Bàn Long

Chương 96: Thần bí ma pháp trận

/809


Lâm Lôi cũng cảm thấy thân thể mình mạnh hơn trước rất nhiều, từ tứ cấp chiến sĩ trực tiếp tăng lên lục cấp, đây là thiên phú của Long huyết chiến sỹ, đương nhiên cũng phải có chút trả giá. Cứ nghĩ đến nỗi đau đớn trước đó không lâu là lại khiến hắn phải rùng mình. Viên đá màu đen không biết chất liệu đột ngột nứt ra, trên bề mặt bỗng xuất hiện ba vết nứt.
"Lâm Lôi, thử một chút hiệu quả của Long hóa xem nào." Đức Lâm Kha Ốc Đặc hứng thú bảo.
"Đúng a, lão đại, nhanh thử đi nào." Bối Bối nói với vẻ mặt mong chờ.
Lâm Lôi thong thả gật đầu, hắn cũng muốn biết khi Long hóa thì thực lực có thể đạt đến đẳng cấp nào. Lúc này Lâm Lôi khống chế đan điền, tập trung Long huyết đấu khí, nhất thời.
Từng đạo chất lỏng màu đen từ đan điền điên cuồng tiến đến tứ chi, xương cốt.
"Xùy." Một âm thanh trầm thấp vang lên, bên ngoài da của Lâm Lôi nhanh chóng xuất hiện long lân, từ xương cụt cũng biến ra một cái long vĩ màu đen dài gần hai thước, giống như cương thiết trường tiên, đồng thời từ đốt sống cũng mọc ra những cái gai.
So với Cức bối thiết giáp long thì số lượng gai trên lưng Lâm Lôi ít hơn một chút, chiều dài cũng ngắn hơn.
"Ta bây giờ cảm giác toàn thân có một sức mạnh vô tận." Lâm Lôi trong lòng chấn động, cảm giác khoan khoái cùng cực, Long huyết chiến sĩ, một trong tứ đại chung cực chiến sí của Ngọc Lan đại lục, bản thân mình vừa mới tu luyện đã có thể sử hữu lực lượng cường đại đến vậy.
Không hổ là chung cực chiến sĩ.
"Bây giờ sức mạnh còn lớn hơn vừa rồi gấp mấy chục lần." Lâm Lôi đưa tay phải lên, lúc này lân phiến đã che kín cánh tay, móng tay sắc bén như dao.
Hắn đột nhiên nhún chân bật đi, lập tức đạt tới tốc độ kinh người, trực tiếp đáp xuống giữa động, cánh tay Lâm Lôi mãnh liệt cắm vào thạch bích. Một tràng âm thanh chấn động, đá vụn trong thạch bích không ngừng rớt xuống, Lâm Lôi cảm thấy như đang cắm tay xuống bùn. Quá mạnh mẽ!
"Hây!" Hưng phất hét lớn một tiếng, hai chân Lâm Lôi cũng sút vào vách tường bên cạnh, lập tức ở đó xuất hiện một cái lỗ to, đá vụn ở phía trên động quật cũng không ngừng rơi xuống.
Nhún chân xuống đất, cả người Lâm Lôi lại bật mạnh lên phía trên.
Song thủ hung hăn nện vào đỉnh động quật.
"Ầm." Đỉnh động nứt ra, cự thạch liên tục rơi xuống, nhưng hắn một chút cũng không để vào mắt. Đám cự thạch này đập vào song lại chẳng hề gây ra một chút thương tổn nào cho hắn cả. Lân giáp trên người lực phòng ngự so với Ngọc thạch khải giáp còn mạnh hơn.
"Vèo! Vèo! Vèo!"
Lâm Lôi biến thành tàn ảnh màu đen, trong nháy mắt hạ xuống đất, phóng lên cao, sút thẳng vào vách tường, nện vào đỉnh động một quyền, khiến cho đất đá cứ liên tục rơi xuống người hắn.
Một lúc sau.
Lâm Lôi hạ xuống đất, phi thẳng đến thông đạo.
"Đức Lâm gia gia, thế nào?" Lâm Lôi hỏi.
