Đám đệ tử của Ân Tư Đặc Học viện phần lớn đều phải học tập trong thời gian hơn mười năm, tất nhiên do thường được phân phối vào túc xá toàn thiếu niên nên tương lai sau tốt nghiệp cũng sẽ trở thành hảo huynh đệ. Giờ phút này vô luận là Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, Lâm Lôi, mặc dù so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn, nhưng từ đáy lòng vẫn có tính tình của tuổi thiếu niên.
Đàm luận trong chốc lát, bốn huynh đệ quan hệ đã trở nên thân thiết hơn.
"Mọi người hôm nay lần đầu mới gặp mà đã trở nên quen thuộc, buổi tối nay ta mời, ha ha." Da Lỗ vỗ ngực, hào sảng nói.
"Hắn ta có ma tinh tạp, không để hắn chủ trì thì để ai?" Lôi Nặc hi hi cười.
Kiều Trì cùng Lâm Lôi tính tình cũng chỉ là thiếu niên, đều cười châm biến.
"Chi chi ~" lúc này tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' đột nhiên từ bên trong áo Lâm Lôi vươn đầu ra, tiểu Ảnh thử vừa mới tỉnh ngủ như không cam chịu tịch mịch bèn thò đầu ra ngoài.
"Ô, cái gì thế này?" Lôi Nặc hoảng sợ nhảy dựng lên.
"Bối Bối, tỉnh ngủ chưa?" Lâm Lôi cười sờ sờ đầu Bối Bối, Bối Bối hưởng thụ nheo nheo đôi mắt lại, rồi sau đó đôi mắt nhỏ đen của nó dò xét Lôi Nặc, Da Lỗ, Kiều Trì, cái mũi nhỏ hừ hừ hai ba cái, hình như rất là khinh thường.
"Ma thú, đây là ma thú Ảnh thử, ta đã xem qua trong thư tịch." Da Lỗ đột nhiên hô to.
"Lâm Lôi, ngươi có ma thú?" Lôi Nặc, Kiều Trì cũng đều thập phần kinh ngạc.
Bọn họ mới chỉ là trẻ con, làm sao có thể thần phục được ma thú đây?
"Bối Bối cũng chỉ là ma thú ấu nhi, ta chỉ cung cấp cho nó một ít thức ăn, nó lập tức thích ta liền, cho nên theo ta ký kết khế ước." Lâm Lôi cười đáp.
"Ông trời ơi, ma thú sao lại dễ dàng có được thế, Lâm Lôi, ngươi cũng thực sự là rất lợi hại a. Ta từ nhỏ đã có giấc mộng sở hữu một con ma thú a." Da Lỗ nhìn chằm chằm đôi mắt sáng ngời của 'Bối Bối', "Mặc dù ta có Linh hồn khế ước quyển trục, nhưng muốn thần phục một con ma thú, thực lực ta vẫn chưa đủ mạnh."
Da Lỗ cúi đầu ủ rũ.
"Không có biện pháp làm cho ma thú thần phục sao? Chẳng lẽ làm cho một con ma thú ấu nhi thần phục cũng không được?" Lâm Lôi cười nói.
Da Lỗ lắc đầu nói: "Ta ngay cả nhất cấp ma pháp sư cũng chưa đạt được, thực lực may ra chỉ có thể thuần dưỡng nhất cấp, nhị cấp ma thú ấu nhi. Cho nên cái loại tiểu nhược ma thú ta cần làm gì? Mà thất cấp, bát cấp ma thú ấu nhi đặc biệt rất khó thuần phục. Hơn nữa thất cấp, bát cấp ma thú ấu nhi, thời kỳ ấu nhi thực lực so với ta cũng mạnh hơn nhiều."
Lâm Lôi trong lòng cũng đồng ý.
Tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' hiện tại thực lực cũng tiếp cận ngũ cấp ma thú, so với Lâm Lôi thực sự mạnh hơn nhiều. Nhưng ở cùng Bối Bối cũng đã nửa năm rồi, mà hình thể nó tựa hồ chẳng hề phát triển một chút nào cả. Điểm ấy thực sự làm Lâm Lôi cũng như Đức Lâm Kha Ốc Đặc đều nghi hoặc.
