-Dương tổng có chút đạo lí đi!Là do cô ấy đánh vợ tôi trước.-Lãnh Tuyệt phản bác.
-Lãnh tổng chưa từng nghe câu tục ngữ Không có lửa,làm sao có khói sao?-Thiên Dương liếc đôi mắt xanh lam ẩn chứa cơn lửa giận đang chuẩn bị bùng cháy sang Lãnh Tuyệt.
-Dương,tôi chóng mặt!-Bảo Nhi thấy như sắp có trận mưa máu ở đây thì vội vàng giả bệnh.
-Em vừa gọi tôi là gì?-Thiên Dương nói.
-Dương.-Nó đáp.
Câu trả lời của nó đã làm cho Thiên Dương bớt đi phần nào ngọn lửa kia.
-Được,ta vào nhà,nhưng chuyện kia tôi sẽ không bỏ qua!-Thiên Dương dìu Nhi vào nhà.
Hai ông bà đứng lắc đầu.Vừa rồi,Lãnh Tuyệt vừa ra đây ông bà định đi theo nhưng Thiên Dương lại vào tìm Nhi,ông bà lại phải tiếp.
-Dương à,sao anh lại tới đây?-Bảo Nhi kéo Thiên Dương ngồi xuống ghế.
-Em quên đồ nên tôi quay lại đưa cho em ai ngờ gặp cảnh đấy!-Thiên Dương kéo nó vào lòng,xoa má còn ửng hồng của Nhi.
-Anh...làm gì?-Bảo Nhi đỏ mặt,đẩy hắn ra.
-Em muốn tôi ăn em?
-Lãnh tổng chưa từng nghe câu tục ngữ Không có lửa,làm sao có khói sao?-Thiên Dương liếc đôi mắt xanh lam ẩn chứa cơn lửa giận đang chuẩn bị bùng cháy sang Lãnh Tuyệt.
-Dương,tôi chóng mặt!-Bảo Nhi thấy như sắp có trận mưa máu ở đây thì vội vàng giả bệnh.
-Em vừa gọi tôi là gì?-Thiên Dương nói.
-Dương.-Nó đáp.
Câu trả lời của nó đã làm cho Thiên Dương bớt đi phần nào ngọn lửa kia.
-Được,ta vào nhà,nhưng chuyện kia tôi sẽ không bỏ qua!-Thiên Dương dìu Nhi vào nhà.
Hai ông bà đứng lắc đầu.Vừa rồi,Lãnh Tuyệt vừa ra đây ông bà định đi theo nhưng Thiên Dương lại vào tìm Nhi,ông bà lại phải tiếp.
-Dương à,sao anh lại tới đây?-Bảo Nhi kéo Thiên Dương ngồi xuống ghế.
-Em quên đồ nên tôi quay lại đưa cho em ai ngờ gặp cảnh đấy!-Thiên Dương kéo nó vào lòng,xoa má còn ửng hồng của Nhi.
-Anh...làm gì?-Bảo Nhi đỏ mặt,đẩy hắn ra.
-Em muốn tôi ăn em?
/41
|