Bách Luyện Thành Tiên

Q.6 - Chương 603 - Dồn Ép Lão Ma

/2355


Có kẻ dẫn đầu, các tu sĩ khác liên tiếp cầu xin tha thứ. Thư sinh cao gầy cùng phụ nhân nhìn nhau thì cũng quỳ xuống.

Dù sao lão tổ ở không xa, chỉ cần người mà đến thì mọi sự sẽ từ hung hóa cát. Cầu xin tha thứ chỉ là tạm thời. Tận lực trì hoãn thời gian là để giữ được mạng nhỏ.

Đi! Có điều Lâm Hiên không chút mềm lòng, chỉ lạnh lùng điểm ra một chỉ.

Phốc. . .

Tường băng chợt chợt hiện vô số vết rạn, theo sau vỡ vụn ra thành hàng trăm ngàn khối băng sắc nhọn, như thiên nữ tán hoa bắn tới chúng tu sĩ.

Nhất thời tiếng kêu thảm vang lên liên tiếp! Chỉ một số tu sĩ tránh né được. Tuy nhiên Lâm Hiên lại phất áo một cái, tế ra một cái hồ lô rồi màu đen rồi đem pháp lực mênh mông truyền vào.

Ông. . .

Thanh âm cổ phác truyền vào tai, theo sau bảo vật chợt lóe linh quang. Hằng hà sa số những hạt cát đỏ như lửa từ bên trong bắn ra tràn ngập cả không gian.

Oanh! Có thêm Thiên Lôi Sa thì kết quả là có thể nghĩ. Vài tu sĩ Nguyên Anh không cần phải nói, cuối cùng ngay cả hai tu sĩ Ly Hợp cũng ngã xuống. Chỉ còn lại mấy chục túi trữ vật lơ lửng giữa không trung, Lâm Hiên nhanh chóng thu lại.

Gió biển thổi qua, những băng tiễn đột nhiên tan vỡ thành nước rơi xuống biển, trên không trung chỉ còn lại các tia Huyễn Linh Thiên Hỏa.

Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ vừa lòng. Tuy chưa tu tập Mặc Nguyệt Thiên Vu Quyết nhưng hắn đã lĩnh ngộ được thuật khu sử huyền diệu Huyễn Linh Thiên Hỏa từ đó. Quả nhiên vận chuyển như ý, uy lực vô cùng.

Theo sau tiếng xé gió truyền vào tai, các tia Huyễn Linh Thiên Hỏa hợp lại thành một khối cầu cỡ đầu người. Theo sau một con Phượng Hoàng tứ sắc phá vỏ mà ra, vỗ cánh bay về ống tay áo Lâm Hiên.

Ngoài khơi dần dần khôi phục vẻ yên tĩnh, Lâm Hiên nhắm mắt đem thần niệm thả ra.

Cùng lúc đó, cách nơi này về phía tây nam khoảng hơn hai ngàn dặm.

Một thanh âm cực nhỏ như tiếng kim châm rơi rụng trên mặt đất, tuy nhiên lại vô cùng bén nhọn. Nương theo là một ánh đao hình lưỡi liềm cỡ một trượng nhưng sáng lóe đến độ khó tin, bên trong ẩn chứa khí thế hủy thiên diệt địa.

Đối mặt với công kích này thì tròng mắt Sát Dương lão ma co lại. Trên mặt đầy vẻ khẩn trương.

Tiểu tử kia biến thân thì thực lực tăng vọt. Thông Thiên Linh Bảo trong tay vô cùng khó chơi, bổ ra ánh đao có uy lực thật không thể tưởng tượng. Mấy kiện bảo vật phòng ngự của lão ma trước sau đã bị hủy. Càng khó đối phó hơn nữa là đối phương còn có ma hỏa thông linh có thể xé rách không gian.

Hiện tại chiến cuộc đang giằng co, mà ba viên bổn mạng của đám đệ tử trong người lão ma đã vụn vỡ. Lão ma vừa sợ vừa giận, thật không ngờ tình cảnh lại bất ổn đến thế.

Lúc này ma khí toàn thân Tiêm Mạc Y Lam như có sinh mệnh, cuồn cuộn hướng về lòng bàn tay.

Rất nhanh một vũng xoáy thâm thúy cực hạn xuất hiện. Theo sau từ trong có vô số cây châm nhỏ màu đen như lông trâu đột nhiên bắn tới lão quái vật.

