biết là trên đường hắn gần như chưa từng nghỉ ngơi.
Cuối thu khí trời mát mẻ, ánh mặt trời đã lâu chưa lộ diện chợt hiện trên bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng khắp mảnh đất, nhuốm một vầng sáng màu vàng trên bầu trời thu vàng kim, càng thêm xinh đẹp.
Trên Tây Hồ, quang ba lăn tăng, non xanh nước biếc, phong cảnh đẹp như tranh, du thuyền qua lại không ngớt, thanh âm vui đùa ầm ĩ không ngừng.
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy phía bắc Tây Hồ có hai chiếc du thuyền do chậm rãi đi đến, trên mặt Tây Hồ có chút khí thế hạc giữa bầy gà.
Trên chiếc du thuyền phía trước vô cùng náo nhiệt, trong khoang thuyền có mấy nữ nhân trang điểm như ca kỹ đang lắc bờ mông đầy đặn, bộ ngực sừng sững, vừa múa vừa hát, làm cho một bầy sói đói ngâm nga.
Nhưng trên boong thuyền bên ngoài còn có một người ngồi xếp bằng, người này một tay nâng cằm, mặt lộ vẻ sầu muộn.
Người này chính là Cao Nha nội.
Tất khó tưởng tượng được là trong tình huống này mà y lại ngồi một mình bên ngoài, không múa cùng với những ca kỹ ở bên trong.
Một lát sau, Hồng Thiên Cửu đột nhiên bước ra, nhìn thấy Cao Nha nội thì vội vàng tiến lên hỏi thăm: - Ca ca, sao huynh ngồi một mình ở đây?
Cao Nha nội quay đầu đi, ngạo nghễ nói: - Ta đang suy tư.
- Suy tư gì?
- Lý Kỳ.
- Lý đại ca? Hồng Thiên Cửu ngẩn người nói: - Ca ca, huynh có phải bị kích thích gì không, việc này không giống với huynh nha.
Cao Nha nội kinh ngạc nói: - Sao nói thế?
- Bình thường không phải huynh đều nhớ đến nữ nhân sao, sao lại nhớ đến Lý đại ca chứ.
- Ta đang nghĩ đến nữ nhân mà!
- Lý đại ca là nam nhân mà, ca ca, huynh thật sự không sao chứ?
- Tiểu Cửu, đệ thật đơn thuần.
Cao Nha nội giận mà không trách nhìn Hồng Thiên Cửu, nói: - Ngươi nhìn xem nữ nhân bên trong là những những nữ nhân gì.
Hồng Thiên Cửu vô tâm vô phế nói: - Đều rất tốt nha.
- Nhưng so với trên thuyền kia của Lý Kỳ thì sao?
- Cái nàycòn kém rất nhiều, vốn dĩ không thể sánh bằng.
- Còn không phải sao. Cao Nha nội thở dài: - Dựa vào cái gì mà một mình Lý Kỳ lại ở trên thuyền với nhiều mỹ nhân như vậy, còn chúng ta thìôi, thật là quá tiện nghi cho tên kia, việc này là tên điểu nhân nào sắp xếp vậy.
- Không phải là Thái úy sắp xếp sao?
- Phải nha, hình như là cha ta bảo chúng ta tự mình ngồi một thuyền đi.
Cao Nha nội trừng to mắt, gãi đầu, rất ngượng ngùng.
Lý Sư Sư là một quả bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào, nam nhân cẩn trọng như Cầu ca dĩ nhiên sẽ không để nhi tử bảo bối của mình có quá nhiều tiếp xúc với Lý Sư Sư.
Hồng Thiên Cửu nói: - Ca ca, thật ra đệ không hi vọng ngồi cùng một thuyền với bọn họ.
- Vì sao?
- Mấy người bọn họ quá an tĩnh, cũng chỉ phẩm trà nói chuyện, hơn nữa thì là bình thơ luận từ, hoặc là quốc gia đại sự, thật không thú vị. Hơn nữa, Lý đại ca chẳng phải còn phải nấu ăn sao, sao có thể phong lưu khoái hoạt như chúng ta chứ.
- Đúng nha, Tiểu Cửu, đệ nói rất có lý. Ừ, tâm tình ca ca tốt hơn nhiều rồi.
