Vợ chồng chủ tịch Hoàng bước vào biệt thự , hướng thẳng lên căn phòng của cậu con trai quý tử ...Cốc ...cốc...cốc
Nghe tiếng gõ cửa , cậu loi nhoi lại mở cửa trước còn hắn vẫn cắm cúi vào đống tài liệu trước mặt .
-Oh, ba mẹ , hai người về rồi ạ . - Cậu nhìn hai vợ chồng trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên ( cậu là con nuôi của bama hắn và ngược lại )
- Cái thằng này , chúng ta về con không thích sao . - Phu nhân Hoàng giả vờ giận
-A, không phải , con nhớ hai người lắm luôn . - Cậu lại giở giọng nịnh nọt
-Thôi đi ông tướng , còn Phong nhi đâu rồi ? - Ba hắn mỉm cười hỏi
-Dạ nó ở trong ạ . - Cậu lách người mở cửa cho hai người vào
-Ba , mẹ - Hắn cất tiếng chào .
-Chào con
Hai người yên vị trên chiếc sofa để trong phòng , ba hắn nhàn nhạt nói ra , vẻ mặt nghiêm túc :
-Phong , ta muốn con giúp ta một việc .
Hắn im lặng , ra vẻ chờ lời nói từ ba hắn
-Con trở thành giám hộ được chứ
-What ? - Cậu hét lên. hắn ngoáy ngoáy lỗ tai , có vẻ như nghe nhầm .
-Ba đùa ạ . - Hắn
-Ta nói thiệt , đây là người con phải làm giám hộ mới . - Ba hắn vừa nói vừa đưa cho hắn một tập hồ sơ , hắn cầm lấy nhưng không đọc , từ chối thẳng thừng :
-Con không muốn
-Phong nhi ... - Vâng , giọng nói hết sức nhẹ nhàng chuyền nhanh vào tai cả ba người đàn ông ngồi trong phòng , lập tức cả ba người cảm nhận được một cỗ sát khí hừng hực . Cậu , hắn và ba hắn đồng thời nuốt nước bọt cái ực ,nhìn vào người phụ nữ duy nhất trong phòng :
-Con có nhận hay không ? - Chủ tịch phu nhân lia ánh mắt tràn đầy sát khí về phía hắn , báo hiệu nếu hắn không nhận thì có ngay một kết quả không mấy tốt đẹp (nhờ hay đe dọa vậy trời, kiểu này ta cũng phải áp dụng mới được , hắc hắc )
-Thôi được rồi . -Nhận được ánh mắt cầu khẩn từ cậu và ba, hắn miễn cưỡng gật đầu , gì chứ nếu hắn không gật đầu thì người gánh chịu chắc chắn là hai người này chứ chả ai vào đây cả . Nhận được câu trả lời ưng ý , hai vợ chồng phủi mông đi ra bỏ mặc hai cậu quý tử muốn làm gì thì làm ngồi trong phòng . Nghe tiếng đóng cửa lại ,cậu mới thở phào một cái , cái gia đình này đúng toàn là dị nhân mà, quay sang hắn :
-Xin chúc mừng , tân giám hộ . - Lại giở giọng trêu chọc
-Bớt cái mồm thúi của mày đi . -Hắn hậm hực nhìn cậu
-Hì hì , bớt nóng . - Cậu cười giả lả, gì chứ chọc giận gđ dị nhân này thì cậu không dám , gì chứ đi đời như chơi, cậu tò mò cầm tập hồ sơ hồi nãy lên đọc , vừa nhìn thấy tấm ảnh , cậu vội kêu lên :
-Này đây chả phải là bạn bà trẻ sao ?
Hắn nghe cậu nói cũng quay lại , vừa nhìn thấy tấm ảnh của nó, hắn nhíu mày :
-Sao lại là cô ấy nhỉ ?
-Tao biết chết liền
-Tao không hỏi mày . - Hắn gầm gừ
-Ớ, tao muốn ngủ quá, thôi bye mày nha . - Nhìn thấy bản mặt giết người của hắn , cậu nhanh chóng lẻn mất , hắn biết cậu trốn chớ đời nào tên này chịu đi ngủ bây giờ , không nhắn tin tán gái thì cũng đi bar cho đến nửa đêm mới ngủ chứ đâu. Còn lại một mình trong phòng, đôi môi hắn chợt nhếch lên một nụ cười đểu cáng :
-Giám hộ mới à , để tôi xem em có những chiêu trò gì . - Hắn mỉm cười ma mãnh mà không biết sau này chính hắn lại trở thành osin không công của nó, hắc hắc
Nghe tiếng gõ cửa , cậu loi nhoi lại mở cửa trước còn hắn vẫn cắm cúi vào đống tài liệu trước mặt .
