Nhiều đại năng Thần Hải Cảnh cảm thấy trái tim đập điên cuồng, nhưng chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại bình thường.
Phương thức chiến đấu của cường giả Thần Hải Cảnh không giống các võ giả khác. Trong lúc hai bên giao đấu, đầu tiên là cần phải áp chế Lĩnh Vực2của đối phương, triệt tiêu đi, rồi sau đó sẽ dùng chân nguyên và thân thể để đấu với nhau.
Lĩnh Vực ảnh hưởng rất lớn tới thực lực của võ giả, mà mỗi võ giả lại có các Lĩnh Vực khác nhau.
Lĩnh Vực của một vài võ giả vô cùng bá đạo, thậm chí8có thể dùng từ “vô lại” để hình dung, nhưng cũng có những Lĩnh Vực của một vài võ giả lại có hiệu quả hỗ trợ.
Giống như Lĩnh Vực Mê Tâm của Vô Tâm thượng nhân, nó có thể quấy nhiễu tâm trí của đối thủ. Nếu để cho hắn một mình giao đấu6với một vị đại năng Thần Hải Cảnh thì có thể khiến tâm trạng của đối phương thay đổi rất lớn. Trong một thời gian ngắn có thể khiến cho đối phương trở nên nóng nảy, khó có thể ổn định phát huy hết sức mạnh của bản thân.
Nhưng hiện tại, cả chín đại3năng Thần Hải Cảnh bị Vô Tâm thượng nhân vây trong Lĩnh Vực nên mỗi người đã chịu một phần áp lực từ Lĩnh Vực Mê Tâm của Vô Tâm thượng nhân, như vậy đương nhiên nó không thể tạo được nhiều uy hiếp đối với bọn họ nữa.
Bản thân Vô Tâm thượng nhân5cũng ở trong Lĩnh Vực, hai tay Tư Đồ Hạo Thiên nhẹ nhàng vung lên, từng luồng màu sắc bắt đầu khuếch tán ra theo hình xoắn ốc, xoay tròn xung quanh Tư Đồ Hạo Thiên mấy vòng, sau đó đột nhiên lóe lên từng luồng ánh sáng đẹp mắt. Lúc này nhìn Tư Đồ Hạo thiên giống như một mặt trời nhỏ, mọi người đều bị ánh sáng kia chiếu rọi đến không thể mở mắt được.
“Lĩnh Vực quấy nhiễu tinh thần… Có phần thú vị, nhưng vẫn quá yếu. Ha ha!”
Giọng của Tư Đồ Hạo Thiên truyền ra từ trong những luồng ánh sáng rực rỡ đó, trong lời nói còn ẩn chứa khí phách tự tin!
Tuy thánh địa Tử Tâm của Nhân tộc được xếp hạng gần cuối trong đại lục Hải Thần, nhưng điều đó không có nghĩa rằng võ giả đứng đầu Nhân tộc sẽ yếu kém. Nếu thực sự yếu kém thì thánh địa Tử Tâm đã sớm bị diệt, Nhân tộc trên đại lục Hải Thần đã sớm bị xóa tên rồi.
Nhân tộc có thể cố gắng chống đỡ đến bây giờ chính là dựa ba vị cường giả Thần Hải Cảnh đứng đầu!
Thực lực của Tư Đồ Hạo Thiên có lẽ không bằng Lưu Vũ và thủ lĩnh của Song Ma thánh địa, nhưng thực lực của cá nhân hắn tuyệt đối có thể xếp vào tốp mười người đứng đầu đại lục Hải Thần!
“Lĩnh Vực Phân Thần!”
Lĩnh Vực của Thần Hải Cảnh chính là lợi dụng sức mạnh của bản thân để tạo ra một khu vực làm địa bàn của riêng mình, dựa vào thực lực của bản thân để thay đổi tất cả các quy tắc thuộc khu vực, địa bàn đó!
Đây cũng chính là cái được gọi là “tranh” địa bàn với ông trời.
Đương nhiên, phạm vi ảnh hưởng của Lĩnh Vực cũng chỉ có hạn, hơn nữa khả năng thau đổi quy tắc cũng khá hạn chế.
