-Để anh đưa em về: Thiên Vũ nói
-không cần đâu tôi tự đi được: Chiếc cửa được mở ra Cô bước ra ngoài đi về nhà Thiên Vũ đứng đó nhìn bóng dáng thân hình Cô không đành lòng cho Cô đi ( giữ em lại đi và nói yêu em)
nhưng giữ Cô ở lại Cô cũng sẽ không muốn ,hay để Cô đi sẽ tốt hơn .
Cô đón chiếc xe buýt về nhà trong khi túi tiền của Cô hết nhẵn ,đến nhà Cô bước xuống Cô mới nhớ ra ngôi nhà cũ của Cô đã bị sập rồi ,Cô thở dài một tiếng nhặt
những đồ đạc của Cô ra khỏi đám đất đá đó dọn dẹp lại
Thiên Minh những thứ xảy ra với Cô đều ghi lại tầm mắt của Thiên Minh , Thiên Minh cười nhẹ Cô vẫn cứng đầu như ngày nào .Nhưng đối với Thiên Minh Cô có
có vẻ hơi sợ Anh hơn
-Cốc cốc: Tiếng gõ cửa
-Mời vào: Thiên Minh nói
Thiên Lâm từ từ bước vào nhìn qua căn phòng Thiên Minh tìm thứ gì đó lại thu ánh mắt lại
-có chuyện gì sao: Thiên Minh lạnh lùng nhìn Thiên Lâm nói
-rất cảm ơn anh đã đưa một phần công ti cho em: Thiên Lâm ngồi xuống ghế salon nhìn Thiên Minh nói
-một phần của công ti sao ,cũng chỉ là một phần dự án thôi mà em nói hơi quá; Thiên Minh nhàn nhã nói
- dù sao cũng cảm ơn anh :
-được ,dù sao em với anh cũng không mấy thân thiết nên đừng giả tạo quá: Thiên Minh khó chịu nói
Thiên Lâm đan xen những ngón tay vào nhau
-A giả tạo ,Vậy anh muốn sao; Thiên Lâm hỏi
-Dự án đó anh nhường cho em ,còn những thứ khác em đừng hòng có được: ánh mắt đầy nguy hiểm dành cho Thiên Lâm
-thứ khác là sao,công ti ,tài sản hay.Bảo Bối: Thiên Lâm hơi khó chịu nói
Thiên Minh quay sang nhìn bức ảnh của Cô để trên bàn
-Bảo Bối :Thiên Minh nhấn mạnh hai chữ đó
Thiên Lâm chợt đứng dậy nhìn vào mắt Thiên Minh
-Bảo Bối sao ,Hình như anh tàn nhẫn với Cô ấy nhất; Thiên Lâm thật sự muốn đả kích Thiên Minh
-Tàn nhẫn sao, yêu thường hay tàn nhẫn với nhau mới có thể có được;
-được cứ xem Cô ấy yêu ai ,Anh hay em ,hoặc anh hai: Thiên Lâm nói xong đi ra ngoài đóng chiếc cửa tạo ra một tiếng động lớn
-
-không cần đâu tôi tự đi được: Chiếc cửa được mở ra Cô bước ra ngoài đi về nhà Thiên Vũ đứng đó nhìn bóng dáng thân hình Cô không đành lòng cho Cô đi ( giữ em lại đi và nói yêu em)
nhưng giữ Cô ở lại Cô cũng sẽ không muốn ,hay để Cô đi sẽ tốt hơn .
Cô đón chiếc xe buýt về nhà trong khi túi tiền của Cô hết nhẵn ,đến nhà Cô bước xuống Cô mới nhớ ra ngôi nhà cũ của Cô đã bị sập rồi ,Cô thở dài một tiếng nhặt
những đồ đạc của Cô ra khỏi đám đất đá đó dọn dẹp lại
Thiên Minh những thứ xảy ra với Cô đều ghi lại tầm mắt của Thiên Minh , Thiên Minh cười nhẹ Cô vẫn cứng đầu như ngày nào .Nhưng đối với Thiên Minh Cô có
có vẻ hơi sợ Anh hơn
-Cốc cốc: Tiếng gõ cửa
-Mời vào: Thiên Minh nói
Thiên Lâm từ từ bước vào nhìn qua căn phòng Thiên Minh tìm thứ gì đó lại thu ánh mắt lại
-có chuyện gì sao: Thiên Minh lạnh lùng nhìn Thiên Lâm nói
-rất cảm ơn anh đã đưa một phần công ti cho em: Thiên Lâm ngồi xuống ghế salon nhìn Thiên Minh nói
-một phần của công ti sao ,cũng chỉ là một phần dự án thôi mà em nói hơi quá; Thiên Minh nhàn nhã nói
- dù sao cũng cảm ơn anh :
-được ,dù sao em với anh cũng không mấy thân thiết nên đừng giả tạo quá: Thiên Minh khó chịu nói
Thiên Lâm đan xen những ngón tay vào nhau
-A giả tạo ,Vậy anh muốn sao; Thiên Lâm hỏi
-Dự án đó anh nhường cho em ,còn những thứ khác em đừng hòng có được: ánh mắt đầy nguy hiểm dành cho Thiên Lâm
-thứ khác là sao,công ti ,tài sản hay.Bảo Bối: Thiên Lâm hơi khó chịu nói
Thiên Minh quay sang nhìn bức ảnh của Cô để trên bàn
-Bảo Bối :Thiên Minh nhấn mạnh hai chữ đó
Thiên Lâm chợt đứng dậy nhìn vào mắt Thiên Minh
-Bảo Bối sao ,Hình như anh tàn nhẫn với Cô ấy nhất; Thiên Lâm thật sự muốn đả kích Thiên Minh
-Tàn nhẫn sao, yêu thường hay tàn nhẫn với nhau mới có thể có được;
-được cứ xem Cô ấy yêu ai ,Anh hay em ,hoặc anh hai: Thiên Lâm nói xong đi ra ngoài đóng chiếc cửa tạo ra một tiếng động lớn
-
/95
|