Khi La Chinh vào tầng thứ nhất của tháp Tội Ác, ánh mắt của mọi sinh linh lớn nhỏ của các tộc đều nhìn chằm chằm vào người hắn, phần lớn trong mắt đều là vẻ kính sợ.
Còn trong ánh mắt của phần lớn Chiến Giả Ma tộc thì lại đầy vẻ khiếp sợ.
Chiến Tướng Nhân tộc chưa đến 20 tuổi này chẳng qua chỉ mới vào tháp Tội Ác được hơn2ba tháng, vậy mà đã thay đổi cục diện của Nhân tộc.
Một Chiến Tướng nhỏ bé, lúc trước thậm chí vẫn là một Chiến Giả, vậy mà khi đó đã khiến phần lớn Chiến Tôn cấp cao trong tháp Tội Ác bất lực, hơn nữa còn dùng sức mạnh của vùng đất nguyền rủa, gián tiếp giết chết hai gã Chiến Thánh Ma tộc!
Điều này đã không thể dùng hai chữ kì5tích để hình dung nữa rồi.
Không cần biết quá trình thế nào, La Chinh quả thực đã làm được, hơn nữa con triệt để chấn áp khí thế của Ma tộc.
Ngày trước, dù là Chiến Giả Ma tộc hay Chiến Tướng Ma tộc thì đều tỏ ra hơn người khắp từ tầng một đến tầng mười của tháp Tội Ác. Ngoài Yêu Dạ tộc ra thì trước mặt Ma tộc, những tộc6khác chỉ có thể nén giận!
Không tộc nào dám phản kháng chính diện với Ma tộc. Trong tháp Tội Ác, chủng tộc cường đại này có nhiều chỗ ngồi nhất, hơn nữa cũng có thế lực lớn nhất trên đại lục Hải Thần.
Bọn họ hung hăng càn quấy là bởi có thế lực lớn mạnh làm hậu thuẫn.
Nhưng gần đây quả thực Ma tộc đã khiêm tốn lại. Từ Chiến Giả đến5Chiến Tướng, thậm chí là Chiến Tôn Ma tộc cũng không nói nhiều như ngày trước nữa, thậm chí sắc mặt còn lạnh như đóng băng.
Bởi vì bọn họ không biết, sau khi quay trở lại tháp Tội Ác, La Chinh định làm thế nào?
Đuổi hết toàn bộ Ma tộc đi? Hay trực tiếp giết chết?
Hôm đó hình như La Chinh đã lợi dụng sức mạnh nào đó trong tháp Tội Ác3để đuổi hai gã Chiến Thánh Ma tộc ra ngoài!
Còn về việc La Chinh có thể trực tiếp dùng sức mạnh trong tháp Tội Ác để giết sinh linh trong tháp hay không, hay là vẫn còn thủ đoạn nào khác thì lại phụ thuộc vào trình độ nắm rõ tháp Tội Ác của hắn, người ngoài không cách nào đoán được. Vốn dĩ lai lịch của tháp Tội Ác đã vô cùng thần bí, giờ phút này, rất nhiều sinh linh trên đại lục Hải Thần cũng không rõ lai lịch của tháp Tội Ác và bí mật trong vùng đất nguyền rủa.
Tóm lại, người Ma tộc giờ đây như cá nằm trên thớt, tình huống vô cùng bị động. Còn về việc Ma tộc sẽ liều mạng đánh một trận hay muốn hòa giải thì chỉ có thể mỏi mắt chờ đợi.
Sau khi vào tầng thứ nhất của tháp Tội Ác, La Chinh nhìn đám người Lăng Yên, đột nhiên cười: “Ngươi đi lối cầu thang đi, ta muốn đi đường khác.”
Lăng Yên và đám Chiến Tôn cấp cao của Yêu Dạ tộc, cùng đám Chiến Tướng như Mộc Thanh Dương nhìn La Chinh một cách kỳ lạ. Đường từ trên xuống dưới tháp Tội Ác chỉ có một lối duy nhất, lẽ nào La Chinh vẫn còn có đường khác để đi?