Nếu phạm vi ảnh hưởng của Lĩnh Vực này mà bao trùm được toàn bộ thiên hạ, mà quy tắc cũng có thể tùy ý thay đổi thì người này chẳng khác gì đạo trời…
Lĩnh Vực Phân Thần của Tư Đồ Hạo Thiên có thể tạo ra vô số phân thần của mình ở trong phạm vi mà ánh sáng bao trùm!
Sau khi ánh sáng được chiếu ra, vô số Tư Đồ Hạo Thiên liền xuất hiện trong ánh sáng đó, liếc nhìn qua một cái thì giống như cả một đội quân Tư Đồ Hạo Thiên vậy.
Sau khi hàng ngàn, hàng vạn phân thần xuất hiện thì liền bao vây về phía Vô Tâm thượng nhân.
Nhìn thấy cả một đoàn phân thần hùng hổ lao tới, vẻ mặt Vô Tâm thượng nhân liền kinh hãi. Hắn vỗ lên đầu mình một cái, sau đó trên đỉnh đầu hắn liền ngưng tụ ra một con mắt. Khi nhìn tới con mắt kia, người ta liền cảm thấy hít thở không thông.
“Tâm Hỏa Tà Nhãn! Diệt hết cho ta!”
“Vù vù vù…”
Từng ngọn lửa sáng bóng phun ra. Tà Nhãn này cũng là thứ rất có lai lịch, nếu trong tình huống bình thường thì Vô Tâm thượng nhân cũng sẽ không lấy ra để đối địch. Nhưng bây giờ là thời điểm hắn khủng hoảng nhất, nên làm gì còn do dự được nữa?
Quả nhiên ngọn lửa này cũng vô cùng lợi hại, biển lửa được phun ra dường như đã có thể khắc chế những phân thần mà Tư Đồ Hạo Thiên biến ra. Sau khi bị ngọn lửa càn quét, hơn một nghìn phân thần liền bị đốt cháy sạch!
“Không tồi, đáng tiếc… vẫn chưa đủ.” Xem ra Tư Đồ Hạo Thiên đã quyết định sẽ tiêu diệt Vô Tâm thượng nhân này rồi. Nếu khi La Chinh mời, hắn đã tự mình đến Trung Vực một chuyến thì sao có thể không giúp một tay được?
Tất cả các phân thần trong Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên gần như là sự tồn tại bất khả chiến bại. Trừ khi có cường giả có thể tiêu diệt tất cả các phân thần cùng một lúc mới có thể uy hiếp đến bản thân Tư Đồ Hạo Thiên. Mà rõ ràng, Vô Tâm thượng nhân không thể làm được điều này!
Phân thần không ngừng tuôn ra, tiến về phía Vô Tâm thượng nhân. Trên mặt tất cả các “Tư Đồ Hạo Thiên” đều hiện ra một nụ cười nhạt, ngón tay nhẹ nhàng đưa lên, phát ra một luồng khí thế vô hình.
Vào giờ khắc này, Tư Đồ Hạo Thiên tỏa ra một luồng khí thế trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn giống như Thánh Hoàng thời viễn cổ còn sống vậy!
“Hoàng Thiên Diệt Kiếp Chỉ!”
Chỉ có đại năng Thần Hải Cảnh mới có thể xưng Hoàng xưng Đế!
Chẳng qua bình thường ý nghĩa của Chiến Hoàng, Chiến Đế chỉ tồn tại trong tứ đại thần quốc.
Trên đại lục Hải Thần chỉ có thánh địa, không có truyền thống xưng Hoàng xưng Đế, nhưng điều này cũng không có nghĩa là bọn họ không đủ khí thế để xưng Hoàng xưng Đế!
Hơn vạn Tư Đồ Hạo Thiên đột nhiên cùng bộc phát khí thế dường như có thể diệt hết sức sống của thế gian này về phía Vô Tâm thượng nhân. Ánh sáng mà mỗi một phân thần bắn ra đều có một phần nghìn sức mạnh của bản thể Tư Đồ Hạo Thiên. Hơn mười nghìn phân thần đột nhiên bắn ra như vậy, tương đương với việc khuếch tán sức mạnh của Tư Đồ Hạo Thiên ra gấp bội!
