Băng Hỏa Ma Trù

Chương 117: Trù Thần Tử Tu (hạ)

/461


Lau nước mắt trên mặt, Tử Tu hừ một tiếng, nói: "Cũng không sai biệt lắm, cho dù sư phụ của ngươi bây giờ ở đây cũng chưa chắc có thể hơn được ta. Tên tiểu tử nhà ngươi vừa mới học trù nghệ được vài năm đã muốn khiêu chiến sao, còn quá sớm. Như vậy đi, ta đã thấy Cẩm Tự Hư Dũ, phỏng chừng Long Vu Tập Vũ cũng đã học được một chút bên ngoài. Trước tiên ngươi cứ ở lại học ở ban nhiệt thái, năm thứ năm, trù nghệ hệ tại học, đồng thời cũng như Tiểu Mộng kiêm luôn chức đao công lão sư. Chờ khả năng đao pháp của ngươi trên Tiểu Mộng, thủ pháp thắng được ca ca nó Tử Thanh Kiếm, ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nó với ca ca nó theo ta học trù nghệ đã hơn mười năm, phân biệt kế thừa Trọng Ưng Thủ và Thúy Mạc Đoan Ngưng dã pháp, măc dù hỏa hầu còn kém một chút, nhưng trong giới trẻ cũng có ít địch thủ, chỉ cần ngươi có thể thắng bọn chúng, ít nhất có thể so với bảy thành trù nghệ của ta."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Ta sẽ nghe theo sự an bài của ngài, bất quá, ta nghĩ không lâu nữa sẽ có thể cùng ngài luận bàn rồi."
Tử Tu trước sau vẫn nhìn hai mắt Niệm Băng, nói: "Xem bộ dạng của ngươi, ngươi đối với thực lực của bản thân rất tin tưởng a!"
Niệm Băng lạnh nhạt nói: "Làm truyền nhân của Quỷ Trù, nếu cả một chút tin tưởng cũng không có, không phải đã làm hổ thẹn danh hiệu của sư phụ sao?" Lúc trước Tra Cực giới thiệu về Tử Tu từng nói với hắn, Tử Tu là người vô cùng ngạo mạn, trừ khi có thể chế phục hắn ở lĩnh vực hắn am hiểu, nếu không hắn vĩnh viễn ngạo khí lăng nhân. Bởi vậy, giọng nói của Niệm Băng đã dần dần trở nên không khách khí.
Tử Tu đứng dậy nói: "Tiện ngươi ở đây ta tính toán một chút, một năm hai học kỳ, mỗi học kỳ học phí mười kim tệ, phí ở lại năm kim tệ, phí ăn uống năm kim tệ, tổng cộng hai mươi kim tệ. Làm khách tọa lão sư, lương mỗi tháng của ngươi là năm kim tệ, ta cũng không thu tiền của ngươi nữa. Bất quá, ngươi đừng mong ta phát lương cho ngươi. Cho nên ngươi nên tự mình lựa chọn chương trình học đi, những việc cần khi làm đao công lão sư, ta sẽ bảo tiểu Mộng nói cho ngươi. Đại lâu của trù nghệ hệ tầng một, tầng hai chỉ dùng để dạy học. Tầng ba, tầng bốn là ký túc xá, tầng năm là văn phòng của giáo sư. Ta nghĩ ngươi không cần văn phòng đâu nhỉ, trước hết ở tầng bốn đi. Trù nghệ hệ đệ tử không nhiều lắm, ta có thể châm trước cho ngươi một chút, cho ngươi ở một mình một phòng."
Tử Tu vừa mới nói tới đây, một thanh âm hùng hậu từ bên ngoài truyền tới. "Nhị thúc, nhị thúc, nghe nói có một tên gia hỏa biết Cẩm Tự Hư Dũ đao pháp, ở chỗ nào vậy?". Cánh cửa bịch một tiếng mở ra, một thân ảnh cao lớn từ bên ngoài xông vào. Gặp người này, Niệm Băng không khỏi kinh ngạc, người này so với chính mình lại còn cao hơn một cái đầu, bả vai vô cùng rộng lớn, từ bên ngoài vào trong chẳng những phải cúi đầu, còn phải nghiêng người. Y phục màu lam đậm bó chặt lấy cơ thể hắn, làn da ngăm đem, mái tóc hồng sắc ngắn hơi bồng lên, ánh mắt hắn rất sáng, mặc dù không thể nói là anh tuấn, nhưng khí tức cương nghị sung mãn dương quang dễ khiến cho người ta có hảo cảm, toàn thân khiến người ta cảm thấy tràn ngập lực lượng, nhất là đôi bàn tay to bè kia, các khớp nhô lên. Hắn vừa xuất hiện lập tức mang tới lực áp bách cường đại. Niệm Băng không hề hoài nghi, đôi bàn tay của hắn có khả năng xé đôi bản thân.
