A Cương đi theo Mộ Ngạn Trọng tới cổng trường, dọc theo đường đi cũng hao hết tâm tư nghĩ tới làm sao mở miệng xin nghỉ phép, hắn làm vệ sĩ của Tần Tiểu Vưu cũng chừng mười năm, vết thương nặng nhẹ tuy không ít, nhưng trừ khi là bị gãy tay gãy chân không thì hắn chả rời cô một chút nào.
Nhưng mà hiện tại, tim của hắn bị thương, đang rỉ máu, lòng tự tôn của đàn ông không cho phép hắn nói rõ chân tướng, nhưng đối với Anna yêu say đắm như lửa đốt tim, khẩn cấp muốn lập tức nhìn thấy cô, cùng cô nói trắng ra. Hắn không thể nào tưởng tượng, nếu như hắn hiện tại không thểlập tức được gặp cô, để hỏi cho rõ ràng, hắn cảm thấy chịu đựng chuyện này còn đau đớn hơn cái chết nhiều.
A Cương hồn bayphách lạc đi theo Mộ Ngạn Trọng qua bãi đậu xe, rất xa thấy Anna đi về phía bên này, sau đó tựa vào bên cạnh xe hút thuốc lá, tim như bị một bàn tay nào đó nhéo vậy, làm đau.
Tiểu Vưu bị kinh sợ, tôi mang cô ấy trở về nghỉ ngơi. Tất cả lực chú ý củaMộ Ngạn Trọng đều đặt ở trên người Tần Tiểu Vưu, nhưng giống như là hắn có một con mắt mọc đằng sau vậy, nhạy cảm biết được ACương khác thường, hắn ôm Tần Tiểu Vưu vào trong xe, xe đã sớm nổ máy, nhưng A Cương lại không như thường ngày mà ngồi đằng trước, hắn liền đoán ra đầu mối, không sợ hãi nói: Hôm nay có tôi theo cô ấy, anh đi nghỉ ngơi một ngày đi.
Vừa dứt lời, xe liền khởi động đi về phía cửa lớn đang mở ra , chỉ chốc lát sau, liền biến mất ở cuối tầm mắt củaA Cương.
A Cương giấu mình ở sau cây. Không có nhìn thấy Anna, hắn hận không được chạy nhanh qua, ôm mạnh lấy cô vàotrong ngực, một bên bày tỏ nỗi lòng. Nhưng thật sự nhìn thấy cô, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, nhưng tính tìnhe sợ nêndừng bước, chỉ có thể yên lặng nhìn côấy phiền não, lại không thể làm cho côấy nhoẻn miệng cười.
A Cương lừa mình dối người tựu lẩm bẩm nói: Nếu cô ấy chủ động đi tới chỗ cây lớn này, mình liền hỏi cô ấy, thổ lộ với cô ấy... Nếu cô ấy mà không đến ,thì chính là ý trời...
Lúc Anna từ từ đi về thùng rác phía bên cạnh cây, trong nháy mắt A Cương cảm thấy máu chảy ngược, đại não nhất thời trở nên hỗn độn, đầu ngón tay trắng bệch, bắt đầu trở nên lạnh như băng.
Hắn sợ, hắn khẩn trương, hắn không biết nên sao cho phải. Mắt thấy Anna đem tàn thuốc ném vào trong thùng rác, chuẩn bị xoay người rời đi, không một chút chú ý tới nới cách cô ba bước, chỗ hắn đang đứng, đầu óc ACương đột nhiên nóng lên, hắn trở nên tức giận ── thì ra là ở trong mắt Anna hắn nhỏ bé như thế, gần trong gang tấc nhưng lại làm như không thấy, cũng khó trách bản thân hắn chẳng có chút địa vị nào trong lòng cô ấy, cho nên cô ấy mới không kiêng kị gì mà thân mật tình tứ với Lạc Nam ngay trước mặt hắn.
Lạc nam, hai chữ này giống như đạn hạt nhân, nổ tung ở trong lòng A Cương, chấn động khiến hắn mất đi lý trí.
Hắn đã không suy nghĩ gì, chẳng qua hắn làm theo bản năng đem Anna bắt lại, hai tay bắt chéo tay cô ra sau lưng, sau đó dùng sức xé mở áo cô, đem cô đặt giữa hắ và cây đại thụ.
Anna không có kêu cứu, ACương xuất hiện mặc dù không phải là trong dự liệu, nhưng là hợp tình lý. Trong lòng cô liền hiểu, a cương nhất định sẽ lại đến tìm cô,vì những thứ ảo tưởng tranh giành anh chết tôi sống kia không thể nào trở thành sự thật.
Mau thả tôi ra đi, vệ sĩ ở bên cạnh, chỉ cần nửa phút sau tôi không xuất hiện, bọn họ sẽ đến tìm tôi. Anna hạ quyết tâm, thấp giọng cảnh báo.
Cô không thương A Cương, ít nhất bây giờ cô cho là như thế , nhưng cô cũng không muốn A C ương có bất cứ phiền phức gì, cho dù như thế nào, tối hôm qua rất vui vẻ, A Cương rất tốt bụng, không cần thiết vì vậy đem chút yêu mếncòn sót lại kia cũng hủy diệt toàn bộ.
A Cương thấy côkhông có giãy dụa hay phản kháng, buông lỏng kìm chế đối với cô, nhưng tay phải vẫn quen thuộc có lực bắt lấy hai cổ tay của cô, tay trái, đẩy ra áo ngực của Anna, xé đứt, đem bô ngực tuyết trắng kiêu ngạo của cô hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, tiện đà một tay nắm lại, bắt đầu vuốt ve.
