Mấy ngày nay như người mất hồn, không ăn uống, có lúc lại nói chuyện một mình khiến ai trong gia đình cũng lo lắng nhưng chả ai khuyên được nó.
Hôm nay, đám tang Kin và Misa
Ai cũng mang tâm trạng nặng trĩu đặt từng chiếc bông hoa hồng trắng lên người cậu và Misa. (Hoa hồng trắng tượng trưng cho sự thương tiếc. Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu. Hoa hồng đen tượng trưng cho sự chết chóc)
Bama Kin Misa biết được chuyện họ rất đau lòng. Nhìn đứa con của họ đã ra đi, bama Misa không nói gì, mẹ Kin thì bật dậy chưa nó:
- Tất cả là tại cô, nếu con tôi không đỡ đạn cho cô thì nó không mất. Nam ơi... Đừng bỏ mẹ.. Mà.. Hức.. Hức
Nó không nói gì chỉ ngồi im để mẹ Kin đánh. Ba Kin thấy vậy ngăn cản:
- Đừng đổ lỗi cho con bé. Chúng ta thừa biết là ai.
- Nhưng, con ta đã đỡ cho nó.. Hức
- Theo chị chắc không phải vậy. Hình như đã có kế hoạch sẵn. Ông ấy là kẻ đa mưu. Có thể lợi dụng con bé để giết Nam và khiến cho chúng ta bất hòa. (mẹ nó từ tốn nói)
- Chị là mẹ nó. Đương nhiên bênh vực nó rồi. (mẹ Kin cãi lại- nói nhiều kinh)
- Chị...
Mẹ nó chưa kịp nói thì mẹ Kin bỏ đi
- Đưa em ấy vào phòng đi. (ba nó)
- Bác xin lỗi tại bác gái xúc động quá ( ba Kin ngại ngùng xin lỗi)
Mọi chuyện vẫn ổn, trước khi kịp chôn cất, hành động nó rất kì lạ. Đỡ Kin dậy ôm chầm nói:
- Em sẽ cho họ biết như thế nào là giết anh. Anh ở nơi đó mãi dõi theo em đấy.
Nó hôn Kin, ai cũng giật mình nhất là bama nó và Ken. Đặt Kin xuống. Nó nói giọng đều đều với mọi người:
- Bama nói ông ấy là ai vậy?
- Con đừng nên vào nơi đấy ( sống một thời gian ba nó hiểu rõ nó)
- Con muốn trả thù (nó cương quyết)
- Thôi không sao. Anh thừa biết nó thông minh mà (mẹ nó dịu dàng ôm nó nói)
- Thôi, ba đồng ý. Nhưng hứa với ba điều kiện. Con sẽ vô tổ chức Black cùng với Ken. (tổ chức lúc trước của mama nó nhưng đã giao lại cho bạn thân bà, và đưa nó vào đó là an toàn nhất. Dẫu sao ông rất cưng nó)
- Vâng
Nó đi lên được vài bước thì ngất xỉu
- Thiên (mọi người cùng nhau gọi tên nó)
- Con bé mấy nay chưa ăn gì. Chắc mệt không sao(ba nó)
- Ken. Đưa con bé vào phòng nghỉ ngơi đi.
- Vâng
Mọi chuyện chẳng lẽ kết thúc?
.........................
3 Năm Sau
Tại Tokyo Nhật Bản
Có một cô gái xinh đẹp đang ngủ dưới vòng tay của một chàng trai lạnh lùng. Giờ nó và Ken đã lớn hơn. Nó ngày càng xinh đẹp đến cả con gái lẫn con trai đều phải ghen tị, cả Ken cũng thay đổi cậu bắt đầu lạnh lùng với tất cả mọi người trừ nó. Nó thì chắc khỏi nói, lạnh như băng hơn cả Ken nhưng nó vẫn vui vẻ một chút với bama nó.
- Thiên. Ngoan dậy nào.
- Um
- Ngoan.
Cậu bắt đầu đưa lưỡi vào đôi môi nó. Cảm nhận hương vị ngọt ngào trong đó cậu rất thích nhưng không dám tiến thêm, còn nó không phản kháng nhưng cũng chả cảm nhận được gì từ đôi môi Ken.
Trở lại một chút sau khi đám tang
/Qua hôm sau
Công ti của bama Kin gặp sự cố. Và người giải quyết hết tất cả sự cố và kiếm thêm lợi nhuận cho công ti là nó. Nó đã sang giúp đỡ khi biết chuyện. Và bama Kin lần đầu tiên khâm phục nó và mama Kin cũng đã xin lỗi nó vì hôm đó bà rất xúc động.
