Tình tiết chuyện này xoay chuyển liên hồi, mọi người khó tránh khỏi cảm thán một phen, sự chú ý với các trận đấu khác đang diễn ra trên võ đài cũng giảm đi nhiều.
Bởi vì trận tỷ thí giữa La Chinh và Vương Yến Diêu khiến võ đài bị hư hại nặng nề, vậy nên sau khi trận đấu kết thúc, không ít thợ thủ công trong Thanh Vân Tông đã nhanh nhẹn chuyển những tảng đá lớn đến, lấp đầy những lỗ hổng do Vương Yến Diêu tạo ra. Ngay sau đó, nhóm trưởng lão lại triển khai pháp trận và kết giới lần nữa.
Lúc này, trên võ đài xuất hiện hai vị đệ tử thân truyền, đối thủ của họ đều là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn. Tuy nói có thể bước vào vòng đấu luân phiên thì Tiên Thiên Đại Viên Mãn chắc chắn cũng có thực lực không tầm thường, nhưng bọn họ cũng không phải là nhân vật như Hoa Thiên Mệnh, tuyệt đối không thể tạo ra kỳ tích. Hai vị đệ tử thân truyền chiến thắng một cách dễ dàng.
Vòng đấu luân phiên được tiến hành từng vòng, từng vòng, trừ Vương Yến Diêu bại dưới tay La Chinh ra thì tất cả đệ tử thân truyền đều giành thắng lợi.
Lần này, những đệ tử vốn nổi bật ở các phong như Tuyền Tiểu Yên, Hoa Thiên Mệnh, Tạ Vân đều liên tiếp thắng trận. Nhưng bọn họ giữ vững được thành tích này chẳng qua là bởi chưa gặp phải đối thủ mạnh hơn, ví dụ như Ngô Tà ở Thiên Nhất Phong gặp đệ tử thân truyền Hoắc Cam Tâm, đành nhận kết cục bại trận.
Hiện tại, những trận đấu được ngóng chờ nhất chính là trận giữa nhóm đệ tử đứng đầu mỗi phong và đệ tử thân truyền. Đây chính là điểm hấp dẫn nhất của đại hội toàn phong. Ví dụ như trận chiến giữa La Chinh và Vương Yến Diêu, quá trình căng thẳng, hung hiểm, khiến mọi người cực kỳ hào hứng.
Ở trong một góc của đại hội toàn phong, Thiên Khung chân nhân ngồi trên một cái đệm cói, trầm ngâm nhìn xuống đấu trường. Ngay sau đó ánh mắt lão rơi xuống người La Chinh, sắc mặt ngập tràn vẻ âm u, hung ác.
“Tổ tiên ba đời của La gia vô cùng bình thường, kẻ có tu vi cao nhất cũng chỉ là một cao thủ Tiên Thiên, nhưng không ngờ đời này lại liên tiếp xuất hiện hai thiên tài ưu tú. La Yên với thể chất đặc thù hiếm thấy thì khỏi bàn, không ngờ lại xuất hiện thêm một La Chinh, không chỉ có thần lực trời sinh, thân thể mạnh đến kinh người, hơn nữa còn tu luyện công pháp Thiên Ma Thần Quyền nghịch thiên như vậy! Thiên phú của hắn không sánh được với La Yên, nhưng thực lực lại vượt xa con nhóc đó. Ta đã đắc tội với hai đứa nó, La Chinh tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhân lúc hắn chưa đủ lông đủ cánh, nhất định phải ra tay trước để trừ khử hậu họa!” Thiên Khung chân nhân từ tốn nói.
Tử Thanh chân nhân cũng đang ngồi trên đệm cói nhắm mắt dưỡng thần. Nghe được lời Thiên Khung chân nhân nói, Tử Thanh chân nhân lắc đầu: “Lúc trước ngươi sắp xếp một tên đệ tử định ám sát La Chinh trong đại hội toàn phong. Mặc dù ta không biết ngươi đã tìm ai, nhưng muốn giết chết La Chinh trên võ đài thì trước hết phải có thực lực đánh bại hắn. Muốn tìm ra một người như vậy, không dễ chút nào!”
