- Ha ha, Kinh Tế Sử đã lâu không gặp. Trương Bang Xương đứng dậy chắp tay cười nói với Lý Kỳ.
Trương Bang Xương là phản thần lớn nhất của Bắc Tống, năm Tĩnh Khang, quân Kim ra sức đánh tới vì gã hết lòng cầu hòa và cùng ý tưởng với Tống Khâm Tông nhu nhược kia, huống chi Tống Khâm Tông coi gã như tri kỉ đề bạt gã làm Thái tể, thậm chí lúc đó có thể nói gã là nhân vật đại biểu cho phái đầu hàng của triều đình nhà Tống, sau này Tống Khâm Tông cũng nghe lời gã kết quả là xảy ra bi kịch như vậy. Sau khi nước Kim diệt vong Bắc Tống, y còn làm một Hoàng đế bù nhìn trong một thời gian ngắn.
Lý Kỳ chắp tay đáp lễ cười nói: - Hóa ra là Trương Trung Thư, đa lễ, đa lễ.
Lúc hắn lên triều đã từng gặp Trương Bang Xương mấy lần nhưng cũng không phải là quen thân nhau lắm Không sai, Trương Bang Xương đúng là một nhân vật lợi hại nhưng Lý Kỳ thực sự coi gã không là gì cả. Thứ nhất, vì tên chức vị của tên Trung thư thị lang này tương đưng với Phó tể tưởng, tuy địa vị có tương đương với Lý Kỳ nhưng không có thực quyền. Đương nhiên, Tống Huy Tông cũng khá thích gã nhưng Lý Kỳ được sủng ái hơn. Đợi cho Trương Bang Xương thực sự đắc thế, vậy thì phải chờ đến sau khi Triệu Hoàn vào vị trí. Tình hình bây giờ đã trở lên khó phân biệt, cho nên Lý Kỳ tạm thời chưa chú ý lắm đến Trương Bang Xương, dù sao bây giờ đám Vương Phủ cũng đủ khiến hắn đau đầu rồi, hắn cũng không muốn lại đấu thêm một cường địch nữa. Còn nữa, điều quan trọng nhất chính là lúc trước Lý Kỳ tăng cường buôn bán giữa hai nước Tống-Kim, biện pháp cải cách kinh tế sau đó Trương Bang Xương đã từng ủng hộ hắn.
Tần Cối cũng hành lễ nói:
- Hạ quan Tần Cối tham kiến Trung thư đại nhân.
- Tần học chính không cần đa lễ, không cần đa lễ. Trương Bang Xương nói với vẻ thân thiết.
- Ơ, Vương Nha Nội cũng ở đây à? Nghe nói thời gian trước Vương tướng bị ốm, tại hạ muốn đến hỏi thăm nhưng khổ nỗi không có thời gian rảnh, không biết gần đây Vương tướng thế nào rồi? Lý Kỳ cười ha hả nói với Vương Tuyên Ân.
Câu đầu tiên này khiến cho Vương Tuyên Ân tức giận vô cùng, phải biết rằng Vương Phủ bị ốm đều là từ Lý Kỳ mà ra, y nghiến răng nói: - Đa tạ Kinh Tế Sử quan tâm, phụ thân ta rất khỏe.
Xem ra ta và Khổng Minh tiên sinh vẫn có chút khoảng cách. Muốn làm người khác tức chết thật không dễ dàng. Lý Kỳ thầm than một tiếng nhưng ngoài miệng thì nói: - Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Trương Xuân Nhi giơ tay ra nói: - Đại nhân mời ngồi.
Lý Kỳ ha hả nói: - Vậy không hay lắm đâu, nếu đã quấy rầy mấy vị nói việc chính vậy Lý Kỳ có lỗi rồi, lần sau tôi lại đến vậy.
Người này đúng là quá dối trá. Trương Bang Xương thầm mắng 1 câu nhưng ngoài miệng lại cười ha hả nói:
- Kinh Tế Sử khách sáo quá, chúng tôi đâu có việc chính gì? nào nào, mời ngồi!
Trương Xuân Nhi cũng nói: - Không sai, không sai, mời hai vị đại nhân ngồi.
- Vậy tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Lý Kỳ liếc mắt nhìn Tần Cối rồi hai người ngồi xuống.
Trương Xuân Nhi lập tức sai người pha trà, sau đó ngồi ở ghế cuối cười nói: - Không biết Kinh Tế Sử đến thăm, có chuyện gì chỉ bảo?
- Chỉ bảo thì không phải, nhưng có mấy câu hỏi muốn hỏi Trương nương tử.
