Bách Luyện Thành Tiên

Q.6 - Chương 576 - Chiến Hải Tộc

/2355


Ánh mắt đám người nhìn về Lâm Hiên đầy vẻ hâm mộ cùng ghen tị, vụ giao dịch này hắn có thể kiếm được một mẻ rất lớn.

“Tại hạ đã nói rồi, ta không có ý định bán nó. Linh Nhi, Nhạn Nhi còn thất thần làm gì, chúng ta đi thôi.”

Lâm Hiên vừa nói vừa bước ra thang lầu, động tác này chọc giận đem gã cẩm bào công tử. Mấy gã tôi tớ đã bước ra ngăn lại ba người.

“Đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Ngươi có biết thân phận của chủ nhân chúng ta không?” Một gã đầy tớ lạnh lùng nói, không ngờ hắn cũng có tu vị Nguyên Anh sơ kỳ.

“Không sai, quả thật không biết sống chết, ngay cả yêu cầu của Sa Vương Thái Tử cũng dám từ chối”

Lời này khiến đám tu tiên giả cùng chưởng quầy đều biến sắc. Ban nãy chỉ là suy đoán, hiện tại đã khẳng định thực sự là Cuồng Sa Thái Tử. Thế lực như vậy bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộ cùng sợ hãi không thôi.

Mấy tên đầy tớ nói xong, cũng làm bộ tâm cao khí ngạo, chờ Lâm Hiên cúi đầu chịu thua.

Nhưng một màn kế tiếp lại khiến bọn hắn há hốc mồm.

Lâm Hiên cũng không muốn kết thù với Cuồng Sa Vương nhưng thái độ quá kiêu ngạo của đối phương khiến hắn khó chịu, giao dịch vốn tuân theo quy tắc tự nguyện, đối phương thật quá bá đạo.

Sa Vương? Lâm mỗ chưa từng nghe qua, đám hải tộc thực sự cho rằng Đại Hoang hải vực là địa bàn của các ngươi sao? muốn làm gì tu sĩ Nhân tộc chúng ta cũng được sao. Lâm mỗ không bán thì các ngươi muốn làm gì?” Lời của Lâm Hiên khiến cẩm bào công giận đến đỏ mặt tía tai, những tên nô bộc cũng nhao nhao gầm lên, chỉ chờ chủ nhân ra lệnh liền lập tức động thủ.

Không khí như đọng lại!

Chỉ qua vài hô hấp, ngoài dự đoán của đám người, bất ngờ gã cẩm bào công tử phất tay áo rời đi.

Một hồi phân tranh tiêu tan vô hình, chưởng quầy nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nếu song phương động thủ trong này, vô hình chung hắn sẽ bị cuốn vào cuộc phân tranh.

Còn những tu tiên giả khác, không quản nhân tộc hay hải tộc, ánh mắt nhìn về Lâm Hiên đều tràn ngập thương hại. Tên gia hỏa này cũng quá cứng đầu, chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mà cũng dám đấu cùng Cuồng Sa thái tử.

Không biết sống chết!

Lâm Hiên thản nhiên mang theo Thượng Quan tỷ muội rời cửa tiệm này.

“ Sư tôn, đồ nhi có thể không cần kiện Linh Khí này, người cần gì…”

Đi đến một chỗ không người, Thượng Quan Nhạn rốt cục không nhịn được mở miệng. Tu vị của nàng dù thấp nhưng đã lớn lên tại Đại Hoang hải vực này. Đương nhiên hiểu Cuồng Sa thái tử đại biểu thế lực nào. Quả thực sư tôn không nên vì nàng mà đắc tội với họ.

Lâm Hiên chỉ cười mà không nói, qua một lúc mới mở miệng: “Nha đầu ngốc thật không hiểu, vi sư làm thế chỉ là trải nghiệm đối với Tâm cảnh”.

Tâm cảnh?

Hai nữ thì thào, trên mặt lộ vẻ mờ mịt không hiểu.

Không sai.

Tâm tư Lâm Hiên vốn cẩn thận. Nếu gặp phải tình huống trước đây, dù không bán bảo vật cho đối phương thì cũng không dùng lời nói quyết liệt như thế.