Đúng là Thiên Khung chân nhân đã lập kế hoạch để một tên đệ tử Chiếu Thần Cảnh ra tay với La Chinh trên sàn đấu. Nhưng tên đó vừa gặp Châu Đan đã khiếp đảm không thôi.
Mặc dù hắn ta cũng thuộc nhóm người đứng đầu một phong, nhưng lại hoàn toàn không phải đối thủ của Châu Đan. Thử hỏi, ngay cả Châu Đan còn không đấu nổi, tên kia sao có thể đánh bại La Chinh được? Ngay cả đấu còn không lại, nói gì đến ám sát? La Chinh bộc lộ thực lực chân chính nên vô tình khiến âm mưu của Thiên Khung chân nhân chết từ trong trứng nước.
“Đúng vậy, muốn tìm một người có thể đánh bại La Chinh ở Thanh Vân Tông đúng là rất khó, nhưng hiện tại thì có một người!” Thiên Khung chân nhân chậm rãi lên tiếng.
“Ai?” Tử Thanh chân nhân hỏi.
“Khương Thế Ly.” Thiên Khung chân nhân đáp.
“Ngươi để Thế Ly ra sân, đánh chết La Chinh?” Giọng Tử Thanh chân nhân bất chợt vút cao.
Thiên Khung chân nhân dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Tử Thanh chân nhân: “Tử Thanh, giọng ngươi phải lớn hơn chút nữa!”
Tuy bọn họ ngồi cách đấu trường khá xa, nhưng xung quanh không thiếu trưởng lão, thậm chí cả tông chủ, nếu muốn nghe xem bên này nói gì thì không phải chuyện quá khó khăn.
Tử Thanh chân nhân thoáng biến sắc, thấp giọng nói: “Thiên Khung, ta nghĩ ngươi nên từ bỏ ý đồ này đi. Thế Ly là đồ đệ của ta, nếu hắn ra tay đánh chết La Chinh, ngươi cảm thấy Tô Linh Vận sẽ không tới tận cửa đòi lại công bằng sao?”
Thiên Khung chân nhân lắc đầu: “Nếu là một tháng trước, ta sẽ không dám để Khương Thế Ly ra tay. Dù sao Khương Thế Ly cũng là đệ tử thân truyền của ngươi, cho nên ta mới xem xét trong nhóm đệ tử ba mươi ba phong mà không chọn bất kỳ một đệ tử thân truyền nào. Nhưng bây giờ Tô Linh Vận bị cuốn vào cuộc nội chiến hoàng quyền, còn có tin đồn nàng ta đã bị giam lỏng, hiện tại ốc không mang nổi mình ốc, còn có sức lực bận tâm tới La Chinh sao?”
Sắc mặt Tử Thanh chân nhân vẫn còn chút do dự: “Nhưng biểu hiện của La Chinh lúc này nhất định đã khiến tông chủ chú ý, nếu Khương Thế Ly đánh chết La Chinh, có thể bị tông chủ trách tội hay không?”
Thiên Khung chân nhân cười lạnh nói: “Người ta chỉ coi trọng một thiên tài còn sống, nếu chết rồi thì không còn là thiên tài nữa, chỉ là một người chết mà thôi!” Thiên Khung chân nhân nhìn vẻ do dự trên gương mặt Tử Thanh chân nhân, gằn từng chữ: “Đừng quên, năm đó chuyện đẩy La Yên vào Luyện Ngục Sơn cũng có bàn tay của ngươi. Với thiên phú của mình, La Chinh nhất định sẽ bước vào Vân Điện, thậm chí có thể trở thành đệ tử nòng cốt trong Vân Điện. Dù có thế nào, nếu hắn lợi dụng Vân Điện chèn ép Thanh Vân Tông, chúng ta sẽ có kết cục tốt đẹp sao?”