Không ổn!” Sát Dương lão ma thất sắc, hai tay hợp lại rồi tách ra. Một bức tường sáng màu đen dày đặc liền xuất hiện trước mặt.

Tuy nhiên chỉ có hơn một nửa đám tiểu châm như lông trâu bị ngăn cản, còn lại tiếp tục bắn tới khiến lão quái vật nhíu mày, tay áo phất một cái tế ra chiếc ngoại y.

Ngoại y này là dùng tơ của Âm Hàn Tàm chế thành, chính là một kiện pháp bảo trân quý. Chỉ thấy nó tỏa ra một vòng phù văn. Trong âm phong như mực. Trên áo xuất hiện một cái mặt quỷ, há cái mồm máu phun ra một vòng sóng gợn màu đen.

Lấy công thay thủ!

Oanh! Tế Châm bị vòng sóng đánh đến thất linh bát lạc, chỉ còn lại số ít không đủ gây nguy hiểm.

Lão ma đang thở phào nhẹ nhõm thì phát hiện Tiêm Mạc Y Lam đột nhiên biến mất.

Lão gia hỏa này tuy ham hưởng lạc nhưng kinh nghiệm đấu pháp vẫn còn mười phần phong phú, toàn thân vừa nổi hắc quang bay vút về phía trước.

Tuy nhiên đã chậm một bước. Bụp một tiếng, không gian chợt hiện một vết nứt. Tiêm Mạc Y Lam lợi dụng Ma Hỏa biến thành linh điểu mà theo tới. Trong tay hắn nắm chặt Liễu Diệp đao hung hăng chém ra.

Ma Điểu thì vẫy hai cánh trên dưới giáp công, phối hợp như thiên y vô phùng.

Muốn tránh cũng không được. Trên mặt Sát Dương lão ma đầy vẻ kinh sợ nhưng cũng lộ sát khí. Hiển nhiên đã bị đối phương làm động nộ hỏa.

Đáng ghét!

Tay phải lão ma hết sức vỗ vào sau ót. Một thanh cốt kiếm cùng tinh huyết hỗn hợp phun ra. Theo sau cốt kiếm chợt lóe, biến thành một đoàn ma vụ xám trắng hơn trượng bao phủ lấy ma điểu màu đen.

Ma điểu cực kỳ phẫn nộ, trảo tê miệng mổ nhưng ma vụ cuồn cuộn chớp lóe một trận, hóa thành một con mãng xà thật lớn đối chọi gay gắt cùng ma hỏa.

Để ngăn công kích của Thông Thiên Linh Bảo. Lão ma chỉ kịp tế ra một kiện trọng pháp khí là một cây Lang Nha Bổng.

Nhưng chỉ nửa nhịp thì tiếng gãy răng rắc truyền ra. Lang Nha Bổng là bảo vật không tồi nhưng đã một đao chém thành hai nửa.

Đảo ảnh chói lòe ánh vào mắt. Ở gần cự ly như vậy, đừng nói là Sát Dương lão ma, cho dù Tam Yêu Hoàng, Lục Hải Vương hoặc Thánh Thành chi chủ cũng không thể tránh được.

Nhưng lão ma không dễ ngã xuống, quát to một tiếng như sấm nổ ngang trời. Toàn thân cuồn cuộn ma khí tụ tập về cánh tay phải. Ô quang đại phóng, những chiếc vảy màu đỏ tím mọc ra. Các ngón tay duỗi dài tăng vọt, cả cánh tay đã biến thành quỷ trảo.

Theo sau lão quay đầu, miễn cưỡng né qua chỗ hiểm. Tay phải mãnh liệt ra một chiêu Hắc Hổ Thâu Tâm móc thẳng tới sườn trái của Tiêm Mạc Y Lam, xem như là lưỡng bại câu thương.

Tiêm Mạc Y Lam vừa sợ vừa giận nhưng biến chiêu đã không kịp, toàn thân pháp lực điên cuồng truyền vào Thông Thiên Linh Bảo.

Chỉ thấy huyết hoa bắn tung tóe, hai người đồng thời kêu thảm. Chỉ một thoáng mà cả vài dặm đều tràn ngập huyết tinh khí. Song phương đấu trí đấu lực, kết quả là lưỡng bại câu thương.

Chỉ thấy trên mặt Sát Dương lão ma đầy vẻ oán độc, nếu không phải nhanh chóng chuyển thân thì đã bị mổ bụng. Máu đã ngừng chảy nhưng vẫn đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Tình cảnh Tiêm Mạc Y Lam cũng không tốt hơn gì, sườn trái hiện một cái lỗ máu to cỡ miệng bát. Bất quá không chảy máu mà ma khí đen thùi không ngừng cuồn cuộn nơi đó.

