Bản Hùng Ca Lọ Lem

Chương 26: SAO MAI VS NGHỆ THUẬT (1)

/34


( Trận đấu bóng rổ đáng nhớ )

Đoàn thi đấu của Sao Mai gồm tám học sinh và một quản lý là thầy giáo tiến đến phòng thi bóng rổ trong nhà , hướng phần sân của mình mà tiến đến . Còn tận một tiếng nữa trận đấu mới chính thức bắt đầu mà hàu như ghế ở hai bên khán đài đã gần hết chỗ , học sinh lẫn giáo viên và phụ huynh đi lại ra vào khá sôi nổi . Ở một bên , đội cổ động của Sao Mai cũng đang hết sức hăng say khởi động , hưng trí cho cuộc đấu sắp tới . Bên Nghệ Thuật cũng không yếu kém , khán giả đến xem không ít mà đoàn vũ công cũng rất sôi động .

Thủy quét mắt một vòng rồi cũng không nhìn hay nói thêm gì mà ngồi xuống ghế dành cho thành viên đội bóng , trầm ngâm xem bảng chiến thuật . Tuấn Kiệt ngồi bên thỉnh thoảng trao đổi cùng cô vài câu .

Thần Phong , Thiên Vũ , Tiểu Long và Xuân Diễn lẳng lặng ra một bên khởi động làm nóng người . Nhung và Wendy Thảo ngồi một chỗ kiêm tra nước uống , khăn bông , thuốc men ……….Còn Kyoko Uyên thì rảnh rỗi ngồi nghe nhạc và gật gù vì căn bản không ai để ý đến cô ta mà cô ta cũng không thèm nhìn ai .

Còn bốn mươi phút nữa theo giờ ở đồng hồ trong nhà thi đấu thì trận đấu bắt đầu , vài kí giả , phóng viên và máy quay của đài truyền hình cũng được mời đến đã sẵn sàng ghi hình . Dù sao trường Sao Mai và Nghệ Thuật cũng là trường chuẩn ở hai miền bắc , nam , dạy dỗ ra nhiều người tài , nuôi lớn nhiều thế hệ thanh thiếu niên sau này đều có thể hô mưa gọi gió , đào tạo nên những con người có sức ảnh hưởng trong xã hội . Vì thế dù chỉ là một trận đấu bóng rổ giao hữu thôi cũng đủ khiến cho nhiều người quan tâm , giới truyền thông phải lăn lộn rồi .

Còn hai lăm phút nữa trận đấu bắt đầu , hiệu trưởng Trịnh dẫn đầu đoàn học sinh của mình tiến vào sân thi đấu , đi về phía phần ghế của mình ở phía đối diện trường Sao Mai . Bảy học sinh Nghệ Thuật mặc đồng phục thi đấu màu vàng nghệ , tự tin ngẩng cao đầu khởi động , còn khinh thường nhếch mép nhìn về phía Thần Phong và mấy cậu bạn đang khởi động .

- Lũ khỉ ….chúng dám khiêu khích bọn mình kìa ! - Lê Thần Phong trừng mắt nhìn đám Nghệ Thuật , miệng nói với đám bạn ,

- Kệ họ đi ! - Thủy chỉnh lại gọng kính nửa vầng trăng mới đeo , nói .

Tiểu Long vỗ vai Thần Phong tỏ ý nên bình tĩnh . Cậu bạn cũng biết không nên kích động lúc này nên cố nén , đợi lát ra sân dạy dỗ sau . Tuấn Kiệt hô lớn tập hợp , Kyoko Uyên giật mình tỉnh mộng , Nhung , Thảo , Long , Vũ và Phong cũng dừng làm việc riêng mà tập trung lại . Bỏ kính xuống cầm trên tay , Thủy trầm ngâm nhìn Tuấn Kiệt ra hiệu . Anh nhìn cô đầy tội nghiệp nhưng không có ích gì , đành kho lấy giọng , nói :

- Thầy sẽ đọc bản danh sách cầu thủ ra sân chính thức . Sẽ không có sự phản đối , không thay đổi nào có hiệu lực hết . Ok ?

- Ok !

