Diệp Tây Hi cảm thấy sau lưng mình từng đợt gió lạnh hun hút thổi tới ngay cả lòng cô cũng đang tê tái dần: xong đời rồi, Du Nhất Giới kì này muốn làm mình mang thai?!
Làm sao có thể có chuyện đó được!
Diệp Tây Hi rốt cuộc cũng phản ứng lại, mở miệng, cắn môi của hắn, hung hăng không chút lưu tình.
Du Nhất Giới buông cô ra, xoa xoa chỗ môi dưới đang rỉ máu tươi của mình: “Hi, em không sợ càng giãy dụa thì càng khiêu khích làm tôi nổi lên thú tính hả?”
“Không giãy dụa, chẳng lẽ để mặc anh muốn làm gì thì làm tới à?” Diệp Tây Hi hừ một tiếng.
“Tại sao em đối với Hạ Phùng Tuyền lại thuỷ chung như thế chứ? Tại sao không cho tôi một cơ hội, có lẽ tôi so với hắn còn xứng đôi với em hơn?” Du Nhất Giới nhìn cô đắm đuối, ánh mắt đung đưa chuyển động tràn đầy sự xa hoa và cám dỗ.
Nhưng chiêu này đối với Diệp Tây Hi thì hoàn toàn vô dụng, cô khoát tay: “Cảm ơn, tôi ứng phó với một Hạ Phùng Tuyền đã đủ nhức đầu lắm rồi nhưng nhịn không được nữa, sức chịu đựng của tôi cũng có hạn thôi, nhịn không được nữa mà thêm cả anh đâu.”
“Hi, em là thất bại duy nhất của đời tôi.” Du Nhất Giới khẽ thở dài.
Diệp Tây Hi ngẩn ra, hắn bỏ qua? Hắn thực sự buông tha cô!
Thật tốt quá, so với Hạ Phùng Tuyền thì tên tiểu tử này cũng coi là thuần lương chán.
Du Nhất Giới rút điện thoại di động ra, phân phó phục vụ phòng mang bữa tối lên.
Trên bàn ăn, Diệp Tây Hi và Du Nhất Giới ngồi đối diện nhau, trước mặt hai người bày toàn sơn hào hải vị, rượu ngon, xung quanh căn phòng chỉ có ánh nến lung linh huyền ảo.
Không khí quả thật rất lãng mạn, nhưng Diệp Tây Hi có chút không quen: “Anh nhất định không thể bật đèn sao, tối như vậy tôi không nhìn rõ thức ăn a!”
“Em rất biết cách phá hoại cảnh lãng mạn đó.” Du Nhất Giới lắc đầu chán nản.
“Bản thân anh bắt cóc tôi thì cũng lãng mạn gớm nhỉ?” Diệp Tây Hi trả lời một cách đầy mỉa mai.
“Được rồi, chúng ta đừng bàn luận về vấn đề này thêm nữa được không?” Du Nhất Giới rót thêm rượu cho cô.
“Vậy chúng ta còn cái gì để nói với nhau nữa đây?” Diệp Tây Hi không chút nể tình giữ lại chút thể diện cho hắn.
“Chi bằng chúng ta nói chuyện về Hạ Phùng Tuyền môt chút.” Du Nhất Giới đề nghị.
“Anh ấy?” Diệp Tây Hi hồ nghi: “Anh muốn làm trò gì? Định moi thông tin từ chỗ tôi để tìm cách đối phó với anh ấy hả?”
“Em đừng khẩn trương như vậy chứ.” Du Nhất Giới cười cười: “Tôi chỉ muốn tìm hiểu xem tên họ Hạ kia trong lòng em đến tột cùng là hạng người như thế nào mà thôi?”
Diệp Tây Hi suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạ Phùng Tuyền, anh ấy bá đạo, đại nam nhân chủ nghĩa, không hề biết thương hoa tiếc ngọc là gì,tính tình hư hỏng, cái miệng cũng hư hỏng… Ưu điểm duy nhất chính là vóc dáng đẹp.”
“Đã như vậy, tại sao em còn yêu hắn?” Du Nhất Giới hỏi.
“Bởi vì,” Diệp Tây Hi dừng lại, “Bởi vì anh ấy rất tốt với tôi.”
“Em nói không phải rất mâu thuẫn với nhau sao?” Du Nhất Giới lại hỏi: “Mới vừa rồi em còn oán hận hắn không biết thương hoa tiếc ngọc.”
“Nhưng mà tôi biết anh ấy yêu tôi, anh ấy luôn đối xử tốt với tôi.” Diệp Tây Hi mỉm cười, tràn ngập yêu thương, dưới ánh nến lung linh khuôn mặt của cô càng hoàn mỹ hơn.