Lý Kỳ cười nói.
Trương Bang Xương cười nói: - Có cần ta và Tuyên Ân tránh đi không.
Ngươi thật giả dối. Lý Kỳ thầm nghĩ rồi vội nói: - Không cần, không cần, chỉ là làm việc theo thông lệ thôi. Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, Trương trung thư đừng làm như vậy.
Trương Xuân Nhi cười nói: - Đại nhân cứ hỏi, dân nữ biết thì nhất định sẽ nói.
Hắn ho nhẹ một tiếng rồi nói: - Là thế này, không biết gần đây Trương nương tử có nghe triều đình ban bố Tuất Thương pháp, Đại Tống chúng ta hợp tác kinh tế với nước Kim không?
Trương Xuân Nhi gật gật đầu nói: - Việc này đương nhiên là biết, vì thế tôi còn cố ý đi tìm hiểu một chút. Kinh Tế Sử làm vậy đúng là tạo phúc cho thương nhân của Đại Tống ta, dân nữ cảm kích vô cùng.
Hắn gật đầu nói: - Vậy thì tốt rồi, xin hỏi Trương nương tử gần đây có nghe nói Thương Vụ Cục tổ chức Đại hội Gây dựng sự nghiệp không?
Tương Xuân Nhi vuốt cằm nói: - Việc này dân nữ cũng biết.
- Vậy Trương nương tử có ý kiến gì về Đại hội Gây dựng sự nghiệp này không? Lý Kỳ cười hỏi.
Trương Xuân Nhi sửng sốt lắc đầu nói: - Không biết vì sao đại nhân lại hỏi như vậy, có phải là dân nữ có chỗ nào không đúng không?
Lý Kỳ khoát tay nói: - Trương nương tử đừng nghĩ nhiều, tôi thấy Trương nương tử vẫn chưa xuất hiện, cũng không phái người đi cho nên có ý đến nói một chút thôi. Bây giờ Trương nương tử có địa vị vô cùng quan trọng trong giới thương nhân của chúng ta ở Biện Kinh, ta không thể không khoản đãi được.
- Đại nhân quá khen rồi!
- Ta đang làm việc công không nói những điều giả dối. Ta không biết Túy Tiên Cư và Kim Lâu có đụng chạm gì với nhau không nhưng ta nghĩ nếu có thì chúng ta cũng nên lấy đại cục làm trọng. Lý Kỳ vừa nhấc tay vừa nói.
Ngoài Mã Kiều những người khác đều đồng thanh thầm nói, dối trá.
Trương Xuân Nhi cười nói: - Đại nhân quá lời rồi, quý điếm và tiểu điếm vẫn luôn bình an vô sự, đụng chạm gì chứ, thậm chí không tiếc làm gương xung phong đi đầu, chỉ có điều dân nữ không thích nói mà chỉ dùng hành động để chứng minh.
- Vậy thì không thể tốt hơn được nữa rồi, ta cũng rất thích dùng hành động để nói chuyện. Lý Kỳ cười nói: - Nhưng không biết Trương nương tử đã làm những việc đại nghĩa gì?
- Hành động đại nghĩa thì không dám nhận. Trương Xuân Nhi lắc đầu rồi bỗng nhiên nói: - Nhưng tôi có mấy sự kiến giải hơi vụng về về cách xây dựng của đại nhân, không biết có nên nói hay không.
- Cứ nói đừng ngại.
Trương Xuân Nhi nghiêm mặt nói: - Tôi cho rằng thương nhân của kinh thành chúng ta đã như trăm hoa đua nở, còn thương nhân giàu có nhất của Đại Tống đều ở kinh thành. Vì vậy, tôi nghĩ đại nhân nên đặt trọng tâm ở cả nước. Không sợ đại nhân chê cười, dân nữ ngu dốt vì ủng hộ cải cách của đại nhân cho nên gần đây dân nữ đã liên tục mở hơn 10 chi nhánh ở phía bắc Trường Giang. Hy vọng có thể làm theo quan niệm dịch chuyển kinh tế của đại nhân, Tuy hành động này có hơi lỗ mãng nhưng tôi nghĩ cũng đáng.
- Ồ? Còn có chuyện này à?
- Đại nhân không biết sao?
- Đúng là ta không biết, nếu như thế thật vậy thì cảm ơn quá rồi! Nhưng làm như vậy không phải là quá lỗ mãng sao, Trương nương tử cô chiếu cố đến sao?
