Ba vạn quan?
Cho dù là Quái Cửu Lang coi tiền tài như cặn bã nghe thấy con số này cũng không khỏi cả kinh.
Nếu ngươi nói dùng ba vạn quan đi xây một tòa Túy Tiên sơn trang thì còn nói được đi, Túy Tiên sơn trang bao lớn nha. Nhưng phòng thí nghiệm này tuy bố cục khá kỳ lạ, nhưng lớn cỡ này, hơn nữa lại không xây bằng vàng, ba vạn quan này của ngươi làm sao nói ra được vậy.
Doãn thị run giọng nói: - Xu Mật Sứ, mấy mấy gian phòng này mà cần ba vạn quan?
Lý Kỳ cười ha ha nói: - Chính thế, lát nữa các vị bước vào quan sát thì có thể biết ngay.
Nếu là như vậy, Quái Cửu Lang cũng không hỏi nhiều, lập tức đi thẳng về phía trước. Tuy mấy gian phòng này nhìn qua thì độc lập, nhưng đường vào thì chỉ có một, hơn nữa đường vào không phải là cửa, mà là một phòng dài.
Đi vào trong phòng dài, bên trong vô cùng rộng rãi, nhưng hơn phân nửa được xếp thành hàng là dụng cụ rửa mặt, còn có năm gian buồng nhỏ.
Lần này thật sự quá kỳ lạ!
Lưu Vân Hi hết sức tò mò nói: - Nơi này dùng để làm gì?
Lý Kỳ giải thích nói: - Đây là phòng thay quần áo.
- Phòng thay quần áo?
Quái Cửu Lang kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ kiên nhẫn giải thích nói: - Việc nghiên cứu phát triển pê- ni- xi- lin là thực nghiệm vô cùng nghiêm khắc, chắc chắn phải chú trọng vệ sinh, không thể tùy ý tiến vào phòng thí nghiệm để tránh mang theo vật dơ bẩn vào phòng thí nghiệm, do vậy trước khi vào phòng thí nghiệm phải làm xong một loạt chuẩn bị, đầu tiên là rửa tay, rửa mặt, sau đó thay một bộ y phục, mũ, giày vớ sạch sẽ được chuẩn bị ở đây rồi mới có thể đi vào phòng thí nghiệm.
Sau khi Quái Cửu Lang nghe xong lại không có biểu hiện không vui như lúc ở bên ngoài, gật đầu nói: - Y thuật liên lụy trực tiếp đến mạng người, nên như vậy, nên như vậy.
Lý Kỳ tùy tiện kéo rèm của một gian phòng thay y phục ra, bên trong còn có một vách ngăn, bên ngoài đặt một bồn nước, còn có một khối cao mềm.
Lại nghe Lý Kỳ giới thiệu nói: - Món đồ này tên là xà phòng, là nghiên cứu chế tạo mới nhất, trước mắt còn chưa bán trên thị trường, là chuyên dùng để rửa tay, rửa mặt, chú ý đừng để nó rơi vào mắt. Sau khi rửa xong thì vào trong thay quần áo, bên trong có một tủ đồ, y phục được đặt trong tủ đồ, phàm là những gì được chuẩn bị trong tủ thì nhất định phải mặc vào. Sau khi mặt xong thì trực tiếp đi vào phòng thí nghiệm bằng cánh cửa phía trong phòng thay đồ.
Mấy người nghe lời tiến vào trong phòng thay y phục.
Một lát sau, mấy người đi ra từ cửa sau phòng thay quần áo, chỉ thấy bọn họ thống nhất đội mũ trùm đầu màu xanh, khẩu trang màu trắng, y phục màu trắng, giày bó có vải bông.
Lý Kỳ đưa tay ra hiệu mời, mấy người đi qua một thông đạo khá hẹp đi vào trước cửa căn phòng lớn chính giữa.
Đi vào trong phòng, tuy rằng trong này đều được phong kín, nhưng do bốn phương tám hướng đều làm bằng thủy tinh, hơn nữa trên nóc còn có hai cửa sổ trời lớn, ánh sáng vô cùng chói sáng, giống như ở bên ngoài vậy.
Không chỉ như vậy, toàn bộ bên trong đều dùng thủy tinh chia thành từng gian phòng nhỏ, bởi vì đây là được xây từ ngói, vì vậy không cần cột trụ, những tấm thủy tinh kia sẽ không chịu áp lực gì. Có điều, do thủy tinh hiện nay vẫn chưa cứng chắc như đời sau, do vậy Lý Kỳ đều áp dụng xây bằng hai tầng thủy tinh song song nhau, cũng coi như là khá chắc chắn, chỉ cần không dùng vật cứng đánh vào thủy tinh thì sẽ không bị vỡ, may mà Đông Kinh không có thường bị mưa đá.
