“Ừ....”
Thân thể của hai người dây dưa không dứt, đôi môi dán chặt vào nhau, khó khăn đi về hành lang phía trước, nhưng vẫn tìm được phòng, mở cửa đi vào.
Vừa vào cửa, Cầu Ái Tĩnh liền đá đôi giày cao gót xuống, cả người mềm yếu như không xương tựa trong ngực Hạ Phong.
Anh dán sát vào môi của cô, đầu lưỡi nóng bỏng cấp tốc chui vào, quấn quýt cùng với cô, lồng ngực rắn chắc cũng không ngừng ma sát hai vú cao vút của cô, trêu đùa dục vọng của nhau.
“A.......” Cô nhẹ giọng thở dốc.
“Thanh âm của em thật dễ nghe..........” Giọng Hạ Phong khàn khàn, tràn ngập dục vọng.
Anh rất hài lòng với biểu hiện phóng khoáng của cô, tin tưởng bọn họ ở trên giường sẽ rất hòa hợp.
“Hạ tổng, có người phụ nữ nào thoát khỏi sức quyến rũ của anh? Hay không nhiệt tình với anh chưa?” Lời nói của Cầu Ái Tĩnh đầy hàm ý , còn cố ý dí dỏm nháy mắt với anh.
“Ha ha..........Em thật biết cách làm người ta yêu thích....” Hạ Phong kích động, bụng dưới đã nóng ran. Tay anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong lễ phục của cô, bắt đầu xoa bóp hai vú, lúc nặng lúc nhẹ, cô trở nên thành thục giống như cây đào mật, cực kì mê người.
“Vậy sao?” Cầu Ái Tĩnh hô hấp dồn dập, thật ra rất khẩn trương.
Bụng dưới của anh cách lớp quần áo mà chống đỡ nơi mềm mại của cô, tay anh cũng không ngừng vuốt ve từng tấc da thịt của cô. Hai vú trắng noãn bị anh đè ép càng thêm căng đau, anh thừa dịp ngậm lấy vành tai của cô, khiến cho cô nổi cả da gà.
Cô chưa từng có cảm giác thần kinh bị tập kích như thế này, tiếng rên rỉ không tự chủ được từ trong miệng cô chui ra..........
Cảnh tượng mong ước đã lâu này, hôm nay rốt cuộc cũng được thực hiện.....
Cô tuyệt đối sẽ không hối hận, cô tuyệt đối muốn cảm giác này............
“Em thật nhạy cảm........” Hạ Phong nhanh chóng xé đi lễ phục của cô, để cho đóa hoa của cô đứng thẳng, nở rộ ở trước mặt anh, hai tay nắm lấy bầu vú mềm mại, lôi kéo nụ hoa màu hồng mê người kia.
“A!Thật là đau.......” Cô cau mày, có cảm giác vui thích đang dâng lên ở trong người.
“Đó là cảm giác anh yêu em.....”
Hạ Phong không ngừng đùa bỡn hai vú nhỏ của cô, ngón tay giữ lấy nụ hoa, đầu vú bị anh xoa bóp trở nên xinh đẹp giống như một đóa hoa đang nở rộ. Khi cô thở dốc không dứt thì anh lấy miệng ngậm đầu vú, lưỡi không ngừng chuyển động đùa bỡn địa phương nhạy cảm này.
Loại xâm lược và cảm giác tê liệt kia tới bây giờ Cầu Ái Tĩnh cũng chưa từng thử qua, khoái cảm bao phủ khiến cô không cách nào chịu đựng được.
“Không......” Cô lắc đầu không ngừng.
“Như vậy đã không chịu nổi sao?” Khẽ liếm vành tai mềm mại của cô, Hạ Phong thưởng thức bộ dáng cô khi bị hãm sâu trong tình dục.
“Ừ.......” Cô đã loạn ý tình mê, mắt sáng tràn đầy khát vọng như mời gọi, khẽ vuốt ve thân thể của anh.
Bắp thịt phái nam rắn chắc, nổi rõ cả vân da khiến cho cô mê muội.....
“Em giúp anh cởi quần áo.” Cô cởi áo sơ mi của anh ra, tiếp xúc thân mật với lồng ngực rắn chắc.
“Cám ơn em, tiểu mỹ nhân.” Khóe miệng khẽ cười, Hạ Phong ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ trong tóc của cô, hạ thân xôn xao càng dữ dội hơn.
Quần áo của hai người từ từ rơi xuống.
Hạ Phong kéo thân thể xinh đẹp lại gần hơn, khiến da thị nõn nà, mềm mại của cô dán sát bắp thịt đang căng lên của mình, ngón tay anh theo khe mông đi tới nơi tư mật của cô.
Cầu Ái Tĩnh khẽ run vì khẩn trương, dưới sự vuốt ve của anh mà mềm yếu, vô lực.
Mong ước đã lâu rốt cuộc cũng được thực hiện, có thể khiến cô không cảm động sao? Cô tựa vào lồng ngực của anh, lắng nghe nhịp tim của anh.
Cảm thấy cô run rẩy, ngón tay Hạ Phong lướt qua bắp đùi của cô, thuận thế vùi sâu vào hoa huyệt ướt át.
“Không cần lo lắng, anh sẽ chăm sóc tốt cho em.”
“Em không có.... ” Ý thức của cô đều bị khoái cảm đánh tan.
Không để cho cô có cơ hội suy nghĩ, Hạ Phong kéo bắp đùi của cô ra thật nhanh, ngón tay hướng tới bộ vị phái nữ mảnh mai kia.
“A!” Cầu Ái Tĩnh thở gấp một tiếng.
Hạ Phong nâng bắp đùi của cô lên, gác trên vai mình, để cho bắp đùi trắng như tuyết, bụng phẳng lì, hoa huyệt ướt át hoàn toàn hiện ra trước mắt anh.
Thấy ánh mắt sắc bén của anh, Cầu Ái Tĩnh run lên, cũng không phải sợ hãi mà là cảm giác chấn động không yên.
Cô biết anh đã quên cô, nhưng cô chưa từng quên. Chương 2.2
Năm đó khi quen biết thì anh giống như hoàng tử tôn quý ở trên cao, mà cô chỉ là một người rất bình thường.
Anh theo đuổi cô, khiến cô có cảm giác như trong mơ.
Sau đó lại chứng minh anh chỉ trêu đùa cô, mặc dù cõi lòng tan nát, cô cũng chỉ có thể chán nản rời đi.
Nói cô không hận là giả, nhưng bỏ qua oán hận cũng là điều có thể.
Chưa từng nghĩ tới thân thể của bọn họ sẽ có thời khắc quấn quýt như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội.
Cô có thể cảm nhận nhịp tim đang đập liên hồi trong lồng ngực.....
Thân thể của cô dâng lên một cỗ hưng phấn, khát vọng ở chung với anh, máu trong người cũng nóng lên.
Tình dục ngủ say nhiều năm trong người cô theo những vuốt ve của Hạ Phong mà thức tỉnh.... Cô muốn anh!
