Gatrix không giải thích thêm tại sao lại là màu xám, và hai học trò của hắn cũng không muốn hỏi tiếp. Đề bài mà Gatrix ném ra cho bọn họ mang theo ý nghĩa quá to lớn, để những kẻ thường dân nhỏ bé như họ có thể hiểu.
Và sẽ cần nhiều thời gian, cùng trải nghiệm để Cyrax lẫn Vera thấu hiểu được tại sao Gatrix lại dùng màu xám để chỉ đôi mắt của những người cầm quyền.
Trải qua trận chiến này, tâm lý của Vera lại một lần nữa được lột xác và trưởng thành hơn. Gatrix không còn định hướng sự phát triển của Vera là tốt hay xấu. Chỉ cần cô còn thay đổi, là ngày đó cô còn phát triển. Sự vật mà đứng yên thì cũng có nghĩa là nó đã rất tiếp cận diệt vong rồi!
Cứ như thế, ba người mạo hiểm lại nai nịt gọn gàng, xách theo những chiếc ba lô đã vơi đi không ít, cùng một thân thể bốc mùi nồng nặc, hướng về phía Shazam. Nếu như lúc trước, Gatrix có thể gọi thời tiết là lạnh buốt, thì giờ hắn không biết nên dùng từ gì cho chính xác nữa.
Bởi trước mặt bọn họ là một cánh đồng cỏ. Một cánh đồng cỏ với màu xanh lá đậm úa, tím tái đi trong cái rét của đất trời. Trên mỗi ngọn cỏ đó, lại có một bông hoa màu trắng nở ra. Hoa mọc ở khắp nơi, trên cỏ, trên mặt đất, trên người của đội Tự Do. Hoa rơi xuống từ trên trời, mang theo cái lạnh tê tái của nước bị đóng băng.
- Anh đã nghĩ mọi chuyện không ổn, nhưng anh thật sự không thể nào tưởng tượng được lại có cả tuyết rơi! Anh thì chưa nhìn thấy tuyết trên Avalon bao giờ, nhưng hai em chắc là thấy rồi nhỉ!
Gatrix run cầm cập dưới lớp áo choàng, răng va vào nhau kêu lạch cạch. Loài Goblin có tốc độ trao đổi chất rất tốt, quá tốt, thế nên họ không có nhiều mỡ. Mỡ đóng vai trò cực kì quan trọng trong việc giữ nhiệt, và với một sinh vật thiếu mỡ như Gatrix thì...
Vera choàng tay ra, ôm Gatrix vào trong lòng. Hơi ấm từ phép thuật, và từ thân thể thiếu nữ mang-một-nửa-dòng-máu-Địa-Ngục khiến cho con Goblin mau chóng bình thường trở lại. Gatrix thở dài một cách khoan khoái, trong lúc Cyrax lên tiếng giải thích.
- Nơi chúng ta đang đứng là một quốc gia tên Malus, và Malus tuy có mùa lạnh song không tới được mức này! Chính xác hơn là ở xứ này, cái gọi là lạnh chỉ có thể coi là man mát thôi, chứ thời tiết chủ đạo vẫn là ôn hòa dễ chịu.
Căn cứ theo lịch vương triều Malus, thì một năm có mười tháng, một tháng tính bằng bốn mươi ngày. Trong đó từ tháng chín đến hết tháng một được gọi là mùa lạnh, còn bảy tháng còn lại là mùa nóng.
Mùa nóng thì mưa sẽ nhiều trên khắp vương quốc, điều này thì Gatrix hiểu khá rõ. Còn mùa lạnh thì tiết trời sẽ khô, tình trạng thiếu nước xảy ra liên miên.
Còn trong lịch sử lập quốc Malus, thì vương triều chưa từng ghi nhận một lần nào có tuyết rơi cả!
Gatrix nheo mắt, nhìn xuống lớp tuyết càng ngày càng có xu hướng phủ dày hơn trước mặt.
- Anh có dự cảm không lành về nhiệm vụ lần này!
- Em cũng vậy, nhưng điều đó chỉ càng chứng tỏ, thứ ẩn bên trong tòa thành đó không hề tầm thường chút nào! Biết đâu đó sẽ là một loại Chí bảo nào đó xuất thế thì sao?
