câu đó...
"Tui tưởng bà ko muốn gặp Diệu... "
"Tại sao?"
"Hôm sinh nhật tui.."
"Ah.. HAHA! ^-^ Tui ko có để ý! Diệu với hắn cũng hay mà... đằng nào tui với hắn cũng qua cầu gió bay gòi."
"Bà ko để ý thiệt àh?"
"Um.. -___-"
Để ý hay ko để ý, thì chuyện này cũng ko phải do Diệu gây ra,
tôi ko có lý do gì để trách nó, hay giận nó, dù...
Diệu cũng đã lâu ko gọi điện, nhắn tin..cho tôi như ngày trước..
"Ey!! Anh tui nói bà với anh Huấn dạo này thân nhau lắm... "
"Thân gì? Là sao?"
"Ẳnh nói 3 người hay đi ăn trưa cùng.. hai người có vẻ ko còn căng thẳng như trước đây."
Thì ra... Hoàng tử còn nhiều chuyện hơn tôi nghĩ. -__-
Yeah... đúng là tôi và DJ đã thu hẹp khoảng cách, nhưng... thế thì cũng đâu có gì đáng nói..
Thế giới rộng lớn, chúng tôi lại có duyên... thì thêm 1 người bạn nghĩa là bớt đi 1 kẻ thù...
"Sao? Bộ bà chuyển tông qua ổng hả??"
"Nhảm quá. Bà phone cho Diệu đi!!"
"Uh.. ok.. chờ."
Mai rút điện thoại và gọi cho Diệu còn tôi thì dò tên của mấy đứa trong lớp,
kết quả thi kỳ này ẹ quá.. lớp tôi rớt môn Hình họa lý thuyết cũng gần phân nửa..
Phong cũng die luôn.. phew.. may mà tôi vừa đủ đậu..
"Alo?? Huh?? Ai dzị??... O_O"
Tôi quay lại khi nghe mấy tiếng ú ớ của Mai,
nó đang nhìn cái điện thoại với vẻ bất ngờ, khó hiểu cùng 2 con mắt thò lõ..
"ơ..hơ... "
"Gì vậy bà già??"
"Máy của nhỏ Diệu... nó..ko bắt máy mà... là.."
"Là ai? Sao bà làm tui mệt quá??"
"Kiệt. Chí Kiệt. Gịong của hắn... "
"Huh??????"
Mai nhìn tôi nửa thương hại nửa khó xử,
trong khi tôi cứ bay lơ lửng với những suy nghĩ ko đầu đuôi...
C.K và Diệu... C.K và Diệu... Diệu và C.K..
OMG!!! Hắn chỉ mới chia tay tôi chưa đầy 1 tháng!! với cơn ghen...
arghhh...
... ... ... ... ...
Tôi đi chậm về nhà lúc trời chạng vạng tối,
với 1 tâm trạng ko ra làm sao..
Một bóng người đang bước tới lui trước cửa nhà tôi.
1m7... ốm ốm... C.K??????
Hình như là hắn... Chính hắn!! Hắn làm gì ở đó??
Tôi siết chặt quai ba lô và hít thở sâu... tự nhiên, lại hồi hộp...
Hắn nhìn thấy tôi... lại giả vờ ko phải đang chờ đợi tôi...
tỏ ra thản thừng bước quay ra... đi ngang tôi...
Tôi cũng vờ như ko quen...
... ... ...
Vậy thôi sao...
"Này... ... "
Hắn gọi tôi từ phía sau... và tôi nghe nhịp chân hắn bước lại gần..
Tôi vẫn ko quay đầu lại , tim đập thình thịch.
"You... ... ... "
"Có chuyện gì?"
"You... tôi muốn nói... thật ra... "
[Soledad... .]
Chiếc điện thoại chết tiệt. Rung chẳng đúng lúc. >_<
Tôi mặc kệ nó.
"Nói đi... ."
"Nghe điện thoại đi"
O___o <___<
Okay... thì nghe... ...
