Thiên Tuyết chỉ vào cô (Uyển Tình), đột nhiên nói không nên lời. Nói ra thì sao? Cho cô(Uyển Tình) cười anh cô (Thiên Tuyết) si tình sao? Anh cô (Thiên Tuyết) không thể bị người ta chà đạp! Cho dù là Đinh Uyển Tình cũng không được!
“Tớ không có!” Uyển Tình kêu to, lại không biết giải thích như thế nào, đau khổ cầm lấy tóc, “Tớ….”
Thiên Tuyết chì vào máy tính: “Cậu còn nói dối! Cậu có biết cậu nói những lời này có ý tứ gì không?”
“Có ý tứ gì?”
“Cậu hướng tới Sở Thiệu thổ lộ!Cuối cùng cậu ngượng ngùng, xấu hổ, cậu nói thật dịu dàng! Kết quả Sở Thiệu uống say, khẳng định lập tức không tiếp thu được điểm quan trọng, sẽ không lý giải được! Cậu nổi giận, liền nói ra câu như vậy……”
“Không thể nào?” Uyền Tình ngây người, lắc đầu,”Tớ không có! Tớ nhiều lắm chỉ xem cậu ấy là bạn học, đều không có ý khác!”
“Nhưng những lời đó chính là ý tứ này!”
“Tớ không có ý tứ này!’
“Chính là như vậy!” Thiên Tuyết rống to, “Mình đọc tiểu thuyết ngôn tình còn nhiều hơn cậu đọc sách giáo khoa! Những lời đó chính là ý tứ này! Dợi chút, cậu không có ý tứ này vì sao lại viết những lời đó?”
Uyển Tình sửng sốt, nói: “Còn không phải hắn mắng Liễu Y Y ở bên trong sao?”
“Hắn còn mắng?” Thiên Tuyết đã sớm xem phim, còn không nghĩ tới hắn có thể phát điện lâu như vậy.
“Tớ khuyên cậu ấy không nên, bởi vì Liễu Y Y thích cậu ấy, cậu ấy mắng như vậy,trong lòng Liễu Y Y sẽ rất khó chịu.”
“Liễu Y Y thích cậu ta?!!!” Thiên Tuyết cao giọng nói: “Mình học chung ba năm với bọn họ, sao lại không biết chuyện này? Cậu làm sao lại biết được? “
“Cậu còn nhớ lần đó lúc sinh nhật tớ hay không? Chúng ta đi KTV, lúc về Liễu Y Y chạy xe đạp đụng phải cậu ấy.”
“Ừ”
“Cậu ấy vì vậy chân bị thương, đi không tiện đã kêu Liễu Y Y mang cơm cho cậu ấy ăn, ba bữa ăn còn ra ngoài ăn khuya.”
“Ừ.”
“Có một ngày tự học buổi tối sau khi tớ về phòng ngủ, cậu hỏi tớ bài kiểm tra như thế nào.”
“Khụ……Mình liền copy một chút, không phải ngày hôm sau phải nộp sao?”
“Đúng vậy. Nhưng mà tớ làm xong, không mang về, chỉ có thể về lớp lấy.”
Thiên Tuyết nghĩ tới:”Cuối cùng phòng học đóng cửa, mình chỉ có thể tự làm.”
“Phòng học không có khóa cửa.”Thiên Tuyết nói, “Khi tớ trở về, phòng học còn hai người.”
“Sở Thiệu và Liễu Y Y”
“Ừ.”
Ánh mắt Thiên Tuyết đột nhiên sáng lên: “Bọn họ ở đó XXOO?!”
Uyển Tình không nói gì nhìn cô, chịu không nổi nói: “Mới không có! Đầu óc cậu không nên nghĩ bậy bạ như vậy!”
“Sở Thiệu đang nẳm ngủ trên bàn, Liễu Y Y ngồi bên cạnh đọc sách, quạt trong phòng vẫn còn mở, quay vù vù….Sau đó, Liễu Y Y lấy mắt kình xuống, hôn Sở Thiệu.”
“A…..”Thiêng Tuyết nán lại.
“Tớ nghĩ cô ấy là thích Sở Thiệu.Không phải cậu nói, cô ấy chỉ đánh Sở Thiệu, cũng chưa từng đánh qua nam sinh khác sao?”
