- Vì sao?
Triệu Giai có chút lưu tâm nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ nói một cách công bằng: - Nói về thương nghiệp, Trương Xuân Nhi là một nhân tài làm ăn, thậm chí còn lợi hại hơn cả Kinh Tế Sử.
Triệu Giai tò mò nói: - Một khi đã vậy, vì sao khanh còn phản đối?
Lý Kỳ nói: - Thế nhưng Hoàng thượng, thương vụ không phải là làm ăn, mà là dùng để phục vụ người khác làm ăn, đây mới là tư tưởng trung tâm của Thương Vụ Cục. Làm người làm ăn là một chuyện, làm quan lại là một chuyện, người thích hợp làm ăn không nhất định thích hợp bước vào Thương Vụ Cục. Tuy Trương nương tử làm ăn có thủ đoạn, nhưng các vị đừng quên, trình độ văn hóa của cô ta không cao, về điểm này, Kinh Tế Sử hơn xa cô ta. Ta không phản đối nữ nhân tạm thay vị trí của Kinh Tế Sử, nhưng chắc chắn phải cần một lựa chọn thích hợp. Người này trên có thể nhìn nhận tổng thể, trên có thể nói chuyện với đạt quan quý nhân, dưới phải thận trọng, có thể trò chuyện với người buôn bán nhỏ. Điều mà Kinh Tế Sử cần không chỉ làm ăn là được, còn phải đạt tư cách về tố chất tổng hợp. Trương Xuân Nhi đương nhiên không hợp lệ về mặt tố chất tổng hợp.
Phải, hắn cũng xuất thân là đầu bếp, nhưng hắn đạt được thành công quá lớn, trong các lĩnh vực đều như vậy, cho nên hắn là duy nhất, không thể xếp vào loại nào cả, cũng không thể phục chế được, cho nên bất cứ tình huống nào đều không thể lấy Lý Kỳ ra tham khảo được.
Trịnh Dật gật đầu nói: - Xu Mật Sứ nói có lý, Trương Xuân Nhi dù sao cũng xuất thân bần hàn, hơn nữa chưa từng đọc sách gì cả, danh vọng không cao. Nếu để cô ta thay thế Kinh Tế Sử, e rằng rất khó phục chúng.
Tần Cối nói: - Nếu là như vậy, thì không có lựa chọn thích hợp, mỗi người đều không phải là trời sinh làm Tể Tướng hoặc là Kinh Tế Sử, việc này cần bồi dưỡng, nếu triều đình không cho họ cơ hội, thì vĩnh viễn không thể tìm được người thích hợp.
Lý Kỳ lập tức phản bác nói: - Nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt
Triệu Giai đột nhiên ngắt ngang lời hắn, nói: - Trẫm cũng nói giờ là thời khắc mấu chốt, không nên lâm trận thay soái, nhưng khanh lại không chịu để Kinh Tế Sử mang thai làm việc, vậy cũng không được, kia cũng không được, khanh nói nên làm sao đây?
Toát mồ hôi! Hình như y nói cũng có lý nha. Lý Kỳ vuốt mồ hôi nói: - Vi, vi thần không biết.
Triệu Giai hừ một tiếng nói: - Xu Mật Sứ, trẫm cho khanh hai lựa chọn, hoặc là để Kinh Tế Sử kiên trì thêm một thời gian, dù sao thì nàng ấy cũng vừa mới mang thai, còn có thể kiên trì thêm mấy tháng, hoặc là khanh tự mình đảm đương.
Tần Cối vội nói:
- Hoàng thượng, Xu Mật Sứ còn phải quản lý Xu Mật Viện, làm sao có thể chiếu cố chu toàn được.
Triệu Giai nói: - Lý Quang chẳng phải đã đến rồi sao, y hẳn là có thể giúp Xu Mật Sứ chia sẻ không ít.
Tần Cối nghe được thì chòm râu dê khẽ run động, không nói gì nữa.
