Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 255 - Chương 225

/282


Thẳng đến khi Nhiếp Tử Vũ được tận mắt nhìn thấy trên màn hình, hình ảnh Nhiếp Tử Ngôn đang lục lọi ở trong thư phòng, Nhiếp Tử Vũ vẫn không thể tin được tất cả mọi sự thật đang diễn ra!

Hi Nhi, còn có một sự kiện mà anh đã quên nói cho em biết...” Tống Linh dùng vẻ mặt chăm chú phảng phất như đang muốn dò xét tìm hiểu, nghiêm túc nhìn Nhiếp Tử Vũ, dưới ánh mắt có chút mê mang của cô, Tống Linh liền nói tiếp: Đây là hồ sơ đấu thầu của một khoản thầu lớn nhất trong lịch sử từ trước đến nay, cũng là cuộc đấu thầu công khai lần đầu tiên. Cho nên anh hoài nghi về nguyên nhân Nhiếp Tử Phong muốn tìm em trở về, cũng chỉ là bởi vì anh ta muốn làm cho anh... Đương nhiên, cũng có có thể là do anh đã suy nghĩ nhiều.

Nhiếp Tử Phong thật đúng là quá mức giảo hoạt rồi, lại có thể sai khiến một đứa bé đến nơi này để trộm tài liệu nữa chứ! Tống Linh thình lình bật lên một tiếng cười chứa đựng đầy sự âm u, lạnh lẽo. Một bên anh ta vừa đồng thời lên tiếng cảm khái, một bên vừa chú ý đến sắc mặt biến hóa của Nhiếp Tử Vũ. Vũ Vũ, em cũng không cần thiết phải quá trách cứ Tử Ngôn đâu. Anh tin tưởng chắc chắn rằng tất cả những chuyện này không thể do thằng bé tự mình suy nghĩ mà làm đâu.

Nhiếp Tử Vũ sững sờ, một nỗi đau đớn chợt lóe lên từ trong đáy mắt của cô. Chỉ chốc lát sau, cô liền dùng vẻ mặt đầy áy náy thoáng nhìn sang Tống Linh, nói đỡ cho Nhiếp Tử Ngôn một câu. Từ trong miệng của Nhiếp Tử Vũ, một câu nói thoát qua khỏi đôi môi run rẩy: Để em đi hỏi lại Tử Ngôn mọi chuyện cho thật rõ ràng. Nói xong, cô xoay người liền bước nhanh ra cửa trước, đi ra ngoài.

Đợi đến lúc bóng dáng của cô đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, thì lúc này khóe môi đang cười của Tống Linh dần dần trở nên nghiêm túc. Nơi đáy mắt của anh ta lóe ra một ánh sáng cực kỳ giảo hoạt, giờ phút này nhìn anh ta giống như một con cáo già khi thấy gian kế của mình đã được thực hiện hoàn mỹ.

Anh ta quay đầu lại, nhìn về phía người quản gia đầy vẻ hài lòng, tiếp tục dặn dò với ông ta: Hãy mang tất cả những thứ này đi tiêu hủy bằng hết, không cho phép để lại một thứ gì, dù chỉ là một chút xíu thôi, cũng không được sót.

Vâng! Người quản gia gật gật đầu, lập tức gọi bảo vệ tới cắt bỏ.

Thẳng đến lúc tận mắt nhìn thấy những kia cuốn băng ghi hình kia đã bị tiêu hủy cắt bỏ xong xuôi, lúc này Tống Linh mới thu hồi lại nụ cười, đi theo đằng sau để xem kịch vui...

Trong phòng khách.

Anh Tử Ngôn, anh chơi với em đi... chơi với em đi nào... Đường Đường nho nhỏ ngay từ lúc sáng sớm liền đã bắt đầu liền quấn quít lấy Nhiếp Tử Ngôn, muốn cậu cùng chơi với mình, chỉ là Nhiếp Tử Ngôn làm gì còn có tâm tình nào mà chơi đùa chứ.

Chính em hãy tự mình chơi đi. Nhiếp Tử Ngôn không vui trừng mắt liếc nhìn sang Đường Đường, trong đáy mắt của cô bé đang chở đầy sự chờ mong. Không chút lưu tình, Nhiếp Tử Ngôn vẫn nhất định giãy ra khỏi bàn tay níu kéo của Đường Đường. Trong năm ngày ở đây, cậu quả thực đã bị sự quấn quít của cô bé làm cho sắp phát điên lên rồi! Ngoại trừ lúc đi ngủ, đi nhà cầu, toàn bộ cả ngày cô bé đều hoàn toàn quấn quít lấy cậu! Đến trường cũng không chịu đi




/282

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status