“Đúng vậy, không thích nhìn liền đánh, tính tình cô vẫn nóng nảy.”
“Sở Thiệu vừa mới la hét bắt Liễu Y Y xin lỗi, nhưng mà khi tớ cho là Liễu Y Y viết nhắn lại, phát hiện vài nam sinh bị cậu ấy đánh qua, tự cô ấy nhắc tới bên trong lời nhắn lại: Bạn học ba năm, không nghe nói cô nhiều chuyện, chỉ có lần đó bị cô đánh, nghe cô nói xin lỗi. Những người khác cô đều nói xin lỗi, nhưng Sở Thiệu không có. Kỳ thật cô hẳn chỉ muốn đánh nhau với Sở Thiệu nhỉ?”
Thiên Tuyết thỏa tâm tình, bùm bùm, mười phần kích động: “Trước mắt mình lại xảy ra nhiều chuyện hay như vậy! Đây thực sự là càng ngược càng yêu à! Đánh là thân, mắng là yêu, Liễu Y Y có suy nghĩ thật thẳng thắn nha! Ngao ~~~~ Kỳ thật mình vẫn cảm thấy cô ấy và Sở Thiệu có tin hiệu, không nghĩ tới thật là như vậy! Đứa nhỏ này nước quá sâu, bộ dạng biểu đạt tình yêu nhỏ như vậy là không được! Không đúng, cô ấy đây là khổ luyến nha! Cô ấy không nói trắng, chỉ là ba năm ngược đãi Sở Thiệu như thế, Sở Thiệu chỉ sợ cả đời cũng sẽ không quên cô ấy nhỉ? Cô ấy nhất định sẽ không thổ lộ, một người đàn ông bỗng nhiên xoay người, chỉ cần Sở Thiệu có thể nhớ kỹ cô ấy là tốt rồi...... Ô ô ô, thật đáng thương nha! Mình bị cô cảm động!"
Uyển Tình không nói gì: “Cậu đừng cảm động! Cậu giúp tớ đi, tớ phải giải thích với anh cậu như thế nào!”
Thiên Tuyết hiện tại đâu còn đau lòng cho anh trai, dù sao Uyển Tình cũng không có phản bội hắn. Anh đối với Uyển Tình thật không có hậu như vậy, vài đồng tiền dơ bẩn liền giam lỏng trẻ vị thành niên, không cần biết vui hay không cũng ngược người ta, làm lại làm, làm lại làm……Quả thật rất tàn nhẫn!
Cô vỗ vỗ vai Uyển Tình: “Đừng lo lắng, dù sao cậu cũng không phải phản bội anh ấy, anh ấy xứng đáng! Anh ấy không nên xen vào!”
Uyển Tình rên lên: “Đắc tội với anh ta cũng không phải cậu nha! Anh ta sẽ không bỏ qua cho tớ! Một mình tớ không sao, vạn nhất anh ta hắn uy hiếp mẹ tớ thì làm sao bây giờ?”
Thiên Tuyết nghĩ nghĩ, an ủi cô: “Được rồi, được rồi, một lát mình sẽ gọi diện thoại cho anh ấy, trước tiên giải thích giúp cậu, sau đó cậu gọi điện thoại cho anh ấy, sẽ không sao. Nếu không được, cậu cứ nói, người cậu thích không phải Sở Thiệu, mà là anh ấy! Cam đoan sẽ không có việc gì!”
“Thích anh ta?” Uyển Tình cả kinh, tâm nhảy lên vài cái, “Nhưng tớ không có thích anh ta nha.”
Thiên Tuyết vịn trán, anh, cách mạng chưa thành công, mời tiếp tục cố gắng! Anh nhất định trăm ngàn lần đừng vì chuyện này mà làm hỏng đại sự!
Cô thở dài một hơi, dạy cho Uyển Tình: “Vậy cậu liền giả bộ, cậu liền diễn thôi! Tin tưởng mình, gặp việc này, được giải quyết như vậy, không có gì có ích hơn đâu! Mọi người bảo mình là chuyên gia tình yêu, không phải chỉ là hư danh, phương diện này mình thật sự có rất nhiều chiêu nha! Nếu không thì, mình cho người tìm mấy bộ đồ mát mẻ trên tivi và tiểu thuyết ngôn tình đọc thử.”
