Trong Tứ Tiểu Công Tử của Biện Kinh, Cao nha nội nổi tiếng là háo sắc. Nữ tử mà y vừa ý, tám chín phần mười đều bị y ôm vào trong chăn. Đương nhiên, Phong Nghi Nô và Quý Hồng Nô là trường hợp đặc biệt. Không phải là Cao nha nội không nghĩ tới, chỉ là Phong Nghi Nô có Lý Sư Sư bảo vệ. Mà Quý Hồng Nô thì được Lý Kỳ và Tần phu nhân che chở.
Nhân lúc cháy nhà mà hôi của là sở trường của Cao nha nội. Có trường hợp, cho dù không có cơ hội để thừa dịp, y cũng tự tạo ra cơ hội, tự biên tự diễn ra kiếp nạn. Hôm nay, đối với y mà nói là cơ hội trời cho. Không thể không nói, ‘diệu kế’ này của y đã đả động tới Trương Nhuận Nhi.
Nhưng ở trước mặt Lý Kỳ, trò hề của y như là trò trẻ con, vừa liếc cái đã có thể nhìn ra rồi. Quá ngây thơ.
- Vì sao không được?
Cao nha nội giận dữ:
- Nhuận Nhi cũng đã đáp ứng ta. Hai người các ngươi có lý do gì để xen vào. Chớ không phải là sợ ta lừa gạt muội ấy? Nói cho các ngươi biết, bản nha nội luôn nghiêm túc với nữ nhân. Nếu các ngươi không tin, có thể hỏi những tiểu thiếp kia của ta là biết. Việc này cứ quyết định như vậy đi. Các ngươi làm gì thì cứ làm, nhưng đừng làm phiền ta.
Rất rõ ràng, y còn chưa biết được, hình tượng của y trong suy nghĩ của mọi người nó như thế nào.
Ngưu Cao thấy Cao nha nội thực sự tức giận, trong lòng không ngừng kêu khổ. Đây đâu phải là cứu người, mà rõ ràng là hại người. Trong lòng rất oán niệm Lý Kỳ, trách hắn không nên dẫn theo Cao nha nội.
Mẹ nó chứ, Trương Nhuận Nhi còn chưa trở thành tiểu thiếp của ngươi, ngươi đã coi ta như người không liên quan. Thật đúng là điển hình của thấy sắc vong nghĩa.
Lý Kỳ liếc nhìn Trương Nhuận Nhi, ánh mắt mang theo vẻ trách cứ. Nếu vừa rồi Trương Nhuận Nhi không đáp ứng Cao nha nội, hắn còn có biện pháp ngăn cản sắc tâm của Cao nha nội. Tình hình chưa tới mức bi đát, đâu cần phải dùng thân thể của mình để giải quyết cơ chứ. Trầm ngâm một lúc, hai mắt Lý Kỳ sáng ngời, gật đầu cười:
- Nha nội chính là người đa tình, ai ai cũng biết. Ngài lừa gạt ai chứ không bao giờ lừa gạt nữ nhân.
Cao nha nội chỉ vào Lý Kỳ, nói:
- Lý Kỳ, lời này của người đúng là nói tới tâm khảm của ta.
Nói xong, y lại hướng Trương Nhuận Nhi:
- Nhuận Nhi, tay Lý Kỳ này tuy không có bản lĩnh gì, nhưng nói chuyện rất có kiến giải.
Dm, con mẹ ngươi vì nữ nhân, mà toàn dìm hàng người khác, thật quá vô sỉ mà.
Lý Kỳ âm thầm cảm khái một câu, lại nói:
- Nha nội và Trương tiểu nương tử cũng có thể coi là một đôi trai tài gái sắc.
Trong lòng Cao nha nội vui vẻ, hướng Lý Kỳ nháy mắt, cười hắc hắc:
- Đây là điều đương nhiên, mọi người vừa liếc cái có thể nhận ra.
