Bước vào huyền kì dịch tẩm cung, không khí khẩn trương làm cho Lạc Ngọc mím môi cười
Tuy huyền kì dịch sẽ không vì một nụ hôn mà khai đao với hắn, bất quá chỉ là sự việc nhỏ nhưng cũng không phải ít.
Thong thả đi sâu vào trong cung điện, quả nhiên có người chờ hắn.
“Thiên hạ thật sự là thái bình a……”
Lạc ngọc trào phúng huyền kì dịch nhàn nhã nhưng đối phương một chút cũng không ảnh hưởng.
“Thái bình không tốt sao?”
Huyền kì dịch hưng trí cũng không để ý lạc ngọc trào phúng trong lời lạc ngọc, thuận miệng đáp.
Đương nhiên tốt, tốt đến nỗi ngươi có thể nhàn nhã tìm hắn phiền toái!
Lạc ngọc lười mở miệng, bước nhanh đến cạnh huyền kì dịch, tùy ý ngồi xuống.
Nhưng còn chưa chờ hắn ngồi vững, cánh tay đột ngột vương tới kéo hắn đến bên người chủ nhân nó.
Tiến vào lòng đối phương, thân thể cũng bị hai chân đối phương kẹp chặt, tư thế ái muội đối với lạc ngọc cũng không tính là gì nhưng bị bá đạo ôm lấy làm hắn khó chịu.
Cũng không phải ngày đầu tiên biết huyền kì dịch, từ nhỏ đến lớn như vậy hắn quen rồi.
ở trong lòng huyền kì dịch tìm được tư thế thoải mái, lạc ngọc dựa sát vào, chờ đợi huyền kì dịch mở miệng.
tư thế này đúng là phụ thân cùng hài tử tâm sự a.
Đáng tiếc, bọn họ tuy rằng là phụ tử……
Bất quá……
Huyền kì dịch cũng không ôn nhu, mà bọn họ làm , cũng không phải tâm sự.
“Đi gặp trạch dục ?”
Huyền kì dịch vuốt ve mái tóc lạc ngọc, nhìn như ôn nhu, cũng không thể làm cho Lạc Ngọc cảm thấy chút thả lỏng.
“Ân.”
Nói dối sẽ chỉ làm chính mình gian nan hơn, huống chi huyền kì dịch sớm rõ ràng hết thảy, giấu diếm không hề có ý nghĩa.
Huyền kì dịch sở dĩ hỏi hắn, chẳng qua là muốn phủ đầu, cho hắn chút áp lực thôi.
“Ta tựa hồ đã cảnh cáo đi?”
Huyền kì dịch hẹp dài con ngươi nheo lại, tỏa ra hàn quang, đôi môi phun ra lời nói dần dần tăng thêm thanh âm.
“Ta tựa hồ không có làm cái gì đi?”
Lạc Ngọc cười vô tội nhìn huyền kì dịch, như hắn có lý do chính đáng.
“Đã quên cái hôn kia?”
Tay Huyền kì dịch dừng lại trên lưng Lạc Ngọc, vuốt xuống vòng eo gắt gao ôm Lạc Ngọc, hạn chế hắn hành động.
“Cái kia tính hôn sao?”
Lạc Ngọc ý cười càng sâu, thân thể không có xương áp sát huyền kì dịch ngực.
Lưỡi hồng khẽ liếm lên môi huyền kì dịch, khiêu mở miệng hắn, khiêu khích rồi hôn sâu.
“Này…… Mới tính hôn thế nào……”
Hồi lâu, Lạc Ngọc mới đình chỉ, môi đỏ mọng, mị nhãn như tơ mỉm cười nhìn huyền kì dịch……
Tuy huyền kì dịch sẽ không vì một nụ hôn mà khai đao với hắn, bất quá chỉ là sự việc nhỏ nhưng cũng không phải ít.
Thong thả đi sâu vào trong cung điện, quả nhiên có người chờ hắn.
“Thiên hạ thật sự là thái bình a……”
Lạc ngọc trào phúng huyền kì dịch nhàn nhã nhưng đối phương một chút cũng không ảnh hưởng.
“Thái bình không tốt sao?”
Huyền kì dịch hưng trí cũng không để ý lạc ngọc trào phúng trong lời lạc ngọc, thuận miệng đáp.
Đương nhiên tốt, tốt đến nỗi ngươi có thể nhàn nhã tìm hắn phiền toái!
Lạc ngọc lười mở miệng, bước nhanh đến cạnh huyền kì dịch, tùy ý ngồi xuống.
Nhưng còn chưa chờ hắn ngồi vững, cánh tay đột ngột vương tới kéo hắn đến bên người chủ nhân nó.
Tiến vào lòng đối phương, thân thể cũng bị hai chân đối phương kẹp chặt, tư thế ái muội đối với lạc ngọc cũng không tính là gì nhưng bị bá đạo ôm lấy làm hắn khó chịu.
Cũng không phải ngày đầu tiên biết huyền kì dịch, từ nhỏ đến lớn như vậy hắn quen rồi.
ở trong lòng huyền kì dịch tìm được tư thế thoải mái, lạc ngọc dựa sát vào, chờ đợi huyền kì dịch mở miệng.
tư thế này đúng là phụ thân cùng hài tử tâm sự a.
Đáng tiếc, bọn họ tuy rằng là phụ tử……
Bất quá……
Huyền kì dịch cũng không ôn nhu, mà bọn họ làm , cũng không phải tâm sự.
“Đi gặp trạch dục ?”
Huyền kì dịch vuốt ve mái tóc lạc ngọc, nhìn như ôn nhu, cũng không thể làm cho Lạc Ngọc cảm thấy chút thả lỏng.
“Ân.”
Nói dối sẽ chỉ làm chính mình gian nan hơn, huống chi huyền kì dịch sớm rõ ràng hết thảy, giấu diếm không hề có ý nghĩa.
Huyền kì dịch sở dĩ hỏi hắn, chẳng qua là muốn phủ đầu, cho hắn chút áp lực thôi.
“Ta tựa hồ đã cảnh cáo đi?”
Huyền kì dịch hẹp dài con ngươi nheo lại, tỏa ra hàn quang, đôi môi phun ra lời nói dần dần tăng thêm thanh âm.
“Ta tựa hồ không có làm cái gì đi?”
Lạc Ngọc cười vô tội nhìn huyền kì dịch, như hắn có lý do chính đáng.
“Đã quên cái hôn kia?”
Tay Huyền kì dịch dừng lại trên lưng Lạc Ngọc, vuốt xuống vòng eo gắt gao ôm Lạc Ngọc, hạn chế hắn hành động.
“Cái kia tính hôn sao?”
Lạc Ngọc ý cười càng sâu, thân thể không có xương áp sát huyền kì dịch ngực.
Lưỡi hồng khẽ liếm lên môi huyền kì dịch, khiêu mở miệng hắn, khiêu khích rồi hôn sâu.
“Này…… Mới tính hôn thế nào……”
Hồi lâu, Lạc Ngọc mới đình chỉ, môi đỏ mọng, mị nhãn như tơ mỉm cười nhìn huyền kì dịch……
/174
|