“Không nên, cậu nhanh gọi điện thoại cho anh ta.” Uyển Tình nói.
“Được rồi được rồi……” Thiên Tuyết trở lại phong ngủ, gọi điện thoại cho Mục Thiên Dương.Mục Thiên Dương nhận điện thoại, cô thở phào nhẹ nhõm, vội vàng giải thích sự việc.
Lúc đầu Mục Thiên Dương tức giận không muốn nghe, bị cô rống lên hai tiếng, liền chịu đứng lại nghe xong. Sau khi nghe mặt hắn quả thật bình tĩnh lại rất nhiều.
Thiên Tuyết nói xong, cảm thấy tốt hơn: “Được rồi, anh sẽ không giận nữa. Uyển Tình bị anh dọa đến sợ anh đi đối phó với mẹ cậu ấy. Anh đừng chơi trò ngược luyến như vậy, chuyện như vậy chỉ có trong tiểu thuyết! Tiểu thuyết có tác giả dựng chuyện, cuối cùng cho bọn họ gặp nhiều trở ngại trước rồi tiêu tan, muốn bọn họ hợp rồi ly, ly rồi hợp. Hai người không có người xắp xếp, anh thật muốn làm cô bi thương, cô ấy sẽ không tha thứ cho anh.”
“Anh biết…..”
“Ai!” Thiên Tuyết thở dài, “Hai người từ đầu là quan hệ giao dịch, anh trước kia đối với cô ấy không tốt---tuy hiện tại rất tốt, nhưng anh cũng chưa nói qua, cô hoàn toàn không có cảm giác. Hơn nữa, anh lại có vợ sắp cưới, cậu ấy làm sao dám nghĩ tới việc anh thích cậu ấy? Loại sự tình này, anh có thể tức giận, nhưng phải khống chế một chút, trăm ngàn lần đừng đùa quá!”
“Chính vì vậy anh mới tới HongKong!” Mục Thiên Dương nói.
“Hả….”Thiên Tuyết lè lưỡi. “Em đi uống nước, cúp điện thoại trước.” Hắn như vậy lại đi HongKong, là muốn tránh Uyển Tình, sợ mình tức giận sẽ làm Uyển Tình bị thương?”
“Tầm nhìn xa thật!” Mục Thiên Dương nói, “Anh không muốn giám sát cô ấy! Là chính cô ấy quá phận!”
“Tớ không có!” Uyển Tình kêu to, lại không biết giải thích như thế nào, đau khổ cầm lấy tóc, “Tớ….”
Thiên Tuyết chì vào máy tính: “Cậu còn nói dối! Cậu có biết cậu nói những lời này có ý tứ gì không?”
“Có ý tứ gì?”
“Cậu hướng tới Sở Thiệu thổ lộ!Cuối cùng cậu ngượng ngùng, xấu hổ, cậu nói thật dịu dàng! Kết quả Sở Thiệu uống say, khẳng định lập tức không tiếp thu được điểm quan trọng, sẽ không lý giải được! Cậu nổi giận, liền nói ra câu như vậy……”
“Không thể nào?” Uyền Tình ngây người, lắc đầu,”Tớ không có! Tớ nhiều lắm chỉ xem cậu ấy là bạn học, đều không có ý khác!”
“Nhưng những lời đó chính là ý tứ này!”
“Tớ không có ý tứ này!’
“Chính là như vậy!” Thiên Tuyết rống to, “Mình đọc tiểu thuyết ngôn tình còn nhiều hơn cậu đọc sách giáo khoa! Những lời đó chính là ý tứ này! Dợi chút, cậu không có ý tứ này vì sao lại viết những lời đó?”
Uyển Tình sửng sốt, nói: “Còn không phải hắn mắng Liễu Y Y ở bên trong sao?”
“Hắn còn mắng?” Thiên Tuyết đã sớm xem phim, còn không nghĩ tới hắn có thể phát điện lâu như vậy.
“Tớ khuyên cậu ấy không nên, bởi vì Liễu Y Y thích cậu ấy, cậu ấy mắng như vậy,trong lòng Liễu Y Y sẽ rất khó chịu.”
“Liễu Y Y thích cậu ta?!!!” Thiên Tuyết cao giọng nói: “Mình học chung ba năm với bọn họ, sao lại không biết chuyện này? Cậu làm sao lại biết được? “
“Cậu còn nhớ lần đó lúc sinh nhật tớ hay không? Chúng ta đi KTV, lúc về Liễu Y Y chạy xe đạp đụng phải cậu ấy.”