Hai người cùng ăn đau khổ không nhỏ, sau một kích liền tách ra.

Lão gia hỏa, ta chỉ giết một tên đệ tử của ngươi mà thôi. Chẳng lẽ ngươi thật muốn liều mạng cùng bổn thiếu gia. Còn đánh tiếp chỉ sợ sẽ cùng ngã xuống, cá chết lưới rách không có lợi. Tiêm Mạc Y Lam lạnh lùng lên tiếng.

Sát Dương Lão ma lâm vào trầm mặc, lúc sau mới mở lời: Vậy ngươi muốn sao?

Dừng tay .

Được! Bất ngờ là Sát Dương lão ma dứt khoát đáp ứng. Ánh mắt Tiêm Mạc Y Lam đảo qua trên người lão quái vật rồi hóa thành một đạo kinh hồng bay đi. Chớp lóe vài cái đã biến mất nơi giao nhau giữa biển và trời.

Sát Dương lão ma nhìn theo với vẻ đầy oán độc, một lúc lâu lại thở dài. Không ngờ tiểu tử Ly Hợp kia lại cường hãn đến nước này. Thông Thiên Linh Bảo cùng biến thân ma hóa, rốt cuộc hắn có lai lịch gì?

Lắc đầu, thân hình lão quay tròn hóa thành một đóa âm vân bay về tổng đà Sát Dương tông.

Chẳng qua mấy được trăm dặm thì đột nhiên một đạo kiếm khí như thiên ngoại lưu tinh từ ngoài khơi nổi lên, thanh thế như muốn khai thiên tích địa hung hăng trảm xuống đầu lão ma.

Dị biến khiến Sát Dương Lão ma thất sắc, chẳng lẽ là tiểu tử quay ngược lại mai phục ám toán lão?

Không đúng, linh lực dao động hoàn toàn bất đồng, là một gia hỏa khác. Cảm thụ rõ ràng thì trên mặt Sát Dương chân nhân lại lộ vẻ bi phẫn. Thật sự là hổ lạc bình dương bị chó khinh, hạng tôm tép cũng dám mạo phạm đến oai rồng.

Nhưng rất nhanh lão biết suy nghĩ này là sai lầm. Uy lực của đạo kiếm quang kia quả thực kinh người, cảm giác còn có điểm tương tự công kích của tiểu tử kia.

Thông Thiên Linh Bảo?

Nguy hiểm! Nghịch cảnh đã kích phát huyết dũng của lão quái vật.

Hống!

Thân thể trọng thương của lão ma lại phát ra sức sống vô tận, Ma khí vô biên bao phủ chu vi vài dặm, tay phải lại biến thành quỷ trảo đánh tới.

Vụt!

Như vạn lưu quy tông, ma khí đang tán loạn chung quanh đột nhiên tụ về giữa. Cuồng phong gào thét cùng tiếng kêu thảm thiết thê lương, một quỷ trảo khổng lồ tới hàng trăm trượng xuất hiện giữa không trung. Lợi trảo bén nhọn cực hạn có điện hồ xèn xẹt, còn vô số phù văn quỷ dị như ẩn như hiện chung quanh.

Một chiêu này sử ra trôi chảy như lưu thủy hành vân, có điều sắc mặt của Sát Dương lão ma lại trắng bệch, dường pháp lực cùng tinh huyết toàn thân đã lại mất đi hơn phân nửa.

Oanh!

Sau một khắc, quỷ trảo cùng kiếm khí ầm ầm đối đầu. Qua một thoáng thì kiếm khí bị đánh cho tứ phân ngũ liệt. Tuy nhiên một đạo kiếm phía sau lại theo sát mà tới.

Lâm Hiên ở trong bóng tối mai phục, với thực lực hiện tại của hắn, khu sử Ma Duyên Kiếm thì có thể liên tục ra chiêu.

Hơn nữa còn chưa kết thúc, theo sát phía sau kiếm khí còn có cả ngàn con Hỏa Giao cùng Băng Long.

Thiên Long Chi Nha!

Lâm Hiên muốn đánh lén thì dĩ nhiên phải hạ độc thủ, quyết một kích đưa đối phương tới âm tào địa phủ.