"Tiểu Kiếm, ngươi không thể học một chút của muội muội ngươi sao, cứ lỗ mãng như vậy, làm sao có thể làm đại sự?" Tử Tu tức giận nói.
Đại hán được gọi là tiểu Kiếm căn bản không để ý tới Tử Tu, ánh mắt dừng trên người Niệm Băng, hưng phấn nói: "Chào, ngươi là tên tiểu tử biết Cẩm Tự Hư Dũ đấy sao? Ta gọi là Tử Thanh Kiếm, ngươi có thể gọi ta Tiểu Kiếm cũng được. Đi, ta và ngươi ra luận bàn một chút xem trù nghệ của ai lợi hại hơn." Nói xong, muốn kéo Niệm Băng đi ngay. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Niệm Băng lại càng hoảng sợ, cánh tay khẽ nhích sang tránh bị Thanh Kiếm nắm được. Đây là ca ca của Tử Mộng sao? Trời ạ! Sao hai người bọn họ như không cùng một mẹ vậy.
"Tiểu Kiếm, ngươi gấp làm gì. Hắn có chạy đi đâu được đâu, sau này còn cơ hội mà. Ngươi tới vừa đúng lúc, dẫn hắn tìm một phòng ở tầng bốn ký túc xá đi. Chuyện của hắn để muội muội ngươi an bài đi, hắn tạm thời làm đao công khách tọa giáo sư. Niệm Băng, ngươi cứ gọi hắn là Niệm Băng, đi theo Thanh Kiếm đi, không có việc gì đừng tới tìm ta. Còn nữa, sau này tới phải gõ cửa trước."
Tử Thanh Kiếm hưng phấn nói: "Thúc thúc, người đừng nhiều lời nữa, đi tìm bạn gái của người đi. Niệm Băng huynh đệ cứ giao cho ta, đi thôi, Niệm Băng huynh đệ." Vừa nói vừa kéo Niệm Băng đi.
Nhớ tới lời Tử Thanh Mộng trước lúc đi, Niệm Băng vội vàng né bàn tay của Tử Thanh Kiếm, cười khổ nói: "Thanh Kiếm đại ca, ta tự đi cũng được, ta chưa từng học qua vũ kỹ, không chịu nổi lôi kéo đâu."
Tử Thanh Kiếm có phần xấu hổ nói: "Ân, ta quên mất ngươi không thuộc vũ kỹ hệ. Từ nay về sau ta nhất định sẽ chú ý." Hai người ra khỏi phòng, Tử Thanh Kiếm khi đóng cửa lại phát ra một tiếng bịch.
Nhìn cánh cửa văn phòng lung lay như muốn ngã, Đà Trù Tử Tu tức giận nói: "Xem ra ta phải thay một cái bằng tinh thiết mới được, lại bị tiểu Mộng quấy rầy chuyện tốt rồi. Đồ đệ của Tra Cực xuất hiện, xem bộ dáng hắn có lẽ đã học được vài phần bổn sự của Tra Cực. Xem ra trù nghệ giới từ nay không còn yên ổn nữa rồi, bất quá cũng nên thay đổi một chút. Mấy lão gia hỏa chúng ta Tra Cực ngươi ít tuổi nhất, thế nhưng lại chết sớm như vậy. Mẹ nó, mẹ nó chứ." Tử Tu rốt cục cũng chẳng có tâm trí tầm hoa vấn liễu, ngồi ở bàn của mình ngây người. Niệm Băng đi theo Tử Thanh Kiếm xuống lầu bốn, Tử Thanh Kiếm vừa tới lầu bốn, lập tức hô lớn: "Lão sư trưởng lầu, lão sư trưởng lầu." Thanh âm của hắn lớn đến nỗi cả lầu cũng run nhẹ.
"Tới đây, tới đây, lại là Tử Thanh Kiếm, tên tiểu tử nhà ngươi không thể nói nhỏ một chút hay sao? Sớm muộn gì cũng đem cái lầu này chấn sụp." Thanh âm thanh thúy động lòng người kèm theo một làn hương thơm phả tới, khiến Niệm Băng gặp trưởng lâu mà không khỏi ngạc nhiên. Bởi vì, trước mắt là một nữ tử, hơn nữa là chính là nữ tử trung niên xinh đẹp trong phòng Tử Tu lúc trước.