- Chuyện do người mà, hơn nữa gần đây triều đình cũng coi trọng chuyện buôn bán. Như vậy, mở chi nhánh vào lúc này cũng đúng với thời cơ.
Vương Tuyên Ân đột nhiên hỏi: - Vậy không biết Kinh Tế Sử có đồng ý với suy nghĩ của Trương nương tử không?
Lý Kỳ cười nói: - Đồng ý tuyệt đối, Thương Vụ Cục của chúng ta đang thiếu nhân tài như Trương nương tử.
Vương Tuyên Ân ha hả nói: - Vậy sao ngươi không để cho Trương nương tử đi đến Thương Vụ Cục giúp ngươi?
Lý Kỳ sửng sốt rồi lập tức cười nói: - Nha Nội cứ nói đùa, Trương nương tử có cả gia tài bạc triệu sao có thể để ý đến Thương Vụ Cục nhỏ bé kia chứ?
Trương Xuân Nhi nói: - Nếu đại nhân đã coi trọng dân nữ, dân nữ đồng ý đi thử một lần. Tài lực của đại nhân còn mạnh hơn của dân nữ cả ngàn lần nhưng đại nhân vẫn làm những việc để báo đáp lại triều đình. Mặc dù Trương Xuân Nhi không bằng đại nhân nhưng cũng có cùng suy nghĩ với đại nhân.
Được lắm, ngươi rất thẳng thắn. Lý Kỳ cười nói: - Nhưng Đại Tống ta chưa có tiền lệ nữ ra làm quan.
Vương Tuyên Ân nói:
- Chuyện này có gì khó, có câu đề cử người hiền tài không tránh người thân. Đây là đại sự còn câu nệ tiểu tiết gì chứ? Nếu Kinh Tế Sử không muốn ra mặt, ta có thể cầu xin cha ta nghĩ cách giúp.
Lý Kỳ khoát tay nói: - Vương Tướng chắc chắn sẽ không đồng ý đâu.
- Vì sao Kinh Tế Sử lại chắc chắn như vậy?
Lý Kỳ cười ha ha nói: - Rất đơn giản, có câu là "Người không ngồi đúng vị trí thì không bàn chính sự", Thương Vụ Cục là một đơn vị độc lập, Vương Tướng can thiệp vào sẽ khó tránh khỏi để cho người khác nói xấu.
Vương Tuyên Ân vừa nghe thấy "đơn vị độc lập" liền nhớ đến chuyện Quân khí giám kia mà hận đến ngứa ngáy cả răng. Y cười lạnh nói: - Như vậy, xem ra Kinh Tế Sử ngươi không muốn rồi.
Nói đùa, các ngươi muốn chen chân vào địa bàn của ta, mà bảo ta đồng ý được sao? ngươi đánh giá chỉ số thông minh của ta quá thấp rồi đấy.
Lý Kỳ còn chưa mở miệng thì Tần Cối chen lời: - Vương Nha Nội hiểu lầm đại nhân rồi. Thực ra đại nhân làm như vậy là có nguyên nhân khác.
Vương Tuyên Ân nhướn mày lên nói: - Hả? Xin rửa tai lắng nghe!
Ngữ khí nghe rất vênh váo. Mặc dù y không phải là người quyền cao chức trọng nhưng cha y thì quyền thế vô cùng, ai gặp y cũng phải nhượng bộ mấy phần huống hồ Tần Cối lại là một tên tiểu quan không danh tiếng.
Tần Cối cười giải thích nói: - Nha Nội có lẽ còn không biết, trong cải cách của đại nhân có một điểm rất quan trọng, chính là muốn thương nghiệp hóa các chức quan cùng đồng tâm hiệp lực, mong cho dân giàu nước mạnh. Cho dù là một người đàn ông, đại nhân cũng sẽ không để người đó đến Thương Vụ Cục đâu. Không thể phủ nhận, khả năng kinh doanh của Trương nương tử có thể làm gương đi đầu. Nếu đã như vậy, đại nhân của chúng ta sao có thế để cho cô ta lấy ngắn tránh dài được. Vứt bỏ việc kinh doanh đi theo nghiệp quan, điều này đi ngược lại với cách của đại nhân. Hơn nữa, thực ra nếu Trương nương tử có lòng ủng hộ cải cách của đại nhân thì cô ấy làm thương nhân vẫn hợp lý hơn và tham dự vào việc quan. Nếu cô ta có chủ ý nào hay có thể đến Thương Vụ Cục của chúng tôi thương lượng, nếu ý kiến đó khả thi chắc chắn đại nhân của chúng tôi sẽ tiếp thu. Hơn nữa, sự hợp tác giữa hai bên cũng có thể làm gương, tôi nghĩ đây mới là mong muốn của đại nhân.