“Ừ”
“Cậu ấy vì vậy chân bị thương, đi không tiện đã kêu Liễu Y Y mang cơm cho cậu ấy ăn, ba bữa ăn còn ra ngoài ăn khuya.”
“Ừ.”
“Có một ngày tự học buổi tối sau khi tớ về phòng ngủ, cậu hỏi tớ bài kiểm tra như thế nào.”
“Khụ……Mình liền copy một chút, không phải ngày hôm sau phải nộp sao?”
“Đúng vậy. Nhưng mà tớ làm xong, không mang về, chỉ có thể về lớp lấy.”
Thiên Tuyết nghĩ tới:”Cuối cùng phòng học đóng cửa, mình chỉ có thể tự làm.”
“Phòng học không có khóa cửa.”Thiên Tuyết nói, “Khi tớ trở về, phòng học còn hai người.”
“Sở Thiệu và Liễu Y Y”
“Ừ.”
Ánh mắt Thiên Tuyết đột nhiên sáng lên: “Bọn họ ở đó XXOO?!”
Uyển Tình không nói gì nhìn cô, chịu không nổi nói: “Mới không có! Đầu óc cậu không nên nghĩ bậy bạ như vậy!”
“Sở Thiệu đang nẳm ngủ trên bàn, Liễu Y Y ngồi bên cạnh đọc sách, quạt trong phòng vẫn còn mở, quay vù vù….Sau đó, Liễu Y Y lấy mắt kình xuống, hôn Sở Thiệu.”
“A…..”Thiêng Tuyết nán lại.
“Tớ nghĩ cô ấy là thích Sở Thiệu.Không phải cậu nói, cô ấy chỉ đánh Sở Thiệu, cũng chưa từng đánh qua nam sinh khác sao?”
“Đúng vậy, không thích nhìn liền đánh, tính tình cô vẫn nóng nảy.”
“Sở Thiệu vừa mới la hét bắt Liễu Y Y xin lỗi, nhưng mà khi tớ cho là Liễu Y Y viết nhắn lại, phát hiện vài nam sinh bị cậu ấy đánh qua, tự cô ấy nhắc tới bên trong lời nhắn lại: Bạn học ba năm, không nghe nói cô nhiều chuyện, chỉ có lần đó bị cô đánh, nghe cô nói xin lỗi. Những người khác cô đều nói xin lỗi, nhưng Sở Thiệu không có. Kỳ thật cô hẳn chỉ muốn đánh nhau với Sở Thiệu nhỉ?”
Thiên Tuyết thỏa tâm tình, bùm bùm, mười phần kích động: “Trước mắt mình lại xảy ra nhiều chuyện hay như vậy! Đây thực sự là càng ngược càng yêu à! Đánh là thân, mắng là yêu, Liễu Y Y có suy nghĩ thật thẳng thắn nha! Ngao ~~~~ Kỳ thật mình vẫn cảm thấy cô ấy và Sở Thiệu có tin hiệu, không nghĩ tới thật là như vậy! Đứa nhỏ này nước quá sâu, bộ dạng biểu đạt tình yêu nhỏ như vậy là không được! Không đúng, cô ấy đây là khổ luyến nha! Cô ấy không nói trắng, chỉ là ba năm ngược đãi Sở Thiệu như thế, Sở Thiệu chỉ sợ cả đời cũng sẽ không quên cô ấy nhỉ? Cô ấy nhất định sẽ không thổ lộ, một người đàn ông bỗng nhiên xoay người, chỉ cần Sở Thiệu có thể nhớ kỹ cô ấy là tốt rồi...... Ô ô ô, thật đáng thương nha! Mình bị cô cảm động!"
Uyển Tình không nói gì: “Cậu đừng cảm động! Cậu giúp tớ đi, tớ phải giải thích với anh cậu như thế nào!”
Thiên Tuyết hiện tại đâu còn đau lòng cho anh trai, dù sao Uyển Tình cũng không có phản bội hắn. Anh đối với Uyển Tình thật không có hậu như vậy, vài đồng tiền dơ bẩn liền giam lỏng trẻ vị thành niên, không cần biết vui hay không cũng ngược người ta, làm lại làm, làm lại làm……Quả thật rất tàn nhẫn!