“Em thật đẹp....” Ánh mắt sắc bén của anh nhìn chằm chằm khe huyệt, ngón tay mang theo ma lực ra vào trong hành lang nhỏ, khiến cô khẽ ngâm nga.
Lắng nghe tiếng rên rỉ mềm mại của cô, vật nam tính dưới bụng của anh cũng rục rịch ngóc đầu lên.
Anh ngậm lấy hạt đào nhỏ của cô, dùng đầu lưỡi trêu chọc, phối hợp với luật động của đầu ngón tay khiến cô rơi vào trạng thái kích dộng.
“A!” Thân thể Cầu Ái Tĩnh bị dục vọng đánh thẳng vào mà đỏ bừng, cô bắt đầu ngọ nguậy, toát ra một lớp mồ hôi mỏng, trong suốt trên thân thể.
Không biết là muốn thoát khỏi nhiệt độ trong cơ thể hay là muốn quyến rũ người đàn ông bên cạnh, thân thể cô vì khẩn cầu cực độ mà run rẩy.
“Nóng quá....” Cô kêu gào.
“Em mở rộng chân ra một chút.” Hạ Phong bị bắp đùi mềm mại của cô kẹp chặt, tròng mắt đen nhìn chằm chằm vào bụi hoa còn dính dịch yêu ướt át.
Cầu Ái Tĩnh khẽ mở chân ra, từ từ dời đi mấy tấc.
“Còn chưa đủ.” Tay của anh tiếp tục nằm ở trong cô, luật động lúc nhẹ lúc nặng, cũng không đồng ý thỏa mãn dục vọng của cô.
“A....” Cả người cô run lên, hạ thân kịch liệt lay động.
Ngón tay Hạ Phong khẽ xoa nắn nhụy hoa nhạy cảm, khiến cho cơ thể của cô theo bản năng chuyển động vòng eo.
Anh tăng nhanh tốc độ ngón tay, dùng sức trêu đùa nhụy hoa đã đỏ ửng.
Giữa hai chân Cầu Ái Tĩnh tràn ra khối lượng lớn dịch yêu trong suốt, thấm ướt ngón tay của anh.
“Nhìn xem! Ướt đẫm....” Hạ Phong khoe khoang như đang nhắc nhở phía dưới cô khá nhạy cảm.
“Oh........” Không nghĩ tới hình ảnh trong phim A lại xuất hiện ngay trước mắt nhưng cô cũng không có cảm thấy mình bị hạ thấp, ngược lại trong lòng lại có chút nôn nao muốn thử. Cô hi vọng Hạ Phong nhanh xỏ xuyên qua cô, cô cần anh tới lấp đầy thân thể trống rỗng của mình, không để cho cô đói khát nữa......
Tựa như hiểu được ánh mắt khát vọng của Cầu Ái Tĩnh, Hạ Phong rút tay ra, ngón giữa dính đầy chất lỏng trong suốt từ khe huyệt chặt hẹp của cô, đặt vật đã cứng rắn chĩa vào nơi ướt át nhất của cô, không ngừng ma sát ở ngoài hoa huyệt.
“Sao chậm vậy..... Nhanh lên một chút đi......” Cô bất an nức nở, nghẹn ngào.
“Suỵt, thật không có sự rụt rè của phụ nữ.” Mặc dù nói như vậy, nhưng anh vẫn nhấn người một cái, lưỡi dao thịt nhanh chóng đi vào trong cơ thể của cô.
“Thật là đau!” Cô hét lên một tiếng, đau đến không biết phải làm sao.
Hử? Vật báu hấp dẫn này vẫn còn là xử nữ?
Hạ Phong không thể tin chuyện này là thật được, nhưng cô chặt khít như vậy, hơn nữa còn có cảm giác phá vỡ lớp màng mỏng..... Anh dừng động tác lại, chờ đợi cô thích ứng với sự tồn tại của mình.
“Không muốn chơi nữa....” Trong mắt Cầu Ái Tĩnh tràn đầy nước, thở hồng hộc kháng nghị.
“Kiên nhẫn một chút, đợi lát nữa sẽ không đau đớn.” Anh ngăn chặn cô, không để cho cô đứng dậy, gắng gượng đem lưỡi dao thịt không lùi mà tiến tới, khuếch trương lấp đầy cô.
Cô ngước đầu lên, nặng nề thở hổn hển.
Hạ Phong rơi mồ hôi như mưa, nhưng cô mang bộ dáng lấy lòng anh, khiến anh cố nén cảm giác sảng khoái, chờ đợi cô thích ứng.
Đợi đến khi Cầu Ái Tĩnh phát hiện cảm giác đau đớn kịch liệt dần qua đi, cô mới từ từ thả lỏng.
Nhưng lưỡi dao thịt khổng lồ của anh vẫn tràn đầy trong khe hẹp của cô, cảm giác quái dị khiến cho cô không dám tùy tiện giãy dụa, bởi vì ngay cả hô hấp cũng đụng đến cơ bụng, có thể cảm nhận được anh đang ở trong cơ thể của cô.
Thấy cô đã thích ứng, Hạ Phong thoáng rút ra, sau đó thừa dịp cô buông lỏng mà đâm vào hết sức mãnh liệt.
“Ưhm!” Khoái cảm kịch liệt khiến Cầu Ái Tĩnh không nhịn được muốn thét chói tai, nhưng cô chỉ cắn chặt môi dưới, không để cho âm thanh kích tình thoát ra.
“Đừng đè nén, anh muốn nghe thanh âm của em.” Hạ Phong thở gấp, eo gia tăng tốc độ luật động, dong ruổi như vào chỗ không người.....
Nhanh chóng ra vào mang lại cảm giác nhạy cảm, dung hợp thống khổ cùng tê dại, có loại vui thích không thể nói ra được.....
Đây chính là nguyên nhân mà chị em tốt của cô lần lượt có bạn trai sao?
Cầu Ái Tĩnh nắm chặt bả vai của Hạ Phong, chịu đựng sự va chạm càn rỡ của anh, khoái cảm cuồng nhiệt thi nhau đánh tới, đem cô bao phủ.
“A.....” Anh mãnh liệt rút ra đâm vào, Cầu Ái Tĩnh lên tiếng rên rỉ, hưởng thụ cảm giác mất hồn này.
“Rất tốt, rốt cuộc em cũng thích ứng rồi.” Hạ Phong nâng cao mông đẹp của cô lên, lại dùng sức đánh xuống hoa huyệt đang co rút của cô.
“Chậm một chút....” Cô thấp giọng cầu xin, giọng nói mềm mại, đáng yêu.
Nhưng lời này lại làm cho Hạ Phong nhộn nhạo, anh cúi người hôn lên môi cô, thắt lưng không ngừng rút ra đâm vào hoa huyệt của cô.
“Ưhm....” Ý thức của Cầu Ái Tĩnh đã hoàn toàn tan rã.