Cao Nha nội càng nghĩ càng cảm thấy Hồng Thiên Cửu nói rất có lý, ha ha nói:
- Không sai, không sai, nếu để ta ngồi chung với bọn họ thì ta cũng sẽ vô cùng gò bó.
- Đúng vậy, chính thế, ca ca, chúng ta cùng vào thôi.
- Ha ha, vẫn là hiền đệ hiểu ta.
Cao Nha nội kẹp mông nhảy bật dậy, lại nhanh như hổ đói vồ mồi tuyên bố sự quay lại của mình.
So với thuyền phía trước thì thuyền phía sau rõ ràng an tĩnh hơn nhiều, không có tiếng cười vui vẻ, không có tiếng đàn, ngược lại nghe tiếng thái rau roạt roạt roạt.
Lý Kỳ đầu đội mũ cao, đang mặc tạp dề, tay cầm dao phay ở trong trù phòng phía dưới, tận tình thi triển tài nấu nướng của mình. Có lẽ đối với rất nhiều nam nhân mà nói, nấu cơm nhặt rau tuyệt đối không dính dáng gì đến nghỉ ngơi, nhưng đối với Lý Kỳ mà nói thì nấu ăn là thư giãn, cũng cùng một đạo lý giống như đám lãnh đạo Wall Street đi đánh golf vậy.
Đánh bóng mà còn ngồi xe thì có thể thấy thư giãn cỡ nào.
Chỉ thấy trong trù phòng tràn ngập mùi cua, đủ chủng loại cua, hiển nhiên hôm nay lấy cua làm chủ đề.
Bên cạnh hắn còn có một trợ thủ, trợ thủ này có lai lịch rất lớn là, chúng là niềm vui mới của Cao Nha nộiTô Vân.
Cao Nha nội là tình thánh, y chưa từng lo lắng nữ nhân của mình sẽ di tình biệt luyến, điều này cũng phải rất cởi mở. Đương nhiên, nữ nhân của y cũng chưa từng lo lắng cho y, khác biệt chính là người đầu tiên là tự tin, người sau là bất đắc dĩ.
Bởi vì Đại Tiểu Trụ còn phải lo cho việc làm ăn của sơn trang Túy Tiên, không thể chạy đến đây du ngoạn, mà những nữ nhân bên trên thì ai từng dính chút xuân thủy chứ, vẫn là chọn Tô Vân lúc trước có làm bánh thì thích hợp hơn.
Tô Vân trước kia từng nghe đại danh của Kim Đao Trù Vương, cũng từng nghe Cao Nha nội tán tụng tài bếp của Lý Kỳ, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy Lý Kỳ xắt rau, nhìn thấy đao pháp vô cùng kỳ diệu đó thì trong lòng vừa ngạc nhiên vừa kỳ lạ, người này thật sự là đại quan nhất phẩm sao?
Không phải là hắn sốt ruột, mà là những thương nhân này gấp, bởi vì làm ăn quan trọng là thời cơ, mà cơ hội thì trôi qua tức thì.
Mục đích Lý Kỳ mở hội nghị này là muốn thuyết phục bọn họ đến địa khu Lĩnh Nam, Vân Nam Lộ để đầu tư.
Có điều hội nghị này đối với Lý Kỳ mà nói thật sự là tiện tay làm ra, dù sao thì chỉ cần không nói đến đạo Khổng Mạnh thì hắn đều có thể làm được. Trong hội nghị hắn lại dùng tài ăn nói xuất sắc của hắn miêu tả kế hoạch vĩ đại của hắn cho những người ngồi ở đó.
Tiếng vỗ tay trong hội nghị không ngớt.
Những thương nhân kia đang lo tiền trong tay không có chỗ dùng, lần này Lý Kỳ lại cho bọn họ một cơ hội cực tốt.
Trong đó Lý Kỳ còn khéo léo truyền đạt một tin tức cho bọn họ, chính là việc tiêu phí trong nước ngày càng tăng, việc này đối với thương nhân mà nói cũng không phải là một tin tức tốt, bởi vì tiêu phí tăng lên thì tiền lương chắc chắn phải tăng, nhất định phải cân bằng điểm này.
Tuy hắn không nói rõ ràng, nhưng lại nói cho bọn họ biết ngoài lề rằng thu hút sức lao động giá rẻ thì có thể điều chỉnh được giá hàng hóa trong nước, nhân lực cũng ấm dần lên.
