#BooMew
Nói xong anh rời đi, Lâm Hà Quân đứng đó khóc không ra nước mắt..
Trong ba ngày đấy, Lâm Hà Quân mất ăn cùng với mất ngủ mà tìm như chưa bao giờ được tìm một cô gái nho nhỏ anh chưa từng thấy mặt.
Cũng giống như những gì mà Khổng Bắc Trình nói.
'Không tìm ra chính mình tự leo thang lau chùi toàn bộ camera. '
Sau ba ngày, Lâm Hà Quân hít hít mũi ôm cái thang cùng với cái nùi giẻ và một bình xịt đi lau toàn bộ Camera trong Khổng Thị.
Trong thời gian đấy, Khổng Bắc Trình thật sự đã tìm đủ mọi cách để có được tin tức của Đỗ Dương Xuân Hy, anh cũng đi đến những nơi xung quanh bar để tìm cô chính là vô vọng.
Thẩm chí còn vẽ ra sơ lượt một vài chi tiết nhỏ trên khuôn mặt cô... nhưng mọi thứ đều không giúp ích anh được gì ngoài việc càng ngày càng nhớ thương.
Anh nhớ in cái cảm giác đó... nhớ in cái cảm giác vào sâu trong cô đó...
Nhưng... nhớ ra sao cũng không nhớ nổi khuôn mặt của cô.
- -----------------------
Bốn năm sau.
Đỗ Dương Xuân Hy trong thời gian mang thai bốn đại ma vương này, thì cô đã học xong chương trình của Đại Học, sinh xong bốn đại ma vương cũng là lúc cô thi tốt nghiệp.
Hiện tại đã là giám đốc của Đỗ Thị.
Đỗ Dương Xuân Hy hiện tại đã hai mươi hai tuổi là mẹ của bốn đứa con, ba trai một gái.
Đứa đầu tiên, anh hai tên là Đỗ Đức Trí, biệt danh là Bon.
Đứa thứ hai, anh ba tên là Đỗ Đức Nghĩa, biệt danh là Ben.
Đứa thứ ba, anh tư tên là Đỗ Đức Nhân, biệt danh là Ban.
Đứa út, em út tên là Đỗ Đức Xuân Nghiêng, biệt danh là Mèo.
Bốn anh em sinh cách nhau chỉ 12 giây thôi nên ngoài bé Mèo ra thì Bon, Ben và Ban đều bằng nhau.
Lúc này, Đỗ Dương Xuân Hy đang chuẩn bị hành lí để đi ra thành phố Q hợp tác cùng Khổng Thị. Dự án này là một dự án lớn, nên phải chính thân cô ra trận.
Vốn bình thường, ngoài làm việc ở công ty, tham gia các cuộc họp thì Đỗ Dương Xuân Hy chỉ đem công việc về nhà vừa làm về giữ con, nhưng hiện tại phải đi xa a.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng đang chơi trong phòng, thấy Đỗ Dương Xuân Hy đang xếp đồ, bốn bé con bò dậy nhìn chằm chằm mami của mình, môi các bé mím lại nhìn nhau một lúc đồng thanh gọi.
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn về hướng tiếng gọi.
" Sao đấy các tình yêu? "
" Mami xếp đồ đi đâu đấy? " Đỗ Đức Trí hỏi.
" Mami xếp sao không gọi tụi con xếp? " Đỗ Đức Nghĩa hỏi.
Đỗ Dương Xuân Hy xoa nhẹ cái đầu be bé của bốn đứa con của cô mà nói.
" Mami đi công việc, không thể đem theo bốn đứa. " công việc lần này khác với những lần đi trước, nghe đâu muốn gặp chủ tịch của Khổng Thị không hề dễ, cô càng phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút mới được a.
Bốn bé con vừa nghe ' không thể đem theo bốn đứa. ' hai mắt của bốn đứa bé đều đỏ ửng.
Đỗ Đức Xuân Nghiêng...