Bất quá đã tiến giai Ly Hợp kỳ, Lâm Hiên dần có cảm ngộ mới về tâm cảnh. Truyền thuyết rằng có cảm ngộ đầy đủ về tâm cảnh, về sau có thể chân chính cảm nhận được thiên địa pháp tắc. Đương nhiên bây giờ Lâm Hiên còn xa mới đến cảnh giới đó, bây giờ chỉ là ma luyện tâm tình mà thôi.

Tùy tâm sở dục!

Đây chính là cảm nhận sau khi Lâm Hiên tiến giai đến Ly Hợp trung kỳ.

Nói đơn giản chính là những việc mình cảm thấy đúng, không cần úy kỵ gì cả mà làm theo. Cẩn thận là tốt nhưng băn khoăn quá nhiều thì khó mà tiến xa được.

“Hai con không cần lo lắng chuyện này, vi sư đã nghe nói về thế lực của Cuồng Sa vương.” Lâm Hiên thản nhiên nói.

A!

Nghe sư tôn nói vậy, Thượng Quan Nhạn dù còn lo lắng nhưng khó lòng mở miệng. Còn như Thượng Quan Linh không nghĩ nhiều như thế, chỉ thầm nghĩ sư tôn vừa rồi thật là uy phong.

“Được rồi, không cần vì chuyện đó mà mất hứng, chúng ta mau đi xem thử có thể mua thêm vật phẩm gì tốt chăng.” Lâm Hiên cười với hai nha đầu nhưng đáy mắt lại hiện tia chế giễu.

Không ngoài sở liệu, quả nhiên bị theo dõi. Bất quá ai là thợ săn ai là con mồi thì còn chưa biết!

Lúc này, trong một tòa phủ đệ hoa lệ. Kiến trúc mỹ lệ nơi đây chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, Cuồng Sa Lâu chính là một trong số đó.

“ Thiếu chủ, chỉ là một tên Nguyên Anh kỳ mà thôi. Trực tiếp bắt lại là được, việc gì phải phái người theo dõi, cần gì phải phí công như vậy?”Một thanh âm già nua vang lên, không ngờ người này là tu tiên giả Ly Hợp hậu kỳ.

“Kiều thúc, người nghĩ đơn giản rồi. Tuy rằng ở Đại Hoang hải vực chủ yếu là tán tu cùng với một số tiểu môn phái Nhân tộc, thực lực kém xa Hải tộc chúng ta. Bất quá vẫn còn một số quy tắc của tu tiên giới không thể bỏ qua. Tại phường thị cường hành ép buộc giao dịch. Cho dù đám này không dám nói gì nhưng nếu truyền ra thì ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của Cuồng Sa Tộc chúng ta, vì một kiện Linh Khí mà lỗ mãng thì mất nhiều hơn được.” Cẩm bào công tử thản nhiên lên tiếng, xem ra hắn cũng rất có cơ mưu.

Thiếu chủ nói không sai, suy nghĩ của lão phu chưa sâu sắc, bất quá chuyện này không thể bỏ qua, người định xử lý mọi việc thế nào?” Lão giả sờ sờ bộ râu, trên mặt lộ vẻ vừa ý, so với các truyền nhân có tính cách nóng nảy trước kia của Cuồng Sa vương, vị thiếu chủ này rõ ràng ổn trọng hơn nhiều, khó trách đại vương hội trọng hắn.

“Còn phải hỏi sao, bản thiếu chủ đã phái người theo dõi tên gia hỏa không biết sống chết kia, đợi hắn ra khỏi phường thị….” Nói tới đây trên mặt Cuồng Sa thái tử vẻ tàn nhẫn:“ Chỉ là một trung kỳ tu sĩ Nguyên Anh cũng dám ngang ngược trước mặt bổn thái tử, không đem hắn trừu hồn luyện phách thật sự khó tiêu mối hận trong lòng ta, còn hai thiếu nữ đồng hành cùng trông cũng không tệ, đem về làm đỉnh lô.”

“Tốt, Thiếu chủ hành sự rất ổn thỏa, đến lúc đó lão phu cùng người đi xem rốt cuộc tên gia hỏa cuồng vọng kia có phải ba đầu sáu tay hay không”

Ha ha, chỉ là một gã Nguyên Anh trung kỳ, căn bản không cần Kiều thúc động thủ” Cẩm bào công tử không chút để ý nói.