Ai ngờ La Chinh vừa dứt lời thì dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện một vết nứt hình tròn chỉ đủ cho một người rơi xuống, mà La Chinh vừa hay lại đứng ở phía trên vết nứt, vậy nên hắn lập tức rơi từ vết nứt đó xuống…
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của đám Chiến Tôn cấp cao bao gồm cả Lăng Yên đều đầy vẻ ngạc nhiên. Trong tháp Tội Ác còn có trò này sao?
“Ầm!”
La Chinh vững vàng rơi vào tầng thứ hai của tháp Tội Ác.
Phần đông Chiến Giả ở tầng thứ hai đột nhiên thấy trần nhà nứt ra, sau đó một tên Chiến Tướng loài người từ trên rơi xuống thì lập tức bị dọa một phen.
La Chinh chỉ thản nhiên quét mắt qua lượt, sau đó dưới chân lại xuất hiện vết nứt hình tròn.
Cùng một lúc, ở tầng ba, tầng bốn, tầng năm, tầng sáu… mỗi một tầng đều xuất hiện một vết nứt.
Còn cơ thể của La Chinh cứ như vậy mà rơi thẳng xuống. Chỉ mất thời gian ba nhịp thở, đôi chân của La Chinh đã mạnh mẽ đặt trên nền nhà tầng thứ mười!
Đám Chiến Giả và Chiến Tướng từ tầng ba đến tầng chín chỉ nhìn thấy một cái bóng đột nhiên rơi xuống, căn bản không nhìn rõ là ai.
Đợi sau khi La Chinh đứng ở sàn tầng mười thì những vết nứt trên đỉnh đầu hắn lập tức biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại biểu cảm kinh ngạc trên mặt của phần đông sinh linh.
“Mọi người vừa nhìn thấy gì?”
“Hình như là có một người rơi xuống…”
“Đây… đây có lẽ là tốc độ vào tháp Tội Ác nhanh nhất rồi phải không?”
Cho dù là Chiến Tôn cấp cao của tầng 15, sau khi rời khỏi tháp Tội Ác cũng phải bò xuống từng tầng, từng tầng một. Trong cuộc đọ sức của cường giả Chiến Tôn, quả thực từng xảy ra chuyện đánh vỡ trần nhà mà rơi xuống. Mặt sàn của tháp Tội Ác có khả năng tự khép lại, thế nhưng cũng không quá chắc chắn, chỉ là chẳng có một Chiến Tôn nào dám đập vỡ từng tầng trần nhà để chui xuống cả…
Trên sàn đấu tầng mười, một thân hình linh động không ngừng bay nhảy, đó chính là thiên tài cấp Thần của Nhân tộc – Hạ Sương.
Mà đối thủ của Hạ Sương lại là một người Cự Nhân tộc cao lớn gần bốn trượng!
Hạ Sương vốn tu luyện công pháp hệ băng, hàn khí lạnh lẽo tạo thành một vòng tròn, chuyển động về phía người khổng lồ kia.
Trên đại lục Hải Thần, Cự Nhân tộc là chủng tộc có sức lớn vô tận, đừng nói là Nhân tộc, cho dù là Ma tộc thì nếu bị người Cự Nhân tộc đập cho một quyền cũng sẽ nát vụn!
Nhưng điểm yếu của Cự Nhân tộc cũng rất rõ ràng, họ phản ứng quá chậm chạp, thường không theo kịp tốc độ.
Hiện giờ Hạ Sương đang không ngừng dùng vòng tròn băng sương để áp chế nên tốc độ của người khổng lồ kia lại càng chậm, mặc dù không ngừng khua khoắng cây đại bổng huyền thiết trong tay, nhưng ngay cả chạm tới quần áo của Hạ Sương thôi cũng chẳng thể được!
Sau khi La Chinh đột nhiên xuất hiện ở tầng mười của tháp Tội Ác, ánh mắt Hạ Sương trên sàn đấu đột nhiên sáng lên, trên mặt cũng thấp thoáng nụ cười, chân nguyên giữa lông mày lập lòe, hàn khí trên người nàng đột nhiên phun trào!