Vera cười giễu.
- Còn em thì sao Cyrax? Bản năng sinh tồn của em nói gì?
- Cái này...
Cyrax đưa tay lên gãi đầu rồn rột.
- Em có cảm giác nguy hiểm vẫn luôn rình rập quanh đây, nhưng chuyện đó thì chưa có gì đặc biệt cả! Tín hiệu cảnh báo vẫn chỉ như thường lệ thôi!
Gatrix trầm ngâm suy tư. Hắn là đội trưởng của đội này, thế nên hắn phải là người gánh chịu trách nhiệm đưa ra quyết định cuối cùng.
- Mọi thứ... cứ sai sai thế nào ý! Chúng ta lui, từ bỏ nhiệm vụ này!
Gatrix khẳng định chắc như đinh đóng cột! Cả Vera lẫn Cyrax đều hơi nhíu mày trước quyết định này.
- Nhưng như vậy mọi công sức chúng ta bỏ ra đều sẽ trở thành công cốc hết!
- Đúng vậy, tiền trả cho xe ngựa, tiền lương thực thực phẩm, mọi thứ đã ngốn của chúng ta rất nhiều rồi! Nếu chúng ta không kiếm chác được từ nhiệm vụ này thì tình hình tài chính của đội trong mấy tháng tới sẽ rất căng thẳng cho mà xem!
Vera và Cyrax nhao nhao lên bên tai Gatrix, cố gắng thuyết phục hắn suy nghĩ lại. Vậy nhưng con Goblin lắc đầu!
- Các em đánh giá chiến lực của chúng ta như thế nào?
- Rất mạnh?
- Phải, rất mạnh, nhưng là mạnh cỡ nào? Để anh nói luôn cho hai đứa hiểu rõ! Tổ hợp của chúng ta có thể nói là một tỷ lệ vàng, bởi nó đảm bảo sự cơ động cực cao nhờ số lượng thành viên nhỏ. Không chỉ vậy, Cyrax hiện tại đang sở hữu khả năng cận chiến vô cùng mạnh mẽ, còn Vera đóng vai trò tuyến sau ném sát thương lên. Anh thì có nhiệm vụ hậu cần và hỗ trợ. Một tổ đội như thế này có sức chiến đấu không thua gì các đội mạo hiểm cấp bạc có số thành viên đông đảo!
Cyrax gật đầu tán đồng. Trải qua từng đó thời gian tôi luyện, Cyrax đã vượt qua giai đoạn làm quen ban đầu, và giờ thì mỗi ngày, gã đều có thể cảm nhận được cơ thể thay đổi. Gã giống như một cỗ máy khổng lồ, mạnh mẽ và đầy tinh tế, sẵn sàng bùng nổ ra một sức hủy diệt mà không đấu sĩ cấp trung nào có thể tưởng tượng nổi.
Về phần Vera, khi đấu tập thì kỹ xảo của cô còn có thể áp đảo gã vài phần, chứ nếu thật sự đấu một một bây giờ, Vera không có bất cứ cửa nào để thắng được Cyrax! Song điều đó cũng không phải quá quan trọng, bởi định vị của Vera là ở phía sau, sử dụng phép thuật.
Và bọn họ còn có một khối tri thức khổng lồ, kiêm luôn vai trò hậu cần giúp cả đội không bao giờ lâm vào tình huống thiếu chuẩn bị. Đừng bao giờ đánh giá thấp vai trò của một hậu cần, bởi riêng việc ai là người khuân vác đồ, ai là người nấu nướng dọn dẹp đã đủ để làm sứt mẻ tình cảm giữa các thành viên rồi!
Với các đội khác, những thành viên có giá trị thấp nhất sẽ thường phải lãnh trách nhiệm này, và hiển nhiên là họ không hề vui vẻ gì rồi! Khi đã không hứng thú, thì mức độ tập trung cho công việc này của họ cũng sụt giảm, và những lỗ hổng này hoàn toàn có thể trở thành sai lầm chí mạng trong các cuộc thám hiểm dài hơi.
Tất nhiên đó chỉ là thực trạng ở những đội nghiệp dư, mới thành lập. Còn ở những đội có số lượng hùng hậu, tổ chức bài bản, thì họ luôn có những thành viên hậu cần được đào tạo chuyên nghiệp.