“Lão hủ hiểu ý của thiếu chủ, bất quá ta đồng hành cùng người để phòng ngừa vạn nhất mà thôi. Thiếu chủ hành sự thế nào, lão phu sẽ không nhúng tay

Ha ha, Kiều thúc đa tâm rồi, bản thiểu chủ sao có thể bất kính với người”

“Điều này lão phu rõ ràng, ta còn một chuyện muốn thỉnh giáo thiếu chủ.”

“Xin Kiều thúc cứ nói.”

“Chỉ là một kiện Linh Khí, người ra giá tới sáu trăm vạn tinh thạch, dù với thân phận của thiếu chủ thì không tính là cái gì nhưng lão phu thực khó hiểu.” Lão giả chậm chậm nói, hiển nhiên đã thắc mắc chuyện này hồi lâu.

Ha ha, Kiều thúc có điều chưa biết, đây không phải Linh Khí tầm thường mà là một kiện phỏng chế Thông Thiên Linh Bảo”

“Thông Thiên Linh Bảo, điều này sao có thể, mặc dù có thể phỏng chế Linh Bảo, nhưng sao có thể phỏng chế thành Linh Khí?” Lão giả họ Kiều khẽ lắc đầu khó tin.

Hắc hắc, cũng khó trách Kiều thúc không biết. Bổn thiếu chủ xảo hợp xem được một chút ghi chép trong một cuốn điển tịch đã tàn phá. Đông Hải tu tiên giới chúng ta thì không thể, nhưng tại những giới diện cường đại khác của Linh Giới, lại có thể mô phỏng theo Thông Thiên Linh Bảo chế thành một kiện Linh khí, giao cho hậu bối của đại nhân vật.”

Nói tới đây hắn nuốt một ngụm nước miếng: Phải biết rằng độ khó của phỏng chế Linh Khí cao hơn phỏng chế Linh Bảo rất nhiều, cần phải Luyện Khí Thần Sư mới có khả năng làm được. Mà uy lực của loại Linh Khí phỏng chế Thông Thiên Linh Bảo này có thể sánh với Cổ Bảo đỉnh cấp. Tiểu tu Trúc Cơ kỳ có loại bảo vật này khiêu chiến vượt cấp cũng rất đơn giản. Nghe nói Thiên Tuyệt tiên tử tại Quảng Hàn giới còn khi Trúc Cơ kỳ, bằng vào một kiện phỏng chế Linh Khí đã đánh ngang tay với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.”

“Điều này sao có thể?” Trên mặt lão giả đầy vẻ kinh ngạc. Chuyện này nghe đúng là như thiên phương dạ đàm .

Nói thật, ta cũng không tin, nhưng điển tịch viết đúng như vậy, hơn nữa đó còn chưa phải là thí dụ kinh điển nhất.”

Cái gì, chẳng lẽ còn có sự tích khoa trương hơn nữa? Lão giả là tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ mà nghe cũng trợn mắt hốc mồm.

Không sai, ta còn xem ghi chép một người kêu là Dực Long chân nhân. Nghe nói trăm vạn năm trước hắn chỉ là tiểu tu Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, nhưng nhờ hai kiện Linh Khí phỏng chế Thông Thiên Linh Bảo, nghe nói dù đám vãn bối Ngưng Đan kỳ cũng bị hắn đánh cho răng rơi đầy đất. Người này khi còn trẻ kiêu ngạo hơn nữa phong lưu háo sắc, vì một nữ tu mà tranh giành cùng một gã Nguyên Anh trung kỳ”

Lão giả như lọt vào trong sương mù, chuyện này thật là quá hoang đường.

“Tiếp sau thế nào?”

Tất nhiên lão quái Nguyên Anh không để tiểu tu Trúc Cơ Kỳ vào trong mắt, chuẩn bị xuất thủ diệt sát”

Mà không hiểu Dực Long chân nhân là loại to gan lớn mật hay không có não đầu, lại vì thể diện trước mặt mỹ nhân mà không quản cảnh giới chênh lệch, liền tế xuất Linh Khí phỏng chế linh bảo đối đầu cùng lão quái Nguyên Anh trung kỳ nọ”.

“Kết quả thế nào?”

“Dực Long chân nhân bị đánh tới cửa tử nhất sinh nhưng thân xác cùng Nguyên Anh của lão quái vật thì bị đánh không còn mảnh vụn”.