"Lâm Lôi, Ảnh thử này gọi là 'Bối Bối' à? Có thể cho ta ôm Bối Bối một cái không?" Lôi Nặc ánh mắt căn bản không rời khỏi Ảnh thử.
"Bối Bối."
Lâm Lôi lập tức thông qua linh hồn trao đổi khuyên bảo 'Bối Bối'.
"Không, không được." Bối Bối linh hồn cũng có thể đối với Lâm Lôi biểu đạt ý tứ đơn giản, đồng thời 'Bối Bối' cũng hướng Lôi Nặc nhe răng trợn mắt: "Chi chi ~" không ngừng kêu, hiển nhiên rất là phẫn nộ.
Lôi Nặc bất đắc dĩ trên miệng lộ ra sự ức chế.
"Lôi Nặc, nói cho ngươi một biện pháp, Bối Bối rất thích ăn thịt nướng, sau này ngươi hãy cầm vịt nướng gà nướng hoặc cái gì đấy thường xuyên đem cho Bối Bối ăn, tin tưởng rằng nó đối với ngươi sẽ không còn địch ý nhiều lắm." Lâm Lôi cười nói, Lôi Nặc nghe xong lập tức con mắt sáng ngời.
"Điều đó được."
Lôi Nặc đột nhiên nhướng mày nhìn về phía Da Lỗ, "Da Lỗ, sau này ta kim tệ không đủ xài, ngươi cho ta mượn một ít. Khi Lô Mỗ gia gia tới, ta sẽ trả lại ngươi."
"Không thành vấn đề." Da Lỗ hào sảng đáp.
"Mọi người đến giờ còn không có ý định đi thăm quan trong Ân Tư Đặc Học viện sao? Bây giờ chúng ta đi đến các nơi dạo chơi cho thêm phần quen thuộc, thế nào?" Kiều Trì đứng một bên mỉm cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong bốn huynh đệ, Kiều Trì là người ôn hòa nhất rất chính chắn, Lôi Nặc là người nhỏ nhất lại nóng tính, Da Lỗ lại là một công tử xa hoa nhất, về phần Lâm Lôi trong mắt ba người còn lại là người thần bí nhất.
Song hệ nguyên tố siêu đẳng, còn có một con ma thú.
Đích xác cực thần bí.
Ân Tư Đặc Học viện rất cổ kính, các loại kiến trúc cổ đại có đến mấy ngàn năm lịch sử, một số ít kiến trúc đổ đã được giới thiệu qua.
Một đại nhân vật nào đó đã từng nghiên cứu qua về vấn đề này.
Mấy ngàn năm qua, Ân Tư Đặc Học viện cũng bồi dưỡng xuất ra vài Thánh vực cường giả, so với cửu cấp cường giả thì mạnh hơn nhiều.
Nhỏ nhất tám tuổi, lớn nhất mới mười tuổi là bốn gã thiếu niên, trong lòng hoài niệm kính trọng nhìn tiểu sử của một số ít danh nhân, đặc biệt xem đến sự tích cuộc đời của Thánh vực cường giả, trong lòng nhiệt huyết càng mênh mông. Mỗi người đêu có giấc mộng chính mình đến một lúc nào đó có thể trở thành Thánh vực cường giả.
Bỗng một giọng nói thường trực bên tai Lâm Lôi lại vang lên: "Bất quá chỉ là hậu sinh khả úy mà thôi, giết chết một con Tử vân hắc hùng đã khoe khoang sao? Mới có thể giết chết cửu cấp ma thú, thât sự sẽ đánh không lại Thánh vực ma thú hay Thánh vực cường giả, chỉ có thể xem như là mới gia nhập Thánh vực cảnh giới thôi."
Ân Tư Đặc Học viện có không ít danh nhân, mà qua lời Đức Lâm Kha Ốc Đặc lại thực sự không đáng để nhắc tới.
Túc xá 1987 tứ huynh đệ mang theo tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' hung hăng đi dạo học viện một phen, đối với học viện đã hiểu rõ được đôi chút, buổi tối ngày hôm đó bốn người cùng dừng chân tại khu vực cách không xa một tòa hào hoa tửu điếm chẳng hề kiêng dè ăn uống một phen, nhưng chỉ dám uống nước hoa quả mà thôi.