Một đôi cánh do hàn khí ngưng kết được tạo thành phía sau lưng nàng, sau đó nàng liền hóa thành một luồng ánh sáng, chính diện nghênh đón người khổng lồ kia.
Có lẽ là bởi nàng hy vọng có thể biểu hiện thực lực hơn trước mặt La Chinh, cũng có thể là bởi nàng gấp gáp muốn xuống sàn đấu để đi gặp hắn, vậy nên không ngờ Hạ Sương lại khởi động đòn sát thủ của mình!
Hạ Sương thân là thiên tài cấp Thần của Nhân tộc, cũng coi là người nổi bật ở tầng mười, đối phó với tên khổng lồ này vốn dĩ không cần dùng đến sát chiêu.
“Cánh Băng Nhạy Bén!”
Lúc này Hạ Sương giống như một tiên nữ trong băng, đột nhiên bay về phía người khổng lồ kia, chính diện nghênh đón đại bổng huyền thiết của gã. Dáng người Hạ Sương chuyển hướng quỷ dị trong không trung, nhẹ nhàng né tránh một bổng vô cùng uy lực này!
Sau đó bóng người nàng nhanh chóng áp sát, đôi cánh tay trắng như tuyết giơ ra, nhẹ nhàng đập lên cổ gã.
Một hạt giống băng sương lập tức chui vào trong.
“Đùng…”
Cổ của người khổng lồ kia sáng lóe lên, sau đó lực băng mãnh liệt liền phóng ra thành một đóa hoa băng mĩ lệ.
Cùng lúc đó, mạch máu trên cánh tay, lồng ngực, hai chân của gã đồng thời nứt toác. Chỉ trong nháy mắt, các mạch máu trên khắp cơ thể gã bị đông cứng lại rồi nổ tung ra, còn máu tươi trào ra cũng đông cứng thành hình!
“Bịch…”
Thân hình vô cùng to lớn của tên Cự Nhân tộc ngã trên sàn đấu, còn Hạ Sương thì vững vàng đứng ở một bên. Ánh sáng tạo hóa vọt ra khỏi người tên khổng lồ ấy, bay về phía Minh bài trên lồng ngực của Hạ Sương.
“Bộp bộp bộp…” Tiếng vỗ tay trong trẻo vang tới.
La Chinh chầm chậm đi về phía sàn đấu, hai tay giơ ra khẽ vỗ nhẹ, lúc này ánh mắt của tất cả sinh linh trong tầng mười đều tập trung vào hắn.
Mấy ngày này La Chinh rời đi, phần đông Nhân tộc đã cảm thấy sự biến hóa kì diệu trong tháp Tội Ác!
Trong tình huống như hiện tại thì đến kẻ ngốc cũng biết, Nhân tộc sắp trỗi dậy…
Trước giờ Nhân tộc chỉ cần bước vào sàn đấu là sẽ bị các chủng tộc khác chế giễu và chống đối, trong quá trình chiến đấu cũng rất khó hy vọng đối phương nương tay, vì vậy Chiến Tướng Nhân tộc lên đấu trường thường không chết cũng bị thương!
Sự biến hóa này khiến trong lòng rất nhiều người Nhân tộc vô cùng vui mừng. Bọn họ rất rõ những thay đổi này đến từ một người, đó chính là La Chinh.
Mặc dù hiện giờ Nhân tộc chỉ có bốn chỗ ngồi trên đỉnh tháp, nhưng không bao lâu nữa, chắc chắn chỗ ngồi của Nhân tộc sẽ tăng lên. Còn về chuyện có thể tăng đến mức độ nào thì phải xem Ma tộc nhượng bộ ra sao, xem đối sách của Ma tộc cũng như xem thủ đoạn của La Chinh thế nào!
Mà hôm nay, La Chinh đã trở lại.
