Khổng Bắc Trình và Đỗ Dương Xuân Hy vừa nghe bốn cục thịt nói không khỏi thở phào một hơi.
Đỗ Dương Xuân Hy và Khổng Bắc Trình đứng dậy đi về hướng phòng bếp pha sữa.
Vì lúc nãy khi anh và cô còn xếp quần áo ở trên phòng thì bên dưới đã có người dọn sẵn, chẳng hạn như mấy lon sữa mà bốn bé hay uống, những đồ ăn vặt... còn rất nhiều thứ khác nữa.
Khổng Bắc Trình và Đỗ Dương Xuân Hy pha sữa, nói chính xác thì Khổng Bắc Trình đang nhìn thôi chứ có làm được gì đâu.
Đỗ Dương Xuân Hy khó chịu hầm hực nói.
" Tại anh hết đó thấy chưa? Con tôi nó có thông minh ra sao thì cũng là những đứa trẻ, cái gì cũng không hiểu có được hay không? Thế mà... haha thế mà anh dám hôn tôi trước mặt tụi nhỏ? Bây giờ đã vừa lòng anh chưa hả? Nó hỏi rồi kìa anh trả lời làm sao? "
" Anh... anh không có cố ý mà. "
" Anh còn dám nói không cố ý? Thế sao lúc hôn tôi anh cũng không nói chỉ là vô tình đi. "
" Hy Hy... anh thật sự không cố ý! Khi đấy vừa nhìn thấy em anh chỉ muốn ôm em và hôn em thôi... anh nào đâu nghĩ đến bốn đứa bé sẽ thấy. "
Khi ấy anh chỉ muốn hôn cô thôi... nên anh mới không nhìn quá nhiều thứ...
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày không nói gì.
Cô pha bình này đến bình kia một chút lại chạm vào bình thủy thì phát hiện không có nước, Đỗ Dương Xuân Hy nổi đóa lên nói.
" Còn không mau mau đi nấu nước? Anh nghĩ bản thân còn là chủ tịch của Khổng Thị hay sao mà đứng đó ngớ nga ngớ ngẩn!? "
Khổng Bắc Trình bị quát, anh " nga " lên một tiếng vội vàng đi nấu nước.
Một câu cũng không dám nói.
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt nhìn Khổng Bắc Trình một cái đi về bàn bên trong phòng bếp ngồi xuống nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình một bước cũng không dám bước cứ đứng yên đó nhìn chằm chằm bình nấu nước siêu tốc.
Nhìn một màn này, dù có tức giận ra sao Đỗ Dương Xuân Hy cũng dịu đi phần nào.
" Qua đây ngồi đi, đứng đó biết chừng nào mới sôi. "
Khổng Bắc Trình đáng thương hề hề quay đầu lại nhìn Đỗ Dương Xuân Hy.
Anh bước từng bước một đi về hướng bàn thì nước vang lên tiếng báo sôi.
Bước chân Khổng Bắc Trình chợt khựng lại.
Mặt anh mếu máo không thôi.
Đỗ Dương Xuân Hy cười cười nói.
" Nhanh lên, con đang chờ. "
Khổng Bắc Trình rút điện, Đỗ Dương Xuân Hy đi đến lấy mấy cái bình sữa để gần.
" Đổ nước vào đi. "
" Ừ! một trăm năm mươi ml thôi. "
" Rồi như vậy được rồi đó. "
Đỗ Dương Xuân Hy và Khổng Bắc Trình đứng dậy đi về hướng phòng bếp pha sữa.
Vì lúc nãy khi anh và cô còn xếp quần áo ở trên phòng thì bên dưới đã có người dọn sẵn, chẳng hạn như mấy lon sữa mà bốn bé hay uống, những đồ ăn vặt... còn rất nhiều thứ khác nữa.
Khổng Bắc Trình và Đỗ Dương Xuân Hy pha sữa, nói chính xác thì Khổng Bắc Trình đang nhìn thôi chứ có làm được gì đâu.
Đỗ Dương Xuân Hy khó chịu hầm hực nói.
" Tại anh hết đó thấy chưa? Con tôi nó có thông minh ra sao thì cũng là những đứa trẻ, cái gì cũng không hiểu có được hay không? Thế mà... haha thế mà anh dám hôn tôi trước mặt tụi nhỏ? Bây giờ đã vừa lòng anh chưa hả? Nó hỏi rồi kìa anh trả lời làm sao? "
" Anh... anh không có cố ý mà. "
" Anh còn dám nói không cố ý? Thế sao lúc hôn tôi anh cũng không nói chỉ là vô tình đi. "
" Hy Hy... anh thật sự không cố ý! Khi đấy vừa nhìn thấy em anh chỉ muốn ôm em và hôn em thôi... anh nào đâu nghĩ đến bốn đứa bé sẽ thấy. "
Khi ấy anh chỉ muốn hôn cô thôi... nên anh mới không nhìn quá nhiều thứ...
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày không nói gì.
Cô pha bình này đến bình kia một chút lại chạm vào bình thủy thì phát hiện không có nước, Đỗ Dương Xuân Hy nổi đóa lên nói.
" Còn không mau mau đi nấu nước? Anh nghĩ bản thân còn là chủ tịch của Khổng Thị hay sao mà đứng đó ngớ nga ngớ ngẩn!? "
Khổng Bắc Trình bị quát, anh " nga " lên một tiếng vội vàng đi nấu nước.
Một câu cũng không dám nói.
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt nhìn Khổng Bắc Trình một cái đi về bàn bên trong phòng bếp ngồi xuống nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình một bước cũng không dám bước cứ đứng yên đó nhìn chằm chằm bình nấu nước siêu tốc.
Nhìn một màn này, dù có tức giận ra sao Đỗ Dương Xuân Hy cũng dịu đi phần nào.
" Qua đây ngồi đi, đứng đó biết chừng nào mới sôi. "
Khổng Bắc Trình đáng thương hề hề quay đầu lại nhìn Đỗ Dương Xuân Hy.
Anh bước từng bước một đi về hướng bàn thì nước vang lên tiếng báo sôi.
Bước chân Khổng Bắc Trình chợt khựng lại.
Mặt anh mếu máo không thôi.
Đỗ Dương Xuân Hy cười cười nói.
" Nhanh lên, con đang chờ. "
Khổng Bắc Trình rút điện, Đỗ Dương Xuân Hy đi đến lấy mấy cái bình sữa để gần.
" Đổ nước vào đi. "
" Ừ! một trăm năm mươi ml thôi. "
" Rồi như vậy được rồi đó. "
/133
|