Nói cách khác, trong Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên, ngươi sẽ phải đối phó với mười Tư Đồ Hạo Thiên cùng lúc tấn công, như vậy sức mạnh sẽ lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi!
La Chinh đứng trên tường thành Thiên Khải, ánh mắt sáng quắc nhìn cảnh tượng này. Có thể quan sát cường giả Thần Hải Cảnh chiến đấu, đây chính là một cơ hội trời ban đối với La Chinh.
Đây là uy lực của Lĩnh Vực sao?
La Chinh sững sờ nghĩ…
Nếu sau này mình có thể bước vào Thần Hải Cảnh, tạo ra được Lĩnh Vực thì không biết là có được những hiệu quả gì? Có thể sánh ngang được với Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên không?
Đối với La Chinh thì đây còn là một cơ hội học tập, nhưng với các võ giả trong thành Thiên Khải khác thì làm sao dám đứng đó mà học hỏi?
Khi cường giả Thần Hải Cảnh giao đấu, phạm vi tấn công có thể rất rộng. Mặc dù có các cường giả Thần Hải Cảnh khác bảo vệ, nhưng chỉ cần không khống chế không tốt một chút, để lọt một chút uy thế to lớn ra ngoài thôi thì có lẽ cũng có thể khiến cả thành Thiên Khải này bốc hơi…
Nhưng đám võ giả của Thương Minh vẫn mạo hiểm, đứng quan sát trận chiến trên không trung lúc này.
Đây chính là trận chiến mà cả đời cũng chưa chắc đã được thấy một lần đâu!
Tâm trạng của đông đảo các võ giả khi nhìn cảnh tượng này đều không ngừng chấn động. Một số võ giả có tâm võ đạo không đủ vững vàng thậm chí còn sinh ra tâm lý chống cự. Họ cho rằng cả đời này mình không thể đạt tới trình độ như vậy nên sinh ra một cảm giác thất bại.
Còn một số võ giả tích cực hơn một chút thì hai mắt lại sáng lên, hy vọng một ngày nào đó bản thân có thể đột phá Sinh Tử Cảnh, tiến vào Thần Hải Cảnh, đạt được thực lực cường đại như thế!
Đây chính là hiệu quả tích cực của tâm võ đạo, nó có thể giúp cho con người càng thêm tích cực hơn!
“Ầm ầm!”
Trong không trung lại xuất hiện một mặt trời nhỏ, đồng thời tạo ra một tiếng động rất lớn. Tiếng động nặng nề truyền đi trong phạm vi hơn ngàn dặm.
Ánh sáng dần dần tản ra, một cậu bé lại xuất hiện ở trong đó. Dưới một chiêu Hoàng Thiên Diệt Kiếp Chỉ, Vô Tâm thượng nhân lập tức rúc đầu vào một cái mai rùa nho nhỏ.
Toàn thân mai rùa kia có màu xanh biếc, giống như dùng một khối ngọc bích lớn tạo ra, nhìn qua đẹp đẽ lạ thường.
Nhưng cái mai rùa này lại chống đỡ được toàn bộ phần công kích to lớn của Tư Đồ Hạo Thiên. Mặc dù thế, Vô Tâm thượng nhân ở trong mai rùa cũng rất chật vật. Trên mặt hắn hiện lên một vệt bất thường màu đỏ sẫm, rõ ràng thương thế cũng không nhẹ.
Nhìn thấy Vô Tâm thượng nhân lại chống đỡ được một kích kia của mình, mặt Tư Đồ Hạo Thiên lộ vẻ bất ngờ. Tuy thực lực của Trung Vực còn lâu mới đuổi kịp đại lục Hải Thần, nhưng truyền thừa trong thần quốc này thậm chí còn mạnh hơn đại lục Hải Thần một bậc!
Nếu không bởi vì thế thì hẳn là khi chịu một kích của Tư Đồ Hạo Thiên, Vô Tâm thượng nhân đã trực tiếp biến mất.