Hạ Sương nhìn La Chinh đang vỗ tay cho mình, trên mặt nàng lộ nụ cười nhẹ, sau đó bước nhanh xuống đi về phía hắn.
Còn trong ánh mắt của phần lớn Chiến Giả Ma tộc thì lại đầy vẻ khiếp sợ.
Chiến Tướng Nhân tộc chưa đến 20 tuổi này chẳng qua chỉ mới vào tháp Tội Ác được hơn2ba tháng, vậy mà đã thay đổi cục diện của Nhân tộc.
Một Chiến Tướng nhỏ bé, lúc trước thậm chí vẫn là một Chiến Giả, vậy mà khi đó đã khiến phần lớn Chiến Tôn cấp cao trong tháp Tội Ác bất lực, hơn nữa còn dùng sức mạnh của vùng đất nguyền rủa, gián tiếp giết chết hai gã Chiến Thánh Ma tộc!
Điều này đã không thể dùng hai chữ kì5tích để hình dung nữa rồi.
Không cần biết quá trình thế nào, La Chinh quả thực đã làm được, hơn nữa con triệt để chấn áp khí thế của Ma tộc.
Ngày trước, dù là Chiến Giả Ma tộc hay Chiến Tướng Ma tộc thì đều tỏ ra hơn người khắp từ tầng một đến tầng mười của tháp Tội Ác. Ngoài Yêu Dạ tộc ra thì trước mặt Ma tộc, những tộc6khác chỉ có thể nén giận!
Không tộc nào dám phản kháng chính diện với Ma tộc. Trong tháp Tội Ác, chủng tộc cường đại này có nhiều chỗ ngồi nhất, hơn nữa cũng có thế lực lớn nhất trên đại lục Hải Thần.
Bọn họ hung hăng càn quấy là bởi có thế lực lớn mạnh làm hậu thuẫn.
Nhưng gần đây quả thực Ma tộc đã khiêm tốn lại. Từ Chiến Giả đến5Chiến Tướng, thậm chí là Chiến Tôn Ma tộc cũng không nói nhiều như ngày trước nữa, thậm chí sắc mặt còn lạnh như đóng băng.
Bởi vì bọn họ không biết, sau khi quay trở lại tháp Tội Ác, La Chinh định làm thế nào?
Đuổi hết toàn bộ Ma tộc đi? Hay trực tiếp giết chết?
Hôm đó hình như La Chinh đã lợi dụng sức mạnh nào đó trong tháp Tội Ác3để đuổi hai gã Chiến Thánh Ma tộc ra ngoài!
Còn về việc La Chinh có thể trực tiếp dùng sức mạnh trong tháp Tội Ác để giết sinh linh trong tháp hay không, hay là vẫn còn thủ đoạn nào khác thì lại phụ thuộc vào trình độ nắm rõ tháp Tội Ác của hắn, người ngoài không cách nào đoán được. Vốn dĩ lai lịch của tháp Tội Ác đã vô cùng thần bí, giờ phút này, rất nhiều sinh linh trên đại lục Hải Thần cũng không rõ lai lịch của tháp Tội Ác và bí mật trong vùng đất nguyền rủa.
Tóm lại, người Ma tộc giờ đây như cá nằm trên thớt, tình huống vô cùng bị động. Còn về việc Ma tộc sẽ liều mạng đánh một trận hay muốn hòa giải thì chỉ có thể mỏi mắt chờ đợi.
Sau khi vào tầng thứ nhất của tháp Tội Ác, La Chinh nhìn đám người Lăng Yên, đột nhiên cười: “Ngươi đi lối cầu thang đi, ta muốn đi đường khác.”
Lăng Yên và đám Chiến Tôn cấp cao của Yêu Dạ tộc, cùng đám Chiến Tướng như Mộc Thanh Dương nhìn La Chinh một cách kỳ lạ. Đường từ trên xuống dưới tháp Tội Ác chỉ có một lối duy nhất, lẽ nào La Chinh vẫn còn có đường khác để đi?
