#BooMew
" Bon ơi, Ban ơi, Ben ơi, Mèo ơi... "
Đỗ Dương Xuân Hy một thân mồ hôi chật vật vừa đi vừa nhìn trái nhìn phải tìm kiếm bóng dáng của bốn cục thịt.
Nhìn định vị trong điện thoại di động Đỗ Dương Xuân Hy biết, chắc chắn bốn cục thịt đang ở trên tầng 300 này, nhưng mà cô đi mãi vẫn không thấy.
Đỗ Dương Xuân Hy vô lực gọi, giọng nói vốn non mềm dịu nhẹ giờ đây cũng khàn đi hẳn, hai mắt đỏ ửng ngập nước, gương mắt tái nhợt lo lắng cực độ.
Hành động đang muốn nhảy xuống ghế cao của bốn cục thịt chợt khựng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc đấy của Đỗ Dương Xuân Hy, cả bốn cục thịt đau lòng không thôi.
Rất nhanh bóng dáng nhỏ bé thon gầy của Đỗ Dương Xuân Hy dần dần xuất hiện, Khổng Bắc Trính nhướng nhướng mày nhìn thân ảnh bé nhỏ đang ngày một đến gần đó.
Trong đầu anh lúc này chỉ có nghĩ đến hai từ ' thật ốm ' không những thế còn ' rất xinh đẹp '.
Ánh mắt anh ngày một nóng rực hơn nhìn chằm chằm Đỗ Dương Xuân Hy.
Bốn cục thịt cảm nhận được ánh mắt không thiện ý mày khẽ nhíu chặt lại.
Đỗ Dương Xuân Hy vừa thấy bốn cục thịt, cô vội vàng chạy vào cũng không để ý đến người đàn ông to lớn đang ngồi cạnh bốn đứa con của mình.
" Cục cưng... cục cưng của mẹ. "
Cảm giác sợ hãi không thôi làm Đỗ Dương Xuân Hy không nhịn được mà run lên.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng nghe thấy giọng nói của mami ngày một run rẩy như vậy, cả bốn bé càng thêm tự trách mình.
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
Bốn cục thịt đồng thanh gọi một tiếng nhìn Đỗ Dương Xuân Hy, ôm chặt lấy cô.
Đỗ Dương Xuân Hy tuy run rẩy nhưng phận làm mẹ cũng không thể nào yếu đuối, cô nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng của cả bốn cục thịt, buông bốn cục thịt ra mày cô nhíu chặt nào còn vẻ lo lắng run rẩy như lúc này, cô hung hăng quát.
" Mẹ đã dặn bốn đứa làm sao? " dừng một chút lại nói.
" Đã bảo là phải ngoan ngoãn nghe lời bác trợ lý, chú trợ lý, muốn đi đâu phải nói với anh ta. Ai cho bốn đứa tùy tiện đi? "
Bốn cục thịt tuy biết rất rõ mami của bốn bé lật mặt nhanh hơn lật giấy khẽ nói.
" Xin lỗi... "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, tuy rất giận nhưng cô cũng không đành lòng mắng, cô thở hắc một hơi mới nói.
" Sau này không được như vậy nữa nhé?! "
" Dạ. " Bốn cục thịt đồng thanh đáp...
- -----------------
***Đủ 15k phiếu, mai Boo bão 5 chương nha:3
" Bon ơi, Ban ơi, Ben ơi, Mèo ơi... "
Đỗ Dương Xuân Hy một thân mồ hôi chật vật vừa đi vừa nhìn trái nhìn phải tìm kiếm bóng dáng của bốn cục thịt.
Nhìn định vị trong điện thoại di động Đỗ Dương Xuân Hy biết, chắc chắn bốn cục thịt đang ở trên tầng 300 này, nhưng mà cô đi mãi vẫn không thấy.
Đỗ Dương Xuân Hy vô lực gọi, giọng nói vốn non mềm dịu nhẹ giờ đây cũng khàn đi hẳn, hai mắt đỏ ửng ngập nước, gương mắt tái nhợt lo lắng cực độ.
Hành động đang muốn nhảy xuống ghế cao của bốn cục thịt chợt khựng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc đấy của Đỗ Dương Xuân Hy, cả bốn cục thịt đau lòng không thôi.
Rất nhanh bóng dáng nhỏ bé thon gầy của Đỗ Dương Xuân Hy dần dần xuất hiện, Khổng Bắc Trính nhướng nhướng mày nhìn thân ảnh bé nhỏ đang ngày một đến gần đó.
Trong đầu anh lúc này chỉ có nghĩ đến hai từ ' thật ốm ' không những thế còn ' rất xinh đẹp '.
Ánh mắt anh ngày một nóng rực hơn nhìn chằm chằm Đỗ Dương Xuân Hy.
Bốn cục thịt cảm nhận được ánh mắt không thiện ý mày khẽ nhíu chặt lại.
Đỗ Dương Xuân Hy vừa thấy bốn cục thịt, cô vội vàng chạy vào cũng không để ý đến người đàn ông to lớn đang ngồi cạnh bốn đứa con của mình.
" Cục cưng... cục cưng của mẹ. "
Cảm giác sợ hãi không thôi làm Đỗ Dương Xuân Hy không nhịn được mà run lên.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng nghe thấy giọng nói của mami ngày một run rẩy như vậy, cả bốn bé càng thêm tự trách mình.
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
" Mami... "
Bốn cục thịt đồng thanh gọi một tiếng nhìn Đỗ Dương Xuân Hy, ôm chặt lấy cô.
Đỗ Dương Xuân Hy tuy run rẩy nhưng phận làm mẹ cũng không thể nào yếu đuối, cô nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng của cả bốn cục thịt, buông bốn cục thịt ra mày cô nhíu chặt nào còn vẻ lo lắng run rẩy như lúc này, cô hung hăng quát.
" Mẹ đã dặn bốn đứa làm sao? " dừng một chút lại nói.
" Đã bảo là phải ngoan ngoãn nghe lời bác trợ lý, chú trợ lý, muốn đi đâu phải nói với anh ta. Ai cho bốn đứa tùy tiện đi? "
Bốn cục thịt tuy biết rất rõ mami của bốn bé lật mặt nhanh hơn lật giấy khẽ nói.
" Xin lỗi... "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, tuy rất giận nhưng cô cũng không đành lòng mắng, cô thở hắc một hơi mới nói.
" Sau này không được như vậy nữa nhé?! "
" Dạ. " Bốn cục thịt đồng thanh đáp...
- -----------------
***Đủ 15k phiếu, mai Boo bão 5 chương nha:3
/133
|