Xong rồi, xong rồi, nguyên lai Phó Soái và Cao nha nội là cá mè một lứa. Ta đã hại hai ông cháu họ Trương mất rồi.
Ngưu Cao nghe Lý Kỳ nói như vậy, trong lòng cực kỳ hối hận. Âm thầm quyết định, cho dù liều cái mạng này, cũng quyết không thể để Cao nha nội thực hiện được. Hai mắt liếc ngang, chợt thấy một cây gậy gỗ đặt ở góc. Chậm rãi di dời tới đó.
Nhưng tiếc rằng y vẫn còn xem nhẹ trong nhà này còn có một vị cao thủ, chính là Mã Kiều.
Mã Kiều hiểu cách làm người của Lý Kỳ. Lý Kỳ khen ngợi Cao nha nội, chính là điềm báo Lý Kỳ chuẩn bị đùa giỡn Cao nha nội. Cho nên y lùi về phía sau hai bước, cản trở đường đi của Ngưu Cao, rồi hơi lắc đầu. Ý bảo Ngưu Cao ngàn vạn lần đừng làm chuyện điên rồ.
Ngưu Cao biết bản lĩnh của Mã Kiều. Có y ở đây, mình rất khó thành công. Trong thoáng chốc, đầu đã đầy mồ hôi.
Bên kia, Lý Kỳ còn chưa phát hiện được sự khác thường của hai người. Hắn chính đang không ngừng tán thưởng Cao nha nội, sắp khen Cao nha nội thành thánh nhân rồi.
Cao nha nội tâm hoa nộ phóng. Hôm nay y mới chợt phát hiện, nguyên lai mình lại có nhiều ưu điểm như vậy.
Đợi Cao nha nội phiêu phiêu dục tiên, Lý Kỳ bỗng ném xuống một vấn đề:
- Nha nội, một người nam nhân xuất sắc như ngài, nếu thích, ngài chỉ cần vung tay một cái, sẽ có vô số nữ nhân quỳ gối ở trước mặt ngài. Cho nên ta thấy tiểu thiếp thật quá bình thường với ngài. Làm một người nam nhân xuất sắc, lẽ nào ngài không thấy bên cạnh ngài còn thiếu một nữ nhân rất quan trọng sao?
Cao nha nội sững sờ, hiếu kỳ hỏi:
- Nữ nhân quan trọng?
Lý Kỳ vỗ tay một tiếng, đáp:
- Em gái.
- Em gái?
Cao nha nội đầy vẻ kinh ngạc, gãi gãi cái cằm, một bộ như có điều suy nghĩ. Ánh mắt háo sắc thoáng cái trở nên thâm thúy.
Ngưu Cao nghe tới đó, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng đầy áy náy với Lý Kỳ. Liền hướng Mã Kiều cười thiện ý, đi lùi trở về.
Hiện giờ ông cháu Trương Nhuận Nhi như lọt vào sương mù, thẫn thờ nhìn bọn họ. Không rõ rốt cuộc bọn họ đang nói tới cái gì.
Sở dĩ Lý Kỳ nói như vậy, một là vì hắn biết Cao Cầu chỉ có ba con trai. Hai người làm quan ở bên ngoài, chỉ có Cao nha nội là ở bên cạnh y. Cha mẹ Lý Kỳ cũng chỉ có mỗi mình hắn, từ nhỏ hắn đã hy vọng có thể có một người em gái. Lúc không có việc gì làm có thể cùng em gái nói chuyện. Dù sao có những việc không thể nói với bố mẹ. Không phải là hắn bất hiếu, mà đó do bố mẹ có cái nhìn khác với con cái. Hắn tin tưởng, dù Cao nha nội là công tử ca, nhưng khó tránh khỏi có suy nghĩ như hắn. Bởi vì phụ thân y ngày nào cũng bận rộn với công việc, suốt ngày lục đục trên triều đinh, thời gian đâu để chiếu cố y. Mà hai vị ca ca của y đang làm quan ở cách đây ngàn dặm. Huống hồ dù Trương Nhuận Nhi xinh đẹp, nhưng chưa tới mức khuynh quốc khuynh thành như Phong Nghi Nô, có thể kích phát lòng ham muốn chiếm giữ của nam nhân tới cực hạn.