Hạ Phong không ngừng chạy nước rút, khiến cho cô kêu gào không nghỉ, không biết là vui vẻ hay thống khổ, anh rút ra đâm vào để cho cô đạt tới cực hạn.
Cảm thấy hoa huyệt co rút mãnh liệt hơn so với lần đầu, anh biết cô sắp đạt tới cao trào.
Anh tiếp tục đâm vào chỗ sâu nhất của cô.....
“A...” Hạ thể của cô giống như muốn bể ra, co rút trói chặt anh, chất mật cũng chảy ra nhiều hơn.
Hạ Phong mãnh liệt xông lên nữa, cho đến khi anh phun ra chất lỏng nóng bỏng của mình ở chỗ sâu nhất của cô, đem mầm mống dục vọng vào sâu trong cơ thể cô.
Mà anh cũng không muốn rút người ra, tiếp tục chôn chặt trong hoa huyệt ấm áp của cô...
Cảm giác thỏa mãn phong phú tràn đầy trong phòng...........
Nóng quá, khí trời hiện tại thật oi bức.
Bóng dáng mơ hồ, tiếng ve kêu huyên náo, mấy nam sinh núp ở dưới tàng cây, Quỷ Quỷ mờ ám nhìn lén động tĩnh phía cổng trường học.
“Xoạt ! Thật muốn gọi cô ấy là Đệ Nhất Danh. Đã cùng bạch mã hoàng tử hẹn hò mà vẫn còn nỗ lực học tập. ” Tiếng than thở từ bốn phía nổi lên.
“Cô ấy luôn đứng thứ nhất. ” Vốn sắp ngủ, Hạ Phong thản nhiên hưởng ứng.
“Anh không ngủ hả? ” Biết được anh còn chưa ngủ, mấy tên con trai bắt đầu ngồi xổm xuống dưới bóng cây, vây quanh hỏi chuyện.
“Các người ầm ĩ thế này, tôi làm sao ngủ được.” Mở ra một con mắt, Hạ Phong lười biếng trả lời.
Hạ Phong dáng dấp cao lớn đẹp trai, được mệnh danh là người đẹp trai nhất trường, từ trước đã có rất nhiều cô gái theo đuổi.
Mà những cô gái này khi gặp được người đẹp trai lại học giỏi, cách theo đuổi cũng rất mãnh liệt, cũng có vô số người biết không đến mấy ngày liền ôm cánh tay hẹn đi nhà nghỉ, loại đãi ngộ đặc biệt này có thể khiến đám nam sinh thèm nhỏ giãi.
Cũng may bình thường, Hạ Phong sẽ không ở trước mặt bạn bè khoe khoang, ngược lại còn chỉ dạy mọi người cách tán gái như thế nào, cho nên khí thế của anh ở trước mặt mọi người chỉ có tăng chứ không có giảm.
“Chính là muốn đánh thức anh.” Mấy người vây quanh anh “ Chúng ta đánh cuộc việc kia rốt cuộc như thế nào rồi ?”
“Cứ nói đi?” Hạ Phong không nhanh không chậm hỏi ngược lại, lười biếng dựa vào gốc cây, mượn bóng cây che đi ánh sáng mặt trời nóng bức.
Thật ra anh muốn đi ngủ, đám anh em này lại cố tình không để cho anh ngủ ngon, dù sao cũng phải nói ra kết quả mới bằng lòng bỏ qua cho anh...... Thật là bất đắc dĩ!
Chẳng lẽ được sự hoan nghênh của nữ sinh cũng là một loại tội lỗi?
“Sức quyến rũ của anh ở trước con mọt sách đó mất đi hiệu lực sao, người ta không để ý đến anh? ” Nếu không tại sao anh ta không đi hẹn hò cùng con mọt sách ngốc ngếch đó, ngược lại theo chân bọn họ nói chuyện phiếm ở nơi này?
“Làm ơn, các người cũng đừng nhìn tôi như vậy chứ?” Hạ Phong liếc mắt về phía bọn họ.
“Vậy ý của anh là........”
“Quần lót ” Hạ Phong lấy một túi giấy từ phía sau ra, tự nhiên tiếp nhận tiếng hoan hô và sùng bái của mọi người.
“Anh cũng quá thần đi chứ?! Hai người cùng nhau về nhà không đến mấy lần liền. . . . . .” Người đang cầm túi giấy đem quần lót bên trong lấy ra.
Chậc, không ngờ con gấu Verney a..........
Mấy nam sinh nhìn thấy quần lót đa dạng các chủng loại, bắt đầu cười thoải mái.
“Nếu không đấy? Ngày thứ tư lấy được cũng là thua đi!” Nói đánh cuộc ba ngày thì chính là ba ngày, hôm nay là ngày thứ tư rồi, anh không muốn cùng tấm ván giặt đồ ở chung một chỗ không được sao?
“Được, được, được, coi như anh lợi hại, Đại Tình Thánh.” Bọn họ đều chịu thua Hạ Phong.
Bọn họ cùng Hạ Phong đánh cuộc, muốn anh ta thử dùng sức quyến rũ của mình ở trên người nữ tú tài Cầu Ái Tĩnh xem có hiệu lực hay không, nếu như trong vòng ba ngày anh ta có thể lấy được quần lót của cô, coi như không phụ tên gọi “ Tình thánh ” của anh ta.
“Không cần khích lệ, lấy tiền ra là tốt rồi. ” Anh phải lấy tiền để đền bù cho tâm hồn bị tổn thương của chính mình.
Ai, quần lót in nhân vật hoạt hình..............
Anh thắng cũng không có cảm giác gì!
Chỉ thấy con mọt sách hẹn hò vẫn có bộ dáng chuyên tâm học tập, anh liền mất hết khẩu vị.
Mặc dù cô đồng ý cùng anh lên giường, anh cũng không muốn ăn cô ── gặm một khối ván giặt đồ có cái gì tốt? Cho nên anh đương nhiên lấy quần lót sớm một chút, cũng nhanh tránh người.
“Ôi, anh thỉnh thoảng mất tác dụng một chút xem, cần gì đem phụ nữ khắp nơi đều ăn sạch? Chừa chút nước canh cho chúng ta a! ” Nghĩ đến nữ tú tài thanh tú có khuôn mặt nhỏ bé, có người không nhịn được oán trách.
“Người nào nói với các người lấy được quần lót liền biểu thị đã cùng cô ta “này nọ í é í é” rồi hả ? ” Hạ Phong giảo hoạt hỏi ngược lại.
“À? ” Ý tứ của anh phải . . . . .
Mọi người trừng lớn mắt.
“Làm ơn, tôi cũng có thời điểm ăn không vào, đừng tưởng rằng người ta đưa tới cửa, tôi sẽ muốn có được không? ” Hạ Phong nháy mắt mấy cái.
Đàn ông kiêu ngạo thật đáng ghét ──
“Anh lãng phí thức ăn sẽ gặp Thiên Khiển đấy!” Chúng nam sinh đồng thanh khiển trách.
