‘ Còn nhìn? Như thế luyến tiếc, ân?’
Huyền kì dịch nâng cằm lạc ngọc thô bạo hôn khiến môi lạc ngọc nhanh chóng sưng lên, lưu lại trên cánh môi vệt máu đỏ tươi hòa cùng làn da trắng nõn lại càng thêm yêu dị, phong tình.
‘Đây chẳng phải kết quả phụ hoàng mong muốn sao?’
Lạc ngọc cười lạnh, toát ra sự yêu mị từ trong cốt tủy làm cho huyền kì dịch cũng không có khả năng kiềm chế.
‘Kế tiếp phải làm gì, ngươi hẳn biết rõ?’
Huyền kì dịch phủ lên người lạc ngọc , bàn tay lướt nhẹ trên tấm lưng cảm thụ da thịt bạch ngọc mịn màng, làn da bạch ngọc còn lưu lại dấu vết ban nãy lại càng câu lên *** của huyền kì dịch.
‘Cho dù hết thảy đều như giống như ngươi đoán, nhưng hẳn sẽ có việc ngoài ý muốn đi?’
Lạc ngọc trong lòng đối phương di ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích đối phương.
‘Ngươi nói ngoài ý muốn, hẳn là đang nới lực nhẫn nại của ngươi?’
Huyền kì dịch cười đến thâm sâu, không đem khiêu khích của lạc ngọc để vào mắt.
Chỉ thấy hắn thoải mái tựa lên đầu giường, một tay ôm lấy cổ lạc ngọc kéo hắn đến trước mặt, tay kia khéo léo xoa nắn mông tròn của lạc ngọc.
Cánh mông tuy không đầy đặn như nữ tử nhưng lại săn chắc non mịn, khiến huyền kì dịch yêu thích.
Dùng lực xoa nắn khiến da thịt trắng nõn nhuộm hồng, huyền kì dịch mới hài lòng buông ta, chuyển hướng tấn công cánh mông còn lại.
‘Phụ hoàng thử xem ?’
Lạc ngọc cũng không bối rối, cử chỉ như là uống trà nói chuyện phiếm, ngay cả nới thanh âm nói chuyện cũng không vì cố kỵ mà đè thấp thanh âm, tựa hồ bỏ qua hết thảy, chỉ còn lại một phần điềm tĩnh.
Nhưng huyền kì dịch lại biết, lạc ngọc như thế chứng tỏ địa vị huyền hoài cẩn trong lòng hắn không phải tầm thường, dù lãnh ngạo như hắn cũng có cảm xúc không rõ trong lòng.
‘Vậy xem rốt cuộc ai hơn ai !’
Huyền kì dịch rất nhanh đem thứ cực đại của mình đẩy vào trong dũng đạo, mỗi lần ra vào lại không chút lưu tình va chạm vào nới tối mẫn cảm của lạc ngọc, mãnh liệt khoái cảm cơ hồ khiến người ta hoàn toàn mê loạn!
Lạc ngọc thở dốc ngày càng nhanh, mãnh liệt kích thích khiến cơ thể hắn cực độ mẫn cảm, nhưng lý trí lại không chút nào có ý chịu thua.
Huyền kì dịch nâng cằm lạc ngọc thô bạo hôn khiến môi lạc ngọc nhanh chóng sưng lên, lưu lại trên cánh môi vệt máu đỏ tươi hòa cùng làn da trắng nõn lại càng thêm yêu dị, phong tình.
‘Đây chẳng phải kết quả phụ hoàng mong muốn sao?’
Lạc ngọc cười lạnh, toát ra sự yêu mị từ trong cốt tủy làm cho huyền kì dịch cũng không có khả năng kiềm chế.
‘Kế tiếp phải làm gì, ngươi hẳn biết rõ?’
Huyền kì dịch phủ lên người lạc ngọc , bàn tay lướt nhẹ trên tấm lưng cảm thụ da thịt bạch ngọc mịn màng, làn da bạch ngọc còn lưu lại dấu vết ban nãy lại càng câu lên *** của huyền kì dịch.
‘Cho dù hết thảy đều như giống như ngươi đoán, nhưng hẳn sẽ có việc ngoài ý muốn đi?’
Lạc ngọc trong lòng đối phương di ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích đối phương.
‘Ngươi nói ngoài ý muốn, hẳn là đang nới lực nhẫn nại của ngươi?’
Huyền kì dịch cười đến thâm sâu, không đem khiêu khích của lạc ngọc để vào mắt.
Chỉ thấy hắn thoải mái tựa lên đầu giường, một tay ôm lấy cổ lạc ngọc kéo hắn đến trước mặt, tay kia khéo léo xoa nắn mông tròn của lạc ngọc.
Cánh mông tuy không đầy đặn như nữ tử nhưng lại săn chắc non mịn, khiến huyền kì dịch yêu thích.
Dùng lực xoa nắn khiến da thịt trắng nõn nhuộm hồng, huyền kì dịch mới hài lòng buông ta, chuyển hướng tấn công cánh mông còn lại.
‘Phụ hoàng thử xem ?’
Lạc ngọc cũng không bối rối, cử chỉ như là uống trà nói chuyện phiếm, ngay cả nới thanh âm nói chuyện cũng không vì cố kỵ mà đè thấp thanh âm, tựa hồ bỏ qua hết thảy, chỉ còn lại một phần điềm tĩnh.
Nhưng huyền kì dịch lại biết, lạc ngọc như thế chứng tỏ địa vị huyền hoài cẩn trong lòng hắn không phải tầm thường, dù lãnh ngạo như hắn cũng có cảm xúc không rõ trong lòng.
‘Vậy xem rốt cuộc ai hơn ai !’
Huyền kì dịch rất nhanh đem thứ cực đại của mình đẩy vào trong dũng đạo, mỗi lần ra vào lại không chút lưu tình va chạm vào nới tối mẫn cảm của lạc ngọc, mãnh liệt khoái cảm cơ hồ khiến người ta hoàn toàn mê loạn!
Lạc ngọc thở dốc ngày càng nhanh, mãnh liệt kích thích khiến cơ thể hắn cực độ mẫn cảm, nhưng lý trí lại không chút nào có ý chịu thua.
/174
|