Tên này đúng là một thiên tài chính trị! Chuyện của ta lấy đâu ra nhiều đạo lý lớn như vật, ta không bằng ngươi rồi. Lý Kỳ ha ha nói: - Tần Học chính nói không sai, nghiệp quan chỉ là cục bộ, thực ra ta xem trọng việc hợp tác giữa dân và quan hơn.
Vương Tuyên Ân kia đâu là đối thủ của Tần Cối, câu này chắc chắn là nói không ra lời.
Vẻ mặt của Trương Xuân Nhi hơi thất vọng.
Trương Bang Xương thấy không khí có hơi căng thẳng liền nói: - Nói hay lắm, nói hay lắm. Câu này của Kinh Tế Sử có thể nói chính là chỗ tinh túy trong cải cách của Kinh Tế Sử. Tôi cũng rất ủng hộ cải cách của Kinh Tế Sử.
Lý Kỳ cười nói: - Trương trung thư phát biểu rất nhiều lần lên triều, tại hại đều ghi nhớ trong lòng.
Trương Xuân Nhi nửa đùa nói: - Có lẽ đại nhân không biết, thực ra Trung thư đại nhân không chỉ nói ngoài miệng mà còn đang dùng hành động để ủng hộ cải cách của đại nhân. Thật không dám giấu, Trung thư đại nhân sớm đầu tư chút vốn vào cửa hàng, bây giờ đã thành một nửa thương nhân rồi.
Trương Bang Xương đầu tiên là sửng sốt rồi lập tức cười nói: - Việc nhỏ như vậy, Trương nương tử lại nói ra để Kinh Tế Sử chê cười rồi.
Lý Kỳ sững sờ rồi ngạc nhiên nói: - Còn có việc này nữa? Tại hạ muốn nghe xem sao?
Trương Bang Xương khoát tay nói: - Tôi cũng chỉ muốn góp một chút sức lực nhỏ bé thôi, không đáng để nhắc đến, không đáng nhắc đến!
Trương Xuân Nhi lại nói: - Không chỉ có Trương đại nhân mà ngay cả Vương Nha Nội cũng rất ủng hộ cái cách của đại nhân.
Lý Kỳ liếc nhìn Vương Tuyên Ân nói: - Nói như vậy thì Vương Nha Nội cũng đầu tư vào Kim Lâu?
Vương Tuyên Ân nói: - Ta cũng muốn hợp tác kinh doanh với Kinh Tế Sử, chỉ sợ Kinh Tế Sử không đồng ý.
Lý Kỳ nói: - Đâu có, đâu có, Nha Nội thật biết nói đùa. Trong lòng hắn lại thầm nói đương nhiên là không muốn rồi.
Vương Tuyên Ân nghiêm túc nói: - Kinh Tế Sử chắc cũng biết, từ lúc mới bắt đầu phụ thân ta đã rất ủng hộ cải cách của Kinh Tế Sử, đương nhiên là không thể thiếu một người làm gương, cho nên hành động này không có ý gì khác chính là muốn ủng hộ Kinh Tế Sử.
Trương Xuân Nhi lại nói: - Nhưng không chỉ như vậy, vì ủng hộ quan niệm xây dựng của đại nhân, trước đó mấy ngày Trương đại nhân và Vương Tướng còn giới thiệu mấy vị quý tộc nước Kim với dân nữ, chúng tôi đàm phán rất thú vị, cũng đã kí hợp đồng.
Lý Kỳ hoàn toàn bị ngây người ra, hắn biết trong triều chắc chắn có người ủng hộ Trương Xuân Nhi, hắn cũng biết cô ta có chỗ dựa là người Kim nhưng hắn không thể ngờ được, hôm nay Trương Xuân Nhi lại bày hết ra. Hắn trầm ngâm một lúc rồi cũng hiểu, đơn giản là Trương Xuân Nhi dùng chiêu mượn lực. Lúc mà cô ta nói ra chuyện này thực sự tính chất đã hoàn toàn không giống nữa rồi. Nhìn từ đó, cô ta làm tất cả cũng là để ủng hộ cải cách của Lý Kỳ, không thể trách cô ta được mà ngược lại còn phải khen thưởng nữa.
Nói đơn giản tất cả những cái này vốn dĩ có thể tiến hành một cách âm thầm để trở nên hợp pháp hóa.