"Thanh Kiếm, sao vậy? Ngươi dẫn tiểu tử tới kí túc xá sao, vừa rồi ta nghe được hai câu từ tiểu Mộng và lão nhân, tiểu tử, hoan nghênh ngươi gia nhập trù nghệ hệ."
Mặc dù có phần xem thường nữ tử này, nhưng Niệm băng cũng chủ động bắt tay nàng, nói: "Phiền toái người rồi, chủ nhiệm nói có thể cho ta ở một mình một gian."
Tử Thanh Kiếm: "Đúng, ngươi ở một mình một gian đi, ở đây một phòng có hai giường, nói không chừng lúc nào đó ta luận bàn với ngươi có thể tiến hành ngay trong phòng ngủ. Đát Kỷ lão sư, phiền người nhanh lên."
Đát Kỷ mỉm cười nói: "Đi theo ta." Nói xong, không biết nàng từ đâu lấy ra một chuỗi chìa khóa, gỡ từ trên đó một chiếc đưa cho Niệm Băng, dẫn bọn họ vừa đi trong lâu, qua hơn hai mươi cánh cửa, dừng lại ở cửa phòng có số bốn hai bảy. "Đệ tử hệ chúng ta không nhiều lắm, cho nên ký túc xá có nhiều phòng trống, ngươi trước tiên ở đây đi. Tiểu tử, ngươi tên là gì?"
"Ta gọi là Niệm Băng, cám ơn ngài, Đát Kỷ lão sư."
Ánh mắt Đát Kỷ dừng lại trên khuôn mặt anh tuấn của Niệm Băng một giây. "Được rồi, ngươi vào trong nghỉ ngơi đi. Từ nay về sau có chuyện gì cứ trực tiếp tìm ta là được rồi. Nhớ kỹ, tầng ba là ký túc xá nữ nhân, là nơi cấm nam nhân." Nói xong mang theo một nụ cười có thâm ý trên khuôn mặt, xoay người rời khỏi.
Mở cừa ra, Niệm Băng và Tử Thanh Kiếm đi vào nơi ở mới của hắn. Căn phòng rất lớn, rộng khoảng ba mươi mét vuông, có hai cái tủ quần áo, hai cái ghế tựa cùng với hai cái giường và một cái bàn. Bố trí vô cùng đơn giản nhưng cũng có thể xem là sạch sẽ. Tử Thanh Kiếm không khách khí ngồi xuống một cái ghế, thể trọng không nhẹ của hắn nhất thời khiến cho cái ghế vang lên một tiếng. "Niệm Băng huynh đệ, khi nào mới cho ta kiến thức Cẩm Tự Hư Dũ của ngươi? Trước kia ta nghe nhị thúc nói qua, Ngũ Đại Đao Pháp đã rất tò mò, Cẩm Tự Hư Dũ là một loại đao pháp rất thần kỳ."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Ta chỉ biết chút ít bề ngoài thôi. Thanh Kiếm đại ca, xem bộ dáng của ngươi có vẻ quan hệ với thúc thúc của ngươi có phần bất hòa?"
"Bất hòa á? Sao lại như vậy được, thúc thúc mặc dù lớn tuổi hơn ta và Tiểu Mộng nhưng giống như một lão tiểu hài nhi vậy. Ngoại trừ hành vi không kiểm điểm ra, những thứ khác đều không có gì. Là hắn tự mình yêu cầu chúng ta không cần lễ số. Ở cùng thúc thúc có lẽ còn thoải mái hơn ở cùng phụ thân, thúc thúc tựa như bằng hữu của chúng ta, thậm chí là huynh đệ. Niệm Băng, ngươi vừa tới, có lẽ đối với chuyện ở đây còn không hiểu nhiều, vừa rồi Đát Kỷ lão sư ngươi từng gặp trong văn phòng thúc thúc, nhưng ngươi cũng đừng lầm rằng cô ấy chỉ dựa vào quan hệ với thúc thúc mới tới đây làm trưởng lâu."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Ta sẽ không xem thường bất cứ ai, bất luận thế nào. Đát Kỷ lão sư là thê tử của thúc thúc ngươi hay sao?"