Đối với thực lực của chiến sĩ, chưa trải qua hệ thống kiểm tra thì người bình thường không thể phân chia thực lực được. Tuy Lâm Lôi không trải qua kiểm tra nhưng Đức Lâm Kha Ốc Đặc kinh nghiệm phong phú nên có thể từ sức phá hoại của hắn mà đoán được.
"Nói về sức mạnh, có thể xem như ngươi vừa bước vào cánh cửa của cảnh giới bát cấp chiến sĩ a." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không xác định, "Bất quá tốc độ di động lúc nãy của ngươi rất nhanh, có thể là vì ngươi được kế thừa tốc độ của Cức bối thiết giáp long. Tốc độ của ngươi nhanh hơn bát cấp chiến sỹ nhiều, lực phòng ngự cũng không cần kiểm tra nữa, chắc chắn không thể nào tồi được."
Lâm Lôi thong thả gật đầu.
Hắn biết sự Long hóa của mình có quan hệ rất lớn với Cức bối thiết giáp long, khi hắn Long hóa khả năng có nhiều điểm giống với nó." Gia tộc chúng ta là Long huyết chiến sĩ, thực lực càng mạnh thì chênh lệch giữa ba trạng thái càng nhỏ. Ta bây giờ là lục cấp chiến sĩ, Long hóa có thể đạt đến bát cấp chiến sĩ. Trong sách có ghi lại, khi ở trạng thái bình thường có thực lực của cửu cấp chiến sĩ, lúc Long hóa có thể đạt được trạng thái sơ nhập Thánh vực. Mà người ở trạng thái bình thường đã có thực lực Thánh vực khi Long hóa vẫn là Thánh vực như trước, chỉ là lực chiến đấu tăng lên một chút mà thôi."
Lâm Lôi rất rõ ràng về nguyên nhân căn bản của Long hóa.
Sở dĩ Long hóa vì thân thể của mình hiện nay, ở trạng thái bình thường không thể phát huy hoàn toàn năng lực của huyết mạch Long huyết chiến sỹ, chỉ có Long hóa mới có thể phát huy thực lực của mình đến mức mạnh nhất. Nhưng khi đã đạt tới Thánh vực, hấp thu hoàn toàn công hiệu của huyết mạch thì cho dù Long hóa, thực lực gia tăng cũng sẽ rất ít.
"Lâm Lôi, nhanh thu thập thi thể hai ma thú đi, bọn chúng có một viên Tinh hạch của Thánh vực ma thú và một viên cửu cấp Long tinh a!"
Trái tim Lâm Lôi nhất thời đập mạnh.
Cửu cấp và Thánh vực a?
Hắn biết, tinh hạch của cửu cấp ma thú có giá trị tới năm trăm vạn kim tệ, quả là một lượng tiền khổng lồ. Sợ rằng tất cả tài phú của một gia tộc lớn ở Phân Lai thành cũng chỉ có chừng ấy.
Mà tinh hạch của Thánh vực ma thú căn bản là bảo vật vô giá.
"Được!" Lâm Lôi vẫn giữ trạng thái Long hóa, trực tiếp tiến về phía xác của Thánh vực Tử văn hắc hùng. Do vừa nãy hắn công kích vách động nên vô số đất đá rơi xuống, xác của Tử văn hắc hùng cũng bị vùi lấp.
Lâm Lôi vung cánh tay phải bọc đầy lân phiến lên, hơn mười tảng đá lớn bị hắn đánh bay, lộ ra nửa trên của Tử văn hắc hùng. Lâm Lôi muốn dùng đôi lợi trảo được bao trùm bởi long phiến trực tiếp xé rách da của Tử văn hắc hùng.
"Hây." Hắn dụng lực nhưng không gây chút ảnh hưởng nào đến da của hắc hùng.
"Lâm Lôi, đây là Thánh vực ma thú, cho dù ngươi ở trạng thái Long hóa cũng mới chỉ là bát cấp, muốn xé da của Thánh vực ma thú căn bản là không có khả năng." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói.
Lâm Lôi dù không muốn cũng phải thừa nhận sự thực đó.