Bây giờ thủy tinh bán ra còn đắt hơn vàng, hai phiến cửa sổ trời này thì đã không biết bao nhiêu là tiền rồi.
Ba người Quái Cửu Lang hết nhìn đông lại nhìn tây, tấm tắc bảo lạ, tác dụng của thủy tinh thật là quá tinh diệu, bọn họ cũng dần dần hiểu được tại sao giá trị của phòng thí nghiệm này lên đến ba vạn quan.
Lưu Vân Hi hiếu kỳ nói:
- Phu quân, tại sao trong này cũng dùng thủy tinh vậy?
Lý Kỳ giải thích nói: - Đầu tiên là vì ánh sáng, nếu dùng tường gỗ bình thường thì mỗi một cánh cửa sổ chỉ có thể chiếu cho một gian phòng, nếu dùng thủy tình thì có thể tăng ánh sáng lên. Tiếp theo, tường gỗ, tường gạch đều không dễ tẩy rửa, quan trọng là mặt ngoài của nó không bóng loáng. Mọi người nhìn mặt đất xem, vô cùng bóng loáng, mục đích là để dễ dàng tẩy rửa, một lần tẩy rửa nơi này ít nhất phải tốn ba mươi văn tiền.
Doãn thị nghe được thì hít vào một ngụm khí lạnh, tẩy rửa một lần ba mươi quan, đây là khái niệm gì chứ, thuần túy chính là đốt tiền nha. Ba mươi quan đến Nghênh Xuân Lâu có thể tiêu sái đến nửa tháng.
Quái Cửu Lang lại cảm thấy vô cùng không tệ, liên tục gật đầu nói:
- Rất tốt, rất tốt, nơi này vô cùng hấp dẫn lão phu, có thể nghiên cứu y thuật ở đây có thể nói là chuyện vui mừng trong đời nha!
Tài tử yêu giai nhân, văn nhân yêu bút mực, võ phu yêu đao thương, nhớ đến Lâm Xung dùng đến gần ngàn quan mua một thanh bảo đao, tuy đó chỉ là tiểu thuyết, nhưng thật ra trong thế giới hiện thực hoàn toàn không thiếu những chuyện thế này, rất nhiều người vung tiền như rác chỉ vì một cây đàn cổ.
Đối với những thiên tài y học như Quái Cửu Lang, Lưu Vân Hi mà nói, bước vào nơi này phảng phất như là tài tử thấy giai nhân, võ phu thấy bảo kiếm, thật sự là như cá gặp nước nha, trong mắt lóe lên ánh sáng hưng phấn.
Đầu tiên Lý Kỳ dẫn bọn họ đi vào trong một gian phòng bên trái: - Nơi này chính là kho dự trữ, tất cả dụng cụ nhất định phải lấy từ nơi này, nhưng sau khi dùng xong thì không thể tùy tiện đặt vào đây, nhất định phải tẩy rửa xong rồi mới đặt trở lại.
Chỉ thấy bên trong có mấy ngăn tủ, bên ngoài được ngăn cách bởi thủy tinh, xuyên qua thủy tinh nhìn vào bên trong, toàn bộ đều là một vài dụng cụ, đều chế tạo từ thủy tinh, hình dạng và kích cỡ khác nhau.
Giá trị thị trường đương thời của bộ công cụ này thật sự không thể tưởng tượng được, bởi vì trên thị trường không có bán.
Những thứ này đều là dụng cụ hóa học, người bình thường không dùng đến, chỉ có thể dùng vào những phương diện chuyên nghiệp mà thôi, nhưng giá trị vô cùng đắt đỏ, hơn nữa cần rất nhiều thời gian. Ngươi mang nó đi bán trên thị trường, bán thấp thì mình thiệt, bán đắt thì ngươi khác không mua, do vậy Lý Kỳ căn bản chưa từng nghĩ cầm mấy thứ này đi kiếm tiền, tạo ra dành cho mình dùng.
Lý Kỳ nói: - Những thứ này đều là công cụ được đặt làm chuyên dùng để nghiên cứu pê- ni- xi- lin, có lẽ bây giờ mọi người còn chưa biết dùng thế nào, nhưng không sao cả, lát nữa ra ngoài ta sẽ tặng cho mọi người một quyển sách nhỏ chuyên giới thiệu những công cụ này, mọi người làm quen trước đi.
Quái Cửu Lang, Lưu Vân Hi nhìn những dụng cụ hóa học này, trong lòng vô cùng tò mò, trong đầu đều đang nghĩ những công cụ này có thể dùng vào những chỗ nào, nhưng cứ nghĩ như vậy, bọn họ đều tưởng tượng ra mấy cách dùng, trong lòng vô cùng hưng phấn, không đợi được muốn dùng hết toàn bộ, giống như những võ sĩ nhìn thấy bảo đao không kiềm được mà cầm lấy múa may một phen.