Cảm ứng được công kích mãnh liệt còn cường hãn hơn cả Thông Thiên Linh Bảo của Tiêm Mạc Y Lam nhưng Sát Dương lão ma đã không còn tâm tình tìm hiểu địch nhân là thần thánh phương nào. Vừa mới rồi lão đã dốc hết toàn lực, lúc này chỉ có thể nhìn kiếm quang cùng Băng Giao Hỏa Long hoàn toàn bao phủ quỷ trảo.

Chỉ một thoáng sóng dữ ngập trời, cương phong tàn phá khắp nơi. Thiên toàn địa chuyển, phảng phất không gian có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Thông Thiên Linh Bảo cùng Thiên Long Chi Nha càn quét ma khí đầy trời không còn. Lệ quỷ gào thét, cuối cùng quỷ trảo khổng lồ bị kiếm quang cùng thiên long nuốt hết.

Công kích ngay sau đó ầm ầm đánh tới Sát Dương lão tổ. Vẻ mặt lão quái vật hoảng sợ đến mức không thể dùng ngôn ngữ miêu tả. Sự tình phát sinh hôm nay với lão mà nói, quả thực như một cơn ác mộng.

Vốn là đi tập nã hung thủ sát hại đồ đệ, trong nháy lại lâm vào tuyệt cảnh.

Mắt thấy kiếm quang bao phủ toàn thân, lão ma ngửa đầu phát ra tiếng rống giận bi phẫn. Thiên địa nguyên khí bốn phía cuồn cuộn nhập vào thân thể, linh lực trong kinh mạch cùng đan điền càng trở nên điên cuồng đến cực hạn.

Mà ma khí ngoài thân đã chuyển thành màu đen đỏ, ngưng kết thành các xúc tua uốn éo điên cuồng như ma xà vũ động.

Lâm Hiên lập tức nhìn ra điểm không ổn. Thân hình chợt lóe đã hiện ra cách ngoài mấy ngàn trượng. Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn cũng được hắn tế ra hộ thể.

Oanh!

Hàng loạt tiếng nổ sấm nổ ngang trời, theo sau cách chỗ Sát Dương Lão ma vừa đứng xuất hiện một quang cầu cỡ hơn tấc sáng ngời như thái dương. Bên trong ẩn chứa pháp lực vô cùng kinh người.

Rất nhanh quang cầu bành trướng lên, nơi nó nở ra thì không gian biến thành màu trắng xóa, dường như vỡ vụn hoàn toàn.

Toàn bộ Băng Giao Hỏa Long bị quét sạch không còn, kiếm quang cũng biến thành hư vô.

Lâm Hiên thất sắc, thân hình liên tiếp chớp động, liên hoàn thi triển Cửu Thiên Vi Bộ lui thành một điểm đen nhỏ chân trời.

Uy lực vụ tự bạo vô cùng khủng khiếp nhưng cũng may phạm vi có hạn, tới cũng nhanh mà tan cũng nhanh.

Hữu kinh vô hiểm, Lâm Hiên lau mồ hôi lạnh trên trán. Bất quá còn kết thúc, ánh mắt hắn nheo lại, tròng mắt đã biến thành màu bạc.

Thiên Phượng Thần Mục!

Thân hình hắn chợt lóe, lần nữa biến mất không thấy.

Gần như ngay lập tức, Nguyên Anh của Sát Dương Lão ma đã trốn ra hơn mười dặm nhưng Lâm Hiên sao có thể từ bỏ.

Hai người một trước một sau, Nguyên Anh thuấn di vô cùng mau lẹ nhưng độ thần diệu vẫn kém Cửu Thiên Vi Bộ một chút.

Rất nhanh lão ma phát hiện ra đối phương truy đuổi tới gần, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ kinh hoàng.

Có thân thể mà còn đánh không lại, hiện chỉ còn Nguyên Anh. Chẳng lẽ hôm nay lão thực sự ngã xuống ở chỗ này?

Lúc này trên tay Lâm Hiên hiện ra một cây cổ trường mâu. Theo sau hào quang chợt lóe, thuấn di của lão ma bị phá, thân hình lảo đảo hiện ra.

Bảo vật không gian

Sắc mặt Nguyên Anh càng trở nên xanh lét. Cân nhắc hơn thiệt thì không ngờ chợt dừng lại. Thoáng một chốc Lâm Hiên chỉ cách hơn mười trượng.

Tiểu bối, rốt cuộc ngươi muốn sao, hai ta không oán không cừu, ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”

Ánh mắt Sát Dương Lão ma đảo qua trên người Lâm Hiên thì kinh hãi cùng nghi hoặc.