Nhìn cô, Du Nhất Giới thất thần trong chốc lát.
Một hồi lâu sau, hắn buồn bã nói: “Xem ra, tôi vĩnh viễn cũng không thể thắng được hắn rồi.”
“Ý của anh là, anh chịu buông tha tôi ư?” Diệp Tây Hi do dự hỏi.
Du Nhất Giới từ tốn đáp: “Tôi từ bỏ kế hoạch làm em yêu tôi.”
“Vậy là anh đồng ý thả tôi ra rồi?!” Diệp Tây Hi vui mừng.
“Tôi có nói như thế sao?” Du Nhất Giới chậm rãi nói đến từ cuối cùng.
“Anh không phải nói sẽ từ bỏ sao?” Diệp Tây Hi trợn mắt khó hiểu.
“Tôi chỉ nói từ bỏ kế hoạch khiến em yêu tôi mà thôi.” Du Nhất Giới lắc nhẹ cốc thuỷ tinh trước mặt, đảo qua đảo lại, chậm rãi tán nhỏ chút bột trắng trong cốc, hắn nhìn Diệp Tây Hi: “Bây giờ, tôi chỉ có thể sử dụng một phương pháp khác.”
Lúc này, Diệp Tây Hi bắt đầu hiểu cái phương pháp khác mà Du Nhất Giới nói là cái gì rồi —— cô cảm thấy tay chân mình như cứng lại, dần dần không thể nhúc nhích.
Trong thức ăn bỏ thuốc!
Diệp Tây Hi trong lòng khủng hoảng, nhưng vẫn cố trấn tĩnh lại, cười lạnh mỉa mai: “Thật không ngờ, đường đường là Du Nhất Giới, mà cũng dùng tới thủ đoạn hạ lưu như thế này ư?”
“Hi, thật xin lỗi, bất quá tôi sẽ cố gắng hết sức để em cảm thấy lãng mạn!” Du Nhất Giới tao nhã cầm khăn ăn lên, nhẹ nhàng lau khoé miệng của hắn, đứng dậy, từ từ hướng chỗ cô bước tới.
Bị cưỡng gian còn cảm thấy lãng mạn? Đây là lô-gic chó má gì không biết! Người này thực sự thần kinh rồi! Diệp Tây Hi trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, cô gắng hết sức tìm cách đứng dậy nhưng chỉ phí sức mà thôi.
Du Nhất Giới dễ dàng ôm ngang người cô, đặt lên giường, cúi dầu, dịu dàng nói: “Hi, xin lỗi, em thực quá hung hãn, tôi lại không muốn bị thương thêm nữa, chỉ còn cách dùng phương pháp này thôi.”
“Ngươi đừng giả bộ vô tội thêm nữa!” Diệp Tây Hi tức giận tới mức thở gấp: “Ta cảnh cáo ngươi, Hạ Phùng Tuyền đã nói, kẻ khác đối với ta làm cái gì,anh ấy sẽ đối với kẻ đó đòi lại gấp mười lần!”
Du Nhất Giới đang cởi nút áo của cô nghe thấy vậy bỗng dừng tay lại, khẽ cau mày: “Ý của em là…”
“Không sai!” Diệp Tây Hi hai mắt bốc hoả: “Nếu như ngươi thực sự làm cái kia với ta, vậy thì hắn cũng sẽ cái kia cái kia với ngươi, hơn nữa còn làm cái kia cái kia với ngươi những mười lần!”
Nói xong, hai người đầu đồng thời hiện lên hình ảnh cấm 18+ của Du Nhất Giới và Hạ Phùng Tuyền, không khí đột nhiên hơi lạnh.
Du Nhất Giới nhắm mặt thật sâu một cái, liều mạng gạt hết hình ảnh kinh dị kia ra khỏi đầu, oán giận nói: “Hi, em thật mất hứng.”
Sau đó, hắn tiếp tục cởi nút áo của cô, không bao lâu, chiếc áo lót trắng tinh khôi hấp dẫn kia đã hiển hiện lộ ra.
Da thịt trắng nõn, cơ bụng bằng phẳng, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực mềm mại và đầy đặn, cô đẹp mê người.
Du Nhất Giới hai mắt lửa dục vọng đã bắt đầu bùng lên, hắn cúi người xuống,bắt đầu hôn lên môi cô.
Đôi môi của Diệp Tây Hi nhỏ nhắn, mềm mại, cực kì ngọt lịm, hơn nữa còn… rất hung hãn.
Cô lại một lần nữa cắn hắn chảy máu.