“Chờ Thiên Khiển tới lại nói. ” Hạ Phong khoát khoát tay, muốn mọi người không cần tranh cãi lúc anh ngủ, cược thua nhanh giao tiền ra.
Mấy đại nam sinh toàn bộ náo loạn muốn anh mời khách, còn nói anh phải đi cảm ơn nữ tú tài, đã để cho anh thắng tiền.
Hạ Phong trợn mắt một cái, chuyện như vậy có người nào đi nói cám ơn hay không? Anh không bị chém chết mới là lạ!
Mấy người hưng phấn náo động, không ai chú ý tới một cô gái mi thanh mục tú đang đứng nơi góc tường, trầm ngâm lắng nghe bọn họ nói chuyện.
Rồi sau đó, len lén chuồn mất.
Ở trong trí nhớ của Hạ Phong, ngoại trừ quần lót phim hoạt hình ra, cũng không có cái khác.
Bởi vì chỉ có tất cả thời gian ba ngày ở chung.
Không có người đàn ông nào sẽ nhớ rõ ba ngày ngắn ngủi như vậy........
Vừa mở hai mắt ra, Cầu Ái Tĩnh cảm thấy đầu óc choáng váng.
Cô giống như trở lại thời học sinh, ánh mắt trừ bài thi, chính là len lén theo đuổi học trưởng cao lớn, anh tuấn, đẹp trai.
Một đám nam sinh cười huyên náo, lời nói thỉnh thoảng vang vọng ở bên tai của cô, để cô thương tâm gấp bội, lại không có cách nào quên được.
Mặc dù sau lưng lén rơi lệ, nhưng ở trước mặt anh cô vẫn là một bộ dáng nhẹ nhàng, tiếp tục lấy lòng anh.
Cho nên không có người nào biết cô đã từng hẹn hò với đại danh đỉnh đỉnh Hạ Phong. . . . . .
Đã nhiều năm như vậy, cô cho là mình đã đem “ngu xuẩn” để lại ở thời học sinh, không nghĩ tới gặp lại Hạ Phong lần nữa, cô lại đem “lần đầu tiên” của mình hiến tặng cho anh. . . . . .
Nhìn gương mặt ngủ say bên cạnh, Cầu Ái Tĩnh đối với xúc động của mình cũng không có biện pháp nào.
Chỉ cần cô không hối hận là được. . . . . .
Thấy ngoài cửa sổ sắc trời sắp sáng, cô cũng nên về nhà rồi. Không nghĩ tới cô vừa động thân thể một cái, hai chân đều đau nhức.
“Đã tỉnh rồi hả ?” Hạ Phong vươn bàn tay, nhanh chóng ôm lấy eo của cô.
“Ừ.” Cầu Ái Tĩnh lúng túng trả lời.
Mặc dù tối hôm qua hai người đã trải qua tiếp xúc thân mật nhất, nhưng trên thực tế, bọn họ so với người xa lạ chỉ quen thuộc hơn một chút.
“Không được, anh không để em đi.” Biết được ý đồ của cô, anh mập mờ cười một tiếng.
Nói xong, thân hình cao lớn của Hạ Phong lại đè lên lần nữa, đỡ lấy thân thể trần trụi mềm mại, để cô giạng chân ngồi trên hông của anh.
“Làm sao anh lại. . . . . .” Trên kính phản chiếu bóng dáng của hai người, mặt của Cầu Ái Tĩnh thoáng ửng hồng.
“Anh như thế nào? Dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, chúng ta có thể chơi đùa một hồi, khiến cho em biết anh dũng mãnh thế nào! ” Da thịt trơn bóng làm cho phái nam mạnh mẽ của anh tỉnh lại trong nháy mắt, hơn nữa giữa hai người tiếp xúc thân mật như vậy, anh liền chui vào trong miệng huyệt ướt át.
“ Đừng..... ” Cầu Ái Tĩnh ôm chặt lấy bả vai rắn chắc của anh, không nghĩ tới tình dục điên cuồng lại bắt đầu lần nữa, hành lang chặt hẹp của cô gắt gao ôm lấy vật tượng trưng cho phái nam của anh.
Hai tay Hạ Phong dùng sức nắm lấy mông đẹp của cô, khiến cho thân thể mềm mại cưỡi ở trên người anh khẽ đung đưa về phía trước. hai vú đẫy đà cứ như vậy đưa đến trước mặt anh.
“Ăn ngon thật!” Hạ Phong há miệng, liền cắn nụ hoa của cô.
“A!” Cô sợ hết hồn, thân thể ngửa ra sau, muốn rời đi khỏi khoang miệng nóng bỏng của anh, nhưng đầu vú lại bị ngậm thật chặt mà cắn, còn không ngừng bị hút.
“Không. . . . . .” Cô thở gấp mang theo hương vị ngọt ngào mê người.
Điểm mẫn cảm trên dưới đều bị anh công kích, cô vô lực phản kích, hai chân mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào thân thể cường tráng của anh, mặc cho anh tùy tiện đòi lấy.
Hạ Phong một tay nắm lấy mông của cô, một tay hung ác mà nhào nặn hai vú của cô, nhàn nhạt bày tỏ, “Không phải muốn dừng chứ? ”
Dứt lời, anh đẩy mông của cô, muốn cô di chuyển theo lời của anh.
Cảm giác bị đội lên chỗ sâu nhất, miệng cô phát ra tiếng khóc sụt sùi.
“Đau. . . . . . ” Động tác quá chậm, đầu vú lập tức bị ngón tay thô ráp tạo thành vết xanh tím, không để cho cô lấy tư thế nữ trên nam dưới thừa lúc cưỡi lấy ra đút vào.
Tiếng va chạm thân thể vang vọng ở trên không.
“ Nhanh hơn một chút nữa!” Bàn tay không ngừng vỗ vào mông đẹp, muốn thân thể của cô dùng sức đi xuống.
“A. . . . . . ” Va chạm mãnh liệt khiến Cầu Ái Tĩnh không ngừng phát ra tiếng thét chói tai, nhưng Hạ Phong tựa như dã thú chưa bao giờ được ăn no, tham lam nắm lấy thân thể mới nếm thử tình dục.
Cô ngồi áp ở phía trên lưỡi thịt của anh, kịch liệt đánh thẳng vào làm cô phát ra kêu gọi nguyên thủy nhất một lần nữa, nhưng không cách nào dừng lại co rút được.
“ Em sắp không được rồi. . . . . . ” Tình yêu điên cuồng hành hạ thần kinh mảnh khảnh của Cầu Ái Tĩnh, để cô thốt ra lời cầu khẩn dâm đãng.
“ Mất hết sức thì sao? Là anh làm em mệt chết đi được! ” Hạ Phong tràn đầy khí phách hưởng ứng, cảm thấy tự hào vì có thể hoàn toàn nắm trong tay thân thể của cô.
Người phụ nữ dâm đãng này, là báu vật tuyệt đối hiếm có.
Anh quyết định rồi!