Ngày tiếp theo, ngày 9/2, là thời gian khai giảng chính thức.
Ngày hôm nay cũng không cần phải lên lớp, ngày 10/2 mới chính thức đi học, ngày 9/2 bất quá là đến học viện nghe lời khuyên bảo của lãnh đạo học viện, nhóm người này nhỏ nhất sáu tuổi, lớn nhất mới mười hai tuổi đúng một trăm đứa nhỏ đực mặt ngồi trong phòng học, bọn họ đối với lời thoại và thân phận của vị lãnh đạo học viện cũng không rõ ràng lắm, đám nhỏ ở phía dưới ngủ gà ngủ gật, đợi được khai học nghi thức chấm dứt, cả đám mới vui sướng rời đi.
Cơm tối qua đi, giữa 1987 đình viện đặt bốn cái ghế, tứ huynh đệ cùng nhau đàm luận về chương trình học.
"Thực sự là cũng thoải mái a, mỗi hệ học một lớp, ôi, Lâm Lôi là song hệ, hắn phải học hai lớp." Da Lỗ cảm thán than vãn, "Bất quá Ân Tư Đặc Học viện cũng thực sự là thoải mái, cái lớp học này muốn đi học thì đi, không muốn đi cũng được."
Kiều Trì cười nhạt: "Da Lỗ, đừng có mà chủ quan, học viện mặc dù không có nhiều yêu cầu, nhưng hàng năm đều có một lần thi kiểm tra thực lực. Chỉ khi thực lực tăng lên một bậc mới được chuyển tới cấp bậc cao hơn. Nếu không thực sự khổ tu, ngươi chuẩn bị tại Ân Tư Đặc Học viện ở lại một trăm năm sao? Hơn nữa Ân Tư Đặc Học viện có quy định, ở đây sáu mươi năm không đạt đến lục cấp ma pháp sư, sẽ bị trục xuất khỏi trường học."
Lâm Lôi nhìn văn kiện trong tay về các loại pháp quy khi sinh sống ở học viện, cũng âm thầm gật đầu.
Học viện quản lý thoải mái, ngươi có thể tại học viện bất học vô thuật trong sáu mươi năm, cho nên sáu mươi năm sau, nếu không đạt đến cảnh giới lục cấp ma pháp sư, cuối cùng sẽ bị trục xuất khỏi học viện.
"Trục xuất khỏi học viện?" Da Lỗ trừng mắt, "Thực sự nếu bị trục xuất ra ngoài, lão cha ta không chừng sẽ giết ta đó." Bị Ân Tư Đặc Học viện trục xuất, danh tiếng đó thực sự nghe quả không hay chút nào. Chắc không có ai muốn thừa nhận điều đó. Dù sao có thể trúng tuyển cũng đã chứng minh rằng có tư chất.
"Ngày mai đã bắt đầu đi học rồi, không biết tiêu chuẩn sư phụ ở đây thế nào? Nếu ngay cả với Lô Mỗ gia gia ta cũng đáp ứng không nổi, thực minh bạch a." Lôi Nặc khẽ nói.
"Lôi Nặc, Lô Mỗ gia gia ngươi là ma pháp sư à?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc dò hỏi.
"Điều đó là đương nhiên, từ Áo Bố Lai Ân đế quốc đến Ân Tư Đặc Học viện này dọc theo đường đi, Lô Mỗ gia gia đã dạy ta học tập ma pháp đó." Lôi Nặc tự hào nói.
Khi Lâm Lôi với ba huynh đệ khác ở cùng một chỗ nói chuyện về vấn đề này, đáy lòng ai cũng thât sự có chút chờ mong.
"Chương trình học Địa hệ ma pháp ở đây thực ra không trọng yếu, Địa hệ ma pháp muốn được giáo dục tốt, sư phụ tại Ân Tư Đặc Học viện tất phải có trình độ ma pháp cao, nhưng làm sao mà bằng được Đức Lâm gia gia? Yêu cầu nặng nhất chính là Phong hệ ma pháp, không biết Phong hệ ma pháp thế nào?"