“Hi, em ngay cả trúng thuốc rồi vẫn còn rất lợi hại.” Chỗ bị Diệp Tây Hi cắn chảy máu, Du Nhất Giới dùng lưỡi của mình nhè nhẹ liếm sạch máu, cái tư thế mập mờ này, cô toát lên vẻ mị hoặc, mùi máu tanh nhưng ngọt, lại càng khiêu khích cho dục vọng nguyên thuỷ cuồn cuộn nổi lên: “Như vậy thì tôi chỉ có thể thưởng thức những chỗ an toàn hơn rồi.”
Kết quả là, Du Nhất Giới tạm thời bỏ qua đôi môi căng mọng hồng phấn này, chuyển tới hoạt động nơi cái cổ nhỏ xinh của cô,cuồng nhiệt hôn.
“Du Nhất Giới, nếu ngươi thật sự làm vậy, ta sẽ đem ngươi nghiền xương thành tro! Ta sẽ hận ngươi cả đời! Tên! Khốn! Nạn!” Diệp Tây Hi gào to.
“Không sao, thời gian có thể chữa lành những vết thương lòng, mọi thù hận rồi cũng phai nhoà, chỉ cần chúng ta có con rồi, vì đứa nhỏ, em nhất định sẽ tha thứ cho tôi thôi.” Du Nhất Giới hời hợt phân tích, môi lại tiếp tục đi xuống, đã tới xương quai xanh khiêu gợi của cô.
Diệp Tây Hi thực sự nổi giận, bắt đầu bão tố chửi bới: “Du Nhất Giới, ta chẳng phải quốc sắc thiên hương gì cho cam, các ngươi tranh giành cái rắm a! Một hai đều sử dụng chiêu này! Các ngươi không phiền ta cũng thấy phiền!”
Du Nhất Giới nghiêm túc nhìn cô: “Hi, tôi và hắn là đang tranh giành em, không phải tranh giành cái rắm, làm sao em có thể đem bản thân mình ra so sánh với cái rắm được a!”
Diệp Tây Hi: (* +~~+ * ) Du Nhất Giới, xin người làm ơn về học lại trung văn cấp cơ sở rồi quay lại giang hồ có được không?
Trong lúc nói chuyện, môi của Du Nhất Giới đã di chuyển tới vùng cấm địa đầu tiên.
Bộ ngực mềm mại căng tròn khiến cho hắn say mê.
Hắn vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị ngọt ngào của cơ thể cô.
Làm sao có thể có chuyện đó được!
Diệp Tây Hi rốt cuộc cũng phản ứng lại, mở miệng, cắn môi của hắn, hung hăng không chút lưu tình.
Du Nhất Giới buông cô ra, xoa xoa chỗ môi dưới đang rỉ máu tươi của mình: “Hi, em không sợ càng giãy dụa thì càng khiêu khích làm tôi nổi lên thú tính hả?”
“Không giãy dụa, chẳng lẽ để mặc anh muốn làm gì thì làm tới à?” Diệp Tây Hi hừ một tiếng.
“Tại sao em đối với Hạ Phùng Tuyền lại thuỷ chung như thế chứ? Tại sao không cho tôi một cơ hội, có lẽ tôi so với hắn còn xứng đôi với em hơn?” Du Nhất Giới nhìn cô đắm đuối, ánh mắt đung đưa chuyển động tràn đầy sự xa hoa và cám dỗ.
Nhưng chiêu này đối với Diệp Tây Hi thì hoàn toàn vô dụng, cô khoát tay: “Cảm ơn, tôi ứng phó với một Hạ Phùng Tuyền đã đủ nhức đầu lắm rồi nhưng nhịn không được nữa, sức chịu đựng của tôi cũng có hạn thôi, nhịn không được nữa mà thêm cả anh đâu.”
“Hi, em là thất bại duy nhất của đời tôi.” Du Nhất Giới khẽ thở dài.
Diệp Tây Hi ngẩn ra, hắn bỏ qua? Hắn thực sự buông tha cô!
Thật tốt quá, so với Hạ Phùng Tuyền thì tên tiểu tử này cũng coi là thuần lương chán.
Du Nhất Giới rút điện thoại di động ra, phân phó phục vụ phòng mang bữa tối lên.
Trên bàn ăn, Diệp Tây Hi và Du Nhất Giới ngồi đối diện nhau, trước mặt hai người bày toàn sơn hào hải vị, rượu ngon, xung quanh căn phòng chỉ có ánh nến lung linh huyền ảo.
Không khí quả thật rất lãng mạn, nhưng Diệp Tây Hi có chút không quen: “Anh nhất định không thể bật đèn sao, tối như vậy tôi không nhìn rõ thức ăn a!”