Thân thể của hai người dây dưa không dứt, đôi môi dán chặt vào nhau, khó khăn đi về hành lang phía trước, nhưng vẫn tìm được phòng, mở cửa đi vào.
Vừa vào cửa, Cầu Ái Tĩnh liền đá đôi giày cao gót xuống, cả người mềm yếu như không xương tựa trong ngực Hạ Phong.
Anh dán sát vào môi của cô, đầu lưỡi nóng bỏng cấp tốc chui vào, quấn quýt cùng với cô, lồng ngực rắn chắc cũng không ngừng ma sát hai vú cao vút của cô, trêu đùa dục vọng của nhau.
“A.......” Cô nhẹ giọng thở dốc.
“Thanh âm của em thật dễ nghe..........” Giọng Hạ Phong khàn khàn, tràn ngập dục vọng.
Anh rất hài lòng với biểu hiện phóng khoáng của cô, tin tưởng bọn họ ở trên giường sẽ rất hòa hợp.
“Hạ tổng, có người phụ nữ nào thoát khỏi sức quyến rũ của anh? Hay không nhiệt tình với anh chưa?” Lời nói của Cầu Ái Tĩnh đầy hàm ý , còn cố ý dí dỏm nháy mắt với anh.
“Ha ha..........Em thật biết cách làm người ta yêu thích....” Hạ Phong kích động, bụng dưới đã nóng ran. Tay anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong lễ phục của cô, bắt đầu xoa bóp hai vú, lúc nặng lúc nhẹ, cô trở nên thành thục giống như cây đào mật, cực kì mê người.
“Vậy sao?” Cầu Ái Tĩnh hô hấp dồn dập, thật ra rất khẩn trương.
Bụng dưới của anh cách lớp quần áo mà chống đỡ nơi mềm mại của cô, tay anh cũng không ngừng vuốt ve từng tấc da thịt của cô. Hai vú trắng noãn bị anh đè ép càng thêm căng đau, anh thừa dịp ngậm lấy vành tai của cô, khiến cho cô nổi cả da gà.
Cô chưa từng có cảm giác thần kinh bị tập kích như thế này, tiếng rên rỉ không tự chủ được từ trong miệng cô chui ra..........
Cảnh tượng mong ước đã lâu này, hôm nay rốt cuộc cũng được thực hiện.....
Cô tuyệt đối sẽ không hối hận, cô tuyệt đối muốn cảm giác này............
“Em thật nhạy cảm........” Hạ Phong nhanh chóng xé đi lễ phục của cô, để cho đóa hoa của cô đứng thẳng, nở rộ ở trước mặt anh, hai tay nắm lấy bầu vú mềm mại, lôi kéo nụ hoa màu hồng mê người kia.
“A!Thật là đau.......” Cô cau mày, có cảm giác vui thích đang dâng lên ở trong người.
“Đó là cảm giác anh yêu em.....”
Hạ Phong không ngừng đùa bỡn hai vú nhỏ của cô, ngón tay giữ lấy nụ hoa, đầu vú bị anh xoa bóp trở nên xinh đẹp giống như một đóa hoa đang nở rộ. Khi cô thở dốc không dứt thì anh lấy miệng ngậm đầu vú, lưỡi không ngừng chuyển động đùa bỡn địa phương nhạy cảm này.
Loại xâm lược và cảm giác tê liệt kia tới bây giờ Cầu Ái Tĩnh cũng chưa từng thử qua, khoái cảm bao phủ khiến cô không cách nào chịu đựng được.
“Không......” Cô lắc đầu không ngừng.
“Như vậy đã không chịu nổi sao?” Khẽ liếm vành tai mềm mại của cô, Hạ Phong thưởng thức bộ dáng cô khi bị hãm sâu trong tình dục.
“Ừ.......” Cô đã loạn ý tình mê, mắt sáng tràn đầy khát vọng như mời gọi, khẽ vuốt ve thân thể của anh.
Bắp thịt phái nam rắn chắc, nổi rõ cả vân da khiến cho cô mê muội.....
“Em giúp anh cởi quần áo.” Cô cởi áo sơ mi của anh ra, tiếp xúc thân mật với lồng ngực rắn chắc.
“Cám ơn em, tiểu mỹ nhân.” Khóe miệng khẽ cười, Hạ Phong ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ trong tóc của cô, hạ thân xôn xao càng dữ dội hơn.
Quần áo của hai người từ từ rơi xuống.
Hạ Phong kéo thân thể xinh đẹp lại gần hơn, khiến da thị nõn nà, mềm mại của cô dán sát bắp thịt đang căng lên của mình, ngón tay anh theo khe mông đi tới nơi tư mật của cô.
Cầu Ái Tĩnh khẽ run vì khẩn trương, dưới sự vuốt ve của anh mà mềm yếu, vô lực.
Mong ước đã lâu rốt cuộc cũng được thực hiện, có thể khiến cô không cảm động sao? Cô tựa vào lồng ngực của anh, lắng nghe nhịp tim của anh.
Cảm thấy cô run rẩy, ngón tay Hạ Phong lướt qua bắp đùi của cô, thuận thế vùi sâu vào hoa huyệt ướt át.
“Không cần lo lắng, anh sẽ chăm sóc tốt cho em.”
“Em không có.... ” Ý thức của cô đều bị khoái cảm đánh tan.
Không để cho cô có cơ hội suy nghĩ, Hạ Phong kéo bắp đùi của cô ra thật nhanh, ngón tay hướng tới bộ vị phái nữ mảnh mai kia.
“A!” Cầu Ái Tĩnh thở gấp một tiếng.
Hạ Phong nâng bắp đùi của cô lên, gác trên vai mình, để cho bắp đùi trắng như tuyết, bụng phẳng lì, hoa huyệt ướt át hoàn toàn hiện ra trước mắt anh.
Thấy ánh mắt sắc bén của anh, Cầu Ái Tĩnh run lên, cũng không phải sợ hãi mà là cảm giác chấn động không yên.
Cô biết anh đã quên cô, nhưng cô chưa từng quên. Chương 2.2
Năm đó khi quen biết thì anh giống như hoàng tử tôn quý ở trên cao, mà cô chỉ là một người rất bình thường.
Anh theo đuổi cô, khiến cô có cảm giác như trong mơ.
Sau đó lại chứng minh anh chỉ trêu đùa cô, mặc dù cõi lòng tan nát, cô cũng chỉ có thể chán nản rời đi.
Nói cô không hận là giả, nhưng bỏ qua oán hận cũng là điều có thể.
Chưa từng nghĩ tới thân thể của bọn họ sẽ có thời khắc quấn quýt như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội.
Cô có thể cảm nhận nhịp tim đang đập liên hồi trong lồng ngực.....
Thân thể của cô dâng lên một cỗ hưng phấn, khát vọng ở chung với anh, máu trong người cũng nóng lên.
Tình dục ngủ say nhiều năm trong người cô theo những vuốt ve của Hạ Phong mà thức tỉnh.... Cô muốn anh!