Nghĩ đến đây, Lý Kỳ chỉ cười khổ trong lòng không ngờ là mình lại bị người bị sắp đặt.
Trương Bang Xương là phản thần lớn nhất của Bắc Tống, năm Tĩnh Khang, quân Kim ra sức đánh tới vì gã hết lòng cầu hòa và cùng ý tưởng với Tống Khâm Tông nhu nhược kia, huống chi Tống Khâm Tông coi gã như tri kỉ đề bạt gã làm Thái tể, thậm chí lúc đó có thể nói gã là nhân vật đại biểu cho phái đầu hàng của triều đình nhà Tống, sau này Tống Khâm Tông cũng nghe lời gã kết quả là xảy ra bi kịch như vậy. Sau khi nước Kim diệt vong Bắc Tống, y còn làm một Hoàng đế bù nhìn trong một thời gian ngắn.
Lý Kỳ chắp tay đáp lễ cười nói: - Hóa ra là Trương Trung Thư, đa lễ, đa lễ.
Lúc hắn lên triều đã từng gặp Trương Bang Xương mấy lần nhưng cũng không phải là quen thân nhau lắm Không sai, Trương Bang Xương đúng là một nhân vật lợi hại nhưng Lý Kỳ thực sự coi gã không là gì cả. Thứ nhất, vì tên chức vị của tên Trung thư thị lang này tương đưng với Phó tể tưởng, tuy địa vị có tương đương với Lý Kỳ nhưng không có thực quyền. Đương nhiên, Tống Huy Tông cũng khá thích gã nhưng Lý Kỳ được sủng ái hơn. Đợi cho Trương Bang Xương thực sự đắc thế, vậy thì phải chờ đến sau khi Triệu Hoàn vào vị trí. Tình hình bây giờ đã trở lên khó phân biệt, cho nên Lý Kỳ tạm thời chưa chú ý lắm đến Trương Bang Xương, dù sao bây giờ đám Vương Phủ cũng đủ khiến hắn đau đầu rồi, hắn cũng không muốn lại đấu thêm một cường địch nữa. Còn nữa, điều quan trọng nhất chính là lúc trước Lý Kỳ tăng cường buôn bán giữa hai nước Tống-Kim, biện pháp cải cách kinh tế sau đó Trương Bang Xương đã từng ủng hộ hắn.
Tần Cối cũng hành lễ nói:
- Hạ quan Tần Cối tham kiến Trung thư đại nhân.
- Tần học chính không cần đa lễ, không cần đa lễ. Trương Bang Xương nói với vẻ thân thiết.
- Ơ, Vương Nha Nội cũng ở đây à? Nghe nói thời gian trước Vương tướng bị ốm, tại hạ muốn đến hỏi thăm nhưng khổ nỗi không có thời gian rảnh, không biết gần đây Vương tướng thế nào rồi? Lý Kỳ cười ha hả nói với Vương Tuyên Ân.
Câu đầu tiên này khiến cho Vương Tuyên Ân tức giận vô cùng, phải biết rằng Vương Phủ bị ốm đều là từ Lý Kỳ mà ra, y nghiến răng nói: - Đa tạ Kinh Tế Sử quan tâm, phụ thân ta rất khỏe.
Xem ra ta và Khổng Minh tiên sinh vẫn có chút khoảng cách. Muốn làm người khác tức chết thật không dễ dàng. Lý Kỳ thầm than một tiếng nhưng ngoài miệng thì nói: - Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Trương Xuân Nhi giơ tay ra nói: - Đại nhân mời ngồi.
Lý Kỳ ha hả nói: - Vậy không hay lắm đâu, nếu đã quấy rầy mấy vị nói việc chính vậy Lý Kỳ có lỗi rồi, lần sau tôi lại đến vậy.
Người này đúng là quá dối trá. Trương Bang Xương thầm mắng 1 câu nhưng ngoài miệng lại cười ha hả nói:
- Kinh Tế Sử khách sáo quá, chúng tôi đâu có việc chính gì? nào nào, mời ngồi!
Trương Xuân Nhi cũng nói: - Không sai, không sai, mời hai vị đại nhân ngồi.
- Vậy tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Lý Kỳ liếc mắt nhìn Tần Cối rồi hai người ngồi xuống.
Trương Xuân Nhi lập tức sai người pha trà, sau đó ngồi ở ghế cuối cười nói: - Không biết Kinh Tế Sử đến thăm, có chuyện gì chỉ bảo?
- Chỉ bảo thì không phải, nhưng có mấy câu hỏi muốn hỏi Trương nương tử.
Lý Kỳ cười nói.