Thứ hai, chính là hắn xác thực muốn Cao nha nội ra mặt giải quyết việc này cho Trương Nhuận Nhi. Bởi vì muốn dùng thủ đoạn chính nghĩa để giải quyết việc này, phải rất khó khăn. Dù sao Mã Soái vẫn cao hơn hắn một bậc. Cho nên dứt khoát dùng ác trị ác. So với Cao nha nội mà nói, Hà lang trung quả thực giống như một chú dê hiền lành. Ít nhất, Cao nha nội muốn nữ nhân nào, tuyệt sẽ không bị một giáo đầu nho nhỏ làm cho thất bại. Nếu Cao nha nội nguyện ý ra tay, một cái vung tay thôi đã có thể chụp được cả Hà lang trung và Hồ Du.
Quả nhiên, những lời này của Lý Kỳ xác thực đã gợi lên sự tiếc nuối trong lòng Cao nha nội. Y trầm tư hồi lâu, bỗng gật đầu:
- Ngươi nói không sai. Nhưng nàng ấy muốn làm muội muội của ta, phải xem ý của cha ta đã. Ta không giúp được gì.
Trong mắt Lý Kỳ hiện lên một tia vui mừng:
- Việc này có đáng là gì. Ta thấy Nhuận Nhi tri thư đạt lý, khéo hiểu lòng người, nói chuyện cũng rất điều độ. Nha nội không ngại thu nàng làm muội muội. Bình thường lúc buồn bực, có thể tìm nàng để tâm sự giải buồn. Hoặc là lúc nào không có việc gì làm, có thể tới nhà muội muội chơi, ấm áp tình gia đình, chả phải khoái tai.
- Đúng vậy, ta luôn muốn có một người em gái.
Cao nha nội như có điều suy nghĩ. Ai ngờ, lời này của Lý Kỳ không chỉ đả động y, mà còn đả động cả Hồng Thiên Cửu:
- Đệ cũng đang thiếu một người em gái. Nếu không như vậy đi, đệ dứt khoát thu Nhuận Nhi làm em gái.
Cao nha nội vừa nghe, nhất thời giận không kiềm chế được, đẩy Hồng Thiên Cửu ra, tức giận nói:
- Việc này là ta nghĩ tới trước, ngươi tránh sang một bên đi.
Sau đó, gật đầu cười:
- Không sai, không sai, Lý Kỳ, ngươi thật hiểu ta. Biết ta còn thiếu một người em gái có thể nói chuyện cùng. Nhuận Nhi, muội có bằng lòng nhận ta làm ca ca không?
Lý Kỳ cười ngượng ngùng, âm thầm thở phào một hơi.
Hồng Thiên Cửu cũng đi lên, cười hắc hắc nói:
- Còn có ta, còn có ta. Đây không phải là thành thân, ai quy định một người em gái không thể nhận hai người làm ca ca?
Cao nha nội đẩy cậu ta một cái:
- Tiểu Cửu, ngươi đừng đoạt với ca ca. Ngươi đi tìm người khác đi.
Hồng Thiên Cửu bĩu môi, trong lòng rất ủy khuất, chớp chớp mắt, nói:
- Được rồi, đệ không tranh với huynh nữa. Đợi tí nữa đệ sẽ nói với Tiểu Ngọc, thu nàng ấy là em gái của đệ.
Má ai, tên tiểu tử này lại tính toán lên đầu mình.