Đứng trên dãy hành lang ở nhà nó. Một nét lạnh lùng pha chút đau thương. Có một người đang tiến tới ôm chầm nó. Nó biết đó là ai
- Ken
Nó xoay người lại, đập vào mắt nó là một con người giống hệt Kin chỉ khác đôi mắt và cảm xúc nó dành cho Kin khác Ken. Bây giờ nó khóc, khuôn mặt đó đã khiến nó khóc. Cậu không nói gì chỉ biết ôm chầm nó(lợi dụng quá) .
- Thiên. Ngoan. Anh sẽ là Kin em chịu chứ?
Nó ngước mặt lên(tội lùn) không nói gì chỉ gật đầu. Nhưng đột nhiên nó hôn Ken một cái hôn bất ngờ khiến Ken đỏ mặt
- Kin (nó)
Kêu tên một tiếng, nó và cậu vẫn đắm chìm trong nụ hôn đó. Cậu buồn vì nó kêu tên em cậu nhưng không sao miễn là được mãi bên cạnh nó bắt cậu làm gì cũng được/
Kết thúc hồi tưởng.
Trở về hiện tại.
Chấm dứt nụ hôn. Nó đã bắt đầu mở mắt nhìn cậu. Vuốt ve khuôn mặt giống hệt Kin
- Kin
- Xuống ăn sáng nào(cậu nhìn nó cười vì chuyện này đã quá quen thuộc khi cậu giống Kin)
- Vâng
...
Xuống bàn ăn với bama và Ken (gia đình nó và Ken sống ở đây với nó vì tổ chức Black ở đây)
- Thiên
- Dạ
- Ba có chuyện muốn nói với con.
- Ba cứ nói ạ
- Con sẽ về Việt Nam chứ?Bama sẽ về, sẵn tiện con đi học không?
- Dạ về nhưng con sẽ... À đi học (nó định nói không nhưng nhớ rằng Kin rất muốn nó đi học nên nó chấp nhận)
-Vậy tối nay bama tổ chức tiệc chia tay,mai chúng ta sẽ về trước.
- Ken đi luôn chứ con (mama nó)
- Kin đi học cùng con. Con sắp xếp xong thì con sẽ qua với bama (nó không cần Ken trả lời mà tự ý quyết, cậu biết thế nhưng vẫn mừng)
Nói xong nó bỏ lên phòng. Bama nó cười khổ tuy nó vẫn vui vẻ với ông bà nhưng trong đó chứa bao nhiêu sự đau khổ mà họ đã thấy. Họ mong rằng Ken sẽ cứu rỗi linh hồn đó.
Tối đó họ chào tạm biệt bama nó. Sắp xếp ổn thỏa mấy ngày sau thì nó và Ken cũng đi
....
Tại Sân Bay Tân Sơn Nhất
Mọi người đều đổ mắt vào nhìn cặp đôi đẹp mê hồn này. Ai cũng ngưỡng mộ nó và Ken.
Một chiếc Bugatti tới đón nó và Ken
- Hello. Lên xe .lâu rồi không gặp
Nó và Ken không nói gì chỉ bước lên xe Tris ngồi(lúc ở Tokyo nó Ken và Tris tình cờ gặp nhau đến thân với nhau và nó cũng biết Tris có thân phận đặc biệt và cả Tris cũng vậy)
- Hai người vẫn lạnh lùng với tôi vậy à(Tris phụng phịu)
- Chạy? Tôi xuống? (nó cất giọng băng giá lên)
- Hì hì chạy (Tris rất sợ nó nhưng cũng rất thích nó. Đối với cô nó như tri kỉ luôn chia sẻ khi cô buồn)
Về đến nhà nó.
- Bác trai bác gái .chụt chụt (Tris chạy thẳng vào nhà ôm bama nó hôn)
- Bama (nó cũng vậy)
- Thiên/Cháu Thiên(mọi người biết nó về chạy ra)
- Mừng cháu đã về(bác quản gia lại gần xoa đầu nó)
- Vâng
Chưa gì thì
- Hức hức.. Sao giờ em mới về. Chị nhớ em quá (Phương chạy lại ôm nó với bao ánh mắt ngạc nhiên vì nó không đẩy Phương. Tất cả là vì Phương giống Misa và Thư)
Mọi người đoàn tụ lại ăn. Nó cũng cười nhưng ngượng ngạo. Mọi người ở đây ai cũng cảm thấy sự thay đổi từ nó. Một cô bé hồn nhiên giờ trưởng thành nhưng đầy cô đơn và đau thương.