Anna, thoải mái không?
Nhưng mà hiện tại, tim của hắn bị thương, đang rỉ máu, lòng tự tôn của đàn ông không cho phép hắn nói rõ chân tướng, nhưng đối với Anna yêu say đắm như lửa đốt tim, khẩn cấp muốn lập tức nhìn thấy cô, cùng cô nói trắng ra. Hắn không thể nào tưởng tượng, nếu như hắn hiện tại không thểlập tức được gặp cô, để hỏi cho rõ ràng, hắn cảm thấy chịu đựng chuyện này còn đau đớn hơn cái chết nhiều.
A Cương hồn bayphách lạc đi theo Mộ Ngạn Trọng qua bãi đậu xe, rất xa thấy Anna đi về phía bên này, sau đó tựa vào bên cạnh xe hút thuốc lá, tim như bị một bàn tay nào đó nhéo vậy, làm đau.
Tiểu Vưu bị kinh sợ, tôi mang cô ấy trở về nghỉ ngơi. Tất cả lực chú ý củaMộ Ngạn Trọng đều đặt ở trên người Tần Tiểu Vưu, nhưng giống như là hắn có một con mắt mọc đằng sau vậy, nhạy cảm biết được ACương khác thường, hắn ôm Tần Tiểu Vưu vào trong xe, xe đã sớm nổ máy, nhưng A Cương lại không như thường ngày mà ngồi đằng trước, hắn liền đoán ra đầu mối, không sợ hãi nói: Hôm nay có tôi theo cô ấy, anh đi nghỉ ngơi một ngày đi.
Vừa dứt lời, xe liền khởi động đi về phía cửa lớn đang mở ra , chỉ chốc lát sau, liền biến mất ở cuối tầm mắt củaA Cương.
A Cương giấu mình ở sau cây. Không có nhìn thấy Anna, hắn hận không được chạy nhanh qua, ôm mạnh lấy cô vàotrong ngực, một bên bày tỏ nỗi lòng. Nhưng thật sự nhìn thấy cô, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, nhưng tính tìnhe sợ nêndừng bước, chỉ có thể yên lặng nhìn côấy phiền não, lại không thể làm cho côấy nhoẻn miệng cười.
A Cương lừa mình dối người tựu lẩm bẩm nói: Nếu cô ấy chủ động đi tới chỗ cây lớn này, mình liền hỏi cô ấy, thổ lộ với cô ấy... Nếu cô ấy mà không đến ,thì chính là ý trời...
Lúc Anna từ từ đi về thùng rác phía bên cạnh cây, trong nháy mắt A Cương cảm thấy máu chảy ngược, đại não nhất thời trở nên hỗn độn, đầu ngón tay trắng bệch, bắt đầu trở nên lạnh như băng.
Hắn sợ, hắn khẩn trương, hắn không biết nên sao cho phải. Mắt thấy Anna đem tàn thuốc ném vào trong thùng rác, chuẩn bị xoay người rời đi, không một chút chú ý tới nới cách cô ba bước, chỗ hắn đang đứng, đầu óc ACương đột nhiên nóng lên, hắn trở nên tức giận ── thì ra là ở trong mắt Anna hắn nhỏ bé như thế, gần trong gang tấc nhưng lại làm như không thấy, cũng khó trách bản thân hắn chẳng có chút địa vị nào trong lòng cô ấy, cho nên cô ấy mới không kiêng kị gì mà thân mật tình tứ với Lạc Nam ngay trước mặt hắn.
Lạc nam, hai chữ này giống như đạn hạt nhân, nổ tung ở trong lòng A Cương, chấn động khiến hắn mất đi lý trí.
Hắn đã không suy nghĩ gì, chẳng qua hắn làm theo bản năng đem Anna bắt lại, hai tay bắt chéo tay cô ra sau lưng, sau đó dùng sức xé mở áo cô, đem cô đặt giữa hắ và cây đại thụ.
Anna không có kêu cứu, ACương xuất hiện mặc dù không phải là trong dự liệu, nhưng là hợp tình lý. Trong lòng cô liền hiểu, a cương nhất định sẽ lại đến tìm cô,vì những thứ ảo tưởng tranh giành anh chết tôi sống kia không thể nào trở thành sự thật.
Mau thả tôi ra đi, vệ sĩ ở bên cạnh, chỉ cần nửa phút sau tôi không xuất hiện, bọn họ sẽ đến tìm tôi. Anna hạ quyết tâm, thấp giọng cảnh báo.
Cô không thương A Cương, ít nhất bây giờ cô cho là như thế , nhưng cô cũng không muốn A C ương có bất cứ phiền phức gì, cho dù như thế nào, tối hôm qua rất vui vẻ, A Cương rất tốt bụng, không cần thiết vì vậy đem chút yêu mếncòn sót lại kia cũng hủy diệt toàn bộ.
A Cương thấy côkhông có giãy dụa hay phản kháng, buông lỏng kìm chế đối với cô, nhưng tay phải vẫn quen thuộc có lực bắt lấy hai cổ tay của cô, tay trái, đẩy ra áo ngực của Anna, xé đứt, đem bô ngực tuyết trắng kiêu ngạo của cô hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, tiện đà một tay nắm lại, bắt đầu vuốt ve.
Anna, thoải mái không?
/38
|