“Hừ! Hôm nay, ta và ngươi nhất định phải phân thắng bại!” Vô Tâm thượng nhân cắn răng nói với Tư Đồ Hạo Thiên.
“Với ta?” Tư Đồ Hạo Thiên cười nhạt: “Phải là với chúng ta mới đúng!”
Vô Tâm thượng nhân muốn đấu một chọi một với Tư Đồ Hạo Thiên. Tuy Tư Đồ Hạo Thiên nắm chắc có thể đánh bại hoàn toàn người này, nhưng muốn giết chết đại năng Thần Hải Cảnh trong trường hợp đấu một chọi một thì cũng rất khó khăn. Hắn cũng không hy vọng bị Vô Tâm thượng nhân đùa giỡn rồi lừa để chạy mất…
Cho nên Tư Đồ Hạo Thiên vừa nói xong, mấy vị đại năng Thần Hải Cảnh khác cũng bắt đầu ào ào triển khai Lĩnh Vực của mình, bao trùm lên người Vô Tâm thượng nhân.
Thấy cảnh tượng này, trong lòng Vô Tâm thượng nhân liền trùng xuống. Tiêu rồi…
Khi hắn rời khỏi thần quốc Đại Vũ, vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải đã hăng hái biết bao? Làm gì từng nghĩ đến chuyện Trung Vực lại là nơi hắn ngã xuống?
Tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh ra tay cùng một lúc, các loại Lĩnh Vực bao trùm lên nhau, chặt chẽ vây Vô Tâm thượng nhân và Tinh Kiếm thượng nhân ở trong. Nhất thời, từng tiếng gào thét khiến người ta run sợ không ngừng phát ra trong không trung.
Đường đường là hai vị đại năng Thần Hải Cảnh của thần quốc Đại Vũ, cuối cùng lại bị chín người trên đại lục Hải Thần bao vây đánh chết. Đám người Thạch Khắc Phàm ở trong thành Thiên Khải đang xem cuộc chiến, cũng không nhịn được mà lắc đầu. Nhân vật có thể xưng Hoàng xưng Đế lại cứ như vậy mà ngã xuống thì cũng khó tránh có chút đáng thương…
Phương thức chiến đấu của cường giả Thần Hải Cảnh không giống các võ giả khác. Trong lúc hai bên giao đấu, đầu tiên là cần phải áp chế Lĩnh Vực2của đối phương, triệt tiêu đi, rồi sau đó sẽ dùng chân nguyên và thân thể để đấu với nhau.
Lĩnh Vực ảnh hưởng rất lớn tới thực lực của võ giả, mà mỗi võ giả lại có các Lĩnh Vực khác nhau.
Lĩnh Vực của một vài võ giả vô cùng bá đạo, thậm chí8có thể dùng từ “vô lại” để hình dung, nhưng cũng có những Lĩnh Vực của một vài võ giả lại có hiệu quả hỗ trợ.
Giống như Lĩnh Vực Mê Tâm của Vô Tâm thượng nhân, nó có thể quấy nhiễu tâm trí của đối thủ. Nếu để cho hắn một mình giao đấu6với một vị đại năng Thần Hải Cảnh thì có thể khiến tâm trạng của đối phương thay đổi rất lớn. Trong một thời gian ngắn có thể khiến cho đối phương trở nên nóng nảy, khó có thể ổn định phát huy hết sức mạnh của bản thân.
Nhưng hiện tại, cả chín đại3năng Thần Hải Cảnh bị Vô Tâm thượng nhân vây trong Lĩnh Vực nên mỗi người đã chịu một phần áp lực từ Lĩnh Vực Mê Tâm của Vô Tâm thượng nhân, như vậy đương nhiên nó không thể tạo được nhiều uy hiếp đối với bọn họ nữa.
Bản thân Vô Tâm thượng nhân5cũng ở trong Lĩnh Vực, hai tay Tư Đồ Hạo Thiên nhẹ nhàng vung lên, từng luồng màu sắc bắt đầu khuếch tán ra theo hình xoắn ốc, xoay tròn xung quanh Tư Đồ Hạo Thiên mấy vòng, sau đó đột nhiên lóe lên từng luồng ánh sáng đẹp mắt. Lúc này nhìn Tư Đồ Hạo thiên giống như một mặt trời nhỏ, mọi người đều bị ánh sáng kia chiếu rọi đến không thể mở mắt được.