Đối với Thanh Vân Tông, thậm chí cả Đông Vực mà nói, Vân Điện là một con quái vật khổng lồ khủng bố, đầy uy phong. Cho dù một đệ tử nòng cốt trong Vân Điện cũng sẽ được tông chủ Thanh Vân Tông tiếp đãi ân cần, vậy nên có thể thấy được mối quan hệ giữa Vân Điện và Thanh Vân Tông!
Tử Thanh chân nhân không thể phản bác lại Thiên Khung chân nhân, bởi vì lão nói đúng.
Nếu La Chinh thật sự có thể bước lên Thanh Vân Lộ, tiến vào Vân Điện, như vậy tương lai của bọn họ sẽ ngập tràn lo lắng, bất an. Nếu La Chinh trở thành đệ tử nòng cốt trong Vân Điện, hoặc có cống hiến cho Vân Điện nên được ban thưởng một chức vị nào đó, muốn trả thù mình và Thiên Khung chân nhân đều rất đơn giản.
Có lẽ giết chết La Chinh mới là phương pháp duy nhất để phá vỡ cục diện này.
“Ta chỉ không ngờ Tô Linh Vận lại bị cuốn vào cuộc chiến hoàng quyền nhanh như vậy. Nếu sớm biết chuyện này, ngày ấy từ công đường trở về, ta đã ra tay giết chết La Chinh!” Thiên Khung chân nhân cười gằn.
Lúc đó, Thiên Khung chân nhân quả thật kiêng dè Tô Linh Vận, kiêng dè Thiên Tử Lệnh trong tay nàng. Dù sao thực lực của Hoàng Đế Phần Thiên Cung cũng không quá chênh lệch với Thạch Kinh Thiên, hơn nữa nghe nói địa vị ở Vân Điện còn cao hơn Thạch Kinh Thiên một chút. Nếu Tô Linh Vận thật sự liều mạng muốn cá chết lưới rách, dùng Thiên Tử Lệnh thì Thiên Khung chân nhân sẽ gặp phiền toái lớn.
Không ngờ chỉ trong hai tháng, Phần Thiên Cung bỗng xảy ra nội loạn, sau đó truyền ra không ít tin tức, trong đó tin có giá trị nhất chính là Tô Khiêm đã chết! Tin đồn từ hoàng cung truyền đến có độ tin cậy cực cao.
Chỗ dựa lớn nhất của Tô Linh Vận chính là Tô Khiêm, nhưng hiện tại lại có tin đồn Tô Khiêm đã chết, mấy vị hoàng tử bận rộn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Dưới tình huống này, đương nhiên Thiên Khung chân nhân sẽ không sợ Tô Linh Vận nữa.
Thiên Khung chân nhân âm thầm phân tích tình hình, Tử Thanh chân nhân dĩ nhiên cũng có đáp án riêng. Bây giờ ngẫm lại, La Chinh đúng là không thể không diệt trừ, nếu không sẽ thành mối họa lớn đối với bọn họ.
Khương Thế Ly chính là niềm tự hào lớn nhất của Tử Thanh chân nhân. Trong mười đại chân nhân của Thanh Vân Tông, thực lực của Tử Thanh chân nhân đứng gần cuối, nhưng ông ta lại có một đồ đệ đáng kiêu ngạo là Khương Thế Ly. Tuy giữa các đệ tử thân truyền ít có cơ hội so đấu với nhau, nhưng có thể nhờ việc xếp hạng trong đại hội toàn phong để kiểm tra thực lực.
Trong mắt Tử Thanh chân nhân, Khương Thế Ly có thể đạt được ngôi vị quán quân hay không thì chưa dám chắc, nhưng để lọt vào tốp năm thì tuyệt đối không thành vấn đề! Nói cách khác, ở Thanh Vân Tông, người có thể thực sự khiêu chiến Khương Thế Ly, tạo thành uy hiếp với gã chẳng qua chỉ có bốn, năm người mà thôi. Vậy nên, Khương Thế Ly muốn đánh chết La Chinh cũng chỉ là một cái nhấc tay!