“Em rất biết cách phá hoại cảnh lãng mạn đó.” Du Nhất Giới lắc đầu chán nản.
“Bản thân anh bắt cóc tôi thì cũng lãng mạn gớm nhỉ?” Diệp Tây Hi trả lời một cách đầy mỉa mai.
“Được rồi, chúng ta đừng bàn luận về vấn đề này thêm nữa được không?” Du Nhất Giới rót thêm rượu cho cô.
“Vậy chúng ta còn cái gì để nói với nhau nữa đây?” Diệp Tây Hi không chút nể tình giữ lại chút thể diện cho hắn.
“Chi bằng chúng ta nói chuyện về Hạ Phùng Tuyền môt chút.” Du Nhất Giới đề nghị.
“Anh ấy?” Diệp Tây Hi hồ nghi: “Anh muốn làm trò gì? Định moi thông tin từ chỗ tôi để tìm cách đối phó với anh ấy hả?”
“Em đừng khẩn trương như vậy chứ.” Du Nhất Giới cười cười: “Tôi chỉ muốn tìm hiểu xem tên họ Hạ kia trong lòng em đến tột cùng là hạng người như thế nào mà thôi?”
Diệp Tây Hi suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạ Phùng Tuyền, anh ấy bá đạo, đại nam nhân chủ nghĩa, không hề biết thương hoa tiếc ngọc là gì,tính tình hư hỏng, cái miệng cũng hư hỏng… Ưu điểm duy nhất chính là vóc dáng đẹp.”
“Đã như vậy, tại sao em còn yêu hắn?” Du Nhất Giới hỏi.
“Bởi vì,” Diệp Tây Hi dừng lại, “Bởi vì anh ấy rất tốt với tôi.”
“Em nói không phải rất mâu thuẫn với nhau sao?” Du Nhất Giới lại hỏi: “Mới vừa rồi em còn oán hận hắn không biết thương hoa tiếc ngọc.”
“Nhưng mà tôi biết anh ấy yêu tôi, anh ấy luôn đối xử tốt với tôi.” Diệp Tây Hi mỉm cười, tràn ngập yêu thương, dưới ánh nến lung linh khuôn mặt của cô càng hoàn mỹ hơn.
Nhìn cô, Du Nhất Giới thất thần trong chốc lát.
Một hồi lâu sau, hắn buồn bã nói: “Xem ra, tôi vĩnh viễn cũng không thể thắng được hắn rồi.”
“Ý của anh là, anh chịu buông tha tôi ư?” Diệp Tây Hi do dự hỏi.
Du Nhất Giới từ tốn đáp: “Tôi từ bỏ kế hoạch làm em yêu tôi.”
“Vậy là anh đồng ý thả tôi ra rồi?!” Diệp Tây Hi vui mừng.
“Tôi có nói như thế sao?” Du Nhất Giới chậm rãi nói đến từ cuối cùng.
“Anh không phải nói sẽ từ bỏ sao?” Diệp Tây Hi trợn mắt khó hiểu.
“Tôi chỉ nói từ bỏ kế hoạch khiến em yêu tôi mà thôi.” Du Nhất Giới lắc nhẹ cốc thuỷ tinh trước mặt, đảo qua đảo lại, chậm rãi tán nhỏ chút bột trắng trong cốc, hắn nhìn Diệp Tây Hi: “Bây giờ, tôi chỉ có thể sử dụng một phương pháp khác.”
Lúc này, Diệp Tây Hi bắt đầu hiểu cái phương pháp khác mà Du Nhất Giới nói là cái gì rồi —— cô cảm thấy tay chân mình như cứng lại, dần dần không thể nhúc nhích.
Trong thức ăn bỏ thuốc!
Diệp Tây Hi trong lòng khủng hoảng, nhưng vẫn cố trấn tĩnh lại, cười lạnh mỉa mai: “Thật không ngờ, đường đường là Du Nhất Giới, mà cũng dùng tới thủ đoạn hạ lưu như thế này ư?”
“Hi, thật xin lỗi, bất quá tôi sẽ cố gắng hết sức để em cảm thấy lãng mạn!” Du Nhất Giới tao nhã cầm khăn ăn lên, nhẹ nhàng lau khoé miệng của hắn, đứng dậy, từ từ hướng chỗ cô bước tới.
Bị cưỡng gian còn cảm thấy lãng mạn? Đây là lô-gic chó má gì không biết! Người này thực sự thần kinh rồi! Diệp Tây Hi trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, cô gắng hết sức tìm cách đứng dậy nhưng chỉ phí sức mà thôi.