Trong lòng Lý Kỳ vừa bực mình, vừa buồn cười. Nhưng hắn không có ý phản đối. Dù sao Hồng Thiên Cửu làm người không xấu. Ít nhất còn tốt hơn Cao nha nội. Tiểu Ngọc nhận cậu ta là ca ca, cũng không ủy khuất bản thân. Nhưng nếu Trần A Nam biết chuyện này, không biết sẽ có phản ứng gì. Trong lòng Lý Kỳ rất chờ mong.
Trương Nhuận Nhi hoang mang liếc nhìn Cao nha nội, khóe miệng hơi nhúc nhích, như có lời khó nói.
Cao nha nội thấy vậy, nhiệt tình bị ảnh hưởng, không vui hỏi:
- Làm sao? Lẽ nào muội không muốn?
Trương Nhuận Nhi vội lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Nha nội để mắt tới Nhuận Nhi, là phúc khí của Nhuận Nhi. Chỉ là thân phận của Nhuận Nhi hèn mọn, không xứng làm em gái của nha nội.
Cao nha nội vung tay lên, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Trong mắt bản nha nội, nữ nhân chỉ phân chia xấu và đẹp. Còn địa vị, thân phận gì đó, vứt cho chó ăn đi. Ta thấy việc này cứ quyết định như vậy. Muội yên tâm, ta đã là ca ca của muội rồi, ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào khi dễ muội. Hà lang trung? Tên cặn bã đó, ta sẽ xử lý y. Hừ, dám khi dễ em gái của ta, ta nhất định cho y nếm thử thủ đoạn của bản nha nội.
Trong lòng Ngưu Cao vui mừng không thôi. Dù y không thích Cao nha nội, nhưng y không thể không thừa nhận, thực lực của Cao nha nội là không thể ngh ngờ. Đối phó với hạng người như Hồ Du, thật quá đơn giản. Trong lòng âm thầm vui mừng thay cho Nhuận Nhi, vội nói:
- Muội tử, còn không mau gọi ca ca.
Cao nha nội gật đầu, cười ngây ngô:
- Đúng đúng, gọi một tiếng ca ca để ta nghe xem.
Dưới ánh mắt cực nóng của Cao nha nội, Trương Nhuận Nhi hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng gọi:
- Ca ca.
- Ai da.
Cao nha nội tâm hoa nộ phóng, lại hướng Ngưu Cao nói:
- Họ Ngưu, hiện tại Nhuận Nhi đã là em gái của ta. Sau này ngươi đừng mãi gọi muội tử, muội tử, biết chưa?
Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ông cháu Trương Nhuận Nhi, không gọi liền không gọi. Ngưu Cao rất thoải mái, gật đầu đáp:
- Ta biết rồi.
Trương Nhị Căn nằm trên giường thấy cháu của mình nhận thức một vị ca ca có thực lực như vậy, kích động tới lão lệ tung hoành, mồm mép run rẩy, nói không ra lời.
Lý Kỳ trêu ghẹo:
- Nha nội, có cần chúng tôi giúp ngài và Nhuận Nhi tổ chức nghi thức nhận em gái hay không?
- Đương nhiên.
Cao nha nội lại hừ một tiếng:
- Tuy nhiên, đợi ta thu thập xong tay Hà lang trung kia rồi hẵng nói. Muội muội, hiện tại đi cùng ca ca tới tìm tên chó chết kia tính sổ. Con mẹ nó chứ, càng nghĩ càng giận. Lại có người dám khi dễ muội muội của bản nha nội. Thực sự tức chết ta mất.
Hồng Thiên Cửu thích nhất những chuyện như vậy, vung tay nói:
- Đệ cũng đi, đệ cũng đi.
Lý Kỳ bỗng lên tiếng:
- Không vội, nha nội, việc này chỉ là việc đơn giản đối với ngài, đâu cần nóng vội nhất thời. Ta còn phải dựa vào Nhuận Nhi để báo cáo kết quả công tác. Ngài nhẫn nại một chút. Chúng ta cẩn thận tính toán, để cho tên Hà lang trung kia biết rõ sự lợi hại của nha nội.