"Lâm Lôi, ngươi xem, có rất nhiều gai cắm trên xác của Thánh vực Tử văn hắc hùng, những cái gai này sắc bén phi thường, đương nhiên là với khả năng của ngươi muốn dùng gai đâm vào bì mao cũng là điều không thể. Bất quá ở gần mắt của Tử văn hắc hùng bị một cái gai xuyên vào, ngươi chỉ cần rút cái gai ra, cho tay vào đấy là có thể lấy được tinh hạch của nó." Đức Lâm Kha Ốc Đặc giảng giải.
Đối với cơ thể của Cức bối thiết giáp long thì cái gai này chỉ là một cái gai!
Nhưng với Lâm Lôi mà nói thì nó là một cái dùi lớn, cái gai này đâm sâu khoảng hai phân. Rút cái gai này ra, trên mặt Thánh vực Tử văn hắc hùng xuất hiện một miệng vết thương lớn, cho tay vào vết thương này để tìm Thánh vực ma tinh hạch rất dễ dàng.
Dù Thánh vực ma thú có lớp da phòng ngự mạnh nhưng não ở bên trong thì lại khác.
Lâm Lôi dụng lực rút cái dùi lớn kia ra, sau đó đưa tay cánh tay phủ đầy lân phiến qua vết thương vào sâu bên trong, tìm kiếm ma tinh hạch. Đầu của Thánh vực Tử văn hắc hùng rất lớn, dài chừng một thước. Lâm Lôi phải từ động khẩu ở mắt đút nửa cánh tay vào bên trong mới tìm ra ma tinh hạch.
Viên ma tinh hạch này màu đen, to cỡ một nắm tay, trên đó còn lưu lại một vết máu.
"Thế nhưng đến một chút khí tức hắc ám cũng không có." Lâm Lôi cực kỳ kinh ngạc, nếu không phải mình biết viên tinh hạch này là của Thánh vực Tử văn hắc hùng thì sợ rằng chính hắn cũng không tin nổi.
"Ma tinh hạch của Thánh vực ma thú, năng lực đã hoàn toàn được thu liễm vào bên trong, kỳ thực khí tức của cửu cấp ma thú tinh hạch cũng đã được thu liễm phần lớn." Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói.
Lâm Lôi gật gật đầu.
"Thánh vực ma thú, toàn thân đều là bảo bối a. Như xương ống của nó, độ cứng làm cho người khác phát sợ." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán." Đáng tiếc ngươi căn bản không có năng lực phá lớp da có lực phòng ngự kinh người của nó."
Lâm Lôi cũng gật đầu.
Thánh vực Tử văn hắc hùng này cũng thực sự quá lớn, hắn cũng không có khả năng mang theo xác của nó đi.
"Lãng phí a." Bối Bối cũng ở một bên cố ý nói.
Lâm Lôi cười cười: "Nói chung là tốt rồi, thứ trân quý nhất của ma thú là tinh hạch, một viên Thánh vực ma tinh hạch khẳng định là bảo vật vô giá. Ta lấy được đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi, hơn nữa còn có cửu cấp Long tinh a." Lâm Lôi cười cười đi về phía xác của Cức bối thiết giáp long.
Xác của Cức bối thiết giáp long trên đầu có một miệng vết thương lớn, muốn tìm kiếm cũng không khó. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Lợi trảo của Lâm Lôi xuyên qua miệng vết thương trên đầu, trực tiếp tiến vào phía trong.
"Hả?"
Lâm Lôi cẩn thận tìm kiếm bên trong não của Cức bối thiết giáp long một lúc, song căn bản là không có Long tinh, điều khiến hắn phải nổi lên nghi hoặc.
"Sao lại không có Long tinh vậy? Quái lạ?" Lâm Lôi nhíu mày.
"Không thể nào, một ma thú không thể không có ma tinh hạch, với rồng thì khẳng định Long tinh cũng như vậy. Ma thú chết không có liên quan gì đến ma tinh hạch cả." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không thể tin nổi.
Bỗng Lâm Lôi nghĩ đến một việc.
