‘Lạc ngọc!’
Huyền hoài cẩn vừa vội vừa tức, dùng sức đẩy lạc ngọc ra, nhưng hắn là quan văn sao có khả năng đấu lại lạc ngọc tập võ từ nhỏ?
Bao nhiêu khí lực đều uổng phí, ngược lại làm cho mặt hắn càng thêm hồng!
‘Hoàng thúc không nên thẹn thùng như thế, cũng không phải lần đầu bị người bắt gặp …’
Lạc ngọc an ủi hôn môi huyền hoài cẩn, nhẹ giọng khuyên, đồng thời nâng lên phần eo, quay đầu cho cách uyên cái nhìn mê người, dụ nhân phạm tội!
‘Kia không giống!’
Huyền hoài cẩn cả người mềm nhũn, tuy y dần nhận mệnh nhưng vẫn có chút khó chịu không nói nên lời.
Chẳng qua đi ngang qua bắt gặp nhưng hiện tại chỉ sợ không phải đơn giản như vậy!
Dục vọng trong mắt cách uyên thực rõ ràng, nhìn một hồi đông cung, hắn không tin đối phương còn có thể nhẫn được!
Huống chi hiện tại lại quá ái muội, lạc ngọc cũng không dừng xâm chiến hắn lại còn đưa tình với cách uyên, lửa không cháy mới là lạ !?
‘Hoàng thúc …’ lạc ngọc đem huyền hoài cẩn nhìn thẳng mình, ‘Chúng ta hiện tại chính là loại quan hệ này, sau này thời gian còn dài, ngươi nên hiểu …’
Lạc ngọc cũng không nói hết, hắn có bao nhiêu không đành lòng nhưng hắn tin huyền hoài cẩn nhất định có thể lí giải ý tứ của hắn.
‘Nhưng …’
Huyền hoài cẩn muốn phản bác, cuối cùng lại nhin xuống.
Quả thật, bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu …
Bên người lạc ngọc cũng không chỉ có mình hắn, năm tháng sau này, chuyện như vậy, nhất định sẽ còn phát sinh thường xuyên hơn …
Nếu như vậy, hắn kháng cự có ý nghĩa sao?
Không phải đã sớm cam chịu hết thảy? Cho dù không cam lòng cũng phải cùng người khác chia sẻ tình yêu lạc ngọc a …
Hơi xoay qua, huyền hoài cẩn ngầm đồng ý hết thảy, mà lạc ngọc cùng trìu mến hôn môi cùng cổ hắn, hy vọng hắn có thể giảm bớt khẩn trương.
‘Ngô …’
Một tiếng rên rỉ từ miệng lạc ngọc phát ra, làm cho huyền hoài cẩn sửng sốt, hắn ngẩn đầu lại thấy được cách uyên cạnh lạc ngọc, mà động tác ra vào của lạc ngọc trong lúc đó cũng trở nên kịch liệt gấp bội!
‘A …’
Cái này ngay cả huyền hoài cẩn cũng rên rỉ, vừa rồi lạc ngọc va chạm cùng xâm nhập, cơ thể hắn đã rất mẫn cảm, giờ lại thêm khoái cảm phô thiên cái địa đánh úp lại, khiến hắn ứng phó không nổi.
Hơn nữa động tác trừu sáp càng lúc càng kịch liệt, cú thúc lần sau lại mạnh hơn lần trước, làm cho hắn lí trí đều không còn!
‘Chậm, chậm một chút!’
Huyền hoài cẩn ánh mắt tan rã, muốn nói lại không thể phát ra tiếng, kia một câu, ngay cả hắn cũng không biết rốt cục là hắn hay lạc ngọc nói ra.
Nhưng rất nhanh đã có đáp án, vẻ mặt lạc ngọc tràn ngập vui thích, xoay quá cắn cổ cách uyên, khẽ liếm hầu kết đối phương, bất mãn kháng nghị.
‘Chậm một chút? Ngươi hiện tại không phải thực thích sao?’
Cách uyên tươi cười, bỏ qua lạc ngọc nói, hắn lại càng dùng biên độ lớn hơn!