Những thương nhân này ai ai cũng rất khôn khéo, sao có thể không hiểu, ngoài miệng nhao nhao phụ họa Lý Kỳ, nhưng trong lòng lại tính toán riêng. Bọn họ biết bây giờ nam hạ chắc chắn có được lợi, vấn đề là làm sao để giành được nhiều lợi ích hơn so với người khác.
Những thứ này đều là cơ mật buôn bán, bọn họ dĩ nhiên sẽ không nhắc đến ngay tại đây, do vậy cả hội nghị này đều do Lý Kỳ nói, bọn họ nghe, nhiều nhất thì chỉ hỏi đến tình trạng của Nam Ngô, Đại Lý.
Đương nhiên Lý Kỳ hiểu, nhưng hắn không quản được những chuyện này, chỉ cần nững người này làm theo phương châm lớn của triều đình là được, còn vấn đề chi tiết thế nào thì là chuyện của bản thân bọn họ.
Hội nghị này mở cả hai ngày mới kết thúc.
Sau khi bàn giao lại chuyện này, nhiệm vụ của Lý Kỳ ở Hàng Châu cũng hoàn thành không sai biệt lắm. Tiếp đó hắn lại cho mình nghỉ mấy ngày, nghỉ ngơi một chút, hắn cũng cần nghỉ ngơi, phải biết là trên đường hắn gần như chưa từng nghỉ ngơi.
Cuối thu khí trời mát mẻ, ánh mặt trời đã lâu chưa lộ diện chợt hiện trên bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng khắp mảnh đất, nhuốm một vầng sáng màu vàng trên bầu trời thu vàng kim, càng thêm xinh đẹp.
Trên Tây Hồ, quang ba lăn tăng, non xanh nước biếc, phong cảnh đẹp như tranh, du thuyền qua lại không ngớt, thanh âm vui đùa ầm ĩ không ngừng.
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy phía bắc Tây Hồ có hai chiếc du thuyền do chậm rãi đi đến, trên mặt Tây Hồ có chút khí thế hạc giữa bầy gà.
Trên chiếc du thuyền phía trước vô cùng náo nhiệt, trong khoang thuyền có mấy nữ nhân trang điểm như ca kỹ đang lắc bờ mông đầy đặn, bộ ngực sừng sững, vừa múa vừa hát, làm cho một bầy sói đói ngâm nga.
Nhưng trên boong thuyền bên ngoài còn có một người ngồi xếp bằng, người này một tay nâng cằm, mặt lộ vẻ sầu muộn.
Người này chính là Cao Nha nội.
Tất khó tưởng tượng được là trong tình huống này mà y lại ngồi một mình bên ngoài, không múa cùng với những ca kỹ ở bên trong.
Một lát sau, Hồng Thiên Cửu đột nhiên bước ra, nhìn thấy Cao Nha nội thì vội vàng tiến lên hỏi thăm: - Ca ca, sao huynh ngồi một mình ở đây?
Cao Nha nội quay đầu đi, ngạo nghễ nói: - Ta đang suy tư.
- Suy tư gì?
- Lý Kỳ.
- Lý đại ca? Hồng Thiên Cửu ngẩn người nói: - Ca ca, huynh có phải bị kích thích gì không, việc này không giống với huynh nha.
Cao Nha nội kinh ngạc nói: - Sao nói thế?
- Bình thường không phải huynh đều nhớ đến nữ nhân sao, sao lại nhớ đến Lý đại ca chứ.
- Ta đang nghĩ đến nữ nhân mà!
- Lý đại ca là nam nhân mà, ca ca, huynh thật sự không sao chứ?
- Tiểu Cửu, đệ thật đơn thuần.
Cao Nha nội giận mà không trách nhìn Hồng Thiên Cửu, nói: - Ngươi nhìn xem nữ nhân bên trong là những những nữ nhân gì.
Hồng Thiên Cửu vô tâm vô phế nói: - Đều rất tốt nha.
- Nhưng so với trên thuyền kia của Lý Kỳ thì sao?
- Cái nàycòn kém rất nhiều, vốn dĩ không thể sánh bằng.