Trách nhiệm của các thành viên chiến đấu là phải bảo vệ tính mạng của nhân viên hậu cần bằng bất cứ phương pháp nào có thể, chừng nào nó còn không ảnh hưởng tới tính mạng của họ.
Cyrax đã từng đi đây đi đó rất nhiều, nên gã đã chứng kiển không thiếu những nhân viên hậu cần chuyên nghiệp. Song bọn họ không có cách nào có thể so được với con Goblin nhỏ nhắn đang đứng trước mặt gã! Cyrax phải thừa nhận, gã đang cố học theo phương thức tư duy của Gatrix.
Con Goblin luôn luôn có thể tìm ra được những vấn đề thiếu sót trong kế hoạch của cả bọn, và tìm cách bổ sung vật tư trước khi thật sự tác chiến. Thiếu Gatrix, Cyrax thậm chí còn có thể mường tượng ra cảnh gã và Vera tranh giành nhau đồ ăn, thức uống, thuốc men ở thời điểm này luôn!
Còn giờ thì sao? Cyrax đang bọc mình trong nhiều lớn quần áo dày ấm - chúng được Gatrix may tạm từ quần áo dự phòng trong nhẫn không gian. Đồ ăn của cả bọn còn đủ cho vài chục ngày nữa, các loại khí cụ cũng luôn sẵn sàng. Có được một hậu cần xuất sắc quả thật cực kì giá trị!
Cyrax còn dám khẳng định, nếu như Gatrix muốn xin gia nhập một tổ chức mạo hiểm nào, thì với kỹ năng này của hắn, các tổ chức chắc chắn sẽ tìm mọi cách để che dấu thân phận thật sự của Gatrix! Thời buổi này những người dùng trí óc không nhiều, chứ culi lực điền thì vớ ra đầy một nắm!
- Và với sức chiến đấu của chúng ta, anh tin rằng nhiệm vụ cấp bạc trở xuống, hoặc lực chiến yêu cầu từ cấp trung trở xuống thì chúng ta gần như không thể gặp nguy hiểm! Nếu như vậy thì tại sao phải mạo hiểm dấn thân vào cuộc phiêu lưu với quá nhiều điểm bất thường như thế này chứ?
Vera im lặng, khẽ cắn môi. Cô muốn nói gì đó, nhưng quả thật những lời của Gatrix rất có sức thuyết phục. Bọn họ có đủ tiền vốn để làm lại, vậy thì mạo hiểm là không cần thiết! Nếu như đây là Gatrix lúc trước, thì Vera tin rằng anh sẽ chẳng ngại ngần gì mà bước về phía Shazam.
Có điều khi dưới nách của Gatrix giờ là hai tính mạng, hai con người nhìn vào anh với quá nhiều kỳ vọng, thì áp lực Gatrix phải thừa nhận là vô cùng lớn! Giờ anh không chỉ chịu trách nhiệm cho cuộc sống của bản thân, mà còn là cả của Vera lẫn Cyrax.
Cô không có cách nào chia sẻ được trọng trách này của anh, thế nhưng cô có thể khiến nó bớt tồi tệ!
- Được rồi, em đồng ý với anh! Cùng lắm khi quay lại, chúng ta nhận thêm nhiều nhiệm vụ cấp bạc và đồng khác để kiếm tiền là được. Em cũng không thích cái sự bất thường như thế này!
Gatrix thở phào nhẹ nhõm. Hơn ai hết, Gatrix hiểu rõ Vera mới chính là nhân tố bất ổn nhất trong cả đội! Cô nàng mới chỉ trong giai đoạn lột xác. Sự mê man của Vera là điều không thể tránh khỏi, và nó thường dẫn tới những lựa chọn cảm tính rất cực đoan! Thật may là lần này Vera hiểu chuyện và không nằng nặc đòi tiếp tục cuộc hành trình!
- Như vậy chúng ta quay về thôi!
Cả ba thống nhất xong, bèn khăn gói quả mướp quay trở lại thị trấn gần Nephesis. Gatrix đủ sức để phân biệt ra phương hướng cần phải đi - hắn có nhiều hơn mười biện pháp để làm được điều đó. Và điều này khiến cho việc cả ba lạc đường trong bốn ngày kế tiếp càng trở nên quái dị gấp bội!