“Lĩnh Vực quấy nhiễu tinh thần… Có phần thú vị, nhưng vẫn quá yếu. Ha ha!”
Giọng của Tư Đồ Hạo Thiên truyền ra từ trong những luồng ánh sáng rực rỡ đó, trong lời nói còn ẩn chứa khí phách tự tin!
Tuy thánh địa Tử Tâm của Nhân tộc được xếp hạng gần cuối trong đại lục Hải Thần, nhưng điều đó không có nghĩa rằng võ giả đứng đầu Nhân tộc sẽ yếu kém. Nếu thực sự yếu kém thì thánh địa Tử Tâm đã sớm bị diệt, Nhân tộc trên đại lục Hải Thần đã sớm bị xóa tên rồi.
Nhân tộc có thể cố gắng chống đỡ đến bây giờ chính là dựa ba vị cường giả Thần Hải Cảnh đứng đầu!
Thực lực của Tư Đồ Hạo Thiên có lẽ không bằng Lưu Vũ và thủ lĩnh của Song Ma thánh địa, nhưng thực lực của cá nhân hắn tuyệt đối có thể xếp vào tốp mười người đứng đầu đại lục Hải Thần!
“Lĩnh Vực Phân Thần!”
Lĩnh Vực của Thần Hải Cảnh chính là lợi dụng sức mạnh của bản thân để tạo ra một khu vực làm địa bàn của riêng mình, dựa vào thực lực của bản thân để thay đổi tất cả các quy tắc thuộc khu vực, địa bàn đó!
Đây cũng chính là cái được gọi là “tranh” địa bàn với ông trời.
Đương nhiên, phạm vi ảnh hưởng của Lĩnh Vực cũng chỉ có hạn, hơn nữa khả năng thau đổi quy tắc cũng khá hạn chế.
Nếu phạm vi ảnh hưởng của Lĩnh Vực này mà bao trùm được toàn bộ thiên hạ, mà quy tắc cũng có thể tùy ý thay đổi thì người này chẳng khác gì đạo trời…
Lĩnh Vực Phân Thần của Tư Đồ Hạo Thiên có thể tạo ra vô số phân thần của mình ở trong phạm vi mà ánh sáng bao trùm!
Sau khi ánh sáng được chiếu ra, vô số Tư Đồ Hạo Thiên liền xuất hiện trong ánh sáng đó, liếc nhìn qua một cái thì giống như cả một đội quân Tư Đồ Hạo Thiên vậy.
Sau khi hàng ngàn, hàng vạn phân thần xuất hiện thì liền bao vây về phía Vô Tâm thượng nhân.
Nhìn thấy cả một đoàn phân thần hùng hổ lao tới, vẻ mặt Vô Tâm thượng nhân liền kinh hãi. Hắn vỗ lên đầu mình một cái, sau đó trên đỉnh đầu hắn liền ngưng tụ ra một con mắt. Khi nhìn tới con mắt kia, người ta liền cảm thấy hít thở không thông.
“Tâm Hỏa Tà Nhãn! Diệt hết cho ta!”
“Vù vù vù…”
Từng ngọn lửa sáng bóng phun ra. Tà Nhãn này cũng là thứ rất có lai lịch, nếu trong tình huống bình thường thì Vô Tâm thượng nhân cũng sẽ không lấy ra để đối địch. Nhưng bây giờ là thời điểm hắn khủng hoảng nhất, nên làm gì còn do dự được nữa?
Quả nhiên ngọn lửa này cũng vô cùng lợi hại, biển lửa được phun ra dường như đã có thể khắc chế những phân thần mà Tư Đồ Hạo Thiên biến ra. Sau khi bị ngọn lửa càn quét, hơn một nghìn phân thần liền bị đốt cháy sạch!
“Không tồi, đáng tiếc… vẫn chưa đủ.” Xem ra Tư Đồ Hạo Thiên đã quyết định sẽ tiêu diệt Vô Tâm thượng nhân này rồi. Nếu khi La Chinh mời, hắn đã tự mình đến Trung Vực một chuyến thì sao có thể không giúp một tay được?