Ngày đã dần dần tối, mà trong viện tử túc xá 1987 Ân Tư Đặc Học viện vẫn có bốn đứa nhỏ rôm rả nói cười.
Đàm luận trong chốc lát, bốn huynh đệ quan hệ đã trở nên thân thiết hơn.
"Mọi người hôm nay lần đầu mới gặp mà đã trở nên quen thuộc, buổi tối nay ta mời, ha ha." Da Lỗ vỗ ngực, hào sảng nói.
"Hắn ta có ma tinh tạp, không để hắn chủ trì thì để ai?" Lôi Nặc hi hi cười.
Kiều Trì cùng Lâm Lôi tính tình cũng chỉ là thiếu niên, đều cười châm biến.
"Chi chi ~" lúc này tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' đột nhiên từ bên trong áo Lâm Lôi vươn đầu ra, tiểu Ảnh thử vừa mới tỉnh ngủ như không cam chịu tịch mịch bèn thò đầu ra ngoài.
"Ô, cái gì thế này?" Lôi Nặc hoảng sợ nhảy dựng lên.
"Bối Bối, tỉnh ngủ chưa?" Lâm Lôi cười sờ sờ đầu Bối Bối, Bối Bối hưởng thụ nheo nheo đôi mắt lại, rồi sau đó đôi mắt nhỏ đen của nó dò xét Lôi Nặc, Da Lỗ, Kiều Trì, cái mũi nhỏ hừ hừ hai ba cái, hình như rất là khinh thường.
"Ma thú, đây là ma thú Ảnh thử, ta đã xem qua trong thư tịch." Da Lỗ đột nhiên hô to.
"Lâm Lôi, ngươi có ma thú?" Lôi Nặc, Kiều Trì cũng đều thập phần kinh ngạc.
Bọn họ mới chỉ là trẻ con, làm sao có thể thần phục được ma thú đây?
"Bối Bối cũng chỉ là ma thú ấu nhi, ta chỉ cung cấp cho nó một ít thức ăn, nó lập tức thích ta liền, cho nên theo ta ký kết khế ước." Lâm Lôi cười đáp.
"Ông trời ơi, ma thú sao lại dễ dàng có được thế, Lâm Lôi, ngươi cũng thực sự là rất lợi hại a. Ta từ nhỏ đã có giấc mộng sở hữu một con ma thú a." Da Lỗ nhìn chằm chằm đôi mắt sáng ngời của 'Bối Bối', "Mặc dù ta có Linh hồn khế ước quyển trục, nhưng muốn thần phục một con ma thú, thực lực ta vẫn chưa đủ mạnh."
Da Lỗ cúi đầu ủ rũ.
"Không có biện pháp làm cho ma thú thần phục sao? Chẳng lẽ làm cho một con ma thú ấu nhi thần phục cũng không được?" Lâm Lôi cười nói.
Da Lỗ lắc đầu nói: "Ta ngay cả nhất cấp ma pháp sư cũng chưa đạt được, thực lực may ra chỉ có thể thuần dưỡng nhất cấp, nhị cấp ma thú ấu nhi. Cho nên cái loại tiểu nhược ma thú ta cần làm gì? Mà thất cấp, bát cấp ma thú ấu nhi đặc biệt rất khó thuần phục. Hơn nữa thất cấp, bát cấp ma thú ấu nhi, thời kỳ ấu nhi thực lực so với ta cũng mạnh hơn nhiều."
Lâm Lôi trong lòng cũng đồng ý.
Tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' hiện tại thực lực cũng tiếp cận ngũ cấp ma thú, so với Lâm Lôi thực sự mạnh hơn nhiều. Nhưng ở cùng Bối Bối cũng đã nửa năm rồi, mà hình thể nó tựa hồ chẳng hề phát triển một chút nào cả. Điểm ấy thực sự làm Lâm Lôi cũng như Đức Lâm Kha Ốc Đặc đều nghi hoặc.
"Lâm Lôi, Ảnh thử này gọi là 'Bối Bối' à? Có thể cho ta ôm Bối Bối một cái không?" Lôi Nặc ánh mắt căn bản không rời khỏi Ảnh thử.