“Em thật đẹp....” Ánh mắt sắc bén của anh nhìn chằm chằm khe huyệt, ngón tay mang theo ma lực ra vào trong hành lang nhỏ, khiến cô khẽ ngâm nga.
Lắng nghe tiếng rên rỉ mềm mại của cô, vật nam tính dưới bụng của anh cũng rục rịch ngóc đầu lên.
Anh ngậm lấy hạt đào nhỏ của cô, dùng đầu lưỡi trêu chọc, phối hợp với luật động của đầu ngón tay khiến cô rơi vào trạng thái kích dộng.
“A!” Thân thể Cầu Ái Tĩnh bị dục vọng đánh thẳng vào mà đỏ bừng, cô bắt đầu ngọ nguậy, toát ra một lớp mồ hôi mỏng, trong suốt trên thân thể.
Không biết là muốn thoát khỏi nhiệt độ trong cơ thể hay là muốn quyến rũ người đàn ông bên cạnh, thân thể cô vì khẩn cầu cực độ mà run rẩy.
“Nóng quá....” Cô kêu gào.
“Em mở rộng chân ra một chút.” Hạ Phong bị bắp đùi mềm mại của cô kẹp chặt, tròng mắt đen nhìn chằm chằm vào bụi hoa còn dính dịch yêu ướt át.
Cầu Ái Tĩnh khẽ mở chân ra, từ từ dời đi mấy tấc.
“Còn chưa đủ.” Tay của anh tiếp tục nằm ở trong cô, luật động lúc nhẹ lúc nặng, cũng không đồng ý thỏa mãn dục vọng của cô.
“A....” Cả người cô run lên, hạ thân kịch liệt lay động.
Ngón tay Hạ Phong khẽ xoa nắn nhụy hoa nhạy cảm, khiến cho cơ thể của cô theo bản năng chuyển động vòng eo.
Anh tăng nhanh tốc độ ngón tay, dùng sức trêu đùa nhụy hoa đã đỏ ửng.
Giữa hai chân Cầu Ái Tĩnh tràn ra khối lượng lớn dịch yêu trong suốt, thấm ướt ngón tay của anh.
“Nhìn xem! Ướt đẫm....” Hạ Phong khoe khoang như đang nhắc nhở phía dưới cô khá nhạy cảm.
“Oh........” Không nghĩ tới hình ảnh trong phim A lại xuất hiện ngay trước mắt nhưng cô cũng không có cảm thấy mình bị hạ thấp, ngược lại trong lòng lại có chút nôn nao muốn thử. Cô hi vọng Hạ Phong nhanh xỏ xuyên qua cô, cô cần anh tới lấp đầy thân thể trống rỗng của mình, không để cho cô đói khát nữa......
Tựa như hiểu được ánh mắt khát vọng của Cầu Ái Tĩnh, Hạ Phong rút tay ra, ngón giữa dính đầy chất lỏng trong suốt từ khe huyệt chặt hẹp của cô, đặt vật đã cứng rắn chĩa vào nơi ướt át nhất của cô, không ngừng ma sát ở ngoài hoa huyệt.
“Sao chậm vậy..... Nhanh lên một chút đi......” Cô bất an nức nở, nghẹn ngào.
“Suỵt, thật không có sự rụt rè của phụ nữ.” Mặc dù nói như vậy, nhưng anh vẫn nhấn người một cái, lưỡi dao thịt nhanh chóng đi vào trong cơ thể của cô.
“Thật là đau!” Cô hét lên một tiếng, đau đến không biết phải làm sao.
Hử? Vật báu hấp dẫn này vẫn còn là xử nữ?
Hạ Phong không thể tin chuyện này là thật được, nhưng cô chặt khít như vậy, hơn nữa còn có cảm giác phá vỡ lớp màng mỏng..... Anh dừng động tác lại, chờ đợi cô thích ứng với sự tồn tại của mình.
“Không muốn chơi nữa....” Trong mắt Cầu Ái Tĩnh tràn đầy nước, thở hồng hộc kháng nghị.
“Kiên nhẫn một chút, đợi lát nữa sẽ không đau đớn.” Anh ngăn chặn cô, không để cho cô đứng dậy, gắng gượng đem lưỡi dao thịt không lùi mà tiến tới, khuếch trương lấp đầy cô.
Cô ngước đầu lên, nặng nề thở hổn hển.
Hạ Phong rơi mồ hôi như mưa, nhưng cô mang bộ dáng lấy lòng anh, khiến anh cố nén cảm giác sảng khoái, chờ đợi cô thích ứng.
Đợi đến khi Cầu Ái Tĩnh phát hiện cảm giác đau đớn kịch liệt dần qua đi, cô mới từ từ thả lỏng.
Nhưng lưỡi dao thịt khổng lồ của anh vẫn tràn đầy trong khe hẹp của cô, cảm giác quái dị khiến cho cô không dám tùy tiện giãy dụa, bởi vì ngay cả hô hấp cũng đụng đến cơ bụng, có thể cảm nhận được anh đang ở trong cơ thể của cô.
Thấy cô đã thích ứng, Hạ Phong thoáng rút ra, sau đó thừa dịp cô buông lỏng mà đâm vào hết sức mãnh liệt.
“Ưhm!” Khoái cảm kịch liệt khiến Cầu Ái Tĩnh không nhịn được muốn thét chói tai, nhưng cô chỉ cắn chặt môi dưới, không để cho âm thanh kích tình thoát ra.
“Đừng đè nén, anh muốn nghe thanh âm của em.” Hạ Phong thở gấp, eo gia tăng tốc độ luật động, dong ruổi như vào chỗ không người.....
Nhanh chóng ra vào mang lại cảm giác nhạy cảm, dung hợp thống khổ cùng tê dại, có loại vui thích không thể nói ra được.....
Đây chính là nguyên nhân mà chị em tốt của cô lần lượt có bạn trai sao?
Cầu Ái Tĩnh nắm chặt bả vai của Hạ Phong, chịu đựng sự va chạm càn rỡ của anh, khoái cảm cuồng nhiệt thi nhau đánh tới, đem cô bao phủ.
“A.....” Anh mãnh liệt rút ra đâm vào, Cầu Ái Tĩnh lên tiếng rên rỉ, hưởng thụ cảm giác mất hồn này.
“Rất tốt, rốt cuộc em cũng thích ứng rồi.” Hạ Phong nâng cao mông đẹp của cô lên, lại dùng sức đánh xuống hoa huyệt đang co rút của cô.
“Chậm một chút....” Cô thấp giọng cầu xin, giọng nói mềm mại, đáng yêu.
Nhưng lời này lại làm cho Hạ Phong nhộn nhạo, anh cúi người hôn lên môi cô, thắt lưng không ngừng rút ra đâm vào hoa huyệt của cô.
“Ưhm....” Ý thức của Cầu Ái Tĩnh đã hoàn toàn tan rã.