Cao nha nội nhếch miệng nói:
- Ngươi định làm thế nào?
- Tiếp thu ý kiến của mọi người, tranh thủ nghĩ ra một biện pháp hay giúp Nhuận Nhi hả giận.
- Tốt, cứ làm theo như lời ngươi nói.
Nhân lúc cháy nhà mà hôi của là sở trường của Cao nha nội. Có trường hợp, cho dù không có cơ hội để thừa dịp, y cũng tự tạo ra cơ hội, tự biên tự diễn ra kiếp nạn. Hôm nay, đối với y mà nói là cơ hội trời cho. Không thể không nói, ‘diệu kế’ này của y đã đả động tới Trương Nhuận Nhi.
Nhưng ở trước mặt Lý Kỳ, trò hề của y như là trò trẻ con, vừa liếc cái đã có thể nhìn ra rồi. Quá ngây thơ.
- Vì sao không được?
Cao nha nội giận dữ:
- Nhuận Nhi cũng đã đáp ứng ta. Hai người các ngươi có lý do gì để xen vào. Chớ không phải là sợ ta lừa gạt muội ấy? Nói cho các ngươi biết, bản nha nội luôn nghiêm túc với nữ nhân. Nếu các ngươi không tin, có thể hỏi những tiểu thiếp kia của ta là biết. Việc này cứ quyết định như vậy đi. Các ngươi làm gì thì cứ làm, nhưng đừng làm phiền ta.
Rất rõ ràng, y còn chưa biết được, hình tượng của y trong suy nghĩ của mọi người nó như thế nào.
Ngưu Cao thấy Cao nha nội thực sự tức giận, trong lòng không ngừng kêu khổ. Đây đâu phải là cứu người, mà rõ ràng là hại người. Trong lòng rất oán niệm Lý Kỳ, trách hắn không nên dẫn theo Cao nha nội.
Mẹ nó chứ, Trương Nhuận Nhi còn chưa trở thành tiểu thiếp của ngươi, ngươi đã coi ta như người không liên quan. Thật đúng là điển hình của thấy sắc vong nghĩa.
Lý Kỳ liếc nhìn Trương Nhuận Nhi, ánh mắt mang theo vẻ trách cứ. Nếu vừa rồi Trương Nhuận Nhi không đáp ứng Cao nha nội, hắn còn có biện pháp ngăn cản sắc tâm của Cao nha nội. Tình hình chưa tới mức bi đát, đâu cần phải dùng thân thể của mình để giải quyết cơ chứ. Trầm ngâm một lúc, hai mắt Lý Kỳ sáng ngời, gật đầu cười:
- Nha nội chính là người đa tình, ai ai cũng biết. Ngài lừa gạt ai chứ không bao giờ lừa gạt nữ nhân.
Cao nha nội chỉ vào Lý Kỳ, nói:
- Lý Kỳ, lời này của người đúng là nói tới tâm khảm của ta.
Nói xong, y lại hướng Trương Nhuận Nhi:
- Nhuận Nhi, tay Lý Kỳ này tuy không có bản lĩnh gì, nhưng nói chuyện rất có kiến giải.
Dm, con mẹ ngươi vì nữ nhân, mà toàn dìm hàng người khác, thật quá vô sỉ mà.
Lý Kỳ âm thầm cảm khái một câu, lại nói:
- Nha nội và Trương tiểu nương tử cũng có thể coi là một đôi trai tài gái sắc.
Trong lòng Cao nha nội vui vẻ, hướng Lý Kỳ nháy mắt, cười hắc hắc:
- Đây là điều đương nhiên, mọi người vừa liếc cái có thể nhận ra.
Xong rồi, xong rồi, nguyên lai Phó Soái và Cao nha nội là cá mè một lứa. Ta đã hại hai ông cháu họ Trương mất rồi.