"Bối Bối."
Lâm Lôi lập tức thông qua linh hồn trao đổi khuyên bảo 'Bối Bối'.
"Không, không được." Bối Bối linh hồn cũng có thể đối với Lâm Lôi biểu đạt ý tứ đơn giản, đồng thời 'Bối Bối' cũng hướng Lôi Nặc nhe răng trợn mắt: "Chi chi ~" không ngừng kêu, hiển nhiên rất là phẫn nộ.
Lôi Nặc bất đắc dĩ trên miệng lộ ra sự ức chế.
"Lôi Nặc, nói cho ngươi một biện pháp, Bối Bối rất thích ăn thịt nướng, sau này ngươi hãy cầm vịt nướng gà nướng hoặc cái gì đấy thường xuyên đem cho Bối Bối ăn, tin tưởng rằng nó đối với ngươi sẽ không còn địch ý nhiều lắm." Lâm Lôi cười nói, Lôi Nặc nghe xong lập tức con mắt sáng ngời.
"Điều đó được."
Lôi Nặc đột nhiên nhướng mày nhìn về phía Da Lỗ, "Da Lỗ, sau này ta kim tệ không đủ xài, ngươi cho ta mượn một ít. Khi Lô Mỗ gia gia tới, ta sẽ trả lại ngươi."
"Không thành vấn đề." Da Lỗ hào sảng đáp.
"Mọi người đến giờ còn không có ý định đi thăm quan trong Ân Tư Đặc Học viện sao? Bây giờ chúng ta đi đến các nơi dạo chơi cho thêm phần quen thuộc, thế nào?" Kiều Trì đứng một bên mỉm cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong bốn huynh đệ, Kiều Trì là người ôn hòa nhất rất chính chắn, Lôi Nặc là người nhỏ nhất lại nóng tính, Da Lỗ lại là một công tử xa hoa nhất, về phần Lâm Lôi trong mắt ba người còn lại là người thần bí nhất.
Song hệ nguyên tố siêu đẳng, còn có một con ma thú.
Đích xác cực thần bí.
Ân Tư Đặc Học viện rất cổ kính, các loại kiến trúc cổ đại có đến mấy ngàn năm lịch sử, một số ít kiến trúc đổ đã được giới thiệu qua.
Một đại nhân vật nào đó đã từng nghiên cứu qua về vấn đề này.
Mấy ngàn năm qua, Ân Tư Đặc Học viện cũng bồi dưỡng xuất ra vài Thánh vực cường giả, so với cửu cấp cường giả thì mạnh hơn nhiều.
Nhỏ nhất tám tuổi, lớn nhất mới mười tuổi là bốn gã thiếu niên, trong lòng hoài niệm kính trọng nhìn tiểu sử của một số ít danh nhân, đặc biệt xem đến sự tích cuộc đời của Thánh vực cường giả, trong lòng nhiệt huyết càng mênh mông. Mỗi người đêu có giấc mộng chính mình đến một lúc nào đó có thể trở thành Thánh vực cường giả.
Bỗng một giọng nói thường trực bên tai Lâm Lôi lại vang lên: "Bất quá chỉ là hậu sinh khả úy mà thôi, giết chết một con Tử vân hắc hùng đã khoe khoang sao? Mới có thể giết chết cửu cấp ma thú, thât sự sẽ đánh không lại Thánh vực ma thú hay Thánh vực cường giả, chỉ có thể xem như là mới gia nhập Thánh vực cảnh giới thôi."
Ân Tư Đặc Học viện có không ít danh nhân, mà qua lời Đức Lâm Kha Ốc Đặc lại thực sự không đáng để nhắc tới.
Túc xá 1987 tứ huynh đệ mang theo tiểu Ảnh thử 'Bối Bối' hung hăng đi dạo học viện một phen, đối với học viện đã hiểu rõ được đôi chút, buổi tối ngày hôm đó bốn người cùng dừng chân tại khu vực cách không xa một tòa hào hoa tửu điếm chẳng hề kiêng dè ăn uống một phen, nhưng chỉ dám uống nước hoa quả mà thôi.
Ngày tiếp theo, ngày 9/2, là thời gian khai giảng chính thức.