Ngươi thật sự nói nha. Ngươi chẳng phải là nói rất vui vẻ sao. Sặc, ngươi mẹ nó thật sự là chính khách trời sinh mà. Mí mắt Lý Kỳ khẽ cúi xuống, liếc nhìn Tần Cối, lại trầm ngâm một lát mới nói: - Vi thần giúp đỡ cũng không là gì, đây cũng là chuyện nên làm, nhưng vấn đề là đàm phán làm sao đây. Vi thần không thể chặt mình làm hai khúc được.
- Việc này trẫm đã có tính toán.
Triệu Giai khẽ dừng lại một lát mới nói: - Tần Thiếu Tể nói không sai, nhân tài không phải nói có thì có thể có, phải từ từ bồi dưỡng. Trẫm cũng đã gặp Trương Xuân Nhi, coi như là một nhân tài, trẫm có thể cho cô ta một cơ hội. Nhưng khanh nói cũng rất đúng, Trương Xuân Nhi cũng có thiếu sót ở một vài phương diện, có điều không sao cả, trẫm còn dự định sắp xếp một người vào Thương Vụ Cục, tin rằng các nàng có thể bù trừ vô cùng tốt. À, người này cũng là một nữ nhân, Xu Mật Sứ, khanh vất vả một chút, chỉ giáo các nàng nhiều hơn.
Vừa mới nói ra, năm người ở đây đều sửng sốt, bao gồm cả Tần Cối.
Lý Kỳ nói:
- Còn có một ngươi, dám hỏi Hoàng thượng là ai vậy?
Triệu Giai cười nói: - Đến lúc đó khanh sẽ biết.
Thần bí như vậy?
Lý Kỳ sửng sốt, cũng không hỏi tiếp nữa.
Triệu Giai gật đầu nói: - Vậy được, trước hết cứ vậy đi. Chúng ta về đại điện, là đánh hay là hòa thì để bọn họ tranh luận thêm mấy ngày đi.
Ngụ ý chính là không có ý định nói kết quả cho những đại thần còn lại biết. Thật ra cũng chưa bàn được kết quả gì, dù sao thì hai bên đều đồng ý, trước tiên kéo dài, tùy cơ hành sự.
Lúc xế chiều, phủ Thiếu Tể.
- Được Thiếu Tể thưởng thức, Trương Xuân Nhi cảm động rơi lệ, không biết lấy gì báo đáp.
Trương Xuân Nhi vừa nghe mình sẽ vào Thương Vụ Cục, không khỏi vui mừng, vội vàng nói cảm tạ Tần Cối, chỉ thiếu không nói lấy thân báo đáp thôi.
- Trương nương tử khách khí rồi, việc này cũng phải do cô có bản lĩnh, người làm chủ cũng không phải ta, mà là Hoàng thượng. Hoàng thượng cho rằng cô được, việc này mới có thể làm được. Ta chẳng qua chỉ là thuận miệng nói một câu. Có điều đây cũng là tạo hóa của cô, Kinh Tế Sử lại cứ mang thai vào lúc này, nếu không phải vậy thì cho dù đợi thêm mấy năm nữa, e rằng cô cũng không thể bước vào Thương Vụ Cục. Tần Cối cười ha ha nói.
Trương Xuân Nhi vội nói: - Cho dù thế nào, Tần Thiếu Tể có ân đề bạt với Trương Xuân Nhi, Trương Xuân Nhi cả đời không quên, ngày sau nhất định báo đáp.
Tần Cối cười gật đầu nói: - Trương nương tử, cô có biết tại sao ta lại tiến cử cô không?
Trương Xuân Nhi lắc đầu.
Tần Cối nói: - Bởi vì cô rất có dã tâm, điểm này ta vô cùng thưởng thức. Xu Mật Sứ có một câu nói rất hay, binh lính không muốn làm tướng không phải là một binh lính tốt. Về mặt chính trị cũng giống như vậy, nếu cô không có dã tâm thì cho dù là dậm chân tại chỗ cũng không thể đủ, sớm muộn gì cũng bị loại bỏ. Làm quan cũng giống như đi ngược dòng nước vậy, không tiến thì lùi, cho nên cô cũng đừng sợ, biểu hiện bản thân mình thật tốt, cơ hội chỉ có một lần như vậy, nếu cô không nắm chặt, thì cô định sẵn chỉ có thể làm thương nhân cả đời.