Ngưu Cao nghe Lý Kỳ nói như vậy, trong lòng cực kỳ hối hận. Âm thầm quyết định, cho dù liều cái mạng này, cũng quyết không thể để Cao nha nội thực hiện được. Hai mắt liếc ngang, chợt thấy một cây gậy gỗ đặt ở góc. Chậm rãi di dời tới đó.
Nhưng tiếc rằng y vẫn còn xem nhẹ trong nhà này còn có một vị cao thủ, chính là Mã Kiều.
Mã Kiều hiểu cách làm người của Lý Kỳ. Lý Kỳ khen ngợi Cao nha nội, chính là điềm báo Lý Kỳ chuẩn bị đùa giỡn Cao nha nội. Cho nên y lùi về phía sau hai bước, cản trở đường đi của Ngưu Cao, rồi hơi lắc đầu. Ý bảo Ngưu Cao ngàn vạn lần đừng làm chuyện điên rồ.
Ngưu Cao biết bản lĩnh của Mã Kiều. Có y ở đây, mình rất khó thành công. Trong thoáng chốc, đầu đã đầy mồ hôi.
Bên kia, Lý Kỳ còn chưa phát hiện được sự khác thường của hai người. Hắn chính đang không ngừng tán thưởng Cao nha nội, sắp khen Cao nha nội thành thánh nhân rồi.
Cao nha nội tâm hoa nộ phóng. Hôm nay y mới chợt phát hiện, nguyên lai mình lại có nhiều ưu điểm như vậy.
Đợi Cao nha nội phiêu phiêu dục tiên, Lý Kỳ bỗng ném xuống một vấn đề:
- Nha nội, một người nam nhân xuất sắc như ngài, nếu thích, ngài chỉ cần vung tay một cái, sẽ có vô số nữ nhân quỳ gối ở trước mặt ngài. Cho nên ta thấy tiểu thiếp thật quá bình thường với ngài. Làm một người nam nhân xuất sắc, lẽ nào ngài không thấy bên cạnh ngài còn thiếu một nữ nhân rất quan trọng sao?
Cao nha nội sững sờ, hiếu kỳ hỏi:
- Nữ nhân quan trọng?
Lý Kỳ vỗ tay một tiếng, đáp:
- Em gái.
- Em gái?
Cao nha nội đầy vẻ kinh ngạc, gãi gãi cái cằm, một bộ như có điều suy nghĩ. Ánh mắt háo sắc thoáng cái trở nên thâm thúy.
Ngưu Cao nghe tới đó, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng đầy áy náy với Lý Kỳ. Liền hướng Mã Kiều cười thiện ý, đi lùi trở về.
Hiện giờ ông cháu Trương Nhuận Nhi như lọt vào sương mù, thẫn thờ nhìn bọn họ. Không rõ rốt cuộc bọn họ đang nói tới cái gì.
Sở dĩ Lý Kỳ nói như vậy, một là vì hắn biết Cao Cầu chỉ có ba con trai. Hai người làm quan ở bên ngoài, chỉ có Cao nha nội là ở bên cạnh y. Cha mẹ Lý Kỳ cũng chỉ có mỗi mình hắn, từ nhỏ hắn đã hy vọng có thể có một người em gái. Lúc không có việc gì làm có thể cùng em gái nói chuyện. Dù sao có những việc không thể nói với bố mẹ. Không phải là hắn bất hiếu, mà đó do bố mẹ có cái nhìn khác với con cái. Hắn tin tưởng, dù Cao nha nội là công tử ca, nhưng khó tránh khỏi có suy nghĩ như hắn. Bởi vì phụ thân y ngày nào cũng bận rộn với công việc, suốt ngày lục đục trên triều đinh, thời gian đâu để chiếu cố y. Mà hai vị ca ca của y đang làm quan ở cách đây ngàn dặm. Huống hồ dù Trương Nhuận Nhi xinh đẹp, nhưng chưa tới mức khuynh quốc khuynh thành như Phong Nghi Nô, có thể kích phát lòng ham muốn chiếm giữ của nam nhân tới cực hạn.