Nghĩ tới đây, Tử Thanh chân nhân liền sử dụng chân nguyên truyền âm thanh nhắc nhở Khương Thế Ly chuẩn bị xuất chiến. Còn Thiên Khung chân nhân đang bận rộn nghĩ cách sắp xếp một trận đấu giữa La Chinh và Khương Thế Ly…
La Chinh hoàn toàn không hay biết những chuyện này, không ngờ một âm mưu ám sát mình đang lặng lẽ được lên kế hoạch.
Giờ khắc này, không khí trên võ đài không ngừng nóng lên.
“Ngọc Nữ Phong Tuyền Tiểu Yên đấu với đệ tử thân truyền Mạc Vũ Hinh!”
Đệ tử nữ trong Thanh Vân Tông tương đối ít, hiện tại Ngọc Nữ Phong chỉ còn Tuyền Tiểu Yên trụ lại tới vòng này, mà Mạc Vũ Hinh cũng là đệ tử nữ thân truyền duy nhất.
Hai người đều là con cưng của trời, dung mạo rung động lòng người, chẳng qua Tuyền Tiểu Yên thanh lịch khéo léo, gương mặt xinh xắn như đóa hoa xuân, phong thái tựa như chú hươu sao nhỏ nhắn nơi rừng rậm khiến người ta có cảm giác cực kỳ thân thiết. Còn Mạc Vũ Hinh vóc dáng cao gầy, da trắng nõn nà, tuy không hồn nhiên tươi trẻ bằng Tuyền Tiểu Yên nhưng lại quyến rũ, trưởng thành hơn vài phần. Chưa bàn đến việc lực chiến đấu vượt xa nhiều đệ tử nam, cho dù hai người bọn họ không mạnh mẽ thì trận chiến này vẫn rất thu hút.
Tuyền Tiểu Yên giống như La Chinh, đến nay vẫn giữ vững phong độ thắng liên tiếp, còn Mạc Vũ Hinh là đệ tử thân truyền, cho nên đây là lần đầu tiên xuất chiến.
Mạc Vũ Hinh vốn ngồi bênh cạnh Bùi sư ca, nghe tên Tuyền Tiểu Yên và tên mình được xướng lên, nàng không nhịn được bĩu môi nói: “Bùi sư ca, ta ghét phải đấu với con gái!”
Bùi sư ca cười khẽ: “Vì sao? Không phải muội cũng là con gái sao?”
“Quá yếu!” Mạc Vũ Hinh thẳng thừng phun ra hai chữ.
Không ngờ Bùi sư ca lại nghiêm nghị nói: “Tuyền Tiểu Yên cũng không yếu, không biết bao nhiêu đệ tử thực lực cao cường đã bại trận dưới tay nàng! Nếu muội khinh thường nàng, sợ rằng sẽ phải nếm mùi đau khổ.”
Mạc Vũ Hinh bĩu môi, tỏ vẻ chẳng hề bận tâm, cười lạnh: “Đám đệ tử thực lực cao cường mà Bùi sư ca nói chẳng qua chỉ là mấy tên vô dụng trên ba mươi ba phong mà thôi! Bùi sư ca thật đáng ghét, giả dối muốn chết. Rõ ràng trong mắt huynh, thực lực của những tên đó còn không đáng nhắc tới, giống như đồ bỏ đi. Huynh giả dối khen ngợi bọn họ không phải là muốn tôn lên sự lợi hại của mình sao? Ta không thèm nghe huynh nói nữa! Nếu Tuyền Tiểu Yên thật sự lợi hại, ta nhất định phải chặn đứng chuỗi chiến thắng liên tiếp của nàng ta. Không biết đánh bại Tuyền Tiểu Yên rồi, thực lực của ta sẽ mạnh mẽ đến mức nào…”
Dứt lời, Mạc Vũ Hinh thoăn thoắt đi về phía võ đài.