Nói xong anh rời đi, Lâm Hà Quân đứng đó khóc không ra nước mắt..
Trong ba ngày đấy, Lâm Hà Quân mất ăn cùng với mất ngủ mà tìm như chưa bao giờ được tìm một cô gái nho nhỏ anh chưa từng thấy mặt.
Cũng giống như những gì mà Khổng Bắc Trình nói.
'Không tìm ra chính mình tự leo thang lau chùi toàn bộ camera. '
Sau ba ngày, Lâm Hà Quân hít hít mũi ôm cái thang cùng với cái nùi giẻ và một bình xịt đi lau toàn bộ Camera trong Khổng Thị.
Trong thời gian đấy, Khổng Bắc Trình thật sự đã tìm đủ mọi cách để có được tin tức của Đỗ Dương Xuân Hy, anh cũng đi đến những nơi xung quanh bar để tìm cô chính là vô vọng.
Thẩm chí còn vẽ ra sơ lượt một vài chi tiết nhỏ trên khuôn mặt cô... nhưng mọi thứ đều không giúp ích anh được gì ngoài việc càng ngày càng nhớ thương.
Anh nhớ in cái cảm giác đó... nhớ in cái cảm giác vào sâu trong cô đó...
Nhưng... nhớ ra sao cũng không nhớ nổi khuôn mặt của cô.
- -----------------------
Bốn năm sau.
Đỗ Dương Xuân Hy trong thời gian mang thai bốn đại ma vương này, thì cô đã học xong chương trình của Đại Học, sinh xong bốn đại ma vương cũng là lúc cô thi tốt nghiệp.
Hiện tại đã là giám đốc của Đỗ Thị.
Đỗ Dương Xuân Hy hiện tại đã hai mươi hai tuổi là mẹ của bốn đứa con, ba trai một gái.
Đứa đầu tiên, anh hai tên là Đỗ Đức Trí, biệt danh là Bon.
Đứa thứ hai, anh ba tên là Đỗ Đức Nghĩa, biệt danh là Ben.
Đứa thứ ba, anh tư tên là Đỗ Đức Nhân, biệt danh là Ban.
Đứa út, em út tên là Đỗ Đức Xuân Nghiêng, biệt danh là Mèo.
Bốn anh em sinh cách nhau chỉ 12 giây thôi nên ngoài bé Mèo ra thì Bon, Ben và Ban đều bằng nhau.
Lúc này, Đỗ Dương Xuân Hy đang chuẩn bị hành lí để đi ra thành phố Q hợp tác cùng Khổng Thị. Dự án này là một dự án lớn, nên phải chính thân cô ra trận.
Vốn bình thường, ngoài làm việc ở công ty, tham gia các cuộc họp thì Đỗ Dương Xuân Hy chỉ đem công việc về nhà vừa làm về giữ con, nhưng hiện tại phải đi xa a.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng đang chơi trong phòng, thấy Đỗ Dương Xuân Hy đang xếp đồ, bốn bé con bò dậy nhìn chằm chằm mami của mình, môi các bé mím lại nhìn nhau một lúc đồng thanh gọi.
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn về hướng tiếng gọi.
" Sao đấy các tình yêu? "
" Mami xếp đồ đi đâu đấy? " Đỗ Đức Trí hỏi.
" Mami xếp sao không gọi tụi con xếp? " Đỗ Đức Nghĩa hỏi.
Đỗ Dương Xuân Hy xoa nhẹ cái đầu be bé của bốn đứa con của cô mà nói.
" Mami đi công việc, không thể đem theo bốn đứa. " công việc lần này khác với những lần đi trước, nghe đâu muốn gặp chủ tịch của Khổng Thị không hề dễ, cô càng phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút mới được a.
Bốn bé con vừa nghe ' không thể đem theo bốn đứa. ' hai mắt của bốn đứa bé đều đỏ ửng.
Đỗ Đức Xuân Nghiêng...
/133
|