"NHỊ TẨU!! TỚI ĐÂY NGAY, 145F CƯ XÁ THANH ĐA.. MAU!! NHỊ CA ĐANG MÊ SẲNG!!"
"HUH?? CÁI GÌ?? AI GỌI Đ�"???"
"NHANH ĐI!!!!! ... "
Cái tên trong điện thoại hét như thể tôi bị điếc..+___+
và tôi cũng theo trớn la to như vậy...
cuộc nói chuyện với big volume... TT___TT
Anh ta... vừa nhắc tới DJ? Nhị ca? Đang mê sảng??
tôi bắt đầu nóng ruột và nhớ tới việc Hoàng tử đã lo lắng... ... ..
chuyện gì xảy ra rồi... oh ko...
Trong khỏanh khắc, tôi quên mất bạn trai C.K của mình..
đang hình như có ý định giảng hoà,
mà vụt chạy trở ra đầu hẻm gọi taxi tới... địa chỉ mà tên kia vừa đọc..
"Hey... có chuyện gì thế... ?"
Tiếng C.K loãng dần phía sau...
::Cư xá Thanh Đa::
Địa chỉ 145F. Một căn nhà nhỏ xinh, cửa sắt. Thật ra tôi đã đến đây 1 lần. -__-
[Ting... ]
Tôi vừa nhấn chuông, thì cái anh chàng đầu đinh xuất hiện...
với chiếc quần tà lỏn và áo thun ba lỗ,
hấp tấp ra mở cửa và kéo tôi vào nhà...
Trên chiếc giường hôm trước tôi nằm, giờ là DJ...
mặt anh tái xanh, mắt nhắm nghiền, mồ hôi đẫm ướt thái dương.
tôi khẽ sờ trán anh ta... OMG..nóng hổi...
"Ẳnh sốt cao... !!!"
"Phải!! Tui đã làm đủ cách... mà ko hạ... "
"Giang... ... ... "
O__O ..DJ vừa gọi tôi... trong cơn mê.
"Tui tưởng bà ko muốn gặp Diệu... "
"Tại sao?"
"Hôm sinh nhật tui.."
"Ah.. HAHA! ^-^ Tui ko có để ý! Diệu với hắn cũng hay mà... đằng nào tui với hắn cũng qua cầu gió bay gòi."
"Bà ko để ý thiệt àh?"
"Um.. -___-"
Để ý hay ko để ý, thì chuyện này cũng ko phải do Diệu gây ra,
tôi ko có lý do gì để trách nó, hay giận nó, dù...
Diệu cũng đã lâu ko gọi điện, nhắn tin..cho tôi như ngày trước..
"Ey!! Anh tui nói bà với anh Huấn dạo này thân nhau lắm... "
"Thân gì? Là sao?"
"Ẳnh nói 3 người hay đi ăn trưa cùng.. hai người có vẻ ko còn căng thẳng như trước đây."
Thì ra... Hoàng tử còn nhiều chuyện hơn tôi nghĩ. -__-
Yeah... đúng là tôi và DJ đã thu hẹp khoảng cách, nhưng... thế thì cũng đâu có gì đáng nói..
Thế giới rộng lớn, chúng tôi lại có duyên... thì thêm 1 người bạn nghĩa là bớt đi 1 kẻ thù...
"Sao? Bộ bà chuyển tông qua ổng hả??"
"Nhảm quá. Bà phone cho Diệu đi!!"
"Uh.. ok.. chờ."
Mai rút điện thoại và gọi cho Diệu còn tôi thì dò tên của mấy đứa trong lớp,
kết quả thi kỳ này ẹ quá.. lớp tôi rớt môn Hình họa lý thuyết cũng gần phân nửa..
Phong cũng die luôn.. phew.. may mà tôi vừa đủ đậu..
"Alo?? Huh?? Ai dzị??... O_O"
Tôi quay lại khi nghe mấy tiếng ú ớ của Mai,
nó đang nhìn cái điện thoại với vẻ bất ngờ, khó hiểu cùng 2 con mắt thò lõ..