-Oh, ba mẹ , hai người về rồi ạ . - Cậu nhìn hai vợ chồng trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên ( cậu là con nuôi của bama hắn và ngược lại )
- Cái thằng này , chúng ta về con không thích sao . - Phu nhân Hoàng giả vờ giận
-A, không phải , con nhớ hai người lắm luôn . - Cậu lại giở giọng nịnh nọt
-Thôi đi ông tướng , còn Phong nhi đâu rồi ? - Ba hắn mỉm cười hỏi
-Dạ nó ở trong ạ . - Cậu lách người mở cửa cho hai người vào
-Ba , mẹ - Hắn cất tiếng chào .
-Chào con
Hai người yên vị trên chiếc sofa để trong phòng , ba hắn nhàn nhạt nói ra , vẻ mặt nghiêm túc :
-Phong , ta muốn con giúp ta một việc .
Hắn im lặng , ra vẻ chờ lời nói từ ba hắn
-Con trở thành giám hộ được chứ
-What ? - Cậu hét lên. hắn ngoáy ngoáy lỗ tai , có vẻ như nghe nhầm .
-Ba đùa ạ . - Hắn
-Ta nói thiệt , đây là người con phải làm giám hộ mới . - Ba hắn vừa nói vừa đưa cho hắn một tập hồ sơ , hắn cầm lấy nhưng không đọc , từ chối thẳng thừng :
-Con không muốn
-Phong nhi ... - Vâng , giọng nói hết sức nhẹ nhàng chuyền nhanh vào tai cả ba người đàn ông ngồi trong phòng , lập tức cả ba người cảm nhận được một cỗ sát khí hừng hực . Cậu , hắn và ba hắn đồng thời nuốt nước bọt cái ực ,nhìn vào người phụ nữ duy nhất trong phòng :
-Con có nhận hay không ? - Chủ tịch phu nhân lia ánh mắt tràn đầy sát khí về phía hắn , báo hiệu nếu hắn không nhận thì có ngay một kết quả không mấy tốt đẹp (nhờ hay đe dọa vậy trời, kiểu này ta cũng phải áp dụng mới được , hắc hắc )
-Thôi được rồi . -Nhận được ánh mắt cầu khẩn từ cậu và ba, hắn miễn cưỡng gật đầu , gì chứ nếu hắn không gật đầu thì người gánh chịu chắc chắn là hai người này chứ chả ai vào đây cả . Nhận được câu trả lời ưng ý , hai vợ chồng phủi mông đi ra bỏ mặc hai cậu quý tử muốn làm gì thì làm ngồi trong phòng . Nghe tiếng đóng cửa lại ,cậu mới thở phào một cái , cái gia đình này đúng toàn là dị nhân mà, quay sang hắn :
-Xin chúc mừng , tân giám hộ . - Lại giở giọng trêu chọc
-Bớt cái mồm thúi của mày đi . -Hắn hậm hực nhìn cậu
-Hì hì , bớt nóng . - Cậu cười giả lả, gì chứ chọc giận gđ dị nhân này thì cậu không dám , gì chứ đi đời như chơi, cậu tò mò cầm tập hồ sơ hồi nãy lên đọc , vừa nhìn thấy tấm ảnh , cậu vội kêu lên :
-Này đây chả phải là bạn bà trẻ sao ?
Hắn nghe cậu nói cũng quay lại , vừa nhìn thấy tấm ảnh của nó, hắn nhíu mày :
-Sao lại là cô ấy nhỉ ?
-Tao biết chết liền
-Tao không hỏi mày . - Hắn gầm gừ
-Ớ, tao muốn ngủ quá, thôi bye mày nha . - Nhìn thấy bản mặt giết người của hắn , cậu nhanh chóng lẻn mất , hắn biết cậu trốn chớ đời nào tên này chịu đi ngủ bây giờ , không nhắn tin tán gái thì cũng đi bar cho đến nửa đêm mới ngủ chứ đâu. Còn lại một mình trong phòng, đôi môi hắn chợt nhếch lên một nụ cười đểu cáng :
-Giám hộ mới à , để tôi xem em có những chiêu trò gì . - Hắn mỉm cười ma mãnh mà không biết sau này chính hắn lại trở thành osin không công của nó, hắc hắc
/17
|