Giờ tan sở. Cô buộc phải quay lại văn phòng của mình trong con người thật. Điều này đặc biệt làm mọi người không khỏi ngạc nhiên. Thiên hẹn sẽ qua đây đưa cô về tiện thể đón Hàn Phong nhưng thật sự là cô không muốn lắm với công việc gây sự chú ý này mẹ cô rất muốn về nhanh để thoát khỏi con mắt săm soi. Oan gia ngõ hẹp. Vừa bước hết cầu thang thì thiên ân bước vào, trừng mắt với cô
- cô là ai. Sao lại tự ý vào văn phòng thư ký
- là nhân viên
- tôi chưa từng gặp cô
- Hoàng ngọc băng nhi
- sao
- đây là thẻ. Xin lỗi vì đã giấu mọi người
- cô . .
- mẹ - từ ngoài cửa, một tiếng gọi vọng vào. Một cậu bé bước vào thư hút mọi ánh nhìn
- mẹ đang định đi đón con cùng ba- cô tiến lại nhưng bị Thiên Ân giữ tay cô, mặt đanh lại
- cô ruốt cuộc đã ở phòng giám đốc cho đến bây giờ
- ừ
- sao cô dám. Tôi cảnh cáo cô nếu còn lai vãng với hàn thiên thì tôi buộc không thể tha thứ cho cô và cả đứa con của cô. Gái đã có chồng còn ra ngoài ong bướm
- tiếp tục thì sao- cô giằng tay, mắt nhìn thiên ân
- cô . . . - thiên ân giơ tay định . . Tát
- này- lâm hàn phong tiến lại, cầm tay hoàng ngọc băng nhi kéo ra phía sau, mắt vô cảm nhìn người phụ nữ trước mặt
- sao nhóc con
- tôi không phải nhóc. Sao bà dám nói mẹ tôi như vậy. Từ trên xuống dưới toàn dao kéo. Ruốt cuộc là bà cần bao nhiêu túi nước , đẽo mắt bao nhiêu thịt , lột da mất mấy trăm lần mà vẫn cứ xấu như vậy hả. Kẻ ngu ngốc kia
- mày . . - thêm một lần nữa thiên ân giơ tay
- bà đánh tôi, tôi được phép đánh lại chứ
- chấp - thiên ân xuống tay
Song. Ắc
Rầm
- a . . - tiếng hét chói tai
Một cú đấm giữa bụng, một bước ngang cẳng chân đối phương lập tức gục ngã giữa sàn nhà
Phong ngồi xuống bên cạnh, bàn tay bé nhỏ đánh vào mặt thiên ân
- bà nói đấy nhé. Phấn nhiều quá bẩn hết tay rồi
Cô không thể nhịn được cười trước hành động của con trai. Cả phòng thư ký không thể nhịn được cười
- quậy phá đủ chưa
tất cả cùng hướng ra cửa, tiếng cười tắt hẳn. Thiên ân nằm giữa sàn nhà với đôi dày gãy đế nhìn phong thách thức rồi quay sang với hắn
- anh . . .
- ba - một tiếng gọi rõ hơn, phong chạy đến bên hắn, miệng nhoẻ cười
- nhóc con. Quậy phá ở công ty ba chưa đủ sao - hắn cúi người, bế con trai lên
- là bà ta bắt nạt mẹ
- mẹ con chưa bắt mặt người khác thì ai dám bắt nạt mẹ con
- anh . . . - cô cứng họng
- - - -
- em tìm gì vậy
- hình như là quên mang chìa khóa về - cô đảo mắt trong túi
- con vừa mới đổi sang chế độ chìa khóa. Thông báo với mẹ trước
- con - cô quay sang , trừng mắt nhìn phong
- không sao. Có thể lên nhà anh
- về nhà ba. Con muốn về nhà ba
- rõ là con chủ ý
- bingo
Kỳ thật là nhà của đàn ông luôn lạnh lẽo và nhà của thiên cũng vậy, xoác qua biết cậu vô cùng ít về nhà, đến ngay cả bếp cũng chỉ tượng trưng . Cuối cùng cậu cuộc phải cùng cô đi siêu thị và kéo cùng hàn phong. Hàn phong trước nay vô cùng không có hứng thú với mấy việc như vậy nhưng hôm nay có ba, nhóc quả thực muốn cả nhận cái chuyện mà mấy đứa bạn trong lớp luôn thích thú và cho đó là một niềm tự hào. Sau sự trải nghiệm về niềm tự hào đó nhóc đã căn bản rút ra nó chẳng có gì là tự hào mà nuộc lại thấy vô cùng xấu hổ khi bị hàng nghìn con mắt dưng nhìn . Về đến nhà, hàn phong ngồi xuống ghế, mặt tỏ rõ bực tức. Thấy con trai vẻ không hài lòng, thiên ngồi xuống, lập tức ôm bảo bối vào lòng
- con sao vậy ? Không thích sao
- chán. Tại sao họ cứ thích nhìn chằm chằm vào người khác như vậy
- bởi vì bảo bối của ba rất đẹp trai
- không. Con muốn chơi game. Con đừng ipad của ba
- ở trong phòng
- - -
bữa cơm dưới sự chuẩn bị chu đáo như một đầu bếp chuyên nghiệp mami hoàn tất
- mẹ . Ngày mai ba mẹ đưa con đến trường
- sao? - cô dừng ăn
- tất nhiên bảo bối- thiên nói
Đối với thiên, con trai hẳn là trên công việc, chỉ là nghỉ một ngày để dành cho con trai với cậu thì chưa thể bù đắp cho gần năm năm thiếu thốn tình cảm của một người cha
- ngày mai mẹ bận
- mẹ không đi sao - phong cau mày
- có ba rồi
hàn phong buông đũa đi vào phòng, không hề quay lại. Kiểu giận dỗi trẻ con này làm sực cười
- anh cười gì
- giống em
- ngày mai em sẽ quay về biệt thự
- chúng ta nên chuyển về đó, anh đã dặn quản gia chuẩn bị phòng cho con
/170
|