Tiền bối cái gì, thật khiến người ta chê người. Là tu sĩ Động Huyền, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu được thế gian này cường giả vi tôn Lâm Hiên mỉm cười.

Được rồi, vậy ngươi muốn sao mới bằng lòng buông tha lão phu”

Buông tha, Hừ, chẳng lẽ chờ sau này ngươi đến trả thù?” Lâm Hiên lạnh lùng nói.

Đạo hữu nói đùa, hai ta đã giao thủ qua. Pháp lực của các hạ thâm hậu vượt xa tu tiên giả cùng cấp. Nếu như ta đoán không sai, các hạ tu luyện công pháp đặc thù có đệ nhị Nguyên Anh, ngoài ra chỉ e còn có cơ duyên khác. Hơn nữa với bảo vật trong tay ngươi, dù lúc lão phu toàn thịnh cũng không phải đối thủ, trả thù chỉ là muốn sớm chết hơn mà thôi

Nói tới đây thì Nguyên Anh thở dài: Lão phu do giới hạn trong thiên tư, tu vị kiếp này rất khó thêm một bước. Lần Nguyên Khí Chi Kiếp tiếp theo cũng không thể độ qua, thọ nguyên còn lại tính chừng một ngàn năm. Hôm nay đã bị thương nặng, dù đoạt xá thì thần thông chỉ còn ba bốn thành. Thời gian còn lại chỉ nghĩ hưởng thụ một phen, đạo hữu không tìm đến thì lão phu đã là đốt cao hương bái tạ, nào còn tâm tình trả thù”

Lâm Hiên nghe thì trầm ngâm. Đối phương nói cũng hữu lý, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: Thả ngươi thì ta có chỗ tốt gì?

Đạo hữu muốn cái gì? Sát Dương Chân Nhân đại hỉ, nghe khẩu khí Lâm Hiên có vẻ đã buông lỏng. Song phương không oán không cừu, đối phương gây khó khăn cho lão chẳng qua chỉ vì tài hóa. Tiền tài là vật ngoài thân, chết thì không thể không mang theo, chỉ cần đối phương có điều kiện thì dễ xử lý hơn.

Thấy thái độ của đối phương, trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ vừa lòng. Tay áo phất một cái, một cái ngọc giản bay vút ra. Hắn đem thần thức chìm vào rồi rất nhanh ngẩng cao đầu, vật phẩm mà hắn cần đã khắc ấn vào bên trong.

Ngọc giản được một đoàn linh quang bao bọc bay qua. Nguyên Anh nhanh chóng thu lại, Theo sau nheo mắt đem thần thức chìm vào.

Qua nửa tuần trà mới ngẩng đầu, vẻ mặt Nguyên Anh dở khóc dở cười: Đạo hữu, ngươi cần những tài liệu này phải chăng là nói giỡn?

Giỡn, ngươi cho rằng Lâm mỗ nhàn rỗi như vậy? Lâm Hiên lạnh lùng nói.

Quá mức hà khắc, hà khắc đến độ không thể nào hình dung, bảy thứ tài liệu này không cái nào không phải là vật nghịch thiên. Tỷ như Dung Nham Hỏa Ngọc là trong vật truyền thuyết. Dung nham trong hỏa sơn, trải qua trăm vạn năm phun trào liên tục, lấy tinh hoa chi hỏa hỗn hợp cùng mỹ ngọc mới ngưng hóa ra Nguyên Anh hổn hển lên tiếng.

Hừ, lời này của đạo hữu quá thổi phồng. Dung Nham Hỏa Ngọc quả thật là quý báu, nhưng từng xuất hiện tại Đông Hải Tu Tiên Giới không dưới bảy lần, lần gần nhất là hơn ngàn năm trước tại đấu giá hội Hỗn Loạn Hải Vực, bị một thần bí tu sĩ mua được. . .

Lại nói, Lâm Hiên đã thu thập được tám thành tài liệu luyện chế Hỏa Kiếm. Chỉ còn thiếu bảy thứ khó tìm.

Thời gian của hắn đa phần dành cho tu hành đả tọa, không thể thường xuyên đi tìm kiếm. Mà đám đệ tử Bách Thảo Môn thực lực quá yếu, không có năng lực đảm nhiệm việc này. Hiện giờ thấy Sát Dương Chân Nhân tham sống sợ chết, hắn liền thi triển một phen công phu sư tử ngoạm.