Hạ Phong không ngừng chạy nước rút, khiến cho cô kêu gào không nghỉ, không biết là vui vẻ hay thống khổ, anh rút ra đâm vào để cho cô đạt tới cực hạn.
Cảm thấy hoa huyệt co rút mãnh liệt hơn so với lần đầu, anh biết cô sắp đạt tới cao trào.
Anh tiếp tục đâm vào chỗ sâu nhất của cô.....
“A...” Hạ thể của cô giống như muốn bể ra, co rút trói chặt anh, chất mật cũng chảy ra nhiều hơn.
Hạ Phong mãnh liệt xông lên nữa, cho đến khi anh phun ra chất lỏng nóng bỏng của mình ở chỗ sâu nhất của cô, đem mầm mống dục vọng vào sâu trong cơ thể cô.
Mà anh cũng không muốn rút người ra, tiếp tục chôn chặt trong hoa huyệt ấm áp của cô...
Cảm giác thỏa mãn phong phú tràn đầy trong phòng...........
Nóng quá, khí trời hiện tại thật oi bức.
Bóng dáng mơ hồ, tiếng ve kêu huyên náo, mấy nam sinh núp ở dưới tàng cây, Quỷ Quỷ mờ ám nhìn lén động tĩnh phía cổng trường học.
“Xoạt ! Thật muốn gọi cô ấy là Đệ Nhất Danh. Đã cùng bạch mã hoàng tử hẹn hò mà vẫn còn nỗ lực học tập. ” Tiếng than thở từ bốn phía nổi lên.
“Cô ấy luôn đứng thứ nhất. ” Vốn sắp ngủ, Hạ Phong thản nhiên hưởng ứng.
“Anh không ngủ hả? ” Biết được anh còn chưa ngủ, mấy tên con trai bắt đầu ngồi xổm xuống dưới bóng cây, vây quanh hỏi chuyện.
“Các người ầm ĩ thế này, tôi làm sao ngủ được.” Mở ra một con mắt, Hạ Phong lười biếng trả lời.
Hạ Phong dáng dấp cao lớn đẹp trai, được mệnh danh là người đẹp trai nhất trường, từ trước đã có rất nhiều cô gái theo đuổi.
Mà những cô gái này khi gặp được người đẹp trai lại học giỏi, cách theo đuổi cũng rất mãnh liệt, cũng có vô số người biết không đến mấy ngày liền ôm cánh tay hẹn đi nhà nghỉ, loại đãi ngộ đặc biệt này có thể khiến đám nam sinh thèm nhỏ giãi.
Cũng may bình thường, Hạ Phong sẽ không ở trước mặt bạn bè khoe khoang, ngược lại còn chỉ dạy mọi người cách tán gái như thế nào, cho nên khí thế của anh ở trước mặt mọi người chỉ có tăng chứ không có giảm.
“Chính là muốn đánh thức anh.” Mấy người vây quanh anh “ Chúng ta đánh cuộc việc kia rốt cuộc như thế nào rồi ?”
“Cứ nói đi?” Hạ Phong không nhanh không chậm hỏi ngược lại, lười biếng dựa vào gốc cây, mượn bóng cây che đi ánh sáng mặt trời nóng bức.
Thật ra anh muốn đi ngủ, đám anh em này lại cố tình không để cho anh ngủ ngon, dù sao cũng phải nói ra kết quả mới bằng lòng bỏ qua cho anh...... Thật là bất đắc dĩ!
Chẳng lẽ được sự hoan nghênh của nữ sinh cũng là một loại tội lỗi?
“Sức quyến rũ của anh ở trước con mọt sách đó mất đi hiệu lực sao, người ta không để ý đến anh? ” Nếu không tại sao anh ta không đi hẹn hò cùng con mọt sách ngốc ngếch đó, ngược lại theo chân bọn họ nói chuyện phiếm ở nơi này?
“Làm ơn, các người cũng đừng nhìn tôi như vậy chứ?” Hạ Phong liếc mắt về phía bọn họ.
“Vậy ý của anh là........”
“Quần lót ” Hạ Phong lấy một túi giấy từ phía sau ra, tự nhiên tiếp nhận tiếng hoan hô và sùng bái của mọi người.
“Anh cũng quá thần đi chứ?! Hai người cùng nhau về nhà không đến mấy lần liền. . . . . .” Người đang cầm túi giấy đem quần lót bên trong lấy ra.
Chậc, không ngờ con gấu Verney a..........
Mấy nam sinh nhìn thấy quần lót đa dạng các chủng loại, bắt đầu cười thoải mái.
“Nếu không đấy? Ngày thứ tư lấy được cũng là thua đi!” Nói đánh cuộc ba ngày thì chính là ba ngày, hôm nay là ngày thứ tư rồi, anh không muốn cùng tấm ván giặt đồ ở chung một chỗ không được sao?
“Được, được, được, coi như anh lợi hại, Đại Tình Thánh.” Bọn họ đều chịu thua Hạ Phong.
Bọn họ cùng Hạ Phong đánh cuộc, muốn anh ta thử dùng sức quyến rũ của mình ở trên người nữ tú tài Cầu Ái Tĩnh xem có hiệu lực hay không, nếu như trong vòng ba ngày anh ta có thể lấy được quần lót của cô, coi như không phụ tên gọi “ Tình thánh ” của anh ta.
“Không cần khích lệ, lấy tiền ra là tốt rồi. ” Anh phải lấy tiền để đền bù cho tâm hồn bị tổn thương của chính mình.
Ai, quần lót in nhân vật hoạt hình..............
Anh thắng cũng không có cảm giác gì!
Chỉ thấy con mọt sách hẹn hò vẫn có bộ dáng chuyên tâm học tập, anh liền mất hết khẩu vị.
Mặc dù cô đồng ý cùng anh lên giường, anh cũng không muốn ăn cô ── gặm một khối ván giặt đồ có cái gì tốt? Cho nên anh đương nhiên lấy quần lót sớm một chút, cũng nhanh tránh người.
“Ôi, anh thỉnh thoảng mất tác dụng một chút xem, cần gì đem phụ nữ khắp nơi đều ăn sạch? Chừa chút nước canh cho chúng ta a! ” Nghĩ đến nữ tú tài thanh tú có khuôn mặt nhỏ bé, có người không nhịn được oán trách.
“Người nào nói với các người lấy được quần lót liền biểu thị đã cùng cô ta “này nọ í é í é” rồi hả ? ” Hạ Phong giảo hoạt hỏi ngược lại.
“À? ” Ý tứ của anh phải . . . . .
Mọi người trừng lớn mắt.
“Làm ơn, tôi cũng có thời điểm ăn không vào, đừng tưởng rằng người ta đưa tới cửa, tôi sẽ muốn có được không? ” Hạ Phong nháy mắt mấy cái.
Đàn ông kiêu ngạo thật đáng ghét ──
“Anh lãng phí thức ăn sẽ gặp Thiên Khiển đấy!” Chúng nam sinh đồng thanh khiển trách.