Vài giây im lặng , Tuấn Kiệt nhín Thủy rồi mới đọc bản danh sách . Sau đó lại là một khoảng thời gian im lặng . Chợt Lê Thần Phong quát lên đầy tức giận , cậu phản đối . Cậu không thể chấp nhận chuyện này được , một thiên tài bóng rổ như cậu mà phải ngồi hàng ghế dự bị , thậm chí không có cơ hội ra sân sao ? Nực cười làm sao ! Làm sao cậu có thể ngồi im nhìn những người khác chơi ngay trước mắt mình ! Không thể !

- Tất cả đều đã có tính toán sắn , cậu ngồi im đó cho anh ! - Trong lúc vội , Tuấn Kiệt quen miệng xưng “ anh ” luôn mà quên xưng “ thầy ” .

Thần Phong tức tối định phản bác , nhưng thấy anh nghiêm nghị đành hậm hực ngồi xuống , chợt trong mắt cậu lóe lên điều gì đó khó nắm bắt . Cậu ngồi gục mặt xuống nhìn đất , hai tay đan chéo vào nhau tỏ vẻ cam chịu và im lặng không nói gì . Bên cạnh cậu thỉnh thoảng vang lên tiếng thì thầm dặn dò của của Thủy với Thiên Vũ . Thần Phong không thể hiểu nổi , mình không được ra sân đã đành , tại sao tay chơi cứng như Tiểu Long cũng phải ngồi ghế dự bị chứ ? Tại sao Thủy lại đưa ra một đội hình có đến ba người con gái ? Cứ cho là cô ta không biết tí gì về chiến thuật thì cũng còn Tuấn Kiệt mà , sao anh cũng điên cùng cô ta luôn rồi ?

Còn mười lăm phút nữa , trận đấu sẽ diễn ra , trên khán đài chỗ ngồi đã trật kín , ấy vậy mà vẫn có khá nhiều người phải đứng . Các trọng tài đã bắt đầu bàn bạc với nhau về vị trí đứng và các luật lệ . Phía sân thi đấu cũng đã được lau đi lau lại khá ổn , mọi thướng dường như đang dần sẵn sàng . Trong lòng Thần Phong đang đấu tranh ghê gớm lắm ! Cậu sợ mình quyết định sai lầm ! Khoan …..sợ gì chứ , trong từ điển của cậu làm gì có cách dạy viết chữ “ sợ ” ! Mà có bao giờ cậu dùng từ điển đâu ! >”< . Gật nhẹ đầu như tỏ ý quyết tâm , cậu đứng dậy , kéo Thủy ra một góc nói nhỏ , còn đưa tay lên thề thốt gì đó . Trừng mắt nhìn cậu cảnh cáo , Thủy mới tạm yên lòng trở lại chỗ ngồi .Thần Phong theo sau cười hề hề .

- Diễn . chiều khóa xe đạp điện của cậu đâu ? Tớ mượn ! - Thủy chìa tay trước mặt Diễn hỏi .

- Anh hai , chiều khóa xe ! - Diễn nhìn Tuấn Kiệt hét lên .

- Ờ , đây ! - Anh lấy trong bao ra chiếc chìa khóa đưa cho Thủy - Giờ này em còn đi đâu ? Sắp đến giờ rồi !

- Em đi khoảng hai mươi phút , sẽ kịp mà ! Thầy cứ theo kế hoạch nam đầu mà làm ! Trông cậy cả vào thầy !

- Ok ! Đi nhanh về nhanh , nhớ là trước khi kết thúc hiệp một đấy ! - Anh gọi với theo .

Thủy chạy không quay đầu , vẫy vẫy tay tỏ ý đã nghe . Nhìn theo bóng lưng của cô , Tuấn Kiệt có chút không yên , chẳng lẽ mình mắ bệnh đa nghi của tuổi già rồi sao ? Không thể nào !

Năm phút nữa thôi là trận đấu chính thức mở màn . Máy quay đã sắn sàng , hai đội nữ cổ động của hai trường cũng đã bắt đầu hô vang khẩu hiệu , các màn nhảy vũ đạo trước lễ khai mạc cũng đã ra sân nhảy nhót , khán đài chưa gì đã dần nóng lên . Nhìn đồng hồ đeo tay , Tuấn Kiệt đứng dậy đi ra ngoài hành lang , tìm nhà vệ sinh . Vài giây sau , Thần Phong cũng rời khỏi . Thời gian chỉ còn là tích tắc , hai phút nữa thôi , lễ khai mạc sẽ kết thúc , hai đội sẽ ra sân , Mc dẫn trận đấu cũng đã bắt đầu chỉnh sửa lại trang phục đầu tóc và micro để sẵn sàng lên hình . Trọng tài đã tự tìm cho mình những vị trí thích hợp để theo dõi trận đấu , mà bên kia đội Nghệ Thuật cũng đã đứng sát mép vạch biên chuẩn bị vào sân . Thế nhưng Thủy vẫn chưa trở lại , ngay cả Tuấn Kiệt cũng không thấy tăm hơi , làm bên Sao Mai có chút nôn nóng .

