#BooMew
Bốn cục thịt ra khỏi thang máy, mặt cả bốn đều méo mó khó coi.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân méo mó vì lo lắng cho Đỗ Đức Xuân Nghiêng, còn Đỗ Đức Xuân Nghiêng vì mắc tè mà méo mó.
" Mèo... Mèo ráng nhịn một chút nha, chỉ một chút thôi chúng ta sẽ đi ngay vào nhà vệ sinh. "
Đỗ Đức Trí nắm lấy đôi tay bé nhỏ của em gái cưng của bé nói.
Đỗ Đức Xuân Nghiêng mím chặt môi không biết nên nói gì.
Bé lúc này chỉ muốn khóc thôi... nhưng bé không thể khóc chỉ vì một chuyện nhỏ bé như vậy.
Đỗ Đức Nhân có nhớ đường đi, rất nhanh liền thấy một căn phòng nằm cùng vị trí tương tự trong trí nhớ của bé liền nói.
" Thấy rồi, chúng ta đi vào nhanh. " nói xong liền kéo tay Đỗ Đức Xuân Nghiêng đi, theo sau là Đỗ Đức Trí và Đỗ Đức Nhân.
- ---
Trong phòng.
Lúc này Khổng Bắc Trình vẫn đang chăm chú đọc đi đọc lại cái dự án của Đỗ Thị thì cánh cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng.
" Cốc cốc... " tiếng đập nhỏ vang lên, mà anh nhíu lại nhìn về hướng cánh cửa.
Khi cánh cửa yên lặng trở lại, Khổng Bắc Trình không để ý nữa mà chăm chú cúi đầu tiếp.
Còn chưa được bao lâu thì tiếng gõ cửa lại vang lên.
Khổng Bắc Trình thở hắc ra một hơi, thầm nghĩ Lâm Hà Quân thích chơi trò này thì phải.
Anh cũng không quá để ý, đột nhiên cánh cửa bị mở ra.
Khổng Bắc Trình nhướng mày ngẩng đầu lên nhìn thì không thấy ai, tầm bốn mươi giây sao cánh cửa mới hoàn toàn mở ra, giọng nói non nớt vang lên.
" Nhanh vào... cửa mở được rồi. "
Tiếng nói không rành mạch, cùng với tiếng hít thở, có thể thấy người đang nói chuyện rất mệt.
Khổng Bắc Trình còn đang không biết chuyện gì đang diễn ra, hay Lâm Hà Quân lại bày trò gì đó nữa, sau đấy hai mắt anh trừng to.
Bốn cục thịt gương mặt xinh đẹp đáng yêu bước vào, mày nhíu ba nhóc con nhíu chặt, còn một cô bé đội nón thỏ thì mím chặt môi.
Trong đầu anh lúc này thầm hỏi ' Con ai? ' khi đang định quát thì tám con mắt đột nhiên nhìn anh, tám con mắt trừng to, từ kinh ngạc chuyển sang sợ hãi.
Cả năm đều im lặng, thì Đỗ Đức Xuân Nghiêng không nhịn được nữa nói.
" Anh... ô ô... em sắp ra... "
Cả ba anh trai bé ' A ' lên một tiếng, cũng không nghĩ nhiều mà nhìn về hướng Khổng Bắc Trình nói.
" Chú ơi, phòng vệ sinh ở đâu? Em gái con mắc... mắc tè... "
- ---------------------
Đủ 10k phiếu, Boo bão 7 chương cho các tình yêu.
Bốn cục thịt ra khỏi thang máy, mặt cả bốn đều méo mó khó coi.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân méo mó vì lo lắng cho Đỗ Đức Xuân Nghiêng, còn Đỗ Đức Xuân Nghiêng vì mắc tè mà méo mó.
" Mèo... Mèo ráng nhịn một chút nha, chỉ một chút thôi chúng ta sẽ đi ngay vào nhà vệ sinh. "
Đỗ Đức Trí nắm lấy đôi tay bé nhỏ của em gái cưng của bé nói.
Đỗ Đức Xuân Nghiêng mím chặt môi không biết nên nói gì.
Bé lúc này chỉ muốn khóc thôi... nhưng bé không thể khóc chỉ vì một chuyện nhỏ bé như vậy.
Đỗ Đức Nhân có nhớ đường đi, rất nhanh liền thấy một căn phòng nằm cùng vị trí tương tự trong trí nhớ của bé liền nói.
" Thấy rồi, chúng ta đi vào nhanh. " nói xong liền kéo tay Đỗ Đức Xuân Nghiêng đi, theo sau là Đỗ Đức Trí và Đỗ Đức Nhân.
- ---
Trong phòng.
Lúc này Khổng Bắc Trình vẫn đang chăm chú đọc đi đọc lại cái dự án của Đỗ Thị thì cánh cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng.
" Cốc cốc... " tiếng đập nhỏ vang lên, mà anh nhíu lại nhìn về hướng cánh cửa.
Khi cánh cửa yên lặng trở lại, Khổng Bắc Trình không để ý nữa mà chăm chú cúi đầu tiếp.
Còn chưa được bao lâu thì tiếng gõ cửa lại vang lên.
Khổng Bắc Trình thở hắc ra một hơi, thầm nghĩ Lâm Hà Quân thích chơi trò này thì phải.
Anh cũng không quá để ý, đột nhiên cánh cửa bị mở ra.
Khổng Bắc Trình nhướng mày ngẩng đầu lên nhìn thì không thấy ai, tầm bốn mươi giây sao cánh cửa mới hoàn toàn mở ra, giọng nói non nớt vang lên.
" Nhanh vào... cửa mở được rồi. "
Tiếng nói không rành mạch, cùng với tiếng hít thở, có thể thấy người đang nói chuyện rất mệt.
Khổng Bắc Trình còn đang không biết chuyện gì đang diễn ra, hay Lâm Hà Quân lại bày trò gì đó nữa, sau đấy hai mắt anh trừng to.
Bốn cục thịt gương mặt xinh đẹp đáng yêu bước vào, mày nhíu ba nhóc con nhíu chặt, còn một cô bé đội nón thỏ thì mím chặt môi.
Trong đầu anh lúc này thầm hỏi ' Con ai? ' khi đang định quát thì tám con mắt đột nhiên nhìn anh, tám con mắt trừng to, từ kinh ngạc chuyển sang sợ hãi.
Cả năm đều im lặng, thì Đỗ Đức Xuân Nghiêng không nhịn được nữa nói.
" Anh... ô ô... em sắp ra... "
Cả ba anh trai bé ' A ' lên một tiếng, cũng không nghĩ nhiều mà nhìn về hướng Khổng Bắc Trình nói.
" Chú ơi, phòng vệ sinh ở đâu? Em gái con mắc... mắc tè... "
- ---------------------
Đủ 10k phiếu, Boo bão 7 chương cho các tình yêu.
/133
|