Tất cả các phân thần trong Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên gần như là sự tồn tại bất khả chiến bại. Trừ khi có cường giả có thể tiêu diệt tất cả các phân thần cùng một lúc mới có thể uy hiếp đến bản thân Tư Đồ Hạo Thiên. Mà rõ ràng, Vô Tâm thượng nhân không thể làm được điều này!
Phân thần không ngừng tuôn ra, tiến về phía Vô Tâm thượng nhân. Trên mặt tất cả các “Tư Đồ Hạo Thiên” đều hiện ra một nụ cười nhạt, ngón tay nhẹ nhàng đưa lên, phát ra một luồng khí thế vô hình.
Vào giờ khắc này, Tư Đồ Hạo Thiên tỏa ra một luồng khí thế trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn giống như Thánh Hoàng thời viễn cổ còn sống vậy!
“Hoàng Thiên Diệt Kiếp Chỉ!”
Chỉ có đại năng Thần Hải Cảnh mới có thể xưng Hoàng xưng Đế!
Chẳng qua bình thường ý nghĩa của Chiến Hoàng, Chiến Đế chỉ tồn tại trong tứ đại thần quốc.
Trên đại lục Hải Thần chỉ có thánh địa, không có truyền thống xưng Hoàng xưng Đế, nhưng điều này cũng không có nghĩa là bọn họ không đủ khí thế để xưng Hoàng xưng Đế!
Hơn vạn Tư Đồ Hạo Thiên đột nhiên cùng bộc phát khí thế dường như có thể diệt hết sức sống của thế gian này về phía Vô Tâm thượng nhân. Ánh sáng mà mỗi một phân thần bắn ra đều có một phần nghìn sức mạnh của bản thể Tư Đồ Hạo Thiên. Hơn mười nghìn phân thần đột nhiên bắn ra như vậy, tương đương với việc khuếch tán sức mạnh của Tư Đồ Hạo Thiên ra gấp bội!
Nói cách khác, trong Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên, ngươi sẽ phải đối phó với mười Tư Đồ Hạo Thiên cùng lúc tấn công, như vậy sức mạnh sẽ lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi!
La Chinh đứng trên tường thành Thiên Khải, ánh mắt sáng quắc nhìn cảnh tượng này. Có thể quan sát cường giả Thần Hải Cảnh chiến đấu, đây chính là một cơ hội trời ban đối với La Chinh.
Đây là uy lực của Lĩnh Vực sao?
La Chinh sững sờ nghĩ…
Nếu sau này mình có thể bước vào Thần Hải Cảnh, tạo ra được Lĩnh Vực thì không biết là có được những hiệu quả gì? Có thể sánh ngang được với Lĩnh Vực của Tư Đồ Hạo Thiên không?
Đối với La Chinh thì đây còn là một cơ hội học tập, nhưng với các võ giả trong thành Thiên Khải khác thì làm sao dám đứng đó mà học hỏi?
Khi cường giả Thần Hải Cảnh giao đấu, phạm vi tấn công có thể rất rộng. Mặc dù có các cường giả Thần Hải Cảnh khác bảo vệ, nhưng chỉ cần không khống chế không tốt một chút, để lọt một chút uy thế to lớn ra ngoài thôi thì có lẽ cũng có thể khiến cả thành Thiên Khải này bốc hơi…
Nhưng đám võ giả của Thương Minh vẫn mạo hiểm, đứng quan sát trận chiến trên không trung lúc này.
Đây chính là trận chiến mà cả đời cũng chưa chắc đã được thấy một lần đâu!
Tâm trạng của đông đảo các võ giả khi nhìn cảnh tượng này đều không ngừng chấn động. Một số võ giả có tâm võ đạo không đủ vững vàng thậm chí còn sinh ra tâm lý chống cự. Họ cho rằng cả đời này mình không thể đạt tới trình độ như vậy nên sinh ra một cảm giác thất bại.
