Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 196 - Chương 179

/282


Editor: Táo đỏ phố núi

“Con muốn nhìn thấy mẹ chết đúng không, được rồi, hãy bỏ lại tập đoàn Nhiếp Phong, mà đi tìm con bé đó đi.”

Đây chính là câu nói đầu tiên mà mẹ Nhiếp nói với Nhiếp Tử Phong sau khi tỉnh lại, cũng là câu nói duy nhất, sau khi nói xong bà liền quay đầu đi không thèm liếc mắt nhìn Nhiếp Tử Phong nữa.

Dịch Minh Lan ở bên cạnh khuyên anh đừng nên làm như vậy, ngay cả quả gia cũng khuyên anh hãy lấy thân thể của mẹ Nhiếp làm trọng, đừng có rời khỏi. Trong khoảng thời gian ngắn Nhiếp Tử Phong rối rắm vô cùng. Nhìn thấy sắc mặt của mẹ Nhiếp trắng bệch nhưng vẫn không chịu uống thuốc, cuối cùng anh đành phải cắn răng, giả vờ đáp ứng với bà. Điengan lequidon

Mỗi ngày, mặc dù Nhiếp Tử Phong ở bên cạnh mẹ Nhiếp chăm sóc cho bà, nhưng mà đầu óc thì sớm bay tới bên cạnh của Nhiếp Tử Vũ ở nơi xa xôi kia.

Ăn cơm tối xong, Nhiếp Tử Phong lấy cớ mệt mỏi rã rời đi lên lầu nghỉ ngơi, hơn nữa còn dặn dò mọi người không được quấy rầy anh nghỉ ngơi. Đợi tới khi đêm khuya yên tĩnh, tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ xong, anh lại len lén chạy xuống lầu đi vào bãi giữ xe, sau đó chạy thẳng tới mục tiêu ở trong lòng.

. . .

Nhà họ An, lúc này đêm đã khuya.

Một tiếng oán giận cùng với tiếng mở cửa yếu ớt vang lên, ngay sau đó Nhiếp Tử Vũ nằm trên giường mơ mơ màng màng cảm giác được giường hơi lún xuống, cả người xích lại, sau đó cô liền rơi vào một lồng ngực tràn đầy hơi thở nam tính.

“Ưm. . .” Trong mông lung, một tiếng thì thầm vang lên trên khóe miệng của cô, cũng vào đúng lúc này, có một bàn tay khẽ đặt lên bụng của cô, nhẹ nhàng vỗ về, khiến cho cô giật mình tỉnh lại.

“Là ai!” Cô hoảng hốt mở hai mắt ra, vô thức phủi bàn tay đặt ở bụng kia ra, vẻ mặt sợ hãi.

“Là anh.” Trong bóng tối truyền tới một giọng nói quen thuộc, nhất thời khiến cho Nhiếp Tử Vũ dừng lại.

Nhiếp Tử Phong? Anh. . . Tại sao anh lại ở đây? Nhiếp Tử Vũ vừa cẩn thận nhích thân thể nặng nề ngồi dậy, vừa mò mẫm bật đèn. Nhìn đồng hồ báo thức trên đầu giường, chợt nhíu chặt chân mày lại. Dfiendsan lewquysdon

“Tại sao lúc này anh lại ở đây?” Gương mặt nhỏ nhắn của Nhiếp Tử Vũ rất bình tĩnh, chưa từ bỏ ý định hỏi Nhiếp Tử Phong. “Không phải anh đã về nhà rồi sao?” Cô hỏi, rồi nhẹ nhàng gỡ tay của anh đang đặt lên eo của cô một lần nữa.

“Ai quy định là anh trở về nhà rồi thì không thể tới đây nữa?” Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực của mình, cả người cô run rẩy lên một chút, trước lúc cô giãy người rời đi anh vội nói: “Anh chỉ muốn ôm em một cái.” Nói xong nhắm nghiền hai mắt lại.

Quả nhiên lời nói của anh có hiệu quả, Nhiếp Tử Vũ không hề phản kháng lại nữa.

Nhiếp Tử Vũ ngẩng đầu lên lặng lẽ nhìn khuôn mặt mệt mỏi rã rời của anh, trong lòng đau xót. Giống như là cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của cô,




/282

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status