Mấu chốt là Sát Dương Tông có thực lực không kém tại Hỗn Loạn Hải Vực, đồ tử đồ tôn chừng hơn mười vạn. Nhiều người cùng xuất lực thì khả năng thành công cao hơn

Thấy vẻ mặt Lâm Hiên lãnh liệt không thể thương lượng. Nguyên Anh phẫn nộ ngầm chửi ầm lên không thôi, nhưng đành thở dài thu lấy ngọc giản.

Được rồi, ta đáp ứng đạo hữu. Chưa dứt lời thì hai tay Nguyên Anh nắm chặt, như muốn thi triển thuấn di thì Lâm Hiên đã cười dài ngăn lại.

Đạo hữu muốn sao, không phải chúng ta đã thương lượng hoàn hảo. Nguyên Anh có điểm khó chịu nói.

Hoàn hảo? Ngươi cho Lâm mỗ ngu ngốc đến mức nào, nói miệng không bằng chứng mà đã muốn đi? Lâm Hiên thản nhiên mở miệng.

Nguyên Anh đỏ mặt lên cười khan: Ha ha, là lão phu nhất thời sơ hốt, như vậy đi, ta liền phát tâm ma chi thệ đối với đạo hữu

Lâm Hiên nghe thì nhướng mày rồi thở dài: Đạo hữu sống đã mấy vạn năm, gió tanh mưa máu trải qua không ít. Hà tất còn tồn tại tâm lý may mắn. Tâm ma chi thệ dù có thật thì chỉ sinh ra khi trùng kích bình cảnh. Đạo hữu đã nói qua tu vị của ngươi khó có thể tiến thêm. Thời gian còn lại, đạo hữu ngoài đoạt xá thì sẽ không tu luyện nữa, như vậy tâm ma có tác dụng gì? Đạo lý dễ hiểu sao cố tình không hiểu, còn muốn lừa dối ta?

Bị phá vỡ tâm kế, Nguyên Anh có điểm tâm thần bất định. Cũng may đối phương không có ý truy cứu.

Được rồi, lão phu vừa rồi quả thực tồn tại ý nghĩ may mắn. Vậy theo đạo hữu ý, ta phải làm sao ngươi yên tâm? Nguyên Anh thở dài.

Rất đơn giản, giao ra hồn một phách. Lâm Hiên vừa nói vừa lấy ra một cái mộc bài đen nhánh tỏa sáng.

Cấm hồn mộc!

Nhân tộc có ba hồn bảy vía. Mất đi một hồn một phách, đừng nói chết vô cùng thê thảm mà tọa hóa cũng không có cơ hội chuyển thế đầu thai. Vẻ mặt Nguyên Anh tái nhợt, trên trán chảy ra những giọt mồ hôi to như hột đậu.

Sao, ngươi không đồng ý? Lâm Hiên lạnh lùng lên tiếng khiến Nguyên Anh có điểm tức giận ngẩng đầu: Đạo hữu đưa ra điều kiện này quá mức hà khắc

Hà khắc? Lâm mỗ chỉ biết là có giao một hồn phách thì đạo hữu sẽ cố gắng làm việc, không mưu toan vụng trộm ám toán ta Lâm Hiên mỉm cười nói.

Giao ra hồn một phách khác nào chung thân làm nô bộc, cho dù tại hạ thật sự tìm được những tài liệu kia, đến khi đó đạo hữu không buông tha thì ta vẫn không có lực hoàn phủ, chỉ có thể mặc cho ngươi thao túng. Nguyên Anh có điểm kích động: Điều kiện này quá bất bình đẳng.

Bình đẳng? Lâm Hiên nghe xong, nhịn không được cười lên: Ta xem ngươi còn chưa rõ tình cảnh hiện tại của bản thân, ngươi nghĩ rằng chúng ta đang ở trao đổi hội phường thị sao? Hiện tại ngươi không có tư cách cò kè mặc cả! Nhưng ngươi yên tâm, hai ta không oán không cừu. Chỉ cần ngươi giúp ta tìm được những vật phẩm kia, Lâm mỗ tất nhiên sẽ đem hồn phách giao lại cho ngươi.

Lời này không sai?

Yên tâm, quân tử chỉ nói một lời, khoái mã chỉ cần một roi. Lâm mỗ tuyệt không nuốt lời. Lâm Hiên dứt khoát nói.

Được! Rốt cục Sát Dương lão ma lựa chọn khuất phục. Đứng dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu! Trước mắt còn gì quan trọng hơn mạng nhỏ đây?


/2355

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status