+Mấy ai biết được rằng
Khi đã vướng mắc vào tình yêu
Thì sẽ khó mà rời bỏ
Nếu người ấy chết đi
Ấy chắc chính mình sẽ đau khổ
Vậy chính em sẽ chờ
Một ngày nào đó
Có thể đến bên anh
Được hôn anh. Trong vòng tay ấm áp của anh+
Gavy
=====================================
Hôm nay, đám tang Kin và Misa
Ai cũng mang tâm trạng nặng trĩu đặt từng chiếc bông hoa hồng trắng lên người cậu và Misa. (Hoa hồng trắng tượng trưng cho sự thương tiếc. Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu. Hoa hồng đen tượng trưng cho sự chết chóc)
Bama Kin Misa biết được chuyện họ rất đau lòng. Nhìn đứa con của họ đã ra đi, bama Misa không nói gì, mẹ Kin thì bật dậy chưa nó:
- Tất cả là tại cô, nếu con tôi không đỡ đạn cho cô thì nó không mất. Nam ơi... Đừng bỏ mẹ.. Mà.. Hức.. Hức
Nó không nói gì chỉ ngồi im để mẹ Kin đánh. Ba Kin thấy vậy ngăn cản:
- Đừng đổ lỗi cho con bé. Chúng ta thừa biết là ai.
- Nhưng, con ta đã đỡ cho nó.. Hức
- Theo chị chắc không phải vậy. Hình như đã có kế hoạch sẵn. Ông ấy là kẻ đa mưu. Có thể lợi dụng con bé để giết Nam và khiến cho chúng ta bất hòa. (mẹ nó từ tốn nói)
- Chị là mẹ nó. Đương nhiên bênh vực nó rồi. (mẹ Kin cãi lại- nói nhiều kinh)
- Chị...
Mẹ nó chưa kịp nói thì mẹ Kin bỏ đi
- Đưa em ấy vào phòng đi. (ba nó)
- Bác xin lỗi tại bác gái xúc động quá ( ba Kin ngại ngùng xin lỗi)
Mọi chuyện vẫn ổn, trước khi kịp chôn cất, hành động nó rất kì lạ. Đỡ Kin dậy ôm chầm nói:
- Em sẽ cho họ biết như thế nào là giết anh. Anh ở nơi đó mãi dõi theo em đấy.
Nó hôn Kin, ai cũng giật mình nhất là bama nó và Ken. Đặt Kin xuống. Nó nói giọng đều đều với mọi người:
- Bama nói ông ấy là ai vậy?
- Con đừng nên vào nơi đấy ( sống một thời gian ba nó hiểu rõ nó)
- Con muốn trả thù (nó cương quyết)
- Thôi không sao. Anh thừa biết nó thông minh mà (mẹ nó dịu dàng ôm nó nói)
- Thôi, ba đồng ý. Nhưng hứa với ba điều kiện. Con sẽ vô tổ chức Black cùng với Ken. (tổ chức lúc trước của mama nó nhưng đã giao lại cho bạn thân bà, và đưa nó vào đó là an toàn nhất. Dẫu sao ông rất cưng nó)
- Vâng
Nó đi lên được vài bước thì ngất xỉu
- Thiên (mọi người cùng nhau gọi tên nó)
- Con bé mấy nay chưa ăn gì. Chắc mệt không sao(ba nó)
- Ken. Đưa con bé vào phòng nghỉ ngơi đi.
- Vâng
Mọi chuyện chẳng lẽ kết thúc?
.........................
3 Năm Sau
Tại Tokyo Nhật Bản
Có một cô gái xinh đẹp đang ngủ dưới vòng tay của một chàng trai lạnh lùng. Giờ nó và Ken đã lớn hơn. Nó ngày càng xinh đẹp đến cả con gái lẫn con trai đều phải ghen tị, cả Ken cũng thay đổi cậu bắt đầu lạnh lùng với tất cả mọi người trừ nó. Nó thì chắc khỏi nói, lạnh như băng hơn cả Ken nhưng nó vẫn vui vẻ một chút với bama nó.
- Thiên. Ngoan dậy nào.
- Um
- Ngoan.
Cậu bắt đầu đưa lưỡi vào đôi môi nó. Cảm nhận hương vị ngọt ngào trong đó cậu rất thích nhưng không dám tiến thêm, còn nó không phản kháng nhưng cũng chả cảm nhận được gì từ đôi môi Ken.
Trở lại một chút sau khi đám tang
/Qua hôm sau
Công ti của bama Kin gặp sự cố. Và người giải quyết hết tất cả sự cố và kiếm thêm lợi nhuận cho công ti là nó. Nó đã sang giúp đỡ khi biết chuyện. Và bama Kin lần đầu tiên khâm phục nó và mama Kin cũng đã xin lỗi nó vì hôm đó bà rất xúc động.
