Càng nghĩ Quân càng không thể tin được, đây mà là người duy nhất từng đấu ngang ngửa với đàn anh “bất bại” của mình sao?
Vũ thở dài tách Joker ra khỏi cậu em tội nghiệp xem như đã kết thúc màn chào hỏi “thái quá” này; rồi anh nhìn thẳng vào mắt “gã quái đản”, nói nghiêm túc:
- Thật ra hôm nay tôi đến nhờ ông 1 chuyện.
Joker nghiêng người khoác vai Vũ thân mật, nói:
- Red đã nhờ thì tôi có lên giường…, ý nhầm lên thiên đường hay xuống địa ngục tôi cũng làm mà, nói đi nào baby…!
- Tôi muốn loại Khởi Sơn ra khỏi Liên Minh, đồng thời cũng xóa sổ Dark khỏi giới đánh đấm học đường! – Vũ nói nhanh không cần suy nghĩ
Joker đột nhiên khựng lại, sắc mặt đang tươi như hoa của anh bỗng dưng tái nhợt đi 1 cách nghiêm trọng, chuyện Vũ vừa nói thật sự không phải chuyện đùa và chính Joker cũng biết rõ, Red của mình không bao giờ đùa như thế này cả. Chắc hẳn cái thằng Khởi Sơn chết bằm kia đã trêu tức Vũ chuyện gì rồi, mà nếu chỉ đơn giản là “tức” thì Vũ chỉ cần tẩn cho nó 1 trận như lần trước anh đã làm thôi mà, cớ sao bây giờ lại muốn loại hắn ra khỏi cả Liên Minh? Chẳng lẽ…
- Đừng nói với tôi là Red muốn phế bỏ võ công của nó đấy.
- Ông nghĩ xem? – Vũ nhìn Joker bằng ánh mắt kiên quyết – để loại nó, tôi cần sự giúp đỡ của ông.
Chợt lúc ấy gã Sơn và Luân cùng bước vào quán, Quân quay phắt lại và cảm thấy lửa giận trong lòng mình đột nhiên bùng cháy phừng phừng như 1 phản xạ vậy. Anh trừng mắt nhìn vào 2 tên trời đánh kia với bàn tay siết chặt lại 1 cách vô thức. Vũ khẽ nhìn sang Quân, biết rõ cậu đàn em nóng tính, nên Vũ liền ra hiệu cho Quân ra về trước và dĩ nhiên là khỏi cần phải chào gã Khởi Sơn. Quân gật đầu rồi xoay lưng bước đi, trong khi Joker cứ nhí nhảnh vẫy vẫy tay phía sau để chào anh. Khi Quân bước ngang Sơn, anh không quên húc vào vai gã 1 cách thách thức khiến gã tức điên lên… nhưng đâu thể làm gì được, vì kẻ duy nhất mà gã sợ trên đời, lại đang đứng trước mặt gã…
Vũ nhìn tên Luân bằng nửa con mắt rồi nhếch mép lên vẻ khinh bỉ nhất trần đời
- Loại chó cắn chủ ấy mày nên cẩn thận là vừa Sơn ạ.
- Mày… – Luân hùng hổ xông lại Vũ nhưng gã Sơn nhanh chóng ngăn lại, mà có lẽ hắn rất muốn mình được ngăn lại như vậy cũng nên
Nhưng liền sau đó, 1 tia sáng chợt lóe lên trong đầu Luân. “Chó cắn chủ” – hắn lầm bầm câu nói ấy 1 cách thích thú rồi nở nụ cười cực gian xảo, bắt chước giọng điệu chậm rãi của Khởi Sơn
- À…à… có vẻ như số mày chỉ toàn gặp mấy thằng “chó cắn chủ” như mày nói thôi Vũ à…
- Có mỗi mặt chó mày thôi – Vũ nói tỉnh bơ, chẳng thèm nhìn vào mặt hắn
Chợt tên Luân bật lên cười sằng sặc như phát rồ
- Haha, mày chắc không?? Tao biết có 1 thằng từng phản bội mày, nó gia nhập Killer chỉ vì mối thù cá nhân, nó đã gọi cảnh sát đến hốt tụi bây và đã từng cấu kết với cả tao nữa, kể ra tội của nó thì dài như sớ! Chỉ có mày là chẳng biết cái quái gì đang đâm sau lưng mày cả!
Vũ quay phắt lại nhìn hắn, đáng lẽ anh sẽ chẳng thèm quan tâm đến tên rẻ rách này làm gì. Nhưng những điều nó vừa nói thật trùng hợp với chuyện từng diễn ra và chính anh cũng có linh cảm rằng lúc ấy trong nhóm có 1 tên âm thầm tạo phản! Mặc dù cảm giác đó bây giờ mất đã hẳn, nhưng nó vẫn khiến Vũ điên tiết khi nhớ lại, đối với anh việc có thành viên không trung thành trong nhóm là 1 sự sỉ nhục rất lớn, và anh thề là sẽ tìm ra bằng được “tên cả gan” đó.
