Hắn hết cách,cúi đầu không nói gì.
- Nếu như vậy,anh còn tìm tôi làm gì? Nói yêu tôi làm gì? Mang ấm áp cho tôi làm gì? Anh ...- Nó nghẹn lời,khóc nấc lên.Chạy vào phòng thu dọn đồ đạc.
Nó đau lắm.Chờ đợi hắn trong 7năm để rồi hắn cho nó được gì chứ? Cho nó thứ gì ngoài những lời dối trá,những nhát dao đâm vào tim hay một bài học.
Ai rồi cũng sẽ thay đổi! Và...anh cũng không phải ngoại lệ.
Nó nhếch môi. Đáng lẽ nó phải nhìn nhận điều này từ lâu.
Bảo Nhi,mày ngu quá! Tin người quá! Yêu hắn tha thiết làm gì? -Nó tự chê diễu bản thân.
Nó xách vali ra khỏi nhà. Hắn không dám nhìn nó nữa,hắn sai rồi.Thật sự sai!
- Chúc hai người hp!-Nó nói.Khuôn mặt lạnh tanh.
Bước chân ra khỏi cổng.Nó sẽ làm lại cuộc đời để...cố quên hắn....
- Nếu như vậy,anh còn tìm tôi làm gì? Nói yêu tôi làm gì? Mang ấm áp cho tôi làm gì? Anh ...- Nó nghẹn lời,khóc nấc lên.Chạy vào phòng thu dọn đồ đạc.
Nó đau lắm.Chờ đợi hắn trong 7năm để rồi hắn cho nó được gì chứ? Cho nó thứ gì ngoài những lời dối trá,những nhát dao đâm vào tim hay một bài học.
Ai rồi cũng sẽ thay đổi! Và...anh cũng không phải ngoại lệ.
Nó nhếch môi. Đáng lẽ nó phải nhìn nhận điều này từ lâu.
Bảo Nhi,mày ngu quá! Tin người quá! Yêu hắn tha thiết làm gì? -Nó tự chê diễu bản thân.
Nó xách vali ra khỏi nhà. Hắn không dám nhìn nó nữa,hắn sai rồi.Thật sự sai!
- Chúc hai người hp!-Nó nói.Khuôn mặt lạnh tanh.
Bước chân ra khỏi cổng.Nó sẽ làm lại cuộc đời để...cố quên hắn....
/41
|