Bùi sư ca bị Mạc Vũ Hinh cằn nhằn một hồi, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, lúc này mới vừa nhắm mắt vừa bình thản ngồi xuống.
Bởi vì trận tỷ thí giữa La Chinh và Vương Yến Diêu khiến võ đài bị hư hại nặng nề, vậy nên sau khi trận đấu kết thúc, không ít thợ thủ công trong Thanh Vân Tông đã nhanh nhẹn chuyển những tảng đá lớn đến, lấp đầy những lỗ hổng do Vương Yến Diêu tạo ra. Ngay sau đó, nhóm trưởng lão lại triển khai pháp trận và kết giới lần nữa.
Lúc này, trên võ đài xuất hiện hai vị đệ tử thân truyền, đối thủ của họ đều là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn. Tuy nói có thể bước vào vòng đấu luân phiên thì Tiên Thiên Đại Viên Mãn chắc chắn cũng có thực lực không tầm thường, nhưng bọn họ cũng không phải là nhân vật như Hoa Thiên Mệnh, tuyệt đối không thể tạo ra kỳ tích. Hai vị đệ tử thân truyền chiến thắng một cách dễ dàng.
Vòng đấu luân phiên được tiến hành từng vòng, từng vòng, trừ Vương Yến Diêu bại dưới tay La Chinh ra thì tất cả đệ tử thân truyền đều giành thắng lợi.
Lần này, những đệ tử vốn nổi bật ở các phong như Tuyền Tiểu Yên, Hoa Thiên Mệnh, Tạ Vân đều liên tiếp thắng trận. Nhưng bọn họ giữ vững được thành tích này chẳng qua là bởi chưa gặp phải đối thủ mạnh hơn, ví dụ như Ngô Tà ở Thiên Nhất Phong gặp đệ tử thân truyền Hoắc Cam Tâm, đành nhận kết cục bại trận.
Hiện tại, những trận đấu được ngóng chờ nhất chính là trận giữa nhóm đệ tử đứng đầu mỗi phong và đệ tử thân truyền. Đây chính là điểm hấp dẫn nhất của đại hội toàn phong. Ví dụ như trận chiến giữa La Chinh và Vương Yến Diêu, quá trình căng thẳng, hung hiểm, khiến mọi người cực kỳ hào hứng.
Ở trong một góc của đại hội toàn phong, Thiên Khung chân nhân ngồi trên một cái đệm cói, trầm ngâm nhìn xuống đấu trường. Ngay sau đó ánh mắt lão rơi xuống người La Chinh, sắc mặt ngập tràn vẻ âm u, hung ác.
“Tổ tiên ba đời của La gia vô cùng bình thường, kẻ có tu vi cao nhất cũng chỉ là một cao thủ Tiên Thiên, nhưng không ngờ đời này lại liên tiếp xuất hiện hai thiên tài ưu tú. La Yên với thể chất đặc thù hiếm thấy thì khỏi bàn, không ngờ lại xuất hiện thêm một La Chinh, không chỉ có thần lực trời sinh, thân thể mạnh đến kinh người, hơn nữa còn tu luyện công pháp Thiên Ma Thần Quyền nghịch thiên như vậy! Thiên phú của hắn không sánh được với La Yên, nhưng thực lực lại vượt xa con nhóc đó. Ta đã đắc tội với hai đứa nó, La Chinh tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhân lúc hắn chưa đủ lông đủ cánh, nhất định phải ra tay trước để trừ khử hậu họa!” Thiên Khung chân nhân từ tốn nói.
Tử Thanh chân nhân cũng đang ngồi trên đệm cói nhắm mắt dưỡng thần. Nghe được lời Thiên Khung chân nhân nói, Tử Thanh chân nhân lắc đầu: “Lúc trước ngươi sắp xếp một tên đệ tử định ám sát La Chinh trong đại hội toàn phong. Mặc dù ta không biết ngươi đã tìm ai, nhưng muốn giết chết La Chinh trên võ đài thì trước hết phải có thực lực đánh bại hắn. Muốn tìm ra một người như vậy, không dễ chút nào!”