Cho dù là Quái Cửu Lang coi tiền tài như cặn bã nghe thấy con số này cũng không khỏi cả kinh.
Nếu ngươi nói dùng ba vạn quan đi xây một tòa Túy Tiên sơn trang thì còn nói được đi, Túy Tiên sơn trang bao lớn nha. Nhưng phòng thí nghiệm này tuy bố cục khá kỳ lạ, nhưng lớn cỡ này, hơn nữa lại không xây bằng vàng, ba vạn quan này của ngươi làm sao nói ra được vậy.
Doãn thị run giọng nói: - Xu Mật Sứ, mấy mấy gian phòng này mà cần ba vạn quan?
Lý Kỳ cười ha ha nói: - Chính thế, lát nữa các vị bước vào quan sát thì có thể biết ngay.
Nếu là như vậy, Quái Cửu Lang cũng không hỏi nhiều, lập tức đi thẳng về phía trước. Tuy mấy gian phòng này nhìn qua thì độc lập, nhưng đường vào thì chỉ có một, hơn nữa đường vào không phải là cửa, mà là một phòng dài.
Đi vào trong phòng dài, bên trong vô cùng rộng rãi, nhưng hơn phân nửa được xếp thành hàng là dụng cụ rửa mặt, còn có năm gian buồng nhỏ.
Lần này thật sự quá kỳ lạ!
Lưu Vân Hi hết sức tò mò nói: - Nơi này dùng để làm gì?
Lý Kỳ giải thích nói: - Đây là phòng thay quần áo.
- Phòng thay quần áo?
Quái Cửu Lang kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ kiên nhẫn giải thích nói: - Việc nghiên cứu phát triển pê- ni- xi- lin là thực nghiệm vô cùng nghiêm khắc, chắc chắn phải chú trọng vệ sinh, không thể tùy ý tiến vào phòng thí nghiệm để tránh mang theo vật dơ bẩn vào phòng thí nghiệm, do vậy trước khi vào phòng thí nghiệm phải làm xong một loạt chuẩn bị, đầu tiên là rửa tay, rửa mặt, sau đó thay một bộ y phục, mũ, giày vớ sạch sẽ được chuẩn bị ở đây rồi mới có thể đi vào phòng thí nghiệm.
Sau khi Quái Cửu Lang nghe xong lại không có biểu hiện không vui như lúc ở bên ngoài, gật đầu nói: - Y thuật liên lụy trực tiếp đến mạng người, nên như vậy, nên như vậy.
Lý Kỳ tùy tiện kéo rèm của một gian phòng thay y phục ra, bên trong còn có một vách ngăn, bên ngoài đặt một bồn nước, còn có một khối cao mềm.
Lại nghe Lý Kỳ giới thiệu nói: - Món đồ này tên là xà phòng, là nghiên cứu chế tạo mới nhất, trước mắt còn chưa bán trên thị trường, là chuyên dùng để rửa tay, rửa mặt, chú ý đừng để nó rơi vào mắt. Sau khi rửa xong thì vào trong thay quần áo, bên trong có một tủ đồ, y phục được đặt trong tủ đồ, phàm là những gì được chuẩn bị trong tủ thì nhất định phải mặc vào. Sau khi mặt xong thì trực tiếp đi vào phòng thí nghiệm bằng cánh cửa phía trong phòng thay đồ.
Mấy người nghe lời tiến vào trong phòng thay y phục.
Một lát sau, mấy người đi ra từ cửa sau phòng thay quần áo, chỉ thấy bọn họ thống nhất đội mũ trùm đầu màu xanh, khẩu trang màu trắng, y phục màu trắng, giày bó có vải bông.
Lý Kỳ đưa tay ra hiệu mời, mấy người đi qua một thông đạo khá hẹp đi vào trước cửa căn phòng lớn chính giữa.
Đi vào trong phòng, tuy rằng trong này đều được phong kín, nhưng do bốn phương tám hướng đều làm bằng thủy tinh, hơn nữa trên nóc còn có hai cửa sổ trời lớn, ánh sáng vô cùng chói sáng, giống như ở bên ngoài vậy.
Không chỉ như vậy, toàn bộ bên trong đều dùng thủy tinh chia thành từng gian phòng nhỏ, bởi vì đây là được xây từ ngói, vì vậy không cần cột trụ, những tấm thủy tinh kia sẽ không chịu áp lực gì. Có điều, do thủy tinh hiện nay vẫn chưa cứng chắc như đời sau, do vậy Lý Kỳ đều áp dụng xây bằng hai tầng thủy tinh song song nhau, cũng coi như là khá chắc chắn, chỉ cần không dùng vật cứng đánh vào thủy tinh thì sẽ không bị vỡ, may mà Đông Kinh không có thường bị mưa đá.