Tử Thanh Kiếm lắc đầu nói: "Không, thúc thúc ta căn bản là không có thê tử, người cả đời này có rất nhiều nữ nhân, trong học viện nữ lão sư có chút tư sắc đều có quan hệ với người. Đát Kỷ lão sư chuyên dạy diện điểm trong trù nghệ hệ, là một lão sư trong trù nghệ hệ, cô ấy tới học viện làm việc cũng là do từng bị thúc thúc dùng trù nghệ chế phục. Nếu ngươi nếm qua diện điểm do thúc thúc làm chắc chắn sẽ thích mê. Người đã dạy ta và Tiểu Mộng không ít thứ hữu dụng. Từ nay về sau có cơ hội sẽ hướng người học hỏi nhiều hơn."
Niệm Băng gật đầu nói: "Ta nghe Tử Tu tiền bối nói ngươi học Sanh Tê Hoạt Liệt Trọng Ưng Thủ, hy vọng có cơ hội kiến thức một chút."
Tử Thanh Kiếm cười hắc hắc nói: "Vốn ta đối với trù nghệ không có hứng thú, chuyện nấu ăn vốn là chuyện của nữ nhân. Huynh đệ, ta không phải nói ngươi! Thật ra, chính là vì Sanh Tê Hoạt Liệt Trọng Ưng Thủ của thúc thúc ta mới chọn học trù nghệ ở đây. Ngươi không biết Sanh Tê Hoạt Liệt Trọng Ưng Thủ trong trù nghệ giới Thất Đại Cấm Thủ là cái duy nhất dùng vũ kỹ làm trụ cột, có thể dùng để nấu ăn, cũng có thể dùng để giết người, tới cả cha ta cũng không biết, là độc môn tuyệt học của thúc thúc, không học thì quá đáng tiếc. Muội muội nàng học Thúy Mạc Tao Nhã Đao Pháp đối với vũ kỹ bản thân cũng có trợ giúp. Ta bình thường không tới bên trù nghệ hệ học, thường ở bên vũ kỹ hệ nhiều hơn, nếu ngươi muốn tìm ta, cứ qua đó nói tìm Tiểu Kiếm là được, các huynh đệ đều biết ta. Không được, ta nhịn không được rồi, huynh đệ, ngươi có thể thi triển một chút cho ta xem được không? Ta đối với Cẩm Tự Hư Dũ quả thật rất tò mò! Muội muội nói ngươi ở trong quán cơm dùng Cẩm Tự Hữ Dũ khắc dưa chuột, đem mỗi khối hoàng qua đều khắc lên một chữ mộng, ta bèn lập tức chạy tới. Ngươi đừng trách móc, con người của ta đúng là hơi lỗ mãng, đối với những thứ có quan hệ với vũ kỹ đều cảm thấy hứng thú."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Sao lại trách móc được, ta cũng rất thích cùng Thanh Kiếm đại ca quan hệ sảng khoái như vậy. Xem bộ dáng của ngươi, vũ kỹ nhất định phi thường nổi danh trong học viện."
Tử Thanh Kiếm gãi gãi đầu nói: "Cũng không sai. Ta là lão sư khóa trọng kiếm của học viện vũ kỹ hệ. Nếu ngươi có hứng thú với vũ kỹ, lúc nào cũng có thể tìm ta. Bất quá, tuổi của ngươi đã khá lớn , bây giờ luyện vũ kỹ đã hơi muộn rồi, nhưng để cường thân kiện thể thì ko vấn đề. Điều kiện thân thể của ngươi cũng được . Nếu tu luyện tốt cũng sẽ có thành tựu."
Niệm Băng lắc đầu nói: "Không cần đâu, ta chỉ hứng thú với trù nghệ thôi. Cảm ơn hảo ý của ngươi, nơi đây không có tài liệu gì, ta cũng vô pháp thi triển Cẩm Tự Hư Dũ a."
"Tài liệu? Cái này quá đơn giản, bây giờ là giờ lên lớp, đi, ta mang ngươi tới phòng học của năm thứ năm trù nghệ hệ. Chiều nào cũng có lớp học đao công. Thúc thúc không phải cho ngươi làm đao công lão sư sao? Ngươi cũng nên lộ ra chút tay nghề, hễ vào học viện chúng ta đều phải có thúc bổn sự, ngươi không trấn trụ được bọn họ, sau này muốn làm sư phụ cũng không dễ." Hắn là người mạnh mẽ, vừa nghĩ tới là làm ngay, lại đứng lên kéo Niệm Băng ra ngoài.

/461

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status