Đoạn Vũ bước đến túm lấy cổ áo Luân rồi lôi hắn ra ngoài quán bida 1 cách vội vã, để lại Khởi Sơn và Joker cùng mấy thành viên trong Shadow. Không khí tự dưng trùng xuống 1 cách đáng sợ, gương mặt của Joker đanh lại khác hẳn vẻ tươi vui khi nãy, rồi anh lao đến túm lấy cổ áo gã Sơn, nhấc bổng gã lên chỉ với 1 tay; bằng nguồn sức mạnh khủng khiếp tỏa ra từ thân mình mảnh khảnh ấy. Joker trừng mắt lên, gằng giọng:
- Mày đã trêu Red chuyện gì hả Râu Dê? Mày đã làm gì khiến Red tức giận đến nỗi muốn loại mày ra khỏi Liên Minh hả???!
Sơn tái nhợt mặt như bị tuột hết máu xuống vậy, gã biết lý do vì sao Vũ làm thế, vì hơn ai hết, gã hiểu rất rõ luật lệ khắt khe trong giới đánh đấm học đường này. Gã nuốt nước bọt cái “ực”, môi mấp máy…:
- Nó định phế bỏ võ công của tao thật sao…?
- Phải!! – Joker quát lên – Mẹ kiếp! tao đã căn dặn cái đầu óc bã đậu của mày bao nhiêu lần là đừng có trêu Red nổi giận! Nếu như mày không còn nằm trong Liên Minh thì chả có thằng thủ lĩnh nào có quyền xen vào chuyện của 2 đứa bây. Kể cả Red có giết mày, thì tụi tao cũng đách có quyền gì mà can thiệp vào, biết chưa thằng đầu bò???
Khởi Sơn khụy đầu gối xuống sàn khi Joker thả lỏng tay của anh ra. Một nỗi sợ hãi khiếp đảm đến dương vô cực dâng lên khiến hắn chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức, nhưng 2 chân thì cứ run lên bần bật như bị chôn chặt trên sàn nhà vậy. Chính hắn cũng không ngờ…Vũ lại có suy nghĩ tàn nhẫn và ác độc với hắn như thế… Hắn phải làm gì để tự cứu mình…?
Và Vũ sẽ như thế nào sau khi biết hết mọi sự thật từ gã phản bội Chí Luân?
Vũ thở dài tách Joker ra khỏi cậu em tội nghiệp xem như đã kết thúc màn chào hỏi “thái quá” này; rồi anh nhìn thẳng vào mắt “gã quái đản”, nói nghiêm túc:
- Thật ra hôm nay tôi đến nhờ ông 1 chuyện.
Joker nghiêng người khoác vai Vũ thân mật, nói:
- Red đã nhờ thì tôi có lên giường…, ý nhầm lên thiên đường hay xuống địa ngục tôi cũng làm mà, nói đi nào baby…!
- Tôi muốn loại Khởi Sơn ra khỏi Liên Minh, đồng thời cũng xóa sổ Dark khỏi giới đánh đấm học đường! – Vũ nói nhanh không cần suy nghĩ
Joker đột nhiên khựng lại, sắc mặt đang tươi như hoa của anh bỗng dưng tái nhợt đi 1 cách nghiêm trọng, chuyện Vũ vừa nói thật sự không phải chuyện đùa và chính Joker cũng biết rõ, Red của mình không bao giờ đùa như thế này cả. Chắc hẳn cái thằng Khởi Sơn chết bằm kia đã trêu tức Vũ chuyện gì rồi, mà nếu chỉ đơn giản là “tức” thì Vũ chỉ cần tẩn cho nó 1 trận như lần trước anh đã làm thôi mà, cớ sao bây giờ lại muốn loại hắn ra khỏi cả Liên Minh? Chẳng lẽ…
- Đừng nói với tôi là Red muốn phế bỏ võ công của nó đấy.
- Ông nghĩ xem? – Vũ nhìn Joker bằng ánh mắt kiên quyết – để loại nó, tôi cần sự giúp đỡ của ông.
Chợt lúc ấy gã Sơn và Luân cùng bước vào quán, Quân quay phắt lại và cảm thấy lửa giận trong lòng mình đột nhiên bùng cháy phừng phừng như 1 phản xạ vậy. Anh trừng mắt nhìn vào 2 tên trời đánh kia với bàn tay siết chặt lại 1 cách vô thức. Vũ khẽ nhìn sang Quân, biết rõ cậu đàn em nóng tính, nên Vũ liền ra hiệu cho Quân ra về trước và dĩ nhiên là khỏi cần phải chào gã Khởi Sơn. Quân gật đầu rồi xoay lưng bước đi, trong khi Joker cứ nhí nhảnh vẫy vẫy tay phía sau để chào anh. Khi Quân bước ngang Sơn, anh không quên húc vào vai gã 1 cách thách thức khiến gã tức điên lên… nhưng đâu thể làm gì được, vì kẻ duy nhất mà gã sợ trên đời, lại đang đứng trước mặt gã…
Vũ nhìn tên Luân bằng nửa con mắt rồi nhếch mép lên vẻ khinh bỉ nhất trần đời
- Loại chó cắn chủ ấy mày nên cẩn thận là vừa Sơn ạ.