Ngày hôm nay cũng không cần phải lên lớp, ngày 10/2 mới chính thức đi học, ngày 9/2 bất quá là đến học viện nghe lời khuyên bảo của lãnh đạo học viện, nhóm người này nhỏ nhất sáu tuổi, lớn nhất mới mười hai tuổi đúng một trăm đứa nhỏ đực mặt ngồi trong phòng học, bọn họ đối với lời thoại và thân phận của vị lãnh đạo học viện cũng không rõ ràng lắm, đám nhỏ ở phía dưới ngủ gà ngủ gật, đợi được khai học nghi thức chấm dứt, cả đám mới vui sướng rời đi.
Cơm tối qua đi, giữa 1987 đình viện đặt bốn cái ghế, tứ huynh đệ cùng nhau đàm luận về chương trình học.
"Thực sự là cũng thoải mái a, mỗi hệ học một lớp, ôi, Lâm Lôi là song hệ, hắn phải học hai lớp." Da Lỗ cảm thán than vãn, "Bất quá Ân Tư Đặc Học viện cũng thực sự là thoải mái, cái lớp học này muốn đi học thì đi, không muốn đi cũng được."
Kiều Trì cười nhạt: "Da Lỗ, đừng có mà chủ quan, học viện mặc dù không có nhiều yêu cầu, nhưng hàng năm đều có một lần thi kiểm tra thực lực. Chỉ khi thực lực tăng lên một bậc mới được chuyển tới cấp bậc cao hơn. Nếu không thực sự khổ tu, ngươi chuẩn bị tại Ân Tư Đặc Học viện ở lại một trăm năm sao? Hơn nữa Ân Tư Đặc Học viện có quy định, ở đây sáu mươi năm không đạt đến lục cấp ma pháp sư, sẽ bị trục xuất khỏi trường học."
Lâm Lôi nhìn văn kiện trong tay về các loại pháp quy khi sinh sống ở học viện, cũng âm thầm gật đầu.
Học viện quản lý thoải mái, ngươi có thể tại học viện bất học vô thuật trong sáu mươi năm, cho nên sáu mươi năm sau, nếu không đạt đến cảnh giới lục cấp ma pháp sư, cuối cùng sẽ bị trục xuất khỏi học viện.
"Trục xuất khỏi học viện?" Da Lỗ trừng mắt, "Thực sự nếu bị trục xuất ra ngoài, lão cha ta không chừng sẽ giết ta đó." Bị Ân Tư Đặc Học viện trục xuất, danh tiếng đó thực sự nghe quả không hay chút nào. Chắc không có ai muốn thừa nhận điều đó. Dù sao có thể trúng tuyển cũng đã chứng minh rằng có tư chất.
"Ngày mai đã bắt đầu đi học rồi, không biết tiêu chuẩn sư phụ ở đây thế nào? Nếu ngay cả với Lô Mỗ gia gia ta cũng đáp ứng không nổi, thực minh bạch a." Lôi Nặc khẽ nói.
"Lôi Nặc, Lô Mỗ gia gia ngươi là ma pháp sư à?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc dò hỏi.
"Điều đó là đương nhiên, từ Áo Bố Lai Ân đế quốc đến Ân Tư Đặc Học viện này dọc theo đường đi, Lô Mỗ gia gia đã dạy ta học tập ma pháp đó." Lôi Nặc tự hào nói.
Khi Lâm Lôi với ba huynh đệ khác ở cùng một chỗ nói chuyện về vấn đề này, đáy lòng ai cũng thât sự có chút chờ mong.
"Chương trình học Địa hệ ma pháp ở đây thực ra không trọng yếu, Địa hệ ma pháp muốn được giáo dục tốt, sư phụ tại Ân Tư Đặc Học viện tất phải có trình độ ma pháp cao, nhưng làm sao mà bằng được Đức Lâm gia gia? Yêu cầu nặng nhất chính là Phong hệ ma pháp, không biết Phong hệ ma pháp thế nào?"
Ngày đã dần dần tối, mà trong viện tử túc xá 1987 Ân Tư Đặc Học viện vẫn có bốn đứa nhỏ rôm rả nói cười.
/809
|