Lão giả không khỏi lạnh sống lưng: “Chuyện này là thật sao?”

“Khó có thể xác định thật giả nhưng trên điển tịch ghi chép thì chắc chắn có vài phần căn cứ, bất quá chiến tích dạng này tại Linh Giới chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Thứ nhất, Thiên Tuyệt Tiên Tử cùng Dực Long chân nhân vốn không phải người thường. Thứ hai, Linh Khí phỏng chế linh bảo trong tay bọn họ cũng bài danh hàng đầu. Luận uy lực không kém so với phỏng chế Linh Bảo mà tu sĩ cấp thấp lại có thể sử dụng”.

“Thì ra là thế”. Lão giả gật gù, cho dù sự tình này nghe thì đúng là thiên phương dạ đàm.

Qua một ngày, thời gian diễn ra hội chợ đã kết thúc nên sáng ngày thứ hai, đám tu tiên giả nhân tộc cũng hải tộc bắt đầu rời đi.

Giang Ngư đảo dần trở lại vẻ yên tĩnh thường ngày. Lâm Hiên nhìn các đạo độn quang tỏa đi bốn phương tám hướng thì cũng phất tay áo xuất ra chiếc Linh thuyền.

“Nhạn nhi, Linh nhi, chúng ta trở về thôi”.

“Vâng, sư tôn”

Hai thiếu nữ gật đầu nhu thuận. Lâm Hiên đánh ra đánh ra một đạo pháp quyết, Linh thuyền trong linh quang bắn đi như tia chớp. Tuy nhiên phương hướng lại không phải về Nguyên Quy đảo.

Tuy vậy hai thiếu nữ tựa hồ như được dặn dò, không chút nào thắc mắc. Chẳng mấy chốc chiếc linh thuyền chỉ còn là một điểm sáng ở tít cuối chân trời.

Ba canh giờ sau.

Gió biển thổi nhè nhẹ, còn có thanh âm quái ngư luẩn quản đâu đây. Nhìn lại, Linh thuyền đang di chuyển rất nhanh trên vùng biển xa lạ xanh ngắt. Đột nhiên thanh quang chợt tắt, Linh thuyền dừng lại, Lâm Hiên quay đầu nhìn sang một khoảng không trống rỗng phía bên trái, thản nhiên nói:

“Đạo hữu bám theo sư đồ ta lâu như vậy là muốn thế nào, có phải nên hiện thân ra gặp một lần hay không?”

“Ồ!”

Thanh âm ngạc nhiên thốt ra, tiếp đó từ hư không chợt lóe linh quang, một chiếc chiến thuyền đã xuất hiện trong tầm mắt.

Gọi là chiến thuyền có lẽ khoa trương một chút, bởi đây chỉ là pháp khí phi hành cỡ lớn, thân thuyền không có pháo song hình dạng tương tự như cá mập dùng để công kích. Mũi thuyền hình bộ răng cá mập trắng nhởn. Nhưng khiến người chú ý hơn cả là quanh thuyền bao phủ một tầng bạch vụ có khả năng ẩn tàng tung tích.

Những bóng người từ trong khoang thuyền xông ra, cầm đầu là cẩm y công tử đã gặp Lâm Hiên tại Bách Binh lâu. Có khoảng hai ba mươi tên tùy tùng hộ vệ, theo sau còn có lão giả râu dài Ly Hợp Hậu Kỳ.

“Không ngờ ngươi có thể nhìn ra tung tích chiếc Linh Sa Chu này!”

Trên mặt cẩm y công tử hiện vẻ ngạc nhiên, đừng nói tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà kể cả lão quái Ly Hợp kỳ cũng khó có thể phát hiện Linh Sa Chu, trừ phi tu luyện có bí thuật Linh Nhãn lợi hại.

Hơn nữa, với vẻ trầm tĩnh của đối phương dường như đã biết bị theo dõi. Hắn dựa vào cái gì mà tự tin đến vậy?

Lúc này đừng nói là Cuồng Sa thái tử, ngay cả lão giả Ly Hợp Hậu Kỳ cũng kinh nghi có một bóng người.

Thật kỳ quái, chẳng lẽ tu sĩ này trấn định chỉ là hư trương thanh thế. Cuồng Sa thái tử lại cười lạnh: “Không kể bằng cách nào ngươi phát hiện ra bổn thái tử, nếu muốn sống thì dập đầu quỳ lạy, biết đâu tâm tình bổn đại gia mà tốt sẽ lưu lại mạng của ngươi”.