Đứng trên dãy hành lang ở nhà nó. Một nét lạnh lùng pha chút đau thương. Có một người đang tiến tới ôm chầm nó. Nó biết đó là ai
- Ken
Nó xoay người lại, đập vào mắt nó là một con người giống hệt Kin chỉ khác đôi mắt và cảm xúc nó dành cho Kin khác Ken. Bây giờ nó khóc, khuôn mặt đó đã khiến nó khóc. Cậu không nói gì chỉ biết ôm chầm nó(lợi dụng quá) .
- Thiên. Ngoan. Anh sẽ là Kin em chịu chứ?
Nó ngước mặt lên(tội lùn) không nói gì chỉ gật đầu. Nhưng đột nhiên nó hôn Ken một cái hôn bất ngờ khiến Ken đỏ mặt
- Kin (nó)
Kêu tên một tiếng, nó và cậu vẫn đắm chìm trong nụ hôn đó. Cậu buồn vì nó kêu tên em cậu nhưng không sao miễn là được mãi bên cạnh nó bắt cậu làm gì cũng được/
Kết thúc hồi tưởng.
Trở về hiện tại.
Chấm dứt nụ hôn. Nó đã bắt đầu mở mắt nhìn cậu. Vuốt ve khuôn mặt giống hệt Kin
- Kin
- Xuống ăn sáng nào(cậu nhìn nó cười vì chuyện này đã quá quen thuộc khi cậu giống Kin)
- Vâng
...
Xuống bàn ăn với bama và Ken (gia đình nó và Ken sống ở đây với nó vì tổ chức Black ở đây)
- Thiên
- Dạ
- Ba có chuyện muốn nói với con.
- Ba cứ nói ạ
- Con sẽ về Việt Nam chứ?Bama sẽ về, sẵn tiện con đi học không?
- Dạ về nhưng con sẽ... À đi học (nó định nói không nhưng nhớ rằng Kin rất muốn nó đi học nên nó chấp nhận)
-Vậy tối nay bama tổ chức tiệc chia tay,mai chúng ta sẽ về trước.
- Ken đi luôn chứ con (mama nó)
- Kin đi học cùng con. Con sắp xếp xong thì con sẽ qua với bama (nó không cần Ken trả lời mà tự ý quyết, cậu biết thế nhưng vẫn mừng)
Nói xong nó bỏ lên phòng. Bama nó cười khổ tuy nó vẫn vui vẻ với ông bà nhưng trong đó chứa bao nhiêu sự đau khổ mà họ đã thấy. Họ mong rằng Ken sẽ cứu rỗi linh hồn đó.
Tối đó họ chào tạm biệt bama nó. Sắp xếp ổn thỏa mấy ngày sau thì nó và Ken cũng đi
....
Tại Sân Bay Tân Sơn Nhất
Mọi người đều đổ mắt vào nhìn cặp đôi đẹp mê hồn này. Ai cũng ngưỡng mộ nó và Ken.
Một chiếc Bugatti tới đón nó và Ken
- Hello. Lên xe .lâu rồi không gặp
Nó và Ken không nói gì chỉ bước lên xe Tris ngồi(lúc ở Tokyo nó Ken và Tris tình cờ gặp nhau đến thân với nhau và nó cũng biết Tris có thân phận đặc biệt và cả Tris cũng vậy)
- Hai người vẫn lạnh lùng với tôi vậy à(Tris phụng phịu)
- Chạy? Tôi xuống? (nó cất giọng băng giá lên)
- Hì hì chạy (Tris rất sợ nó nhưng cũng rất thích nó. Đối với cô nó như tri kỉ luôn chia sẻ khi cô buồn)
Về đến nhà nó.
- Bác trai bác gái .chụt chụt (Tris chạy thẳng vào nhà ôm bama nó hôn)
- Bama (nó cũng vậy)
- Thiên/Cháu Thiên(mọi người biết nó về chạy ra)
- Mừng cháu đã về(bác quản gia lại gần xoa đầu nó)
- Vâng
Chưa gì thì
- Hức hức.. Sao giờ em mới về. Chị nhớ em quá (Phương chạy lại ôm nó với bao ánh mắt ngạc nhiên vì nó không đẩy Phương. Tất cả là vì Phương giống Misa và Thư)
Mọi người đoàn tụ lại ăn. Nó cũng cười nhưng ngượng ngạo. Mọi người ở đây ai cũng cảm thấy sự thay đổi từ nó. Một cô bé hồn nhiên giờ trưởng thành nhưng đầy cô đơn và đau thương.
+Mấy ai biết được rằng
Khi đã vướng mắc vào tình yêu
Thì sẽ khó mà rời bỏ
Nếu người ấy chết đi
Ấy chắc chính mình sẽ đau khổ
Vậy chính em sẽ chờ
Một ngày nào đó
Có thể đến bên anh
Được hôn anh. Trong vòng tay ấm áp của anh+
Gavy
=====================================
/25
|