Huyền hoài cẩn vừa vội vừa tức, dùng sức đẩy lạc ngọc ra, nhưng hắn là quan văn sao có khả năng đấu lại lạc ngọc tập võ từ nhỏ?
Bao nhiêu khí lực đều uổng phí, ngược lại làm cho mặt hắn càng thêm hồng!
‘Hoàng thúc không nên thẹn thùng như thế, cũng không phải lần đầu bị người bắt gặp …’
Lạc ngọc an ủi hôn môi huyền hoài cẩn, nhẹ giọng khuyên, đồng thời nâng lên phần eo, quay đầu cho cách uyên cái nhìn mê người, dụ nhân phạm tội!
‘Kia không giống!’
Huyền hoài cẩn cả người mềm nhũn, tuy y dần nhận mệnh nhưng vẫn có chút khó chịu không nói nên lời.
Chẳng qua đi ngang qua bắt gặp nhưng hiện tại chỉ sợ không phải đơn giản như vậy!
Dục vọng trong mắt cách uyên thực rõ ràng, nhìn một hồi đông cung, hắn không tin đối phương còn có thể nhẫn được!
Huống chi hiện tại lại quá ái muội, lạc ngọc cũng không dừng xâm chiến hắn lại còn đưa tình với cách uyên, lửa không cháy mới là lạ !?
‘Hoàng thúc …’ lạc ngọc đem huyền hoài cẩn nhìn thẳng mình, ‘Chúng ta hiện tại chính là loại quan hệ này, sau này thời gian còn dài, ngươi nên hiểu …’
Lạc ngọc cũng không nói hết, hắn có bao nhiêu không đành lòng nhưng hắn tin huyền hoài cẩn nhất định có thể lí giải ý tứ của hắn.
‘Nhưng …’
Huyền hoài cẩn muốn phản bác, cuối cùng lại nhin xuống.
Quả thật, bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu …
Bên người lạc ngọc cũng không chỉ có mình hắn, năm tháng sau này, chuyện như vậy, nhất định sẽ còn phát sinh thường xuyên hơn …
Nếu như vậy, hắn kháng cự có ý nghĩa sao?
Không phải đã sớm cam chịu hết thảy? Cho dù không cam lòng cũng phải cùng người khác chia sẻ tình yêu lạc ngọc a …
Hơi xoay qua, huyền hoài cẩn ngầm đồng ý hết thảy, mà lạc ngọc cùng trìu mến hôn môi cùng cổ hắn, hy vọng hắn có thể giảm bớt khẩn trương.
‘Ngô …’
Một tiếng rên rỉ từ miệng lạc ngọc phát ra, làm cho huyền hoài cẩn sửng sốt, hắn ngẩn đầu lại thấy được cách uyên cạnh lạc ngọc, mà động tác ra vào của lạc ngọc trong lúc đó cũng trở nên kịch liệt gấp bội!
‘A …’
Cái này ngay cả huyền hoài cẩn cũng rên rỉ, vừa rồi lạc ngọc va chạm cùng xâm nhập, cơ thể hắn đã rất mẫn cảm, giờ lại thêm khoái cảm phô thiên cái địa đánh úp lại, khiến hắn ứng phó không nổi.
Hơn nữa động tác trừu sáp càng lúc càng kịch liệt, cú thúc lần sau lại mạnh hơn lần trước, làm cho hắn lí trí đều không còn!
‘Chậm, chậm một chút!’
Huyền hoài cẩn ánh mắt tan rã, muốn nói lại không thể phát ra tiếng, kia một câu, ngay cả hắn cũng không biết rốt cục là hắn hay lạc ngọc nói ra.
Nhưng rất nhanh đã có đáp án, vẻ mặt lạc ngọc tràn ngập vui thích, xoay quá cắn cổ cách uyên, khẽ liếm hầu kết đối phương, bất mãn kháng nghị.
‘Chậm một chút? Ngươi hiện tại không phải thực thích sao?’
Cách uyên tươi cười, bỏ qua lạc ngọc nói, hắn lại càng dùng biên độ lớn hơn!
/174
|