“Thật sao, vậy nhất định ta sẽ cho đạo hữu tận hưởng cảm giác bị trừu hồn luyện phách” Lâm Hiên như cười mà như không cười đáp lại. Lời còn chưa dứt hai tay nắm lại, thanh quang lưu chuyển toàn thân, linh lực trong kinh mạch như thủy triều mãnh liệt xuất ra...

Nụ cười trên mặt Cuồng Sa thái tử đông cứng, có điểm kinh ngạc: “Thảo nào ngươi cuồng ngạo như vậy, thì ra là tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ?”

May là lần này dẫn theo Kiều thúc. Cuồng Sa thái tử đổ mồ hôi lạnh, thầm kêu may mắn không thôi. Mà thân hình lão giả râu dài chợt lóe sáng, xuất hiện bên cạnh hắn: “Thiếu chủ không cần hoảng sợ, xin giao cho lão phu xử lý loại gia hỏa không biết sống chết này.

Ngươi? Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua người lão giả, lạnh lùng nói: “Ai tới trước cũng vậy, dù sao hôm nay tất cả các ngươi đừng mong còn sống trở về”.

“Hừ, chỉ một tên trung kỳ tu tiên giả khẩu khí thật lớn, có phải là bị não đầu bị trướng, hôm nay lão phu sẽ dạy cho ngươi biết chữ “Tử” viết như thế nào, ha ha ha”.

Vừa dứt lời, lão giả họ Kiều phất tay áo, một viên Lam Bảo Châu chừng hơn tấc bay vút ra. Bảo châu, mặt ngoài sáng bóng, lập lòe linh quang.

“Hải Lam Châu.”

Lâm Hiên nháy mắt liền nhận ra pháp khí đặc hữu của Hải Tộc trong tay lão giả. Hắn tiếp xúc cùng Hải Tộc không nhiều, càng chưa nói đến chuyện đấu pháp. Hôm nay cũng là một cơ hội thử xem thực lực của tu sĩ Hải tộc thế nào.

Lâm Hiên cũng không vội động thủ, tin tưởng mười phần đối với thực lực mình. Điều này khiến lão giả họ Kiều mơ hồ cảm thấy không ổn.

Tuy nhiên song phương đã vào thế kiếm bạt cung giương. Trong mắt lóe lên tia sắc lạnh, lão giả tế Hải Lam Châu lên trên đỉnh đầu, miệng thầm niệm chú, tay đánh ra vài đạo pháp quyết.

Ông...

Hải Lam Châu xoay tròn phát ra tầng tầng lam quang, trong phút chốc hóa thành một quang cầu cực lớn bao bọc lấy toàn bộ tu sĩ Hải tộc. Xem ra lão quái vật này hết sức cẩn thận,

Chiêu này có điểm giống như pháp thuật phòng ngự cao cấp thủy hệ, lam sắc quang hà dày đặc như bốc tận trời cao. So với pháp bảo phòng ngự còn có phần mạnh mẽ hơn.

Lâm Hiên phất tay áo, mấy chục đạo kiếm khí như như cá bơi ra, theo gió nhanh chóng hóa lớn, lại tụ hành một cự kiếm dài tới mấy chục trượng. Ban đầu cự kiếm còn mơ hồ, song khi Thiên Địa Nguyên Khí điên cuồng tràn vào thì nhanh nhanh chóng lập lòe dị quang.

“Đi”

Lâm Hiên quát một tiếng, mặt ngoài cự kiếm chớp lòe những tia điện hồ, ầm ầm phía trước chém về.

“Không phải chứ!”

Lão giả râu dài chợt biến sắc, đối phương là tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ, chỉ tùy tiện thi triển kiếm khí lại có uy lực đến vậy? Ý nghĩ còn đang quay cuồng thì cự kiếm đã hung hăng chém lên mặt ngoài quang cầu.

Nhất thời linh quang bắn ra tứ phía, từ tiếp điểm ầm phát ra tiếng bạo liệt ầm ầm, dù quang cầu chưa bị phá nhưng lòng tự tin của lão giả đã bị một cú trời giáng.

