‘Vì cái gì như thế khẩn trương?’
Huyền kì Dịch tà mị cười, cắn nhẹ bên tai Lạc Ngọc tựa như có lửa nóng chạm vào vành tai , cổ nhiệt khí làm cho cổ Lạc Ngọc đỏ ửng lên. Lúc này bá khí đế vương ác liệt của Huyền Kì Dịch biến mất thay vào đó là một loại tà mị mê người. Cảng tượng kinh diễm!
Lạc Ngọc cảm thán, Huyề Kì Dịch nhìn chăm chú làm cho hắn có cảm giác mình như con mồi bị hắn thao túng.
‘Ngô….’
Lạc Ngọc đột nhiên kê lên ,Huyền Kì Dịch tham lam đưa tay ào bên trong quần áo hắn a!
Cổ áo trường bào bị giải khai, khuôn ngực trắng nõn phô bày ra ngoài, hai đóa hoa màu hồng diễm lệ đến mê người gặp khí lạnh mà trở nên cương cứng khiến cho Huyền Kì Dịch thích thú.
Dòng cổ nhiệt từ cổ lan xuống ***g ngực, hắn muốn phản kháng nhưng hai đóa hoa đang lạnh bỗng bị một dòng nhiệt asm áp bao lây s khiến hắn suy nhuyễn.
Thân thể này thật sự quá nhạy cảm!
Bản thân là huấn luyện sư bậc nhất như hắn cũng vô pháp khống chế.
‘A………’
Tiếng rên rỉ bị nụ hôn nồng ấm áp chế trong họng, Lạc Ngọc nhìn vào đôi mắt hẹp dài của người trước mặt , trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Hắn thừa nhận a, hắn quả thật đối với Huyền Kì Dịch cảm thấy hứng thú, cũng rất thích hai người thân mật tiếp xúc, nhưng loại tình huống hiện tại làm hắn rất bức xúc. Bất đắt dĩ bị đối phương cường thế hắn lại không thể làm được gì. Hắn so với cường nhân này chỉ có thể ngoan ngoãn thôi.
‘Phụ …. phụ hoàng không biết là ….. ngô ….. hành vi của ngươi… tựa hồ vượt qua….A … tình phụ tử sao….’
Lạc Ngọc nhìn Huyền Kì Dịch, hành động của đối phương làm cho hắn động cũng động không được, nói chuyện đứt quãng.
‘Ngươi cảm thấy ta sẽ để ý đến vấn đề này sao?’
Huyền Kì Dịch nâng đầu lên chôn vào ngực Lạc Ngọc, trong mắt đầy kiên định nói lên ý tứ của hắn. Quả thật, Huyền Kì Dịch không hề bị thế tục buộc nhân, bảy năm ở cùng làm cho Lạc Ngọc hiểu được tính cách hắn, chỉ cần hắn muốn bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải có được.
‘Nhưng phụ hoàng tuổi của ta chẳng phải còn quá nhỏ sao?’
Lạc Ngọc đưa ra quân bài cứu mạng mình, hắn mới bảy tuổi a, đừng nói chỉ mới bảy tuổi mà thất thân a. Hắn tuy rằng không cần biết cái gì trinh tiết nhưng một đứa nhỏ bảy tuổi làm sao biết như thế nào gọi là khoái hoạt dâu? Bất quá da thịt chạm vào nhau cùng với sự âu yếm nên mói rung động thôi, còn chưa phát dục, không thể cương a căn bản là không thể hưởng thụ sung sướng tình ái.
‘Cho nên ta sẽ không làm được, hiện tại trước tiên nên khai phá một chút …’
Cái này chẳng phải là lời kịch sao? Thế nhưng làm trên người hắn không phải chư chưa tới thời điểm a, hắn một lòng mong đi huấn luyện người khác nhưng như thế nào lại bị người khác dạy dỗ ……
Huyền kì Dịch tà mị cười, cắn nhẹ bên tai Lạc Ngọc tựa như có lửa nóng chạm vào vành tai , cổ nhiệt khí làm cho cổ Lạc Ngọc đỏ ửng lên. Lúc này bá khí đế vương ác liệt của Huyền Kì Dịch biến mất thay vào đó là một loại tà mị mê người. Cảng tượng kinh diễm!
Lạc Ngọc cảm thán, Huyề Kì Dịch nhìn chăm chú làm cho hắn có cảm giác mình như con mồi bị hắn thao túng.
‘Ngô….’
Lạc Ngọc đột nhiên kê lên ,Huyền Kì Dịch tham lam đưa tay ào bên trong quần áo hắn a!
Cổ áo trường bào bị giải khai, khuôn ngực trắng nõn phô bày ra ngoài, hai đóa hoa màu hồng diễm lệ đến mê người gặp khí lạnh mà trở nên cương cứng khiến cho Huyền Kì Dịch thích thú.
Dòng cổ nhiệt từ cổ lan xuống ***g ngực, hắn muốn phản kháng nhưng hai đóa hoa đang lạnh bỗng bị một dòng nhiệt asm áp bao lây s khiến hắn suy nhuyễn.
Thân thể này thật sự quá nhạy cảm!
Bản thân là huấn luyện sư bậc nhất như hắn cũng vô pháp khống chế.
‘A………’
Tiếng rên rỉ bị nụ hôn nồng ấm áp chế trong họng, Lạc Ngọc nhìn vào đôi mắt hẹp dài của người trước mặt , trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Hắn thừa nhận a, hắn quả thật đối với Huyền Kì Dịch cảm thấy hứng thú, cũng rất thích hai người thân mật tiếp xúc, nhưng loại tình huống hiện tại làm hắn rất bức xúc. Bất đắt dĩ bị đối phương cường thế hắn lại không thể làm được gì. Hắn so với cường nhân này chỉ có thể ngoan ngoãn thôi.
‘Phụ …. phụ hoàng không biết là ….. ngô ….. hành vi của ngươi… tựa hồ vượt qua….A … tình phụ tử sao….’
Lạc Ngọc nhìn Huyền Kì Dịch, hành động của đối phương làm cho hắn động cũng động không được, nói chuyện đứt quãng.
‘Ngươi cảm thấy ta sẽ để ý đến vấn đề này sao?’
Huyền Kì Dịch nâng đầu lên chôn vào ngực Lạc Ngọc, trong mắt đầy kiên định nói lên ý tứ của hắn. Quả thật, Huyền Kì Dịch không hề bị thế tục buộc nhân, bảy năm ở cùng làm cho Lạc Ngọc hiểu được tính cách hắn, chỉ cần hắn muốn bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải có được.
‘Nhưng phụ hoàng tuổi của ta chẳng phải còn quá nhỏ sao?’
Lạc Ngọc đưa ra quân bài cứu mạng mình, hắn mới bảy tuổi a, đừng nói chỉ mới bảy tuổi mà thất thân a. Hắn tuy rằng không cần biết cái gì trinh tiết nhưng một đứa nhỏ bảy tuổi làm sao biết như thế nào gọi là khoái hoạt dâu? Bất quá da thịt chạm vào nhau cùng với sự âu yếm nên mói rung động thôi, còn chưa phát dục, không thể cương a căn bản là không thể hưởng thụ sung sướng tình ái.
‘Cho nên ta sẽ không làm được, hiện tại trước tiên nên khai phá một chút …’
Cái này chẳng phải là lời kịch sao? Thế nhưng làm trên người hắn không phải chư chưa tới thời điểm a, hắn một lòng mong đi huấn luyện người khác nhưng như thế nào lại bị người khác dạy dỗ ……
/174
|