Sắc mặt Trương Xuân Nhi ngưng trọng, chắp tay nói: - Xin Thiếu Tể yên tâm, Trương Xuân Nhi tuyệt đối sẽ không phụ tâm ý của Thiếu Tể.
- Phụ lòng ta cũng không sao, đừng phụ chính bản thân cô thôi.
Tần Cối khẽ mỉm cười, lại nói: - À, vốn dĩ ta định để cô trực tiếp tạm thay vị trí Kinh Tế Sử, nhưng rất tiếc là Xu Mật Sứ ra mặt phản đối, nói cô còn chưa đủ tư cách, cho nên Hoàng thượng vẫn để Xu Mật Sứ tạm quản Thương Vụ Cục. Nhưng không sao cả, cô và Xu Mật Sứ cũng có không ít quan hệ, hẳn là không cảm thấy sợ hãi gì cả, đây cũng là điểm mà ta coi trọng cô.
Trương Xuân Nhi lạnh lùng cười, nói: - Ta hiểu rõ con người Xu Mật Sứ này vô cùng, người này giúp thân không giúp lý, hơn nữa vô cùng ích kỷ, tin rằng hắn sẽ không để ta đoạt nổi bật của Kinh Tế Sử.
Tần Cối cười nói:
- Việc này cô yên tâm, là vàng thì sẽ luôn tỏa sáng. Nếu cô làm tốt, ta nhất định sẽ mạnh mẽ tiến cử cô với Hoàng thượng, quyền lực của Xu Mật Sứ có lớn hơn nữa cũng không hơn Hoàng thượng được, chỉ là
Nói tới đây, y cau mày, nói: - Chỉ là Hoàng thượng còn sắp xếp một người vào Thương Vụ Cục, người này chính là đối thủ của cô. Đáng tiếc, trước mắt cũng không ai biết người này là ai. Có điều, nếu là Hoàng thượng đích thân cất nhắc, tin rằng nhất định có bản lĩnh, cô cũng không được sơ suất.
Triệu Giai có chút lưu tâm nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ nói một cách công bằng: - Nói về thương nghiệp, Trương Xuân Nhi là một nhân tài làm ăn, thậm chí còn lợi hại hơn cả Kinh Tế Sử.
Triệu Giai tò mò nói: - Một khi đã vậy, vì sao khanh còn phản đối?
Lý Kỳ nói: - Thế nhưng Hoàng thượng, thương vụ không phải là làm ăn, mà là dùng để phục vụ người khác làm ăn, đây mới là tư tưởng trung tâm của Thương Vụ Cục. Làm người làm ăn là một chuyện, làm quan lại là một chuyện, người thích hợp làm ăn không nhất định thích hợp bước vào Thương Vụ Cục. Tuy Trương nương tử làm ăn có thủ đoạn, nhưng các vị đừng quên, trình độ văn hóa của cô ta không cao, về điểm này, Kinh Tế Sử hơn xa cô ta. Ta không phản đối nữ nhân tạm thay vị trí của Kinh Tế Sử, nhưng chắc chắn phải cần một lựa chọn thích hợp. Người này trên có thể nhìn nhận tổng thể, trên có thể nói chuyện với đạt quan quý nhân, dưới phải thận trọng, có thể trò chuyện với người buôn bán nhỏ. Điều mà Kinh Tế Sử cần không chỉ làm ăn là được, còn phải đạt tư cách về tố chất tổng hợp. Trương Xuân Nhi đương nhiên không hợp lệ về mặt tố chất tổng hợp.
Phải, hắn cũng xuất thân là đầu bếp, nhưng hắn đạt được thành công quá lớn, trong các lĩnh vực đều như vậy, cho nên hắn là duy nhất, không thể xếp vào loại nào cả, cũng không thể phục chế được, cho nên bất cứ tình huống nào đều không thể lấy Lý Kỳ ra tham khảo được.
Trịnh Dật gật đầu nói: - Xu Mật Sứ nói có lý, Trương Xuân Nhi dù sao cũng xuất thân bần hàn, hơn nữa chưa từng đọc sách gì cả, danh vọng không cao. Nếu để cô ta thay thế Kinh Tế Sử, e rằng rất khó phục chúng.