Du Nhất Giới dễ dàng ôm ngang người cô, đặt lên giường, cúi dầu, dịu dàng nói: “Hi, xin lỗi, em thực quá hung hãn, tôi lại không muốn bị thương thêm nữa, chỉ còn cách dùng phương pháp này thôi.”
“Ngươi đừng giả bộ vô tội thêm nữa!” Diệp Tây Hi tức giận tới mức thở gấp: “Ta cảnh cáo ngươi, Hạ Phùng Tuyền đã nói, kẻ khác đối với ta làm cái gì,anh ấy sẽ đối với kẻ đó đòi lại gấp mười lần!”
Du Nhất Giới đang cởi nút áo của cô nghe thấy vậy bỗng dừng tay lại, khẽ cau mày: “Ý của em là…”
“Không sai!” Diệp Tây Hi hai mắt bốc hoả: “Nếu như ngươi thực sự làm cái kia với ta, vậy thì hắn cũng sẽ cái kia cái kia với ngươi, hơn nữa còn làm cái kia cái kia với ngươi những mười lần!”
Nói xong, hai người đầu đồng thời hiện lên hình ảnh cấm 18+ của Du Nhất Giới và Hạ Phùng Tuyền, không khí đột nhiên hơi lạnh.
Du Nhất Giới nhắm mặt thật sâu một cái, liều mạng gạt hết hình ảnh kinh dị kia ra khỏi đầu, oán giận nói: “Hi, em thật mất hứng.”
Sau đó, hắn tiếp tục cởi nút áo của cô, không bao lâu, chiếc áo lót trắng tinh khôi hấp dẫn kia đã hiển hiện lộ ra.
Da thịt trắng nõn, cơ bụng bằng phẳng, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực mềm mại và đầy đặn, cô đẹp mê người.
Du Nhất Giới hai mắt lửa dục vọng đã bắt đầu bùng lên, hắn cúi người xuống,bắt đầu hôn lên môi cô.
Đôi môi của Diệp Tây Hi nhỏ nhắn, mềm mại, cực kì ngọt lịm, hơn nữa còn… rất hung hãn.
Cô lại một lần nữa cắn hắn chảy máu.
“Hi, em ngay cả trúng thuốc rồi vẫn còn rất lợi hại.” Chỗ bị Diệp Tây Hi cắn chảy máu, Du Nhất Giới dùng lưỡi của mình nhè nhẹ liếm sạch máu, cái tư thế mập mờ này, cô toát lên vẻ mị hoặc, mùi máu tanh nhưng ngọt, lại càng khiêu khích cho dục vọng nguyên thuỷ cuồn cuộn nổi lên: “Như vậy thì tôi chỉ có thể thưởng thức những chỗ an toàn hơn rồi.”
Kết quả là, Du Nhất Giới tạm thời bỏ qua đôi môi căng mọng hồng phấn này, chuyển tới hoạt động nơi cái cổ nhỏ xinh của cô,cuồng nhiệt hôn.
“Du Nhất Giới, nếu ngươi thật sự làm vậy, ta sẽ đem ngươi nghiền xương thành tro! Ta sẽ hận ngươi cả đời! Tên! Khốn! Nạn!” Diệp Tây Hi gào to.
“Không sao, thời gian có thể chữa lành những vết thương lòng, mọi thù hận rồi cũng phai nhoà, chỉ cần chúng ta có con rồi, vì đứa nhỏ, em nhất định sẽ tha thứ cho tôi thôi.” Du Nhất Giới hời hợt phân tích, môi lại tiếp tục đi xuống, đã tới xương quai xanh khiêu gợi của cô.
Diệp Tây Hi thực sự nổi giận, bắt đầu bão tố chửi bới: “Du Nhất Giới, ta chẳng phải quốc sắc thiên hương gì cho cam, các ngươi tranh giành cái rắm a! Một hai đều sử dụng chiêu này! Các ngươi không phiền ta cũng thấy phiền!”
Du Nhất Giới nghiêm túc nhìn cô: “Hi, tôi và hắn là đang tranh giành em, không phải tranh giành cái rắm, làm sao em có thể đem bản thân mình ra so sánh với cái rắm được a!”
Diệp Tây Hi: (* +~~+ * ) Du Nhất Giới, xin người làm ơn về học lại trung văn cấp cơ sở rồi quay lại giang hồ có được không?
Trong lúc nói chuyện, môi của Du Nhất Giới đã di chuyển tới vùng cấm địa đầu tiên.
Bộ ngực mềm mại căng tròn khiến cho hắn say mê.
Hắn vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị ngọt ngào của cơ thể cô.
/114
|