Và sẽ cần nhiều thời gian, cùng trải nghiệm để Cyrax lẫn Vera thấu hiểu được tại sao Gatrix lại dùng màu xám để chỉ đôi mắt của những người cầm quyền.
Trải qua trận chiến này, tâm lý của Vera lại một lần nữa được lột xác và trưởng thành hơn. Gatrix không còn định hướng sự phát triển của Vera là tốt hay xấu. Chỉ cần cô còn thay đổi, là ngày đó cô còn phát triển. Sự vật mà đứng yên thì cũng có nghĩa là nó đã rất tiếp cận diệt vong rồi!
Cứ như thế, ba người mạo hiểm lại nai nịt gọn gàng, xách theo những chiếc ba lô đã vơi đi không ít, cùng một thân thể bốc mùi nồng nặc, hướng về phía Shazam. Nếu như lúc trước, Gatrix có thể gọi thời tiết là lạnh buốt, thì giờ hắn không biết nên dùng từ gì cho chính xác nữa.
Bởi trước mặt bọn họ là một cánh đồng cỏ. Một cánh đồng cỏ với màu xanh lá đậm úa, tím tái đi trong cái rét của đất trời. Trên mỗi ngọn cỏ đó, lại có một bông hoa màu trắng nở ra. Hoa mọc ở khắp nơi, trên cỏ, trên mặt đất, trên người của đội Tự Do. Hoa rơi xuống từ trên trời, mang theo cái lạnh tê tái của nước bị đóng băng.
- Anh đã nghĩ mọi chuyện không ổn, nhưng anh thật sự không thể nào tưởng tượng được lại có cả tuyết rơi! Anh thì chưa nhìn thấy tuyết trên Avalon bao giờ, nhưng hai em chắc là thấy rồi nhỉ!
Gatrix run cầm cập dưới lớp áo choàng, răng va vào nhau kêu lạch cạch. Loài Goblin có tốc độ trao đổi chất rất tốt, quá tốt, thế nên họ không có nhiều mỡ. Mỡ đóng vai trò cực kì quan trọng trong việc giữ nhiệt, và với một sinh vật thiếu mỡ như Gatrix thì...
Vera choàng tay ra, ôm Gatrix vào trong lòng. Hơi ấm từ phép thuật, và từ thân thể thiếu nữ mang-một-nửa-dòng-máu-Địa-Ngục khiến cho con Goblin mau chóng bình thường trở lại. Gatrix thở dài một cách khoan khoái, trong lúc Cyrax lên tiếng giải thích.
- Nơi chúng ta đang đứng là một quốc gia tên Malus, và Malus tuy có mùa lạnh song không tới được mức này! Chính xác hơn là ở xứ này, cái gọi là lạnh chỉ có thể coi là man mát thôi, chứ thời tiết chủ đạo vẫn là ôn hòa dễ chịu.
Căn cứ theo lịch vương triều Malus, thì một năm có mười tháng, một tháng tính bằng bốn mươi ngày. Trong đó từ tháng chín đến hết tháng một được gọi là mùa lạnh, còn bảy tháng còn lại là mùa nóng.
Mùa nóng thì mưa sẽ nhiều trên khắp vương quốc, điều này thì Gatrix hiểu khá rõ. Còn mùa lạnh thì tiết trời sẽ khô, tình trạng thiếu nước xảy ra liên miên.
Còn trong lịch sử lập quốc Malus, thì vương triều chưa từng ghi nhận một lần nào có tuyết rơi cả!
Gatrix nheo mắt, nhìn xuống lớp tuyết càng ngày càng có xu hướng phủ dày hơn trước mặt.
- Anh có dự cảm không lành về nhiệm vụ lần này!
- Em cũng vậy, nhưng điều đó chỉ càng chứng tỏ, thứ ẩn bên trong tòa thành đó không hề tầm thường chút nào! Biết đâu đó sẽ là một loại Chí bảo nào đó xuất thế thì sao?
Vera cười giễu.
- Còn em thì sao Cyrax? Bản năng sinh tồn của em nói gì?
- Cái này...