Còn một số võ giả tích cực hơn một chút thì hai mắt lại sáng lên, hy vọng một ngày nào đó bản thân có thể đột phá Sinh Tử Cảnh, tiến vào Thần Hải Cảnh, đạt được thực lực cường đại như thế!
Đây chính là hiệu quả tích cực của tâm võ đạo, nó có thể giúp cho con người càng thêm tích cực hơn!
“Ầm ầm!”
Trong không trung lại xuất hiện một mặt trời nhỏ, đồng thời tạo ra một tiếng động rất lớn. Tiếng động nặng nề truyền đi trong phạm vi hơn ngàn dặm.
Ánh sáng dần dần tản ra, một cậu bé lại xuất hiện ở trong đó. Dưới một chiêu Hoàng Thiên Diệt Kiếp Chỉ, Vô Tâm thượng nhân lập tức rúc đầu vào một cái mai rùa nho nhỏ.
Toàn thân mai rùa kia có màu xanh biếc, giống như dùng một khối ngọc bích lớn tạo ra, nhìn qua đẹp đẽ lạ thường.
Nhưng cái mai rùa này lại chống đỡ được toàn bộ phần công kích to lớn của Tư Đồ Hạo Thiên. Mặc dù thế, Vô Tâm thượng nhân ở trong mai rùa cũng rất chật vật. Trên mặt hắn hiện lên một vệt bất thường màu đỏ sẫm, rõ ràng thương thế cũng không nhẹ.
Nhìn thấy Vô Tâm thượng nhân lại chống đỡ được một kích kia của mình, mặt Tư Đồ Hạo Thiên lộ vẻ bất ngờ. Tuy thực lực của Trung Vực còn lâu mới đuổi kịp đại lục Hải Thần, nhưng truyền thừa trong thần quốc này thậm chí còn mạnh hơn đại lục Hải Thần một bậc!
Nếu không bởi vì thế thì hẳn là khi chịu một kích của Tư Đồ Hạo Thiên, Vô Tâm thượng nhân đã trực tiếp biến mất.
“Hừ! Hôm nay, ta và ngươi nhất định phải phân thắng bại!” Vô Tâm thượng nhân cắn răng nói với Tư Đồ Hạo Thiên.
“Với ta?” Tư Đồ Hạo Thiên cười nhạt: “Phải là với chúng ta mới đúng!”
Vô Tâm thượng nhân muốn đấu một chọi một với Tư Đồ Hạo Thiên. Tuy Tư Đồ Hạo Thiên nắm chắc có thể đánh bại hoàn toàn người này, nhưng muốn giết chết đại năng Thần Hải Cảnh trong trường hợp đấu một chọi một thì cũng rất khó khăn. Hắn cũng không hy vọng bị Vô Tâm thượng nhân đùa giỡn rồi lừa để chạy mất…
Cho nên Tư Đồ Hạo Thiên vừa nói xong, mấy vị đại năng Thần Hải Cảnh khác cũng bắt đầu ào ào triển khai Lĩnh Vực của mình, bao trùm lên người Vô Tâm thượng nhân.
Thấy cảnh tượng này, trong lòng Vô Tâm thượng nhân liền trùng xuống. Tiêu rồi…
Khi hắn rời khỏi thần quốc Đại Vũ, vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải đã hăng hái biết bao? Làm gì từng nghĩ đến chuyện Trung Vực lại là nơi hắn ngã xuống?
Tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh ra tay cùng một lúc, các loại Lĩnh Vực bao trùm lên nhau, chặt chẽ vây Vô Tâm thượng nhân và Tinh Kiếm thượng nhân ở trong. Nhất thời, từng tiếng gào thét khiến người ta run sợ không ngừng phát ra trong không trung.
Đường đường là hai vị đại năng Thần Hải Cảnh của thần quốc Đại Vũ, cuối cùng lại bị chín người trên đại lục Hải Thần bao vây đánh chết. Đám người Thạch Khắc Phàm ở trong thành Thiên Khải đang xem cuộc chiến, cũng không nhịn được mà lắc đầu. Nhân vật có thể xưng Hoàng xưng Đế lại cứ như vậy mà ngã xuống thì cũng khó tránh có chút đáng thương…
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/750
|