- Các cậu lát cứ ra sân trước theo kế hoạch , tớ sẽ đi tìm anh Kiệt cho ! - Tiểu Long vỗ vai Thiên Vũ nói .

- Ừ ……..- Thiên Vũ hơi gật đầu .

Tiểu Long vừa xoay người thì vô ý va phải Thần Phong , cả hai lảo đảo chút rồi đứng vững lại .

- Cậu định đi đâu vậy ? Nếu định tìm anh Kiệt thì khỏi đi , tớ vừa gặp anh ấy trong nhà vệ sinh - Thần Phong hất đầu về phía cửa - Trông có vẻ không ổn lắm !

- Anh hai có sao không ? - Diễn có chút lo lắng hỏi .

- Đừng lo quá ! - Thần Phong vỗ vai cậu bạn rồi cười tinh quái - Là cái bụng của anh ấy gặp vấn đề ! Anh ấy bị tiêu chảy !

- Ồ ! - Long bật cười .

- À đúng rồi , anh ấy có nhắn lại là Thủy gọi điện bảo thây đổi quyết định , tớ sẽ vào sân thay cho Nhung ! - Thần Phong vô tội nói .

Nhung nghe vậy cũng không có ý kiến gì , vì căn bản cô không thích thú gì cái trò thể thao dành cho con trai này . Chẳng qua từ nhở tới lớn cô đều chơi với đám bạn trai này nên cô cũng học chơi thôi . Nhung không có ý kiến không có nghĩa là Tiểu Long và Thiên Vũ cũng không có . Hai cậu không hề tin lời Thần Phong nói mặc dù cậu bạn có thề thốt đảm bảo . Nhưng rồi cái tài ăn nói của Thầm Phong không tính là cao thâm nhưng tố chất lải nhải thì có thừa . Vậy nên cuối cùng cũng được ra sân !

- Ngậmj miệng lại ! Hàm răng lộ ra cả rồi kìa , rất trắng , nhưng rất chướng mắt ! - Thiên Vũ phun ra một câu cùng vớ cái nhìn khinh bỉ .

Thần Phong ngay lập tức đưa ra nắm đấm , nhưng cũng ngay lập tức thu nắm đấm về vì câu nói bâng quơ mà đầy uy lực của Tiểu Long : “ Bạo lực thì khỏi ra sân .”

Tiếng Mc đã bắt đầu vang vọng khắn phòng thi đấu , khiến khán giả thêm phấn khích , hò hét . Bên Nghệ Thuật cũng đã bắt đầu tung ra những ánh mắt khiêu khích một cách lộ liễu và trắng trợn đối với bên Sao Mai , nhưng không ai thừa sức đâu mà để ý vì họ còn bận đế ý đến việc khác .

- Chúng ta đều cảm thấy khó chịu với sự hiện diện của nhau trên sân bóng đúng không ? - Thần Phong đối mặt với Thiên Vũ nói ,

- Đó là cậu nghĩ vậy ! - Thiên Vũ bâng quơ nói .

- Tôi thì vậy đấy ! Chúng ta hãy so tài và cá cược đi ! Trong hiệp 1 , ai trong hai ta ghi được nhiều điểm hơn , người đó ở lại , người kia trở lại ghế dự bị , Ok ?

- Tôi thắng , cậu sẽ ra chứ ? - Thiên Vũ nhướn mày .

- Không có chuyện tôi thua đâu !

Hai chàng không coi ai ra gì đập tay nhau thỏa thuận , Tiểu Long lắc đầu thầm mắng ấu trĩ , nhưng lại không có ý ngăn cản vì cậu rất mong Thiên Vũ thắng , mong cho Thần Phong mau ra sân , thể lực của cậu ấy không thích hợp thi đấu lâu dài . Nhìn bóng mấy đứa bạn ra sân , Tiểu Long lại nóng lòng nhìn đồng hồ ở nhà thi đấu , không biết Thủy đi đâu nữa , sao còn chưa trở lại , trận đấu đã bắt đầu rồi ! Cậu mà không mau trở lại thì mọi thứ hỗn loạn hết ! Mong là không phải Lê Thần Phong giở trò quỷ , nếu không ….cậu ta chết chắc !