Cyrax đưa tay lên gãi đầu rồn rột.
- Em có cảm giác nguy hiểm vẫn luôn rình rập quanh đây, nhưng chuyện đó thì chưa có gì đặc biệt cả! Tín hiệu cảnh báo vẫn chỉ như thường lệ thôi!
Gatrix trầm ngâm suy tư. Hắn là đội trưởng của đội này, thế nên hắn phải là người gánh chịu trách nhiệm đưa ra quyết định cuối cùng.
- Mọi thứ... cứ sai sai thế nào ý! Chúng ta lui, từ bỏ nhiệm vụ này!
Gatrix khẳng định chắc như đinh đóng cột! Cả Vera lẫn Cyrax đều hơi nhíu mày trước quyết định này.
- Nhưng như vậy mọi công sức chúng ta bỏ ra đều sẽ trở thành công cốc hết!
- Đúng vậy, tiền trả cho xe ngựa, tiền lương thực thực phẩm, mọi thứ đã ngốn của chúng ta rất nhiều rồi! Nếu chúng ta không kiếm chác được từ nhiệm vụ này thì tình hình tài chính của đội trong mấy tháng tới sẽ rất căng thẳng cho mà xem!
Vera và Cyrax nhao nhao lên bên tai Gatrix, cố gắng thuyết phục hắn suy nghĩ lại. Vậy nhưng con Goblin lắc đầu!
- Các em đánh giá chiến lực của chúng ta như thế nào?
- Rất mạnh?
- Phải, rất mạnh, nhưng là mạnh cỡ nào? Để anh nói luôn cho hai đứa hiểu rõ! Tổ hợp của chúng ta có thể nói là một tỷ lệ vàng, bởi nó đảm bảo sự cơ động cực cao nhờ số lượng thành viên nhỏ. Không chỉ vậy, Cyrax hiện tại đang sở hữu khả năng cận chiến vô cùng mạnh mẽ, còn Vera đóng vai trò tuyến sau ném sát thương lên. Anh thì có nhiệm vụ hậu cần và hỗ trợ. Một tổ đội như thế này có sức chiến đấu không thua gì các đội mạo hiểm cấp bạc có số thành viên đông đảo!
Cyrax gật đầu tán đồng. Trải qua từng đó thời gian tôi luyện, Cyrax đã vượt qua giai đoạn làm quen ban đầu, và giờ thì mỗi ngày, gã đều có thể cảm nhận được cơ thể thay đổi. Gã giống như một cỗ máy khổng lồ, mạnh mẽ và đầy tinh tế, sẵn sàng bùng nổ ra một sức hủy diệt mà không đấu sĩ cấp trung nào có thể tưởng tượng nổi.
Về phần Vera, khi đấu tập thì kỹ xảo của cô còn có thể áp đảo gã vài phần, chứ nếu thật sự đấu một một bây giờ, Vera không có bất cứ cửa nào để thắng được Cyrax! Song điều đó cũng không phải quá quan trọng, bởi định vị của Vera là ở phía sau, sử dụng phép thuật.
Và bọn họ còn có một khối tri thức khổng lồ, kiêm luôn vai trò hậu cần giúp cả đội không bao giờ lâm vào tình huống thiếu chuẩn bị. Đừng bao giờ đánh giá thấp vai trò của một hậu cần, bởi riêng việc ai là người khuân vác đồ, ai là người nấu nướng dọn dẹp đã đủ để làm sứt mẻ tình cảm giữa các thành viên rồi!
Với các đội khác, những thành viên có giá trị thấp nhất sẽ thường phải lãnh trách nhiệm này, và hiển nhiên là họ không hề vui vẻ gì rồi! Khi đã không hứng thú, thì mức độ tập trung cho công việc này của họ cũng sụt giảm, và những lỗ hổng này hoàn toàn có thể trở thành sai lầm chí mạng trong các cuộc thám hiểm dài hơi.
Tất nhiên đó chỉ là thực trạng ở những đội nghiệp dư, mới thành lập. Còn ở những đội có số lượng hùng hậu, tổ chức bài bản, thì họ luôn có những thành viên hậu cần được đào tạo chuyên nghiệp.