Phải biết rằng lam sắc quang cầu này là do lão giả mượn thêm uy lực Hải Lam Châu mà thi triển, uy lực pháp thuật cơ hồ tăng gấp ba lần, có thể sánh với cổ bảo phòng ngự.

Lúc này ánh mắt lão giả nhìn về Lâm Hiên càng thêm phức tạp. Trong lòng đã bắt đầu bồn chồn, chẳng lẽ người này là tu tiên giả Động Huyền Kỳ ẩn tàng tu vi để “giả heo ăn hổ”. Cũng chỉ có lão quái vật cấp này mới có can đảm đắc tội Hải Tộc Lục Vương.

Bất quá đã cưỡi lên lưng hổ, dù lão có dừng tay thì đối phương cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Trong đầu muôn vàn ý nghĩ, lão giả quay sang Cuồng Sa thái tử nói: “Thiếu chủ, tên gia hỏa này tựa hồ rất khó đối phó, chúng ta đồng loạt ra tay”.

“Được!”

Cẩm bào công tử khẽ gật đầu, hắn cũng đã nhìn ra điểm bất ổn, Với thân phận tôn quý tự nhiên không muốn mạo hiểm.

“Mọi người cùng công kích, theo bổn Thái Tử diệt sát tên cuồng vọng này!”

Thanh âm Cẩm bào công tử truyền ra, Hải Tộc tu sĩ ầm ầm đồng ý. Đám tạp dịch người hầu của hắn tu vị thấp nhất cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, lúc này nhao nhao đem Pháp bảo tế lên.

Chỉ thấy linh quang bắn ra tứ phía, trong đó Tam Xoa Kích cùng Hải Lam Châu là nhiều nhất, đương nhiên cũng không thiếu phi đao phi kiếm hoặc binh khí Thiên Môn.

“Sư tôn….”

Nhiều tu tiên giả cao cấp ra tay cùng lúc, Thượng Quan Nhạn tỷ muội vô cùng sợ hãi, nếu không có Lâm Hiên che chở thì chỉ riêng linh áp đủ làm hai tỷ muội hôn mê bất tỉnh.

“An tâm, còn có vi sư ở đây”

Lâm Hiên mỉm cười vỗ về hai nha đầu. Dù Thái Sơn có sụp trước mắt cũng không đổi sắc, chính là bộ dáng của Lâm Hiên khiến hai nàng an tâm trở lại.

Chỉ nghe thanh âm ầm ầm truyền tới, vô số những đạo lam quang công kích tới về phía sư đồ Lâm Hiên. Tu sĩ Hải Tộc lấy thủy thuộc tính làm chủ. Tiên liếm biến thành từng đạo lam hồng, cũng không thiếu pháp thuật biến thành độc xà mãnh thú, đương nhiên, băng tiễn thủy tiễn nhiều đến che kín bầu trời.

Bất quá Lâm Hiên lại như không thấy, với hắn thì đám địch nhân này quá yếu. Tay áo phất một cái, một tiểu thuẫn bài mặt ngoài đầy những hoa văn bay vút ra, mang theo phù chú cổ xưa huyền diệu. Quang hà chợt lóe. Không ngờ thuẫn này hóa thành bảy cái, chính là Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn.

“Hiện”

Lâm Hiên điểm ra một chỉ, toàn thân pháp lực cùng thiên địa nguyên khí bốn phía mãnh liệt tràn vào bảo vật. Bảy tấm thuẫn bài chợt lóe, xếp thành hình rẽ quạt, từng tấm thuẫn bài phát ra linh quang, liên tiếp nối thành một vùng lam quang, một Thái Cực Đồ lưu chuyển bên trong thần bí đến cực điểm, đem Lâm Hiên cùng hai thiếu nữ bao bọc lại.

Vừa lúc công kích đã đến. Thanh âm bạo liệt như bão táp mưa sa truyền vào tai. Rất nhanh, thầy trò ba người Lâm Hiên hoàn toàn bị đủ loại công kích bao phủ, tựa hồ không chút lực hoàn thủ.

Tuy nhiên theo thời gian, vẻ mặt đám tu sĩ Hải Tộc lại trở nên khó coi vô cùng. Đối mặt với công kích mãnh liệt của bọn họ mà tầng phòng ngự của mấy tấm thuẫn bài vô danh vẫn sừng sững như một tảng đá ngầm giữa biển.