Trương Bang Xương cười nói: - Có cần ta và Tuyên Ân tránh đi không.
Ngươi thật giả dối. Lý Kỳ thầm nghĩ rồi vội nói: - Không cần, không cần, chỉ là làm việc theo thông lệ thôi. Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, Trương trung thư đừng làm như vậy.
Trương Xuân Nhi cười nói: - Đại nhân cứ hỏi, dân nữ biết thì nhất định sẽ nói.
Hắn ho nhẹ một tiếng rồi nói: - Là thế này, không biết gần đây Trương nương tử có nghe triều đình ban bố Tuất Thương pháp, Đại Tống chúng ta hợp tác kinh tế với nước Kim không?
Trương Xuân Nhi gật gật đầu nói: - Việc này đương nhiên là biết, vì thế tôi còn cố ý đi tìm hiểu một chút. Kinh Tế Sử làm vậy đúng là tạo phúc cho thương nhân của Đại Tống ta, dân nữ cảm kích vô cùng.
Hắn gật đầu nói: - Vậy thì tốt rồi, xin hỏi Trương nương tử gần đây có nghe nói Thương Vụ Cục tổ chức Đại hội Gây dựng sự nghiệp không?
Tương Xuân Nhi vuốt cằm nói: - Việc này dân nữ cũng biết.
- Vậy Trương nương tử có ý kiến gì về Đại hội Gây dựng sự nghiệp này không? Lý Kỳ cười hỏi.
Trương Xuân Nhi sửng sốt lắc đầu nói: - Không biết vì sao đại nhân lại hỏi như vậy, có phải là dân nữ có chỗ nào không đúng không?
Lý Kỳ khoát tay nói: - Trương nương tử đừng nghĩ nhiều, tôi thấy Trương nương tử vẫn chưa xuất hiện, cũng không phái người đi cho nên có ý đến nói một chút thôi. Bây giờ Trương nương tử có địa vị vô cùng quan trọng trong giới thương nhân của chúng ta ở Biện Kinh, ta không thể không khoản đãi được.
- Đại nhân quá khen rồi!
- Ta đang làm việc công không nói những điều giả dối. Ta không biết Túy Tiên Cư và Kim Lâu có đụng chạm gì với nhau không nhưng ta nghĩ nếu có thì chúng ta cũng nên lấy đại cục làm trọng. Lý Kỳ vừa nhấc tay vừa nói.
Ngoài Mã Kiều những người khác đều đồng thanh thầm nói, dối trá.
Trương Xuân Nhi cười nói: - Đại nhân quá lời rồi, quý điếm và tiểu điếm vẫn luôn bình an vô sự, đụng chạm gì chứ, thậm chí không tiếc làm gương xung phong đi đầu, chỉ có điều dân nữ không thích nói mà chỉ dùng hành động để chứng minh.
- Vậy thì không thể tốt hơn được nữa rồi, ta cũng rất thích dùng hành động để nói chuyện. Lý Kỳ cười nói: - Nhưng không biết Trương nương tử đã làm những việc đại nghĩa gì?
- Hành động đại nghĩa thì không dám nhận. Trương Xuân Nhi lắc đầu rồi bỗng nhiên nói: - Nhưng tôi có mấy sự kiến giải hơi vụng về về cách xây dựng của đại nhân, không biết có nên nói hay không.
- Cứ nói đừng ngại.
Trương Xuân Nhi nghiêm mặt nói: - Tôi cho rằng thương nhân của kinh thành chúng ta đã như trăm hoa đua nở, còn thương nhân giàu có nhất của Đại Tống đều ở kinh thành. Vì vậy, tôi nghĩ đại nhân nên đặt trọng tâm ở cả nước. Không sợ đại nhân chê cười, dân nữ ngu dốt vì ủng hộ cải cách của đại nhân cho nên gần đây dân nữ đã liên tục mở hơn 10 chi nhánh ở phía bắc Trường Giang. Hy vọng có thể làm theo quan niệm dịch chuyển kinh tế của đại nhân, Tuy hành động này có hơi lỗ mãng nhưng tôi nghĩ cũng đáng.
- Ồ? Còn có chuyện này à?
- Đại nhân không biết sao?
- Đúng là ta không biết, nếu như thế thật vậy thì cảm ơn quá rồi! Nhưng làm như vậy không phải là quá lỗ mãng sao, Trương nương tử cô chiếu cố đến sao?
- Chuyện do người mà, hơn nữa gần đây triều đình cũng coi trọng chuyện buôn bán. Như vậy, mở chi nhánh vào lúc này cũng đúng với thời cơ.