Đúng là Thiên Khung chân nhân đã lập kế hoạch để một tên đệ tử Chiếu Thần Cảnh ra tay với La Chinh trên sàn đấu. Nhưng tên đó vừa gặp Châu Đan đã khiếp đảm không thôi.
Mặc dù hắn ta cũng thuộc nhóm người đứng đầu một phong, nhưng lại hoàn toàn không phải đối thủ của Châu Đan. Thử hỏi, ngay cả Châu Đan còn không đấu nổi, tên kia sao có thể đánh bại La Chinh được? Ngay cả đấu còn không lại, nói gì đến ám sát? La Chinh bộc lộ thực lực chân chính nên vô tình khiến âm mưu của Thiên Khung chân nhân chết từ trong trứng nước.
“Đúng vậy, muốn tìm một người có thể đánh bại La Chinh ở Thanh Vân Tông đúng là rất khó, nhưng hiện tại thì có một người!” Thiên Khung chân nhân chậm rãi lên tiếng.
“Ai?” Tử Thanh chân nhân hỏi.
“Khương Thế Ly.” Thiên Khung chân nhân đáp.
“Ngươi để Thế Ly ra sân, đánh chết La Chinh?” Giọng Tử Thanh chân nhân bất chợt vút cao.
Thiên Khung chân nhân dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Tử Thanh chân nhân: “Tử Thanh, giọng ngươi phải lớn hơn chút nữa!”
Tuy bọn họ ngồi cách đấu trường khá xa, nhưng xung quanh không thiếu trưởng lão, thậm chí cả tông chủ, nếu muốn nghe xem bên này nói gì thì không phải chuyện quá khó khăn.
Tử Thanh chân nhân thoáng biến sắc, thấp giọng nói: “Thiên Khung, ta nghĩ ngươi nên từ bỏ ý đồ này đi. Thế Ly là đồ đệ của ta, nếu hắn ra tay đánh chết La Chinh, ngươi cảm thấy Tô Linh Vận sẽ không tới tận cửa đòi lại công bằng sao?”
Thiên Khung chân nhân lắc đầu: “Nếu là một tháng trước, ta sẽ không dám để Khương Thế Ly ra tay. Dù sao Khương Thế Ly cũng là đệ tử thân truyền của ngươi, cho nên ta mới xem xét trong nhóm đệ tử ba mươi ba phong mà không chọn bất kỳ một đệ tử thân truyền nào. Nhưng bây giờ Tô Linh Vận bị cuốn vào cuộc nội chiến hoàng quyền, còn có tin đồn nàng ta đã bị giam lỏng, hiện tại ốc không mang nổi mình ốc, còn có sức lực bận tâm tới La Chinh sao?”
Sắc mặt Tử Thanh chân nhân vẫn còn chút do dự: “Nhưng biểu hiện của La Chinh lúc này nhất định đã khiến tông chủ chú ý, nếu Khương Thế Ly đánh chết La Chinh, có thể bị tông chủ trách tội hay không?”
Thiên Khung chân nhân cười lạnh nói: “Người ta chỉ coi trọng một thiên tài còn sống, nếu chết rồi thì không còn là thiên tài nữa, chỉ là một người chết mà thôi!” Thiên Khung chân nhân nhìn vẻ do dự trên gương mặt Tử Thanh chân nhân, gằn từng chữ: “Đừng quên, năm đó chuyện đẩy La Yên vào Luyện Ngục Sơn cũng có bàn tay của ngươi. Với thiên phú của mình, La Chinh nhất định sẽ bước vào Vân Điện, thậm chí có thể trở thành đệ tử nòng cốt trong Vân Điện. Dù có thế nào, nếu hắn lợi dụng Vân Điện chèn ép Thanh Vân Tông, chúng ta sẽ có kết cục tốt đẹp sao?”
