Thẳng đến khi ngón tay tiến vào trong u huyệt, Cách Uyên mới từ trong khoái cảm thanh tỉnh.
“Ngươi!”
Tuy rằng hắn ngầm đồng ý hành vi của Lạc Ngọc, nhưng khi chân chính làm, trong lòng Cách Uyên thực khó chịu, dị vật tiến vào cơ thể mang theo khó chịu cùng cảm giác nhục nhã làm cho thân thể hắn căng cứng, cùng với hiệu lực dược vật, khiến hắn hao tốn rất nhiều thể lực.
“Thả lỏng chút….”, Lạc Ngọc tạm thời dừng khai mở huyệt động, ngươc lại muốn Cách Uyên thả lỏng người, “Nếu ngươi không muốn sau khi xong chuyện, cơ thể đau nhức vài ngày, liền tận lực thả lỏng cơ thể!”.
“Nói thật dễ …”
Cách Uyên trừng mắt nhìn Lạc Ngọc đang ở thế thượng phong, tình trường hắn trải qua không ít đương nhiên biết phải thả lỏng, nhưng nói thì dễ làm mới khó, hắn không tự chủ khẩn trương, trận này khó có thể phản kế.
Như vậy ….. cũng đúng a ….
Trong đầu Cách Uyên đột nhiên hiện lên ý tưởng ác liệt, nhưng hắn cũng biết, lúc này Lạc Ngọc chỉ đang khiêu khích cùng săn sóc nhưng khi hắn thúc sự muốn làm, hắn không muốn cũng phảo phối hợp.
“Ngươi biết ta trời sinh không phải để làm thụ còn cố ép buộc ta …” (ảnh đang móc e Lạc Ngọc chỉ thik hợp làm thụ)
Hơn nửa ngày, Lạc Ngọc thở dài một hơi, Cách Uyên nghĩ hắn sẽ từ bỏ, nhưng hắn không biết Lạc Ngọc lúc này, ý chí chiến đấu đang dâng trào. ( động chạm đến lòng tự ái of ẻm)
“Hừ! Trên đời này không có cây cúc hoa nào mà ta không hái được!”
Lạc Ngọc âm ngoan đáp trả rồi mới vùi đầu vào nửa người dưới của Cách Uyên, bắt đầu hành trình gian khổ.
Dùng tay không tốt lắm vậy dùng lưỡi đi!
Liếm dọc theo đùi non đi xuống chung quanh cúc huyệt cho đến khi nổ lên một tầng đỏ ửng, hắn mới đưa đầu lưỡi từ từ đến cúc huyệt đang khép chặt.
Khác với ngón tay cứng rắn, đầu lưỡi mềm mại trắng mịn cùng nước miếng, không bao lâu lieefnn mở khai cúc hoa.
Cúc hoa chưa bao giờ đụng đến chậm rãi nở rộ, cảnh đẹp gần trong gang tấc khiến Lạc Ngọc nhịn không được nuốt nước miếng.
Quả nhiên là con mồi tốt a!
Kinh hỉ làm cho nhiệt huyết dâng trào, dần dần động tác của Lạc Ngọc cũng trở nên cuồng nhiệt, lỗ mãng.
Bên tai không ngừng vang lên tiếng rên rỉ của Cách Uyên, không cần phải quan sát phản ứng của y cũng đủ chứng minh y hưng phấn đến mức nào, quả nhiên phương pháp này hữu hiệu.
Hai tay Lạc Ngọc không yên phận lại bắt đầu khai thác từng điểm mẫn cảm trên người Cách Uyên, mà đầu lưỡi mềm dẻo lại không ngừng tại nơi nhỏ hẹp mê người tả hữu đâm chọt.
Tùy ý đầu lưỡi ra vào, hậu huyệt cũng dần trở nên ướt át, một ngoán tay dần thâm nhập u huyệt không ngừng nhu động nội bích, kích thích vào chỗ mẫn sâu bên trong nội bích.
“Đủ!”
Dục vọng trong cơ thể không ngừng dâng trào, việc này nhất định sẽ phát sinh, hắn hiệ tại đã chuẩn bị tốt tâm lý. Hắn cũng không muốn cả hai cùng chịu khổ, liền đơn giản trực tiếp bắt đầu đi, dù sao công tác chuẩn bị Lạc Ngọc đã làm tốt lắm.
“Đây chính là ngươi nói nha …”
Lạc Ngọc chính là chiếm tiện nghi mà còn khoe mẽ, đỡ lấy thắt lưng Cách Uyên, dùng sức thúc mạnh liền đem phân thân tiến nhập vào cơ thể Cách Uyên mà hắn khát vọng đã lâu ….