Vương Tuyên Ân đột nhiên hỏi: - Vậy không biết Kinh Tế Sử có đồng ý với suy nghĩ của Trương nương tử không?
Lý Kỳ cười nói: - Đồng ý tuyệt đối, Thương Vụ Cục của chúng ta đang thiếu nhân tài như Trương nương tử.
Vương Tuyên Ân ha hả nói: - Vậy sao ngươi không để cho Trương nương tử đi đến Thương Vụ Cục giúp ngươi?
Lý Kỳ sửng sốt rồi lập tức cười nói: - Nha Nội cứ nói đùa, Trương nương tử có cả gia tài bạc triệu sao có thể để ý đến Thương Vụ Cục nhỏ bé kia chứ?
Trương Xuân Nhi nói: - Nếu đại nhân đã coi trọng dân nữ, dân nữ đồng ý đi thử một lần. Tài lực của đại nhân còn mạnh hơn của dân nữ cả ngàn lần nhưng đại nhân vẫn làm những việc để báo đáp lại triều đình. Mặc dù Trương Xuân Nhi không bằng đại nhân nhưng cũng có cùng suy nghĩ với đại nhân.
Được lắm, ngươi rất thẳng thắn. Lý Kỳ cười nói: - Nhưng Đại Tống ta chưa có tiền lệ nữ ra làm quan.
Vương Tuyên Ân nói:
- Chuyện này có gì khó, có câu đề cử người hiền tài không tránh người thân. Đây là đại sự còn câu nệ tiểu tiết gì chứ? Nếu Kinh Tế Sử không muốn ra mặt, ta có thể cầu xin cha ta nghĩ cách giúp.
Lý Kỳ khoát tay nói: - Vương Tướng chắc chắn sẽ không đồng ý đâu.
- Vì sao Kinh Tế Sử lại chắc chắn như vậy?
Lý Kỳ cười ha ha nói: - Rất đơn giản, có câu là "Người không ngồi đúng vị trí thì không bàn chính sự", Thương Vụ Cục là một đơn vị độc lập, Vương Tướng can thiệp vào sẽ khó tránh khỏi để cho người khác nói xấu.
Vương Tuyên Ân vừa nghe thấy "đơn vị độc lập" liền nhớ đến chuyện Quân khí giám kia mà hận đến ngứa ngáy cả răng. Y cười lạnh nói: - Như vậy, xem ra Kinh Tế Sử ngươi không muốn rồi.
Nói đùa, các ngươi muốn chen chân vào địa bàn của ta, mà bảo ta đồng ý được sao? ngươi đánh giá chỉ số thông minh của ta quá thấp rồi đấy.
Lý Kỳ còn chưa mở miệng thì Tần Cối chen lời: - Vương Nha Nội hiểu lầm đại nhân rồi. Thực ra đại nhân làm như vậy là có nguyên nhân khác.
Vương Tuyên Ân nhướn mày lên nói: - Hả? Xin rửa tai lắng nghe!
Ngữ khí nghe rất vênh váo. Mặc dù y không phải là người quyền cao chức trọng nhưng cha y thì quyền thế vô cùng, ai gặp y cũng phải nhượng bộ mấy phần huống hồ Tần Cối lại là một tên tiểu quan không danh tiếng.
Tần Cối cười giải thích nói: - Nha Nội có lẽ còn không biết, trong cải cách của đại nhân có một điểm rất quan trọng, chính là muốn thương nghiệp hóa các chức quan cùng đồng tâm hiệp lực, mong cho dân giàu nước mạnh. Cho dù là một người đàn ông, đại nhân cũng sẽ không để người đó đến Thương Vụ Cục đâu. Không thể phủ nhận, khả năng kinh doanh của Trương nương tử có thể làm gương đi đầu. Nếu đã như vậy, đại nhân của chúng ta sao có thế để cho cô ta lấy ngắn tránh dài được. Vứt bỏ việc kinh doanh đi theo nghiệp quan, điều này đi ngược lại với cách của đại nhân. Hơn nữa, thực ra nếu Trương nương tử có lòng ủng hộ cải cách của đại nhân thì cô ấy làm thương nhân vẫn hợp lý hơn và tham dự vào việc quan. Nếu cô ta có chủ ý nào hay có thể đến Thương Vụ Cục của chúng tôi thương lượng, nếu ý kiến đó khả thi chắc chắn đại nhân của chúng tôi sẽ tiếp thu. Hơn nữa, sự hợp tác giữa hai bên cũng có thể làm gương, tôi nghĩ đây mới là mong muốn của đại nhân.