Trách nhiệm của các thành viên chiến đấu là phải bảo vệ tính mạng của nhân viên hậu cần bằng bất cứ phương pháp nào có thể, chừng nào nó còn không ảnh hưởng tới tính mạng của họ.
Cyrax đã từng đi đây đi đó rất nhiều, nên gã đã chứng kiển không thiếu những nhân viên hậu cần chuyên nghiệp. Song bọn họ không có cách nào có thể so được với con Goblin nhỏ nhắn đang đứng trước mặt gã! Cyrax phải thừa nhận, gã đang cố học theo phương thức tư duy của Gatrix.
Con Goblin luôn luôn có thể tìm ra được những vấn đề thiếu sót trong kế hoạch của cả bọn, và tìm cách bổ sung vật tư trước khi thật sự tác chiến. Thiếu Gatrix, Cyrax thậm chí còn có thể mường tượng ra cảnh gã và Vera tranh giành nhau đồ ăn, thức uống, thuốc men ở thời điểm này luôn!
Còn giờ thì sao? Cyrax đang bọc mình trong nhiều lớn quần áo dày ấm - chúng được Gatrix may tạm từ quần áo dự phòng trong nhẫn không gian. Đồ ăn của cả bọn còn đủ cho vài chục ngày nữa, các loại khí cụ cũng luôn sẵn sàng. Có được một hậu cần xuất sắc quả thật cực kì giá trị!
Cyrax còn dám khẳng định, nếu như Gatrix muốn xin gia nhập một tổ chức mạo hiểm nào, thì với kỹ năng này của hắn, các tổ chức chắc chắn sẽ tìm mọi cách để che dấu thân phận thật sự của Gatrix! Thời buổi này những người dùng trí óc không nhiều, chứ culi lực điền thì vớ ra đầy một nắm!
- Và với sức chiến đấu của chúng ta, anh tin rằng nhiệm vụ cấp bạc trở xuống, hoặc lực chiến yêu cầu từ cấp trung trở xuống thì chúng ta gần như không thể gặp nguy hiểm! Nếu như vậy thì tại sao phải mạo hiểm dấn thân vào cuộc phiêu lưu với quá nhiều điểm bất thường như thế này chứ?
Vera im lặng, khẽ cắn môi. Cô muốn nói gì đó, nhưng quả thật những lời của Gatrix rất có sức thuyết phục. Bọn họ có đủ tiền vốn để làm lại, vậy thì mạo hiểm là không cần thiết! Nếu như đây là Gatrix lúc trước, thì Vera tin rằng anh sẽ chẳng ngại ngần gì mà bước về phía Shazam.
Có điều khi dưới nách của Gatrix giờ là hai tính mạng, hai con người nhìn vào anh với quá nhiều kỳ vọng, thì áp lực Gatrix phải thừa nhận là vô cùng lớn! Giờ anh không chỉ chịu trách nhiệm cho cuộc sống của bản thân, mà còn là cả của Vera lẫn Cyrax.
Cô không có cách nào chia sẻ được trọng trách này của anh, thế nhưng cô có thể khiến nó bớt tồi tệ!
- Được rồi, em đồng ý với anh! Cùng lắm khi quay lại, chúng ta nhận thêm nhiều nhiệm vụ cấp bạc và đồng khác để kiếm tiền là được. Em cũng không thích cái sự bất thường như thế này!
Gatrix thở phào nhẹ nhõm. Hơn ai hết, Gatrix hiểu rõ Vera mới chính là nhân tố bất ổn nhất trong cả đội! Cô nàng mới chỉ trong giai đoạn lột xác. Sự mê man của Vera là điều không thể tránh khỏi, và nó thường dẫn tới những lựa chọn cảm tính rất cực đoan! Thật may là lần này Vera hiểu chuyện và không nằng nặc đòi tiếp tục cuộc hành trình!
- Như vậy chúng ta quay về thôi!
Cả ba thống nhất xong, bèn khăn gói quả mướp quay trở lại thị trấn gần Nephesis. Gatrix đủ sức để phân biệt ra phương hướng cần phải đi - hắn có nhiều hơn mười biện pháp để làm được điều đó. Và điều này khiến cho việc cả ba lạc đường trong bốn ngày kế tiếp càng trở nên quái dị gấp bội!
/309
|