Tần Cối nói: - Nếu là như vậy, thì không có lựa chọn thích hợp, mỗi người đều không phải là trời sinh làm Tể Tướng hoặc là Kinh Tế Sử, việc này cần bồi dưỡng, nếu triều đình không cho họ cơ hội, thì vĩnh viễn không thể tìm được người thích hợp.
Lý Kỳ lập tức phản bác nói: - Nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt
Triệu Giai đột nhiên ngắt ngang lời hắn, nói: - Trẫm cũng nói giờ là thời khắc mấu chốt, không nên lâm trận thay soái, nhưng khanh lại không chịu để Kinh Tế Sử mang thai làm việc, vậy cũng không được, kia cũng không được, khanh nói nên làm sao đây?
Toát mồ hôi! Hình như y nói cũng có lý nha. Lý Kỳ vuốt mồ hôi nói: - Vi, vi thần không biết.
Triệu Giai hừ một tiếng nói: - Xu Mật Sứ, trẫm cho khanh hai lựa chọn, hoặc là để Kinh Tế Sử kiên trì thêm một thời gian, dù sao thì nàng ấy cũng vừa mới mang thai, còn có thể kiên trì thêm mấy tháng, hoặc là khanh tự mình đảm đương.
Tần Cối vội nói:
- Hoàng thượng, Xu Mật Sứ còn phải quản lý Xu Mật Viện, làm sao có thể chiếu cố chu toàn được.
Triệu Giai nói: - Lý Quang chẳng phải đã đến rồi sao, y hẳn là có thể giúp Xu Mật Sứ chia sẻ không ít.
Tần Cối nghe được thì chòm râu dê khẽ run động, không nói gì nữa.
Ngươi thật sự nói nha. Ngươi chẳng phải là nói rất vui vẻ sao. Sặc, ngươi mẹ nó thật sự là chính khách trời sinh mà. Mí mắt Lý Kỳ khẽ cúi xuống, liếc nhìn Tần Cối, lại trầm ngâm một lát mới nói: - Vi thần giúp đỡ cũng không là gì, đây cũng là chuyện nên làm, nhưng vấn đề là đàm phán làm sao đây. Vi thần không thể chặt mình làm hai khúc được.
- Việc này trẫm đã có tính toán.
Triệu Giai khẽ dừng lại một lát mới nói: - Tần Thiếu Tể nói không sai, nhân tài không phải nói có thì có thể có, phải từ từ bồi dưỡng. Trẫm cũng đã gặp Trương Xuân Nhi, coi như là một nhân tài, trẫm có thể cho cô ta một cơ hội. Nhưng khanh nói cũng rất đúng, Trương Xuân Nhi cũng có thiếu sót ở một vài phương diện, có điều không sao cả, trẫm còn dự định sắp xếp một người vào Thương Vụ Cục, tin rằng các nàng có thể bù trừ vô cùng tốt. À, người này cũng là một nữ nhân, Xu Mật Sứ, khanh vất vả một chút, chỉ giáo các nàng nhiều hơn.
Vừa mới nói ra, năm người ở đây đều sửng sốt, bao gồm cả Tần Cối.
Lý Kỳ nói:
- Còn có một ngươi, dám hỏi Hoàng thượng là ai vậy?
Triệu Giai cười nói: - Đến lúc đó khanh sẽ biết.
Thần bí như vậy?
Lý Kỳ sửng sốt, cũng không hỏi tiếp nữa.
Triệu Giai gật đầu nói: - Vậy được, trước hết cứ vậy đi. Chúng ta về đại điện, là đánh hay là hòa thì để bọn họ tranh luận thêm mấy ngày đi.
Ngụ ý chính là không có ý định nói kết quả cho những đại thần còn lại biết. Thật ra cũng chưa bàn được kết quả gì, dù sao thì hai bên đều đồng ý, trước tiên kéo dài, tùy cơ hành sự.
Lúc xế chiều, phủ Thiếu Tể.