Trong lúc mình uống long huyết có một cỗ tinh thể lạnh như băng chui vào bụng. Bất quá lúc đấy mình đang ở trong trạng thái điên cuồng nên không để ý. Mà về sau khi ăn Lam tâm thảo, sự đau đớn biến mất, chỉ có một chỗ vẫn đau như trước.
"Khó khăn như vậy, chẳng lẽ đó là Long tinh?" Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Cảm giác lúc tinh thể lạnh như băng đó xẹt qua yết hầu, chui vào bụng, hắn vẫn còn nhớ.
"Ta ăn Long tinh? Chuyện này, chuyện này là sao đây? Trong Long huyết mật điển có ghi lại, uống máu rồng có thể dẫn động huyết mạch, chẳng lẽ Long tinh cũng có thể nuốt sao?" Lâm Lôi hoàn toàn không minh bạch. Bất quá mặc kệ ra sao thì ra, ăn thì cũng đã ăn rồi, hơn nữa xem ra cũng không phát sinh tình huống bất hảo gì.
Hắn cười cười.
"Thứ ta ăn không phải Long tinh mà là năm trăm vạn kim tệ a!" Lâm Lôi cảm thán trong lòng.
"Lão đại, ngươi xem!" Bối Bối kinh ngạc lêu lên.
Lâm Lôi nhìn về phía Bối Bối, nó đang đứng trong động quật ngẩng đầu ngơ ngác nhìn đỉnh động. Lâm Lôi lập tức rời khỏi thông đạo, tiến vào động quật, cũng ngẩng đầu nhìn đỉnh động.
"Đây là cái gì?"
Chỉ thấy ở trên đỉnh động quật lộ ra một viên đá màu đen, viên đá này được khảm ở sâu trong đỉnh động, mà giờ đây một phần bề mặt của viên đá đã lộ ra ngoài. Hiển nhiên là ... vừa rồi Lâm Lôi điên cuồng công kích, đỉnh động có rất nhiều đá rơi xuống, vì thế đã để lộ ra một phần của viên đá màu đen.
Viên đá màu đen không làm Lâm Lôi kinh ngạc, điều khiến hắn kinh ngạc là vì trên viên đá có khắc các loại ma pháp văn tự phức tạp, các văn tự này quả thực phức tạp đến cực độ. Hiển nhiên là viên đá màu đen này được dùng để bố trí một ma pháp trận, Lâm Lôi từ trước đến giờ chưa từng thấy qua một ma pháp trận nào phức tạp đến như vậy.
Nếu nói ma pháp trận ở Ân Tư Đặc ma pháp học viện là một phong nhận nho nhỏ thì thần bí ma pháp trận kia chính là Hủy diệt phong bạo.
Đặc biệt, ở chính giữa viên đá màu đen còn cắm một thanh trường kiếm màu tím.
"Ma pháp trận này ... làm sao lại có thể?" Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã xuất hiện bên cạnh Lâm Lôi, lúc này cũng đang ngẩng đầu nhìn, "Không thể nào, nơi này như thế nào lại xuất hiện một ma pháp trận, hơn nữa lại dùng một thanh kiếm kỳ lạ để phụ trợ."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc, kẻ đã sống hơn một nghìn năm, lúc này cũng thực sự khiếp sợ, ông ta dù sống tới hơn một ngàn năm nhưng cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy ma pháp trận đáng sợ như vây. Mặc dù ma pháp trận này chưa phát động nhưng ông ta có thể cảm thấy uy lực kinh khủng của nó.
"Đức Lâm gia gia, ma pháp trận này rất lợi hại phải không?" Lâm Lôi hỏi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn về phía Lâm Lôi: "Rất lợi hại? Không chỉ lợi hại, loại ma pháp trận này có uy lực còn kinh khủng hơn cấm chú, ngươi thử nói xem có lợi hại hay không? Cả đời ta chưa từng thấy qua ma pháp trận thần bí và phức tạp đến như vậy. Ma pháp trận này đã có uy lực như vậy rồi, lại còn sử dụng một thanh kỳ kiếm để phụ trợ, chẳng lẽ còn lo ma pháp trận không đủ uy lực?"
 

/809

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status