Đảo mắt qua một tuần trà. Đám Hải Tộc tu sĩ ngơ ngác nhìn nhau.

“Kiều thú, chẳng lẽ người này thật sự là lão quái vật Động Huyền Kỳ?” Cuồng Sa thái tử khẽ nhúc nhích môi thi triển truyền âm nhập mật.

“Lão hủ cũng không chắc chắn, bất quá thực lực của đối phương vượt xa tưởng tượng, chúng ta không thể đối phó, tốt nhất là tẩu vi thượng sách”

“Không sai”.

Cuồng Sa thái tử gật đầu. Kiều lão cùng hắn không mưu mà hợp, nhưng lúc này muốn chạy liệu có dễ dàng.

“Ha ha, các ngươi đánh lâu như vậy, phải chăng cũng để Lâm mỗ hoàn lễ?”

Phía sau quầng sáng truyền ra thanh âm lạnh lùng. Theo sau một đạo lục quang bắn thẳng lên tận trời cao, Hào quang tản đi thì lộ ra một tiểu sơn cao hơn mười trượng. Nhưng còn chưa kết thúc. Tiểu sơn tỏa ra linh quang chớp lòa, quay tròn thì thể tích nhanh chóng tăng gấp bội, nhìn qua cùng như một ngọn sơn phong.

“Vật này là…”

Tròng mắt lão giả co lại, mơ hồ cảm thấy bất ổn, một màn phát sinh tiếp theo càng làm cho lão sợ đến hồn vía lên mây. Không một dấu hiệu, tòa cự sơn đột ngột bắn về phía đám tu tiên giả Hải Tộc, tốc độ cực nhanh như bị người dùng lực ném mạnh. Chưa tính đến thần thông khác, chỉ riêng cự lực của ngọn sơn phong này đủ đè đám tu tiên giả gãy xương đoạn gân.

“Thiếu chủ, mau tránh”

Trên người lão giả chợt hiện lam quang, biến mất tại chỗ song không quên kéo theo Cuồng Sa thái tử. Tuy nhiên những Hải Tộc tu sĩ khác không may mắn như vậy, bọn họ chỉ là tu sĩ Nguyên Anh, sao có thể chống đỡ được một kích này của Lâm Hiên. Ngay cả chạy trốn không còn kịp.

“A! A!!!!!!!!!!”

Nhưng tiếng kêu thảm thiết vang lên, toàn bộ hơn hai mươi tu sĩ Hải Tộc bị cự sơn đánh văng thật sâu vào đại hải.

Oanh!

Những cơn sóng lớn dựng lên làm người trợt mắt cứng lưỡi, ngoài khơi nổi lên từng đạo cương phong rát mặt. Đáng thương cho những tu tiên giả này, không chỉ thân thể nát như thịt vụn, ngay cả Nguyên Anh cũng bị cự lực nghiền thành bột phấn.

Màn huyết sát này đương nhiên rơi vào mắt lão giả cùng Cuồng Sa thái tử.

Lực phòng ngự của Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn khiến Lâm Hiên thập phần hài lòng.

Hắn quay sang thì hai người đều lộ vẻ sợ hãi đến cùng cực.

Chuyện hôm nay tuyệt không thể tiết lộ. Tránh đêm dài lắm mộng. Lâm Hiên phất tay áo bào xuất ra một cây Thiền trượng màu lửa đỏ. Pháp lực truyền vào thì Thiền trượng biến hóa thành hư ảnh một pho Phật Đà.

“Thông Linh Phật bảo!”

Lão giả thất thanh kinh hô, nương thanh âm phạn xướng là một chưởng của Phật Đà vỗ tới người lão. Động tác không nhanh, nhưng như có một lực lượng quỉ dị làm cho lão trốn không nổi.

Nét mặt lão giả đông cứng trong khoảng khắc, cắn răng thu hồi Hải Lam Châu rồi tế xuất ra một kiện bảo vật như một cây Lưu Tinh Chùy, quay tròn hung hăng nện vào cự thủ Phật Đà.

Oanh!

Âm thanh bạo liệt thanh truyền ra, theo sau lão giả liên tiếp thối lui vài bước, sắc mặt đỏ sẫm như máu, hai quai hàm phùng lên miệng ếch, sức chịu đựng đã đến cực hạn.


/2355

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status