"ơ..hơ... "
"Gì vậy bà già??"
"Máy của nhỏ Diệu... nó..ko bắt máy mà... là.."
"Là ai? Sao bà làm tui mệt quá??"
"Kiệt. Chí Kiệt. Gịong của hắn... "
"Huh??????"
Mai nhìn tôi nửa thương hại nửa khó xử,
trong khi tôi cứ bay lơ lửng với những suy nghĩ ko đầu đuôi...
C.K và Diệu... C.K và Diệu... Diệu và C.K..
OMG!!! Hắn chỉ mới chia tay tôi chưa đầy 1 tháng!! với cơn ghen...
arghhh...
... ... ... ... ...
Tôi đi chậm về nhà lúc trời chạng vạng tối,
với 1 tâm trạng ko ra làm sao..
Một bóng người đang bước tới lui trước cửa nhà tôi.
1m7... ốm ốm... C.K??????
Hình như là hắn... Chính hắn!! Hắn làm gì ở đó??
Tôi siết chặt quai ba lô và hít thở sâu... tự nhiên, lại hồi hộp...
Hắn nhìn thấy tôi... lại giả vờ ko phải đang chờ đợi tôi...
tỏ ra thản thừng bước quay ra... đi ngang tôi...
Tôi cũng vờ như ko quen...
... ... ...
Vậy thôi sao...
"Này... ... "
Hắn gọi tôi từ phía sau... và tôi nghe nhịp chân hắn bước lại gần..
Tôi vẫn ko quay đầu lại , tim đập thình thịch.
"You... ... ... "
"Có chuyện gì?"
"You... tôi muốn nói... thật ra... "
[Soledad... .]
Chiếc điện thoại chết tiệt. Rung chẳng đúng lúc. >_<
Tôi mặc kệ nó.
"Nói đi... ."
"Nghe điện thoại đi"
O___o <___<
Okay... thì nghe... ...
"NHỊ TẨU!! TỚI ĐÂY NGAY, 145F CƯ XÁ THANH ĐA.. MAU!! NHỊ CA ĐANG MÊ SẲNG!!"
"HUH?? CÁI GÌ?? AI GỌI Đ�"???"
"NHANH ĐI!!!!! ... "
Cái tên trong điện thoại hét như thể tôi bị điếc..+___+
và tôi cũng theo trớn la to như vậy...
cuộc nói chuyện với big volume... TT___TT
Anh ta... vừa nhắc tới DJ? Nhị ca? Đang mê sảng??
tôi bắt đầu nóng ruột và nhớ tới việc Hoàng tử đã lo lắng... ... ..
chuyện gì xảy ra rồi... oh ko...
Trong khỏanh khắc, tôi quên mất bạn trai C.K của mình..
đang hình như có ý định giảng hoà,
mà vụt chạy trở ra đầu hẻm gọi taxi tới... địa chỉ mà tên kia vừa đọc..
"Hey... có chuyện gì thế... ?"
Tiếng C.K loãng dần phía sau...
::Cư xá Thanh Đa::
Địa chỉ 145F. Một căn nhà nhỏ xinh, cửa sắt. Thật ra tôi đã đến đây 1 lần. -__-
[Ting... ]
Tôi vừa nhấn chuông, thì cái anh chàng đầu đinh xuất hiện...
với chiếc quần tà lỏn và áo thun ba lỗ,
hấp tấp ra mở cửa và kéo tôi vào nhà...
Trên chiếc giường hôm trước tôi nằm, giờ là DJ...
mặt anh tái xanh, mắt nhắm nghiền, mồ hôi đẫm ướt thái dương.
tôi khẽ sờ trán anh ta... OMG..nóng hổi...
"Ẳnh sốt cao... !!!"
"Phải!! Tui đã làm đủ cách... mà ko hạ... "
"Giang... ... ... "
O__O ..DJ vừa gọi tôi... trong cơn mê.
/75
|