Thứ hai, chính là hắn xác thực muốn Cao nha nội ra mặt giải quyết việc này cho Trương Nhuận Nhi. Bởi vì muốn dùng thủ đoạn chính nghĩa để giải quyết việc này, phải rất khó khăn. Dù sao Mã Soái vẫn cao hơn hắn một bậc. Cho nên dứt khoát dùng ác trị ác. So với Cao nha nội mà nói, Hà lang trung quả thực giống như một chú dê hiền lành. Ít nhất, Cao nha nội muốn nữ nhân nào, tuyệt sẽ không bị một giáo đầu nho nhỏ làm cho thất bại. Nếu Cao nha nội nguyện ý ra tay, một cái vung tay thôi đã có thể chụp được cả Hà lang trung và Hồ Du.
Quả nhiên, những lời này của Lý Kỳ xác thực đã gợi lên sự tiếc nuối trong lòng Cao nha nội. Y trầm tư hồi lâu, bỗng gật đầu:
- Ngươi nói không sai. Nhưng nàng ấy muốn làm muội muội của ta, phải xem ý của cha ta đã. Ta không giúp được gì.
Trong mắt Lý Kỳ hiện lên một tia vui mừng:
- Việc này có đáng là gì. Ta thấy Nhuận Nhi tri thư đạt lý, khéo hiểu lòng người, nói chuyện cũng rất điều độ. Nha nội không ngại thu nàng làm muội muội. Bình thường lúc buồn bực, có thể tìm nàng để tâm sự giải buồn. Hoặc là lúc nào không có việc gì làm, có thể tới nhà muội muội chơi, ấm áp tình gia đình, chả phải khoái tai.
- Đúng vậy, ta luôn muốn có một người em gái.
Cao nha nội như có điều suy nghĩ. Ai ngờ, lời này của Lý Kỳ không chỉ đả động y, mà còn đả động cả Hồng Thiên Cửu:
- Đệ cũng đang thiếu một người em gái. Nếu không như vậy đi, đệ dứt khoát thu Nhuận Nhi làm em gái.
Cao nha nội vừa nghe, nhất thời giận không kiềm chế được, đẩy Hồng Thiên Cửu ra, tức giận nói:
- Việc này là ta nghĩ tới trước, ngươi tránh sang một bên đi.
Sau đó, gật đầu cười:
- Không sai, không sai, Lý Kỳ, ngươi thật hiểu ta. Biết ta còn thiếu một người em gái có thể nói chuyện cùng. Nhuận Nhi, muội có bằng lòng nhận ta làm ca ca không?
Lý Kỳ cười ngượng ngùng, âm thầm thở phào một hơi.
Hồng Thiên Cửu cũng đi lên, cười hắc hắc nói:
- Còn có ta, còn có ta. Đây không phải là thành thân, ai quy định một người em gái không thể nhận hai người làm ca ca?
Cao nha nội đẩy cậu ta một cái:
- Tiểu Cửu, ngươi đừng đoạt với ca ca. Ngươi đi tìm người khác đi.
Hồng Thiên Cửu bĩu môi, trong lòng rất ủy khuất, chớp chớp mắt, nói:
- Được rồi, đệ không tranh với huynh nữa. Đợi tí nữa đệ sẽ nói với Tiểu Ngọc, thu nàng ấy là em gái của đệ.
Má ai, tên tiểu tử này lại tính toán lên đầu mình.
Trong lòng Lý Kỳ vừa bực mình, vừa buồn cười. Nhưng hắn không có ý phản đối. Dù sao Hồng Thiên Cửu làm người không xấu. Ít nhất còn tốt hơn Cao nha nội. Tiểu Ngọc nhận cậu ta là ca ca, cũng không ủy khuất bản thân. Nhưng nếu Trần A Nam biết chuyện này, không biết sẽ có phản ứng gì. Trong lòng Lý Kỳ rất chờ mong.