Ai ngờ La Chinh vừa dứt lời thì dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện một vết nứt hình tròn chỉ đủ cho một người rơi xuống, mà La Chinh vừa hay lại đứng ở phía trên vết nứt, vậy nên hắn lập tức rơi từ vết nứt đó xuống…
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của đám Chiến Tôn cấp cao bao gồm cả Lăng Yên đều đầy vẻ ngạc nhiên. Trong tháp Tội Ác còn có trò này sao?
“Ầm!”
La Chinh vững vàng rơi vào tầng thứ hai của tháp Tội Ác.
Phần đông Chiến Giả ở tầng thứ hai đột nhiên thấy trần nhà nứt ra, sau đó một tên Chiến Tướng loài người từ trên rơi xuống thì lập tức bị dọa một phen.
La Chinh chỉ thản nhiên quét mắt qua lượt, sau đó dưới chân lại xuất hiện vết nứt hình tròn.
Cùng một lúc, ở tầng ba, tầng bốn, tầng năm, tầng sáu… mỗi một tầng đều xuất hiện một vết nứt.
Còn cơ thể của La Chinh cứ như vậy mà rơi thẳng xuống. Chỉ mất thời gian ba nhịp thở, đôi chân của La Chinh đã mạnh mẽ đặt trên nền nhà tầng thứ mười!
Đám Chiến Giả và Chiến Tướng từ tầng ba đến tầng chín chỉ nhìn thấy một cái bóng đột nhiên rơi xuống, căn bản không nhìn rõ là ai.
Đợi sau khi La Chinh đứng ở sàn tầng mười thì những vết nứt trên đỉnh đầu hắn lập tức biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại biểu cảm kinh ngạc trên mặt của phần đông sinh linh.
“Mọi người vừa nhìn thấy gì?”
“Hình như là có một người rơi xuống…”
“Đây… đây có lẽ là tốc độ vào tháp Tội Ác nhanh nhất rồi phải không?”
Cho dù là Chiến Tôn cấp cao của tầng 15, sau khi rời khỏi tháp Tội Ác cũng phải bò xuống từng tầng, từng tầng một. Trong cuộc đọ sức của cường giả Chiến Tôn, quả thực từng xảy ra chuyện đánh vỡ trần nhà mà rơi xuống. Mặt sàn của tháp Tội Ác có khả năng tự khép lại, thế nhưng cũng không quá chắc chắn, chỉ là chẳng có một Chiến Tôn nào dám đập vỡ từng tầng trần nhà để chui xuống cả…
Trên sàn đấu tầng mười, một thân hình linh động không ngừng bay nhảy, đó chính là thiên tài cấp Thần của Nhân tộc – Hạ Sương.
Mà đối thủ của Hạ Sương lại là một người Cự Nhân tộc cao lớn gần bốn trượng!
Hạ Sương vốn tu luyện công pháp hệ băng, hàn khí lạnh lẽo tạo thành một vòng tròn, chuyển động về phía người khổng lồ kia.
Trên đại lục Hải Thần, Cự Nhân tộc là chủng tộc có sức lớn vô tận, đừng nói là Nhân tộc, cho dù là Ma tộc thì nếu bị người Cự Nhân tộc đập cho một quyền cũng sẽ nát vụn!
Nhưng điểm yếu của Cự Nhân tộc cũng rất rõ ràng, họ phản ứng quá chậm chạp, thường không theo kịp tốc độ.
Hiện giờ Hạ Sương đang không ngừng dùng vòng tròn băng sương để áp chế nên tốc độ của người khổng lồ kia lại càng chậm, mặc dù không ngừng khua khoắng cây đại bổng huyền thiết trong tay, nhưng ngay cả chạm tới quần áo của Hạ Sương thôi cũng chẳng thể được!
Sau khi La Chinh đột nhiên xuất hiện ở tầng mười của tháp Tội Ác, ánh mắt Hạ Sương trên sàn đấu đột nhiên sáng lên, trên mặt cũng thấp thoáng nụ cười, chân nguyên giữa lông mày lập lòe, hàn khí trên người nàng đột nhiên phun trào!