Tên này đúng là một thiên tài chính trị! Chuyện của ta lấy đâu ra nhiều đạo lý lớn như vật, ta không bằng ngươi rồi. Lý Kỳ ha ha nói: - Tần Học chính nói không sai, nghiệp quan chỉ là cục bộ, thực ra ta xem trọng việc hợp tác giữa dân và quan hơn.
Vương Tuyên Ân kia đâu là đối thủ của Tần Cối, câu này chắc chắn là nói không ra lời.
Vẻ mặt của Trương Xuân Nhi hơi thất vọng.
Trương Bang Xương thấy không khí có hơi căng thẳng liền nói: - Nói hay lắm, nói hay lắm. Câu này của Kinh Tế Sử có thể nói chính là chỗ tinh túy trong cải cách của Kinh Tế Sử. Tôi cũng rất ủng hộ cải cách của Kinh Tế Sử.
Lý Kỳ cười nói: - Trương trung thư phát biểu rất nhiều lần lên triều, tại hại đều ghi nhớ trong lòng.
Trương Xuân Nhi nửa đùa nói: - Có lẽ đại nhân không biết, thực ra Trung thư đại nhân không chỉ nói ngoài miệng mà còn đang dùng hành động để ủng hộ cải cách của đại nhân. Thật không dám giấu, Trung thư đại nhân sớm đầu tư chút vốn vào cửa hàng, bây giờ đã thành một nửa thương nhân rồi.
Trương Bang Xương đầu tiên là sửng sốt rồi lập tức cười nói: - Việc nhỏ như vậy, Trương nương tử lại nói ra để Kinh Tế Sử chê cười rồi.
Lý Kỳ sững sờ rồi ngạc nhiên nói: - Còn có việc này nữa? Tại hạ muốn nghe xem sao?
Trương Bang Xương khoát tay nói: - Tôi cũng chỉ muốn góp một chút sức lực nhỏ bé thôi, không đáng để nhắc đến, không đáng nhắc đến!
Trương Xuân Nhi lại nói: - Không chỉ có Trương đại nhân mà ngay cả Vương Nha Nội cũng rất ủng hộ cái cách của đại nhân.
Lý Kỳ liếc nhìn Vương Tuyên Ân nói: - Nói như vậy thì Vương Nha Nội cũng đầu tư vào Kim Lâu?
Vương Tuyên Ân nói: - Ta cũng muốn hợp tác kinh doanh với Kinh Tế Sử, chỉ sợ Kinh Tế Sử không đồng ý.
Lý Kỳ nói: - Đâu có, đâu có, Nha Nội thật biết nói đùa. Trong lòng hắn lại thầm nói đương nhiên là không muốn rồi.
Vương Tuyên Ân nghiêm túc nói: - Kinh Tế Sử chắc cũng biết, từ lúc mới bắt đầu phụ thân ta đã rất ủng hộ cải cách của Kinh Tế Sử, đương nhiên là không thể thiếu một người làm gương, cho nên hành động này không có ý gì khác chính là muốn ủng hộ Kinh Tế Sử.
Trương Xuân Nhi lại nói: - Nhưng không chỉ như vậy, vì ủng hộ quan niệm xây dựng của đại nhân, trước đó mấy ngày Trương đại nhân và Vương Tướng còn giới thiệu mấy vị quý tộc nước Kim với dân nữ, chúng tôi đàm phán rất thú vị, cũng đã kí hợp đồng.
Lý Kỳ hoàn toàn bị ngây người ra, hắn biết trong triều chắc chắn có người ủng hộ Trương Xuân Nhi, hắn cũng biết cô ta có chỗ dựa là người Kim nhưng hắn không thể ngờ được, hôm nay Trương Xuân Nhi lại bày hết ra. Hắn trầm ngâm một lúc rồi cũng hiểu, đơn giản là Trương Xuân Nhi dùng chiêu mượn lực. Lúc mà cô ta nói ra chuyện này thực sự tính chất đã hoàn toàn không giống nữa rồi. Nhìn từ đó, cô ta làm tất cả cũng là để ủng hộ cải cách của Lý Kỳ, không thể trách cô ta được mà ngược lại còn phải khen thưởng nữa.
Nói đơn giản tất cả những cái này vốn dĩ có thể tiến hành một cách âm thầm để trở nên hợp pháp hóa.
Nghĩ đến đây, Lý Kỳ chỉ cười khổ trong lòng không ngờ là mình lại bị người bị sắp đặt.
/2434
|