Bạn Gái Của Nam Thần Sao? Tôi Không Muốn

Chương 5 - Tha Cho Tôi Đi Mà !!!?

/20


Tuấn Khải kéo áo nó lôi xềnh xệch vào trong , cứ thế nó thì la oai oái

- Anh , thả tôi ra ,za có nghe gì không vậy , thả tôi ra

- Ồn ào quá , im lặng đi - Khải nhăn mặt

Sau 1 hồi bị tra tấn lỗ tai cũng kéo được vào cái phòng trống ở ngoài đó 1 lúc nữa chắc đám phóng viên và các Cỏ làm anh nghẹt thở thì toi . Còn nó thì mệt lử vì phải chống cự với Tiểu Khải

- Rồi bây giờ anh nói gì thì nói đi tôi buồn ngủ lắm rồi

- Đây là thái độ của cô với thần tượng sao - Tiểu Khải chau mày

- Ừ thế đấy , mà anh cũng đâu phải thần tượng của tôi .- Nó khoanh tay

- Vào vấn đề chính cái áo của tôi cô định tính sao đây - Tiểu Khải nói khuôn mặt đăm chiêu giả vờ suy nghĩ nhưng trong đầu là 1 lố âm mưu

- Ờ... Tôi... tôi - Nó ấp úng

- Tôi sao ?

- Ừm tôi chưa nghĩ ra - Nó cười giả lả trả lời tỉnh bơ

- Cô đang đùa đấy à ?

- Thật tại tôi chưa nghĩ ra thôi ? - Nó dửng dưng làm Khải phát cáu

- Tôi đã cho cô cơ hội mà không nắm bắt thì thôi để tôi nói luôn ?- Tiểu Khải nói mặt nở nụ cười nham hiểm

- Hả ? ờ ... anh nói đi - Thôi thì đằng nào cũng chết nó đang thầm cầu nguyện

- Cô làm osin cho tôi - Khải nói khuôn mặt thản nhiên còn nó cảm thấy lời nói nhẹ nhàng mà nặng tựa Thái Sơn

- Anh nói gì ?- Nó mong là nói chỉ nghe nhầm thôi

- CÔ LÀM OSIN CHO TÔI - Tiểu Khải nhắc lại rành rọt , từng chữ từng chữ như một quả tạ gán xuống đầu nó

- Không đừng có mơ - Nó từ chối

- Cô có tiền đền không , 6200 tệ đấy - Tiểu Khải hếch mặt đó là cái áo mà anh thích nhất lại bị nó làm bẩn nghĩ lại mà tức ( Khoảng 20-23 triệu tiền VN đấy ạ )

- Tôi ...tôi không có- Nó trả lời , chừng đó nó kiếm đâu ra chứ

- Vậy thì cô không có tư cách nói KHÔNG với tôi

- Anh tha cho tôi đi mà anh là ngôi sao không phải có rất nhiều tiền sao - Nó năn nỉ

- Không được đó là cái áo tôi thích nhất - Tiểu Khải nói , nó tưởng tiền anh là giấy hay sao chứ

- Không có cách nào khác sao - Nó

- Không - Tiểu Khải nói anh phải bắt nó trả giá cho những gì nó làm với anh , nó nghĩ anh là ai chứ ( cáo già thành tinh đây mà hihi ) - À , mà cũng có đấy , không cần đền tiền , không cần làm osin cho tôi

- Cách gì vậy - Nó hí hửng vậy thì hay quá nha thầm nghĩ tên này cũng tốt bụng lương thiện thật

- Tôi sẽ công khai với báo chí , các Cỏ của tôi cho các bạn ấy biết - Tuấn Khải nói . Nó méo cả mặt cho nó rút cái suy nghĩ ấy lại , tốt đẹp gì chứ đồ xấu xa ( sr các cỏ ta cũng ko muốn thế này đâu đừng gạch đá )

- Ờ , cảm ơn lòng tốt của anh - Nó khen Tuấn Khải mà răng lợi nghiến ken két

- Mai đưa hành lý đến cái hẻm ít người đằng kia sẽ có xe tới đón đừng mong ăn quỵt

- Biết rồi , ôi cái cuộc đời của tôi còn đâu - Nó nhăn mặt than thầm

- 4H30 - Khải nói xong quay gót bước đi để lại nó một nỗi Biết ơn vô hạn

Nó bước ra cổng , Nhã Nhã đứng chờ từ nãy đến giờ , chụp hình được với Vương Tuấn Khải nhỏ vui lắm trên đường cứ ríu ra ríu rít làm nó phát bực . Còn về phần Tiểu Khải suốt dọc đường cứ nở nụ cười gian xảo làm Nguyên và Tỉ rùng mình có hỏi thì Khải cũng chỉ trả lời :

- Ngày mai sẽ biết

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình , chương sau mình sẽ gọi Vương Tuấn Khải là Hắn nha mọi người , trong những chương này sẽ có 1 chương tiết lộ bí mật về thân phận của Băng Du mà mình ẩn dấu từ đầu truyện nha . Chương này do tác giả nhác viết quá toàn lời thoại thôi ahihi chap sau dài hơn nga~

/20

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status