Một đôi cánh do hàn khí ngưng kết được tạo thành phía sau lưng nàng, sau đó nàng liền hóa thành một luồng ánh sáng, chính diện nghênh đón người khổng lồ kia.
Có lẽ là bởi nàng hy vọng có thể biểu hiện thực lực hơn trước mặt La Chinh, cũng có thể là bởi nàng gấp gáp muốn xuống sàn đấu để đi gặp hắn, vậy nên không ngờ Hạ Sương lại khởi động đòn sát thủ của mình!
Hạ Sương thân là thiên tài cấp Thần của Nhân tộc, cũng coi là người nổi bật ở tầng mười, đối phó với tên khổng lồ này vốn dĩ không cần dùng đến sát chiêu.
“Cánh Băng Nhạy Bén!”
Lúc này Hạ Sương giống như một tiên nữ trong băng, đột nhiên bay về phía người khổng lồ kia, chính diện nghênh đón đại bổng huyền thiết của gã. Dáng người Hạ Sương chuyển hướng quỷ dị trong không trung, nhẹ nhàng né tránh một bổng vô cùng uy lực này!
Sau đó bóng người nàng nhanh chóng áp sát, đôi cánh tay trắng như tuyết giơ ra, nhẹ nhàng đập lên cổ gã.
Một hạt giống băng sương lập tức chui vào trong.
“Đùng…”
Cổ của người khổng lồ kia sáng lóe lên, sau đó lực băng mãnh liệt liền phóng ra thành một đóa hoa băng mĩ lệ.
Cùng lúc đó, mạch máu trên cánh tay, lồng ngực, hai chân của gã đồng thời nứt toác. Chỉ trong nháy mắt, các mạch máu trên khắp cơ thể gã bị đông cứng lại rồi nổ tung ra, còn máu tươi trào ra cũng đông cứng thành hình!
“Bịch…”
Thân hình vô cùng to lớn của tên Cự Nhân tộc ngã trên sàn đấu, còn Hạ Sương thì vững vàng đứng ở một bên. Ánh sáng tạo hóa vọt ra khỏi người tên khổng lồ ấy, bay về phía Minh bài trên lồng ngực của Hạ Sương.
“Bộp bộp bộp…” Tiếng vỗ tay trong trẻo vang tới.
La Chinh chầm chậm đi về phía sàn đấu, hai tay giơ ra khẽ vỗ nhẹ, lúc này ánh mắt của tất cả sinh linh trong tầng mười đều tập trung vào hắn.
Mấy ngày này La Chinh rời đi, phần đông Nhân tộc đã cảm thấy sự biến hóa kì diệu trong tháp Tội Ác!
Trong tình huống như hiện tại thì đến kẻ ngốc cũng biết, Nhân tộc sắp trỗi dậy…
Trước giờ Nhân tộc chỉ cần bước vào sàn đấu là sẽ bị các chủng tộc khác chế giễu và chống đối, trong quá trình chiến đấu cũng rất khó hy vọng đối phương nương tay, vì vậy Chiến Tướng Nhân tộc lên đấu trường thường không chết cũng bị thương!
Sự biến hóa này khiến trong lòng rất nhiều người Nhân tộc vô cùng vui mừng. Bọn họ rất rõ những thay đổi này đến từ một người, đó chính là La Chinh.
Mặc dù hiện giờ Nhân tộc chỉ có bốn chỗ ngồi trên đỉnh tháp, nhưng không bao lâu nữa, chắc chắn chỗ ngồi của Nhân tộc sẽ tăng lên. Còn về chuyện có thể tăng đến mức độ nào thì phải xem Ma tộc nhượng bộ ra sao, xem đối sách của Ma tộc cũng như xem thủ đoạn của La Chinh thế nào!
Mà hôm nay, La Chinh đã trở lại.
Hạ Sương nhìn La Chinh đang vỗ tay cho mình, trên mặt nàng lộ nụ cười nhẹ, sau đó bước nhanh xuống đi về phía hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
/750
|