Cô vỗ vỗ vai Uyển Tình: “Đừng lo lắng, dù sao cậu cũng không phải phản bội anh ấy, anh ấy xứng đáng! Anh ấy không nên xen vào!”
Uyển Tình rên lên: “Đắc tội với anh ta cũng không phải cậu nha! Anh ta sẽ không bỏ qua cho tớ! Một mình tớ không sao, vạn nhất anh ta hắn uy hiếp mẹ tớ thì làm sao bây giờ?”
Thiên Tuyết nghĩ nghĩ, an ủi cô: “Được rồi, được rồi, một lát mình sẽ gọi diện thoại cho anh ấy, trước tiên giải thích giúp cậu, sau đó cậu gọi điện thoại cho anh ấy, sẽ không sao. Nếu không được, cậu cứ nói, người cậu thích không phải Sở Thiệu, mà là anh ấy! Cam đoan sẽ không có việc gì!”
“Thích anh ta?” Uyển Tình cả kinh, tâm nhảy lên vài cái, “Nhưng tớ không có thích anh ta nha.”
Thiên Tuyết vịn trán, anh, cách mạng chưa thành công, mời tiếp tục cố gắng! Anh nhất định trăm ngàn lần đừng vì chuyện này mà làm hỏng đại sự!
Cô thở dài một hơi, dạy cho Uyển Tình: “Vậy cậu liền giả bộ, cậu liền diễn thôi! Tin tưởng mình, gặp việc này, được giải quyết như vậy, không có gì có ích hơn đâu! Mọi người bảo mình là chuyên gia tình yêu, không phải chỉ là hư danh, phương diện này mình thật sự có rất nhiều chiêu nha! Nếu không thì, mình cho người tìm mấy bộ đồ mát mẻ trên tivi và tiểu thuyết ngôn tình đọc thử.”
“Không nên, cậu nhanh gọi điện thoại cho anh ta.” Uyển Tình nói.
“Được rồi được rồi……” Thiên Tuyết trở lại phong ngủ, gọi điện thoại cho Mục Thiên Dương.Mục Thiên Dương nhận điện thoại, cô thở phào nhẹ nhõm, vội vàng giải thích sự việc.
Lúc đầu Mục Thiên Dương tức giận không muốn nghe, bị cô rống lên hai tiếng, liền chịu đứng lại nghe xong. Sau khi nghe mặt hắn quả thật bình tĩnh lại rất nhiều.
Thiên Tuyết nói xong, cảm thấy tốt hơn: “Được rồi, anh sẽ không giận nữa. Uyển Tình bị anh dọa đến sợ anh đi đối phó với mẹ cậu ấy. Anh đừng chơi trò ngược luyến như vậy, chuyện như vậy chỉ có trong tiểu thuyết! Tiểu thuyết có tác giả dựng chuyện, cuối cùng cho bọn họ gặp nhiều trở ngại trước rồi tiêu tan, muốn bọn họ hợp rồi ly, ly rồi hợp. Hai người không có người xắp xếp, anh thật muốn làm cô bi thương, cô ấy sẽ không tha thứ cho anh.”
“Anh biết…..”
“Ai!” Thiên Tuyết thở dài, “Hai người từ đầu là quan hệ giao dịch, anh trước kia đối với cô ấy không tốt---tuy hiện tại rất tốt, nhưng anh cũng chưa nói qua, cô hoàn toàn không có cảm giác. Hơn nữa, anh lại có vợ sắp cưới, cậu ấy làm sao dám nghĩ tới việc anh thích cậu ấy? Loại sự tình này, anh có thể tức giận, nhưng phải khống chế một chút, trăm ngàn lần đừng đùa quá!”
“Chính vì vậy anh mới tới HongKong!” Mục Thiên Dương nói.
“Hả….”Thiên Tuyết lè lưỡi. “Em đi uống nước, cúp điện thoại trước.” Hắn như vậy lại đi HongKong, là muốn tránh Uyển Tình, sợ mình tức giận sẽ làm Uyển Tình bị thương?”
“Tầm nhìn xa thật!” Mục Thiên Dương nói, “Anh không muốn giám sát cô ấy! Là chính cô ấy quá phận!”
/643
|