Bách Luyện Thành Tiên

Q.7 - Chương 2376 - Tung Tích Nguyệt Nhi Và Cửu Thiên Thần La Tướng

/2355


Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết vốn là một trong những công pháp cao cấp nhất tam giới, chữ chữ châu ngọc thâm ảo phức tạp vô cùng. Mặc dù Lâm Hiên đã tu luyện qua ba phần phía trước nhưng vẫn cảm thấy gian nan khó hiểu như lần đầu vậy, hoàn toàn vô phương cảm ngộ những hàm nghĩa vi diệu trong đó.

Bất quá không có vấn đề gì, hiện tại Lâm Hiên cũng không phải vội vàng tu tập, chỉ cần học vẹt toàn bộ khẩu quyết là được.

Theo thời gian trôi qua, từng hàng phù văn ngày càng mơ hồ hơn, tuy nhiên Lâm Hiên đã nhớ kỹ toàn bộ công pháp này rồi.

Phanh. . .

Một tiếng trầm đục truyền vào lỗ tai, sau đó một đạo ánh sáng bắn ra từ mặt ngoài Ngũ Long Tỷ, hư ảnh Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Kim Sí Đại Bằng Điểu lần lượt hiện lên, trên mặt ba tiểu chân linh đều hiện rõ vẻ mỏi mệt, phảng phất chưa từng dung nhập vào bảo vật kia vậy.

Sau đó, dị biến lại bắt đầu nổi lên.

Lam Sắc Tinh Hải những nơi đạo ánh sáng kia đi qua xoay tròn càng lúc càng nhanh, hơn nữa không ít ngân sắc quang điểmlại dần dần nhạt đi. Toàn bộ quá trình giằng co ước chừng hơn hai mươi tức, sau đó, Tinh Hải khôi phục trạng thái bình thường, vẫn là hai màu Lam Ngân, tỉ lệ ngân sắc quang điểm trở lại một phần năm như cũ.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn Nguyên Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra lúc trước lo lắng là dư thừa rồi.

Tuy nhiên vào đúng lúc này, ba hư ảnh chân linh lại bắt đầu phân giải, một lần nữa hóa thành huyết đoàn, lơ lửng bên cạnh Ngũ Long Tỷ.

Nguyên Anh lấy tay chống cằm, trên mặt lộ ra vài phần do dự, song hắn còn chưa kịp suy tính nên làm như thế nào thì Bành một tiếng, ba đoàn Chân linh huyết đồng thời nổ tung biến thành ngàn vạn sợi tơ máu nhỏ li ti trôi nổi trong đan điền. Sau đó những tơ máu kia như có sinh mệnh vậy, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai vọt ra khỏi Đan điền Khí hải của Lâm Hiên rồi lập tức nhao nhao dung nhập vào kỳ kinh bát mạch.

Cả quá trình biến hóa cực nhanh, Lâm Hiên căn bản là không kịp phản ứng gì cả.

Trên mặt Nguyên Anh lộ rõ vẻ kinh ngạc, tựa hồ mình là khán giả đang đứng xem diễn xiếc vậy.

Nhưng rất nhanh hắn đã khôi phục lại, sau đó liền cẩn thận quan sát chung quanh, rốt cục không phát sinh thêm dị biến nào nữa. Lúc này Nguyên Anh mới có thể chính thức thở phào một cái rồi chậm rãi kiểm tra toàn thân và Lam Sắc Tinh Hải.

Kết quả khiến Lâm Hiên mừng rỡ vô cùng.

Lam Sắc Tinh Hải hoàn toàn không có vấn đề gì không ổn, Ngũ Long Tỷ vẫn lẳng lặng lơ lửng ở trung tâm Ngân sắc quang điểm như trước. Hai kiện bảo vật quan trọng bậc nhất với Lâm Hiên hiện tại đều đã khôi phục lại.

Mà thân thể hắn cũng đồng dạng là hoàn hảo.

Lâm Hiên tỉ mỉ vận dụng thần niệm kiểm tra mọi chỗ đều không phát hiện bất cứ điều gì bất ổn, không chỉ có như thế, sau khi dung nhập liên tiếp ba loại chân linh huyết mạch, thân thể của mình tựa hồ có chút đổi mới. Cụ thể là biến hóa gì thì Lâm Hiên cũng không nói rõ ràng được, nhưng hiển nhiên là trăm lợi mà không một hại. Là phúc thì không phải là họa, đã là họa thì không tránh khỏi, trời cao đối với mình thật đúng là không tệ a!

Mọi việc đều suôn sẻ nên Lâm Hiên đương nhiên sẽ không lo lắng gì nữa, hắn ngừng thi triển Nội Thị Thuật rồi dùng một tay chống cằm, trên mặt lộ vẻ đăm chiêu.

Đủ loại nghi hoặc liên tiếp xuất hiện trong đầu Lâm Hiên.

Lam Sắc Tinh Hải, Ngũ Long Tỷ và Mặc Nguyệt Tộc rốt cục có quan hệ gì? Năm đó Atula Vương tại sao phải làm như vậy? Lần tam giới giao tranh thời thượng cổ đến cùng là che giấu bí mật gì?

Điểm đáng ngờ rất nhiều nhưng đáng tiếc những tin tức và manh mối mà Lâm Hiên thu thập được hiện giờ thật sự quá ít, mặc cho hắn suy nghĩ tới banh đầu cũng không thể nào đoán ra được.

Lâm Hiên thở dài một hơi: Nguyệt Nhi, lúc này nàng đang ở nơi đâu? Nàng có biết hiện tại ta nhớ nàng nhiều lắm, nhiều lắm hay không?