Đối với Thanh Vân Tông, thậm chí cả Đông Vực mà nói, Vân Điện là một con quái vật khổng lồ khủng bố, đầy uy phong. Cho dù một đệ tử nòng cốt trong Vân Điện cũng sẽ được tông chủ Thanh Vân Tông tiếp đãi ân cần, vậy nên có thể thấy được mối quan hệ giữa Vân Điện và Thanh Vân Tông!
Tử Thanh chân nhân không thể phản bác lại Thiên Khung chân nhân, bởi vì lão nói đúng.
Nếu La Chinh thật sự có thể bước lên Thanh Vân Lộ, tiến vào Vân Điện, như vậy tương lai của bọn họ sẽ ngập tràn lo lắng, bất an. Nếu La Chinh trở thành đệ tử nòng cốt trong Vân Điện, hoặc có cống hiến cho Vân Điện nên được ban thưởng một chức vị nào đó, muốn trả thù mình và Thiên Khung chân nhân đều rất đơn giản.
Có lẽ giết chết La Chinh mới là phương pháp duy nhất để phá vỡ cục diện này.
“Ta chỉ không ngờ Tô Linh Vận lại bị cuốn vào cuộc chiến hoàng quyền nhanh như vậy. Nếu sớm biết chuyện này, ngày ấy từ công đường trở về, ta đã ra tay giết chết La Chinh!” Thiên Khung chân nhân cười gằn.
Lúc đó, Thiên Khung chân nhân quả thật kiêng dè Tô Linh Vận, kiêng dè Thiên Tử Lệnh trong tay nàng. Dù sao thực lực của Hoàng Đế Phần Thiên Cung cũng không quá chênh lệch với Thạch Kinh Thiên, hơn nữa nghe nói địa vị ở Vân Điện còn cao hơn Thạch Kinh Thiên một chút. Nếu Tô Linh Vận thật sự liều mạng muốn cá chết lưới rách, dùng Thiên Tử Lệnh thì Thiên Khung chân nhân sẽ gặp phiền toái lớn.
Không ngờ chỉ trong hai tháng, Phần Thiên Cung bỗng xảy ra nội loạn, sau đó truyền ra không ít tin tức, trong đó tin có giá trị nhất chính là Tô Khiêm đã chết! Tin đồn từ hoàng cung truyền đến có độ tin cậy cực cao.
Chỗ dựa lớn nhất của Tô Linh Vận chính là Tô Khiêm, nhưng hiện tại lại có tin đồn Tô Khiêm đã chết, mấy vị hoàng tử bận rộn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Dưới tình huống này, đương nhiên Thiên Khung chân nhân sẽ không sợ Tô Linh Vận nữa.
Thiên Khung chân nhân âm thầm phân tích tình hình, Tử Thanh chân nhân dĩ nhiên cũng có đáp án riêng. Bây giờ ngẫm lại, La Chinh đúng là không thể không diệt trừ, nếu không sẽ thành mối họa lớn đối với bọn họ.
Khương Thế Ly chính là niềm tự hào lớn nhất của Tử Thanh chân nhân. Trong mười đại chân nhân của Thanh Vân Tông, thực lực của Tử Thanh chân nhân đứng gần cuối, nhưng ông ta lại có một đồ đệ đáng kiêu ngạo là Khương Thế Ly. Tuy giữa các đệ tử thân truyền ít có cơ hội so đấu với nhau, nhưng có thể nhờ việc xếp hạng trong đại hội toàn phong để kiểm tra thực lực.
Trong mắt Tử Thanh chân nhân, Khương Thế Ly có thể đạt được ngôi vị quán quân hay không thì chưa dám chắc, nhưng để lọt vào tốp năm thì tuyệt đối không thành vấn đề! Nói cách khác, ở Thanh Vân Tông, người có thể thực sự khiêu chiến Khương Thế Ly, tạo thành uy hiếp với gã chẳng qua chỉ có bốn, năm người mà thôi. Vậy nên, Khương Thế Ly muốn đánh chết La Chinh cũng chỉ là một cái nhấc tay!