Trương Nhuận Nhi hoang mang liếc nhìn Cao nha nội, khóe miệng hơi nhúc nhích, như có lời khó nói.
Cao nha nội thấy vậy, nhiệt tình bị ảnh hưởng, không vui hỏi:
- Làm sao? Lẽ nào muội không muốn?
Trương Nhuận Nhi vội lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Nha nội để mắt tới Nhuận Nhi, là phúc khí của Nhuận Nhi. Chỉ là thân phận của Nhuận Nhi hèn mọn, không xứng làm em gái của nha nội.
Cao nha nội vung tay lên, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Trong mắt bản nha nội, nữ nhân chỉ phân chia xấu và đẹp. Còn địa vị, thân phận gì đó, vứt cho chó ăn đi. Ta thấy việc này cứ quyết định như vậy. Muội yên tâm, ta đã là ca ca của muội rồi, ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào khi dễ muội. Hà lang trung? Tên cặn bã đó, ta sẽ xử lý y. Hừ, dám khi dễ em gái của ta, ta nhất định cho y nếm thử thủ đoạn của bản nha nội.
Trong lòng Ngưu Cao vui mừng không thôi. Dù y không thích Cao nha nội, nhưng y không thể không thừa nhận, thực lực của Cao nha nội là không thể ngh ngờ. Đối phó với hạng người như Hồ Du, thật quá đơn giản. Trong lòng âm thầm vui mừng thay cho Nhuận Nhi, vội nói:
- Muội tử, còn không mau gọi ca ca.
Cao nha nội gật đầu, cười ngây ngô:
- Đúng đúng, gọi một tiếng ca ca để ta nghe xem.
Dưới ánh mắt cực nóng của Cao nha nội, Trương Nhuận Nhi hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng gọi:
- Ca ca.
- Ai da.
Cao nha nội tâm hoa nộ phóng, lại hướng Ngưu Cao nói:
- Họ Ngưu, hiện tại Nhuận Nhi đã là em gái của ta. Sau này ngươi đừng mãi gọi muội tử, muội tử, biết chưa?
Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ông cháu Trương Nhuận Nhi, không gọi liền không gọi. Ngưu Cao rất thoải mái, gật đầu đáp:
- Ta biết rồi.
Trương Nhị Căn nằm trên giường thấy cháu của mình nhận thức một vị ca ca có thực lực như vậy, kích động tới lão lệ tung hoành, mồm mép run rẩy, nói không ra lời.
Lý Kỳ trêu ghẹo:
- Nha nội, có cần chúng tôi giúp ngài và Nhuận Nhi tổ chức nghi thức nhận em gái hay không?
- Đương nhiên.
Cao nha nội lại hừ một tiếng:
- Tuy nhiên, đợi ta thu thập xong tay Hà lang trung kia rồi hẵng nói. Muội muội, hiện tại đi cùng ca ca tới tìm tên chó chết kia tính sổ. Con mẹ nó chứ, càng nghĩ càng giận. Lại có người dám khi dễ muội muội của bản nha nội. Thực sự tức chết ta mất.
Hồng Thiên Cửu thích nhất những chuyện như vậy, vung tay nói:
- Đệ cũng đi, đệ cũng đi.
Lý Kỳ bỗng lên tiếng:
- Không vội, nha nội, việc này chỉ là việc đơn giản đối với ngài, đâu cần nóng vội nhất thời. Ta còn phải dựa vào Nhuận Nhi để báo cáo kết quả công tác. Ngài nhẫn nại một chút. Chúng ta cẩn thận tính toán, để cho tên Hà lang trung kia biết rõ sự lợi hại của nha nội.
Cao nha nội nhếch miệng nói:
- Ngươi định làm thế nào?
- Tiếp thu ý kiến của mọi người, tranh thủ nghĩ ra một biện pháp hay giúp Nhuận Nhi hả giận.
- Tốt, cứ làm theo như lời ngươi nói.
/2434
|