“Ngươi!”
Tuy rằng hắn ngầm đồng ý hành vi của Lạc Ngọc, nhưng khi chân chính làm, trong lòng Cách Uyên thực khó chịu, dị vật tiến vào cơ thể mang theo khó chịu cùng cảm giác nhục nhã làm cho thân thể hắn căng cứng, cùng với hiệu lực dược vật, khiến hắn hao tốn rất nhiều thể lực.
“Thả lỏng chút….”, Lạc Ngọc tạm thời dừng khai mở huyệt động, ngươc lại muốn Cách Uyên thả lỏng người, “Nếu ngươi không muốn sau khi xong chuyện, cơ thể đau nhức vài ngày, liền tận lực thả lỏng cơ thể!”.
“Nói thật dễ …”
Cách Uyên trừng mắt nhìn Lạc Ngọc đang ở thế thượng phong, tình trường hắn trải qua không ít đương nhiên biết phải thả lỏng, nhưng nói thì dễ làm mới khó, hắn không tự chủ khẩn trương, trận này khó có thể phản kế.
Như vậy ….. cũng đúng a ….
Trong đầu Cách Uyên đột nhiên hiện lên ý tưởng ác liệt, nhưng hắn cũng biết, lúc này Lạc Ngọc chỉ đang khiêu khích cùng săn sóc nhưng khi hắn thúc sự muốn làm, hắn không muốn cũng phảo phối hợp.
“Ngươi biết ta trời sinh không phải để làm thụ còn cố ép buộc ta …” (ảnh đang móc e Lạc Ngọc chỉ thik hợp làm thụ)
Hơn nửa ngày, Lạc Ngọc thở dài một hơi, Cách Uyên nghĩ hắn sẽ từ bỏ, nhưng hắn không biết Lạc Ngọc lúc này, ý chí chiến đấu đang dâng trào. ( động chạm đến lòng tự ái of ẻm)
“Hừ! Trên đời này không có cây cúc hoa nào mà ta không hái được!”
Lạc Ngọc âm ngoan đáp trả rồi mới vùi đầu vào nửa người dưới của Cách Uyên, bắt đầu hành trình gian khổ.
Dùng tay không tốt lắm vậy dùng lưỡi đi!
Liếm dọc theo đùi non đi xuống chung quanh cúc huyệt cho đến khi nổ lên một tầng đỏ ửng, hắn mới đưa đầu lưỡi từ từ đến cúc huyệt đang khép chặt.
Khác với ngón tay cứng rắn, đầu lưỡi mềm mại trắng mịn cùng nước miếng, không bao lâu lieefnn mở khai cúc hoa.
Cúc hoa chưa bao giờ đụng đến chậm rãi nở rộ, cảnh đẹp gần trong gang tấc khiến Lạc Ngọc nhịn không được nuốt nước miếng.
Quả nhiên là con mồi tốt a!
Kinh hỉ làm cho nhiệt huyết dâng trào, dần dần động tác của Lạc Ngọc cũng trở nên cuồng nhiệt, lỗ mãng.
Bên tai không ngừng vang lên tiếng rên rỉ của Cách Uyên, không cần phải quan sát phản ứng của y cũng đủ chứng minh y hưng phấn đến mức nào, quả nhiên phương pháp này hữu hiệu.
Hai tay Lạc Ngọc không yên phận lại bắt đầu khai thác từng điểm mẫn cảm trên người Cách Uyên, mà đầu lưỡi mềm dẻo lại không ngừng tại nơi nhỏ hẹp mê người tả hữu đâm chọt.
Tùy ý đầu lưỡi ra vào, hậu huyệt cũng dần trở nên ướt át, một ngoán tay dần thâm nhập u huyệt không ngừng nhu động nội bích, kích thích vào chỗ mẫn sâu bên trong nội bích.
“Đủ!”
Dục vọng trong cơ thể không ngừng dâng trào, việc này nhất định sẽ phát sinh, hắn hiệ tại đã chuẩn bị tốt tâm lý. Hắn cũng không muốn cả hai cùng chịu khổ, liền đơn giản trực tiếp bắt đầu đi, dù sao công tác chuẩn bị Lạc Ngọc đã làm tốt lắm.
“Đây chính là ngươi nói nha …”
Lạc Ngọc chính là chiếm tiện nghi mà còn khoe mẽ, đỡ lấy thắt lưng Cách Uyên, dùng sức thúc mạnh liền đem phân thân tiến nhập vào cơ thể Cách Uyên mà hắn khát vọng đã lâu ….
/174
|