- Còn không phải sao. Cao Nha nội thở dài: - Dựa vào cái gì mà một mình Lý Kỳ lại ở trên thuyền với nhiều mỹ nhân như vậy, còn chúng ta thìôi, thật là quá tiện nghi cho tên kia, việc này là tên điểu nhân nào sắp xếp vậy.
- Không phải là Thái úy sắp xếp sao?
- Phải nha, hình như là cha ta bảo chúng ta tự mình ngồi một thuyền đi.
Cao Nha nội trừng to mắt, gãi đầu, rất ngượng ngùng.
Lý Sư Sư là một quả bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào, nam nhân cẩn trọng như Cầu ca dĩ nhiên sẽ không để nhi tử bảo bối của mình có quá nhiều tiếp xúc với Lý Sư Sư.
Hồng Thiên Cửu nói: - Ca ca, thật ra đệ không hi vọng ngồi cùng một thuyền với bọn họ.
- Vì sao?
- Mấy người bọn họ quá an tĩnh, cũng chỉ phẩm trà nói chuyện, hơn nữa thì là bình thơ luận từ, hoặc là quốc gia đại sự, thật không thú vị. Hơn nữa, Lý đại ca chẳng phải còn phải nấu ăn sao, sao có thể phong lưu khoái hoạt như chúng ta chứ.
- Đúng nha, Tiểu Cửu, đệ nói rất có lý. Ừ, tâm tình ca ca tốt hơn nhiều rồi.
Cao Nha nội càng nghĩ càng cảm thấy Hồng Thiên Cửu nói rất có lý, ha ha nói:
- Không sai, không sai, nếu để ta ngồi chung với bọn họ thì ta cũng sẽ vô cùng gò bó.
- Đúng vậy, chính thế, ca ca, chúng ta cùng vào thôi.
- Ha ha, vẫn là hiền đệ hiểu ta.
Cao Nha nội kẹp mông nhảy bật dậy, lại nhanh như hổ đói vồ mồi tuyên bố sự quay lại của mình.
So với thuyền phía trước thì thuyền phía sau rõ ràng an tĩnh hơn nhiều, không có tiếng cười vui vẻ, không có tiếng đàn, ngược lại nghe tiếng thái rau roạt roạt roạt.
Lý Kỳ đầu đội mũ cao, đang mặc tạp dề, tay cầm dao phay ở trong trù phòng phía dưới, tận tình thi triển tài nấu nướng của mình. Có lẽ đối với rất nhiều nam nhân mà nói, nấu cơm nhặt rau tuyệt đối không dính dáng gì đến nghỉ ngơi, nhưng đối với Lý Kỳ mà nói thì nấu ăn là thư giãn, cũng cùng một đạo lý giống như đám lãnh đạo Wall Street đi đánh golf vậy.
Đánh bóng mà còn ngồi xe thì có thể thấy thư giãn cỡ nào.
Chỉ thấy trong trù phòng tràn ngập mùi cua, đủ chủng loại cua, hiển nhiên hôm nay lấy cua làm chủ đề.
Bên cạnh hắn còn có một trợ thủ, trợ thủ này có lai lịch rất lớn là, chúng là niềm vui mới của Cao Nha nộiTô Vân.
Cao Nha nội là tình thánh, y chưa từng lo lắng nữ nhân của mình sẽ di tình biệt luyến, điều này cũng phải rất cởi mở. Đương nhiên, nữ nhân của y cũng chưa từng lo lắng cho y, khác biệt chính là người đầu tiên là tự tin, người sau là bất đắc dĩ.
Bởi vì Đại Tiểu Trụ còn phải lo cho việc làm ăn của sơn trang Túy Tiên, không thể chạy đến đây du ngoạn, mà những nữ nhân bên trên thì ai từng dính chút xuân thủy chứ, vẫn là chọn Tô Vân lúc trước có làm bánh thì thích hợp hơn.
Tô Vân trước kia từng nghe đại danh của Kim Đao Trù Vương, cũng từng nghe Cao Nha nội tán tụng tài bếp của Lý Kỳ, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy Lý Kỳ xắt rau, nhìn thấy đao pháp vô cùng kỳ diệu đó thì trong lòng vừa ngạc nhiên vừa kỳ lạ, người này thật sự là đại quan nhất phẩm sao?
/2434
|