Nghĩ tới đây, Tử Thanh chân nhân liền sử dụng chân nguyên truyền âm thanh nhắc nhở Khương Thế Ly chuẩn bị xuất chiến. Còn Thiên Khung chân nhân đang bận rộn nghĩ cách sắp xếp một trận đấu giữa La Chinh và Khương Thế Ly…
La Chinh hoàn toàn không hay biết những chuyện này, không ngờ một âm mưu ám sát mình đang lặng lẽ được lên kế hoạch.
Giờ khắc này, không khí trên võ đài không ngừng nóng lên.
“Ngọc Nữ Phong Tuyền Tiểu Yên đấu với đệ tử thân truyền Mạc Vũ Hinh!”
Đệ tử nữ trong Thanh Vân Tông tương đối ít, hiện tại Ngọc Nữ Phong chỉ còn Tuyền Tiểu Yên trụ lại tới vòng này, mà Mạc Vũ Hinh cũng là đệ tử nữ thân truyền duy nhất.
Hai người đều là con cưng của trời, dung mạo rung động lòng người, chẳng qua Tuyền Tiểu Yên thanh lịch khéo léo, gương mặt xinh xắn như đóa hoa xuân, phong thái tựa như chú hươu sao nhỏ nhắn nơi rừng rậm khiến người ta có cảm giác cực kỳ thân thiết. Còn Mạc Vũ Hinh vóc dáng cao gầy, da trắng nõn nà, tuy không hồn nhiên tươi trẻ bằng Tuyền Tiểu Yên nhưng lại quyến rũ, trưởng thành hơn vài phần. Chưa bàn đến việc lực chiến đấu vượt xa nhiều đệ tử nam, cho dù hai người bọn họ không mạnh mẽ thì trận chiến này vẫn rất thu hút.
Tuyền Tiểu Yên giống như La Chinh, đến nay vẫn giữ vững phong độ thắng liên tiếp, còn Mạc Vũ Hinh là đệ tử thân truyền, cho nên đây là lần đầu tiên xuất chiến.
Mạc Vũ Hinh vốn ngồi bênh cạnh Bùi sư ca, nghe tên Tuyền Tiểu Yên và tên mình được xướng lên, nàng không nhịn được bĩu môi nói: “Bùi sư ca, ta ghét phải đấu với con gái!”
Bùi sư ca cười khẽ: “Vì sao? Không phải muội cũng là con gái sao?”
“Quá yếu!” Mạc Vũ Hinh thẳng thừng phun ra hai chữ.
Không ngờ Bùi sư ca lại nghiêm nghị nói: “Tuyền Tiểu Yên cũng không yếu, không biết bao nhiêu đệ tử thực lực cao cường đã bại trận dưới tay nàng! Nếu muội khinh thường nàng, sợ rằng sẽ phải nếm mùi đau khổ.”
Mạc Vũ Hinh bĩu môi, tỏ vẻ chẳng hề bận tâm, cười lạnh: “Đám đệ tử thực lực cao cường mà Bùi sư ca nói chẳng qua chỉ là mấy tên vô dụng trên ba mươi ba phong mà thôi! Bùi sư ca thật đáng ghét, giả dối muốn chết. Rõ ràng trong mắt huynh, thực lực của những tên đó còn không đáng nhắc tới, giống như đồ bỏ đi. Huynh giả dối khen ngợi bọn họ không phải là muốn tôn lên sự lợi hại của mình sao? Ta không thèm nghe huynh nói nữa! Nếu Tuyền Tiểu Yên thật sự lợi hại, ta nhất định phải chặn đứng chuỗi chiến thắng liên tiếp của nàng ta. Không biết đánh bại Tuyền Tiểu Yên rồi, thực lực của ta sẽ mạnh mẽ đến mức nào…”
Dứt lời, Mạc Vũ Hinh thoăn thoắt đi về phía võ đài.
Bùi sư ca bị Mạc Vũ Hinh cằn nhằn một hồi, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, lúc này mới vừa nhắm mắt vừa bình thản ngồi xuống.
/750
|