- Sẽ ổn thôi ! - Hồng Nhung nhìn ra nét lo lắng từ Long , vỗ vai cậu bạn an ủi .

- Mong là vậy ! - Cậu cười yếu ớt .

Lúc này đừng nói là Tiểu Long , mà ngay chính Thủy cũng nóng lòng không kém . Cô cứ nghĩ chỉ mất hai mươi phút thôi , sau lễ khai mạc năm đến mười phút là cô có thể trở lại sân đấu rồi , thật không ngờ đến giờ vẫn còn bị mắc kẹt ở trên đường .Hình như phía trước có tai nạn giao thông cho nên tắc đường một đoạn khá dài . Đã mười lăm phút rồi mà vãn chưa thông được , cảng sát thì lượn đi lượn lại mồ hôi nhễ nhại ngay trong gió đông để mau giải quyết mà có vẻ khá khó . Nắm chặt tay lái , Thủy lo lắng nhìn xung quanh . Ánh mắt không nhịn được mà liên tục nhìn vào đồng hồ đeo tay .

Khi nãy , Thần Phong kéo cô ra một góc , nhỏ giọng nhờ cô về nhà cậu giúp cậu lấy hộ thuốc trợ tim . Trưa nay vì do quá hồi hộp nên cậu quên uống , sẽ không tốt chút nào . Cậu đã không được ra sân rồi , nên càng không muốn bỏ lỡ một giây một phút nào của trận đấu . Thủy nghĩ mà cũng thấy áy náy , và cũng có chút lo lắng cho cậu , cho nên đồng ý về nhà lấy giúp cậu thuốc . Thật không ngờ lại gặp đúng lúc tắc đường thế này , trận đấu đã sắp bắt đầu rồi ! Mặc dù cô biết đã có Tuấn Kiệt ở đó rồi , nhưng vẫn không nhịn được mà lo lắng , cô thấy bất an đến lạ kì ! Không được , ngồi im chờ đợi thế này không phải là tác phong của cô , phải liều thôi ! Nghĩ là làm , cô xuống xe , dắt nó đến bên một chú công an giao thông , nói vài lời rồi ném chìa khóa cho chú . Cô chạy bộ ! Cô chạy giữa mùa đông giá rét , cô chạy với bộ đồ thi đấu mỏng manh và chiếc mũi dần đỏ lên vì lạnh . Khịt mũi thở ra một hơi khói mỏng manh , Thủy cắm đầu cố gắng chạy .

Trở lại nhà thi đấu , bây giờ hiệp một đã diễn ra được mười phút . Và chưa có đội nào dẫn đầu , cả hai vẫn bằng tỉ số nhau là 6-6 . Tống Viết Quang hiện tại đang giữ bóng , cậu ta một tay đập bóng , một bên cười mỉa :

- Hey you , 100 . Chúng tôi sẽ thắng Sao Mai với tỉ số cách biệt 100 điểm !

Khán giả bên Sao mai ngay lập tức hò hét phản đối tỏ rõ thái độ , thế nhưng Thần Phong và Thiên Vũ không hề quan tâm , họ đang bận lườm nhau . Đáng ra tỉ số của đội không bết như vậy , chỉ tại “ cậu ta ” . Hoàng Xuân Diễn khịt mũi không nói gì , chỉ giơ thẳng ngón giữa về phía Tống Viết Quang tỏ rõ thái độ , Quang tức muốn lật bàn . Nhung ở ngoài cười tươi gửi tới Diễn những nụ hôn gió khiến cậu khoái chí cười . Tiểu Long hết nhìn đông lạ nhìn tây , vỗ trán xót xa cho một đám hỗn loạn , Thủy ơi ….mau trở về !

Bóng đang ở trong tay Wendy Thảo , cô bị một cậu bạn đối thủ mang áo số 9 kèm sát , cậu ta ép cô dẫn bóng ra tận đường biên , tự nhận kĩ thuật chưa đủ , cũng thấy rõ mưu đồ cậu ta , Thảo lựa chọn chuyền bóng sang cho Kyoko Uyên ở gần cô nhất .

/34

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status