- Được Thiếu Tể thưởng thức, Trương Xuân Nhi cảm động rơi lệ, không biết lấy gì báo đáp.
Trương Xuân Nhi vừa nghe mình sẽ vào Thương Vụ Cục, không khỏi vui mừng, vội vàng nói cảm tạ Tần Cối, chỉ thiếu không nói lấy thân báo đáp thôi.
- Trương nương tử khách khí rồi, việc này cũng phải do cô có bản lĩnh, người làm chủ cũng không phải ta, mà là Hoàng thượng. Hoàng thượng cho rằng cô được, việc này mới có thể làm được. Ta chẳng qua chỉ là thuận miệng nói một câu. Có điều đây cũng là tạo hóa của cô, Kinh Tế Sử lại cứ mang thai vào lúc này, nếu không phải vậy thì cho dù đợi thêm mấy năm nữa, e rằng cô cũng không thể bước vào Thương Vụ Cục. Tần Cối cười ha ha nói.
Trương Xuân Nhi vội nói: - Cho dù thế nào, Tần Thiếu Tể có ân đề bạt với Trương Xuân Nhi, Trương Xuân Nhi cả đời không quên, ngày sau nhất định báo đáp.
Tần Cối cười gật đầu nói: - Trương nương tử, cô có biết tại sao ta lại tiến cử cô không?
Trương Xuân Nhi lắc đầu.
Tần Cối nói: - Bởi vì cô rất có dã tâm, điểm này ta vô cùng thưởng thức. Xu Mật Sứ có một câu nói rất hay, binh lính không muốn làm tướng không phải là một binh lính tốt. Về mặt chính trị cũng giống như vậy, nếu cô không có dã tâm thì cho dù là dậm chân tại chỗ cũng không thể đủ, sớm muộn gì cũng bị loại bỏ. Làm quan cũng giống như đi ngược dòng nước vậy, không tiến thì lùi, cho nên cô cũng đừng sợ, biểu hiện bản thân mình thật tốt, cơ hội chỉ có một lần như vậy, nếu cô không nắm chặt, thì cô định sẵn chỉ có thể làm thương nhân cả đời.
Sắc mặt Trương Xuân Nhi ngưng trọng, chắp tay nói: - Xin Thiếu Tể yên tâm, Trương Xuân Nhi tuyệt đối sẽ không phụ tâm ý của Thiếu Tể.
- Phụ lòng ta cũng không sao, đừng phụ chính bản thân cô thôi.
Tần Cối khẽ mỉm cười, lại nói: - À, vốn dĩ ta định để cô trực tiếp tạm thay vị trí Kinh Tế Sử, nhưng rất tiếc là Xu Mật Sứ ra mặt phản đối, nói cô còn chưa đủ tư cách, cho nên Hoàng thượng vẫn để Xu Mật Sứ tạm quản Thương Vụ Cục. Nhưng không sao cả, cô và Xu Mật Sứ cũng có không ít quan hệ, hẳn là không cảm thấy sợ hãi gì cả, đây cũng là điểm mà ta coi trọng cô.
Trương Xuân Nhi lạnh lùng cười, nói: - Ta hiểu rõ con người Xu Mật Sứ này vô cùng, người này giúp thân không giúp lý, hơn nữa vô cùng ích kỷ, tin rằng hắn sẽ không để ta đoạt nổi bật của Kinh Tế Sử.
Tần Cối cười nói:
- Việc này cô yên tâm, là vàng thì sẽ luôn tỏa sáng. Nếu cô làm tốt, ta nhất định sẽ mạnh mẽ tiến cử cô với Hoàng thượng, quyền lực của Xu Mật Sứ có lớn hơn nữa cũng không hơn Hoàng thượng được, chỉ là
Nói tới đây, y cau mày, nói: - Chỉ là Hoàng thượng còn sắp xếp một người vào Thương Vụ Cục, người này chính là đối thủ của cô. Đáng tiếc, trước mắt cũng không ai biết người này là ai. Có điều, nếu là Hoàng thượng đích thân cất nhắc, tin rằng nhất định có bản lĩnh, cô cũng không được sơ suất.
/2434
|