Bây giờ thủy tinh bán ra còn đắt hơn vàng, hai phiến cửa sổ trời này thì đã không biết bao nhiêu là tiền rồi.
Ba người Quái Cửu Lang hết nhìn đông lại nhìn tây, tấm tắc bảo lạ, tác dụng của thủy tinh thật là quá tinh diệu, bọn họ cũng dần dần hiểu được tại sao giá trị của phòng thí nghiệm này lên đến ba vạn quan.
Lưu Vân Hi hiếu kỳ nói:
- Phu quân, tại sao trong này cũng dùng thủy tinh vậy?
Lý Kỳ giải thích nói: - Đầu tiên là vì ánh sáng, nếu dùng tường gỗ bình thường thì mỗi một cánh cửa sổ chỉ có thể chiếu cho một gian phòng, nếu dùng thủy tình thì có thể tăng ánh sáng lên. Tiếp theo, tường gỗ, tường gạch đều không dễ tẩy rửa, quan trọng là mặt ngoài của nó không bóng loáng. Mọi người nhìn mặt đất xem, vô cùng bóng loáng, mục đích là để dễ dàng tẩy rửa, một lần tẩy rửa nơi này ít nhất phải tốn ba mươi văn tiền.
Doãn thị nghe được thì hít vào một ngụm khí lạnh, tẩy rửa một lần ba mươi quan, đây là khái niệm gì chứ, thuần túy chính là đốt tiền nha. Ba mươi quan đến Nghênh Xuân Lâu có thể tiêu sái đến nửa tháng.
Quái Cửu Lang lại cảm thấy vô cùng không tệ, liên tục gật đầu nói:
- Rất tốt, rất tốt, nơi này vô cùng hấp dẫn lão phu, có thể nghiên cứu y thuật ở đây có thể nói là chuyện vui mừng trong đời nha!
Tài tử yêu giai nhân, văn nhân yêu bút mực, võ phu yêu đao thương, nhớ đến Lâm Xung dùng đến gần ngàn quan mua một thanh bảo đao, tuy đó chỉ là tiểu thuyết, nhưng thật ra trong thế giới hiện thực hoàn toàn không thiếu những chuyện thế này, rất nhiều người vung tiền như rác chỉ vì một cây đàn cổ.
Đối với những thiên tài y học như Quái Cửu Lang, Lưu Vân Hi mà nói, bước vào nơi này phảng phất như là tài tử thấy giai nhân, võ phu thấy bảo kiếm, thật sự là như cá gặp nước nha, trong mắt lóe lên ánh sáng hưng phấn.
Đầu tiên Lý Kỳ dẫn bọn họ đi vào trong một gian phòng bên trái: - Nơi này chính là kho dự trữ, tất cả dụng cụ nhất định phải lấy từ nơi này, nhưng sau khi dùng xong thì không thể tùy tiện đặt vào đây, nhất định phải tẩy rửa xong rồi mới đặt trở lại.
Chỉ thấy bên trong có mấy ngăn tủ, bên ngoài được ngăn cách bởi thủy tinh, xuyên qua thủy tinh nhìn vào bên trong, toàn bộ đều là một vài dụng cụ, đều chế tạo từ thủy tinh, hình dạng và kích cỡ khác nhau.
Giá trị thị trường đương thời của bộ công cụ này thật sự không thể tưởng tượng được, bởi vì trên thị trường không có bán.
Những thứ này đều là dụng cụ hóa học, người bình thường không dùng đến, chỉ có thể dùng vào những phương diện chuyên nghiệp mà thôi, nhưng giá trị vô cùng đắt đỏ, hơn nữa cần rất nhiều thời gian. Ngươi mang nó đi bán trên thị trường, bán thấp thì mình thiệt, bán đắt thì ngươi khác không mua, do vậy Lý Kỳ căn bản chưa từng nghĩ cầm mấy thứ này đi kiếm tiền, tạo ra dành cho mình dùng.
Lý Kỳ nói: - Những thứ này đều là công cụ được đặt làm chuyên dùng để nghiên cứu pê- ni- xi- lin, có lẽ bây giờ mọi người còn chưa biết dùng thế nào, nhưng không sao cả, lát nữa ra ngoài ta sẽ tặng cho mọi người một quyển sách nhỏ chuyên giới thiệu những công cụ này, mọi người làm quen trước đi.
Quái Cửu Lang, Lưu Vân Hi nhìn những dụng cụ hóa học này, trong lòng vô cùng tò mò, trong đầu đều đang nghĩ những công cụ này có thể dùng vào những chỗ nào, nhưng cứ nghĩ như vậy, bọn họ đều tưởng tượng ra mấy cách dùng, trong lòng vô cùng hưng phấn, không đợi được muốn dùng hết toàn bộ, giống như những võ sĩ nhìn thấy bảo đao không kiềm được mà cầm lấy múa may một phen.
/2434
|