“Chờ Thiên Khiển tới lại nói. ” Hạ Phong khoát khoát tay, muốn mọi người không cần tranh cãi lúc anh ngủ, cược thua nhanh giao tiền ra.
Mấy đại nam sinh toàn bộ náo loạn muốn anh mời khách, còn nói anh phải đi cảm ơn nữ tú tài, đã để cho anh thắng tiền.
Hạ Phong trợn mắt một cái, chuyện như vậy có người nào đi nói cám ơn hay không? Anh không bị chém chết mới là lạ!
Mấy người hưng phấn náo động, không ai chú ý tới một cô gái mi thanh mục tú đang đứng nơi góc tường, trầm ngâm lắng nghe bọn họ nói chuyện.
Rồi sau đó, len lén chuồn mất.
Ở trong trí nhớ của Hạ Phong, ngoại trừ quần lót phim hoạt hình ra, cũng không có cái khác.
Bởi vì chỉ có tất cả thời gian ba ngày ở chung.
Không có người đàn ông nào sẽ nhớ rõ ba ngày ngắn ngủi như vậy........
Vừa mở hai mắt ra, Cầu Ái Tĩnh cảm thấy đầu óc choáng váng.
Cô giống như trở lại thời học sinh, ánh mắt trừ bài thi, chính là len lén theo đuổi học trưởng cao lớn, anh tuấn, đẹp trai.
Một đám nam sinh cười huyên náo, lời nói thỉnh thoảng vang vọng ở bên tai của cô, để cô thương tâm gấp bội, lại không có cách nào quên được.
Mặc dù sau lưng lén rơi lệ, nhưng ở trước mặt anh cô vẫn là một bộ dáng nhẹ nhàng, tiếp tục lấy lòng anh.
Cho nên không có người nào biết cô đã từng hẹn hò với đại danh đỉnh đỉnh Hạ Phong. . . . . .
Đã nhiều năm như vậy, cô cho là mình đã đem “ngu xuẩn” để lại ở thời học sinh, không nghĩ tới gặp lại Hạ Phong lần nữa, cô lại đem “lần đầu tiên” của mình hiến tặng cho anh. . . . . .
Nhìn gương mặt ngủ say bên cạnh, Cầu Ái Tĩnh đối với xúc động của mình cũng không có biện pháp nào.
Chỉ cần cô không hối hận là được. . . . . .
Thấy ngoài cửa sổ sắc trời sắp sáng, cô cũng nên về nhà rồi. Không nghĩ tới cô vừa động thân thể một cái, hai chân đều đau nhức.
“Đã tỉnh rồi hả ?” Hạ Phong vươn bàn tay, nhanh chóng ôm lấy eo của cô.
“Ừ.” Cầu Ái Tĩnh lúng túng trả lời.
Mặc dù tối hôm qua hai người đã trải qua tiếp xúc thân mật nhất, nhưng trên thực tế, bọn họ so với người xa lạ chỉ quen thuộc hơn một chút.
“Không được, anh không để em đi.” Biết được ý đồ của cô, anh mập mờ cười một tiếng.
Nói xong, thân hình cao lớn của Hạ Phong lại đè lên lần nữa, đỡ lấy thân thể trần trụi mềm mại, để cô giạng chân ngồi trên hông của anh.
“Làm sao anh lại. . . . . .” Trên kính phản chiếu bóng dáng của hai người, mặt của Cầu Ái Tĩnh thoáng ửng hồng.
“Anh như thế nào? Dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, chúng ta có thể chơi đùa một hồi, khiến cho em biết anh dũng mãnh thế nào! ” Da thịt trơn bóng làm cho phái nam mạnh mẽ của anh tỉnh lại trong nháy mắt, hơn nữa giữa hai người tiếp xúc thân mật như vậy, anh liền chui vào trong miệng huyệt ướt át.
“ Đừng..... ” Cầu Ái Tĩnh ôm chặt lấy bả vai rắn chắc của anh, không nghĩ tới tình dục điên cuồng lại bắt đầu lần nữa, hành lang chặt hẹp của cô gắt gao ôm lấy vật tượng trưng cho phái nam của anh.
Hai tay Hạ Phong dùng sức nắm lấy mông đẹp của cô, khiến cho thân thể mềm mại cưỡi ở trên người anh khẽ đung đưa về phía trước. hai vú đẫy đà cứ như vậy đưa đến trước mặt anh.
“Ăn ngon thật!” Hạ Phong há miệng, liền cắn nụ hoa của cô.
“A!” Cô sợ hết hồn, thân thể ngửa ra sau, muốn rời đi khỏi khoang miệng nóng bỏng của anh, nhưng đầu vú lại bị ngậm thật chặt mà cắn, còn không ngừng bị hút.
“Không. . . . . .” Cô thở gấp mang theo hương vị ngọt ngào mê người.
Điểm mẫn cảm trên dưới đều bị anh công kích, cô vô lực phản kích, hai chân mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào thân thể cường tráng của anh, mặc cho anh tùy tiện đòi lấy.
Hạ Phong một tay nắm lấy mông của cô, một tay hung ác mà nhào nặn hai vú của cô, nhàn nhạt bày tỏ, “Không phải muốn dừng chứ? ”
Dứt lời, anh đẩy mông của cô, muốn cô di chuyển theo lời của anh.
Cảm giác bị đội lên chỗ sâu nhất, miệng cô phát ra tiếng khóc sụt sùi.
“Đau. . . . . . ” Động tác quá chậm, đầu vú lập tức bị ngón tay thô ráp tạo thành vết xanh tím, không để cho cô lấy tư thế nữ trên nam dưới thừa lúc cưỡi lấy ra đút vào.
Tiếng va chạm thân thể vang vọng ở trên không.
“ Nhanh hơn một chút nữa!” Bàn tay không ngừng vỗ vào mông đẹp, muốn thân thể của cô dùng sức đi xuống.
“A. . . . . . ” Va chạm mãnh liệt khiến Cầu Ái Tĩnh không ngừng phát ra tiếng thét chói tai, nhưng Hạ Phong tựa như dã thú chưa bao giờ được ăn no, tham lam nắm lấy thân thể mới nếm thử tình dục.
Cô ngồi áp ở phía trên lưỡi thịt của anh, kịch liệt đánh thẳng vào làm cô phát ra kêu gọi nguyên thủy nhất một lần nữa, nhưng không cách nào dừng lại co rút được.
“ Em sắp không được rồi. . . . . . ” Tình yêu điên cuồng hành hạ thần kinh mảnh khảnh của Cầu Ái Tĩnh, để cô thốt ra lời cầu khẩn dâm đãng.
“ Mất hết sức thì sao? Là anh làm em mệt chết đi được! ” Hạ Phong tràn đầy khí phách hưởng ứng, cảm thấy tự hào vì có thể hoàn toàn nắm trong tay thân thể của cô.
Người phụ nữ dâm đãng này, là báu vật tuyệt đối hiếm có.
Anh quyết định rồi!
/9
|