- Mày… – Luân hùng hổ xông lại Vũ nhưng gã Sơn nhanh chóng ngăn lại, mà có lẽ hắn rất muốn mình được ngăn lại như vậy cũng nên
Nhưng liền sau đó, 1 tia sáng chợt lóe lên trong đầu Luân. “Chó cắn chủ” – hắn lầm bầm câu nói ấy 1 cách thích thú rồi nở nụ cười cực gian xảo, bắt chước giọng điệu chậm rãi của Khởi Sơn
- À…à… có vẻ như số mày chỉ toàn gặp mấy thằng “chó cắn chủ” như mày nói thôi Vũ à…
- Có mỗi mặt chó mày thôi – Vũ nói tỉnh bơ, chẳng thèm nhìn vào mặt hắn
Chợt tên Luân bật lên cười sằng sặc như phát rồ
- Haha, mày chắc không?? Tao biết có 1 thằng từng phản bội mày, nó gia nhập Killer chỉ vì mối thù cá nhân, nó đã gọi cảnh sát đến hốt tụi bây và đã từng cấu kết với cả tao nữa, kể ra tội của nó thì dài như sớ! Chỉ có mày là chẳng biết cái quái gì đang đâm sau lưng mày cả!
Vũ quay phắt lại nhìn hắn, đáng lẽ anh sẽ chẳng thèm quan tâm đến tên rẻ rách này làm gì. Nhưng những điều nó vừa nói thật trùng hợp với chuyện từng diễn ra và chính anh cũng có linh cảm rằng lúc ấy trong nhóm có 1 tên âm thầm tạo phản! Mặc dù cảm giác đó bây giờ mất đã hẳn, nhưng nó vẫn khiến Vũ điên tiết khi nhớ lại, đối với anh việc có thành viên không trung thành trong nhóm là 1 sự sỉ nhục rất lớn, và anh thề là sẽ tìm ra bằng được “tên cả gan” đó.
Đoạn Vũ bước đến túm lấy cổ áo Luân rồi lôi hắn ra ngoài quán bida 1 cách vội vã, để lại Khởi Sơn và Joker cùng mấy thành viên trong Shadow. Không khí tự dưng trùng xuống 1 cách đáng sợ, gương mặt của Joker đanh lại khác hẳn vẻ tươi vui khi nãy, rồi anh lao đến túm lấy cổ áo gã Sơn, nhấc bổng gã lên chỉ với 1 tay; bằng nguồn sức mạnh khủng khiếp tỏa ra từ thân mình mảnh khảnh ấy. Joker trừng mắt lên, gằng giọng:
- Mày đã trêu Red chuyện gì hả Râu Dê? Mày đã làm gì khiến Red tức giận đến nỗi muốn loại mày ra khỏi Liên Minh hả???!
Sơn tái nhợt mặt như bị tuột hết máu xuống vậy, gã biết lý do vì sao Vũ làm thế, vì hơn ai hết, gã hiểu rất rõ luật lệ khắt khe trong giới đánh đấm học đường này. Gã nuốt nước bọt cái “ực”, môi mấp máy…:
- Nó định phế bỏ võ công của tao thật sao…?
- Phải!! – Joker quát lên – Mẹ kiếp! tao đã căn dặn cái đầu óc bã đậu của mày bao nhiêu lần là đừng có trêu Red nổi giận! Nếu như mày không còn nằm trong Liên Minh thì chả có thằng thủ lĩnh nào có quyền xen vào chuyện của 2 đứa bây. Kể cả Red có giết mày, thì tụi tao cũng đách có quyền gì mà can thiệp vào, biết chưa thằng đầu bò???
Khởi Sơn khụy đầu gối xuống sàn khi Joker thả lỏng tay của anh ra. Một nỗi sợ hãi khiếp đảm đến dương vô cực dâng lên khiến hắn chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức, nhưng 2 chân thì cứ run lên bần bật như bị chôn chặt trên sàn nhà vậy. Chính hắn cũng không ngờ…Vũ lại có suy nghĩ tàn nhẫn và ác độc với hắn như thế… Hắn phải làm gì để tự cứu mình…?
Và Vũ sẽ như thế nào sau khi biết hết mọi sự thật từ gã phản bội Chí Luân?
/43
|