******

Tại một nơi ở Âm ti giới, một thiếu nữ xinh đẹp vô cùng ngẩng đầu lên.

Trong truyền thuyết, những người yêu nhau thực lòng sẽ đạt đến tâm ý tương thông, nhưng nỗi niềm thương nhớ có thể thực sự vượt qua khoảng cách vạn vạn dặm giữa hai giới diện hay sao?

Thiếu gia, chàng ở đâu? Nguyệt Nhi rất nhớ chàng!

******

Lâm Hiên chỉ ngẩn người chốc lát rồi cố sức lắc đầu, miễn cưỡng đem nhung nhớ một lần nữa dằn xuống đáy lòng. Dù sao lúc này hắn có tương tư cũng vô dụng mà thôi, không bằng tiếp tục cố gắng tăng tiến thực lực, chỉ có như vậy thì tỷ lệ tìm được Nguyệt Nhi mới lớn hơn một chút.

Đối với Lâm Hiên mà nói, đây còn là động lực quan trọng hơn cả việc trường sinh cùng trời đất. Hắn tin tưởng chỉ cần cố gắng tu hành, cuối cùng sẽ có một ngày đoàn tụ cùng ái thê.

Mọi việc đã suy nghĩ thông suốt nên Lâm Hiên cũng không trì hoãn thêm nữa, chỉ thấy hắn phất nhẹ tay áo một cái, linh quang chợt lóe, một ngọc giản màu xanh thẫm từ bên hông bay vút ra. Sau đó Lâm Hiên cúi đầu xuống, đem thần thức chìm vào trong.

Tuy Tu tiên giả có khả năng đã gặp qua là không thể quên, nhưng cũng không có nghĩa là bất cứ chuyện gì cũng nhớ rõ rành mạch bất luận thời gian dài hay ngắn. Tất cả mọi việc không bao giờ là tuyệt đối cả, vì vậy để an tâm nên Lâm Hiên đã in sao Phi Thăng thiên Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết vào một ngọc giản.

Quá trình này cũng không phiền phức chút nào, rất nhanh đã hoàn thành.

Tuy nhiên sau khi làm xong, Lâm Hiên lại tự gõ đầu, mình thật đúng là ngốc a! Làm gì phải vẽ vời cho thêm chuyện, hôm nay đã tập hợp hoàn chỉnh Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết thì đương nhiên cần phải sao chép nguyên vẹn toàn bộ công pháp vào cùng một ngọc giản a! Như vậy, về sau tra cứu tu luyện sẽ càng thêm thuận tiện.

Nghĩ đến liền làm luôn, Lâm Hiên lấy ra tất cả ghi chép về công pháp Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết, sau đó hắn một lần nữa sao chép nguyên vẹn công pháp từ Ly Hợp đến Độ Kiếp kỳ vào cùng một khối ngọc giản.

Nhìn qua bảo vật trong tay, trên mặt Lâm Hiên cũng hiện lên vài phần cảm khái.

Trải qua biết bao gió tanh mưa máu, hắn đương nhiên biết Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết mà mình tu tập không phải chuyện đùa, phóng nhãn tam giới cũng chỉ sợ là công pháp bài danh hạng đầu. Có thể tập hợp đầy đủ e cũng là vận khí của hắn quá tốt, hoặc là trong đó nhất định có Thiên ý.

Bông nhiên Lâm Hiên lắc đầu một cái, không nghĩ ngợi miên man nữa mà đem thần thức chìm vào ngọc giản trên tay, muốn xem qua công pháp Độ Kiếp kỳ có thể chứa đựng thần thông kinh người nào đó hay không.

Chắc chắn Lâm Hiên không có tư cách tu tập công pháp Độ Kiếp kỳ, bất quá cũng không sao, tại cuối cùng mỗi quyển công pháp đều có ghi chép một ít bí thuật uy lực cường đại vô cùng, nói thí dụ như Bích Huyễn U Hỏa hay Chân Linh Nhất Kích.

Phần cuối của Phi thăng thiên công pháp sẽ ghi chép bí thuật gì? Trong nội tâm Lâm Hiên đang tràn ngập chờ mong và hi vọng.

Lâm Hiên bỏ qua phần trước bộ công pháp, trực tiếp tìm đến những bí thuật cuối cùng rồi bắt đầu nghiên cứu. . .

Cửu Thiên Thần La Tướng!

Năm chữ to đùng tức thì đập vào mắt.

Thần sắc Lâm Hiên khẽ động, chẳng lẽ lại là thần thông Pháp tướng?

Trên mặt của hắn hơi lộ ra vẻ thất vọng, dù sao mình đã có Tiểu La Thiên Pháp Tướng cũng là thần thông không nhỏ, hơn nữa lại tu tập lâu như vậy, nếu bỏ đi rồi tu luyện bí thuật pháp tướng khác thì rõ ràng có chút hối tiếc a!

Trong nội tâm nghĩ vậy nhưng Lâm Hiên cũng không vội vàng quyết định, trước tiên hắn tập trung chú ý đến những văn tự miêu tả Cửu Thiên Thần La Tướng, muốn xem xem thần thông này lợi hại ra sao.

Bình tâm mà nói, Cửu Thiên Thần La Tướng nếu là bí thuật được ghi lại trong Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết cấp bậc Độ Kiếp thì đương nhiên không phải chuyện đùa, chữ chữ châu ngọc tối nghĩa vô cùng, Tu tiên giả Phân Thần kỳ bình thường căn bản không có khả năng lĩnh ngộ. Song làm sao có thể áp dụng tiêu chuẩn tu sĩ bình thường với Lâm Hiên được, chỉ thấy hắn rất nhẹ nhàng cơ hồ đã thấu hiểu rồi.

/2355

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status