Một sự khủng hoảng lập tức lan tràn ra khắp bên trong trại tập trung. Chỉ có Cyrax, Gatrix, Vera và những người đi theo họ là vẫn bình thản. Bởi lẽ họ đã được Gatrix giải thích về chuyện này rồi. Nhưng với những người khác, khi biết được có một ý chí mạnh tới mức điều khiển được cả thiên nhiên để cưỡng ép họ như thế, họ tan vỡ!
- Chúng ta sai rồi ư?
- Nếu vậy thì bao nhiêu cố gắng, công sức của chúng ta đều đổ sông đổ biển rồi sao?
- Vậy thì những người đã chết, họ chết chẳng vì điều gì?
- A ha ha ha!
Những người mạo hiểm vừa khóc vừa cười, ngồi phịch xuống đất, đờ đẫn trước sự thật này. Bản thân Toga cũng rất sốc, song cô là một đấu sĩ cấp trung, ý chí của cô mạnh mẽ hơn người thường nhiều. Chưa kể cô là thủ lĩnh của bọn họ, cô không được phép sụp đổ!
- Cô có bằng chứng gì không?
- Xin chào, Toga!
Một người đàn ông lầm lừ bước ra từ đám đông. Anh ta có mái tóc dựng ngược lên như lá dứa, trông rất tức cười. Chỉ có điều đôi mắt hung dữ của anh ta cho thấy người này tuyệt đối không phải dạng vừa! Trên thực tế, một số người mạo hiểm của trại tập trung cũng nhận ra người đàn ông này.
- Djaren Fonso! Là mày sao?
Toga lập tức cảnh giác, lùi lại một bước, tay phải đặt lên eo. Đó là nơi giữ con dao phẩm chất tốt của Cyrax. Gã đã có ý định để lại nó cho Toga để cô phòng thân, còn bản thân Cyrax thì đủ mạnh để không bị lệ thuộc vào nó rồi.
- Đúng vậy, là tao đây! Có vẻ như lũ đạo đức giả chúng mày vẫn sống tốt đẹp nhỉ!
Djaren cười khinh khỉnh. Gã nhấc cây đao trên vai xuống, cắm phập xuống đất.
- Còn mày thì vẫn như một con chó điên!
Toga không hề yếu thế, đáp lại. Gương mặt hung ác của Djaren xạm lại, định nhấc đao lên lao vào ăn thua đủ với Toga, song...
- Đủ rồi!
Cả Vera lẫn Cyrax đều đồng thanh lên tiếng. Tuy nhiên mắt họ lại không nhìn vào Djaren, mà đụng chạm tóe lửa với nhau!
Gã mạo hiểm gia nghe thấy tiếng nạt của Vera, bèn xìu xuống như quả bóng thủng. Mấy ngày trước, gã đã có dịp thử sức với cô nàng, và kết quả thật sự không lấy gì làm dễ chịu cho cam! Đây cũng là một lí do mà Gatrix có thể thuyết phục được nhiều người đi theo đến thế. Nắm đấm ngươi không đủ to, có chó nó nghe!
Hơn nữa, áp lực từ kẻ khổng lồ kia đem lại cũng không hề nhỏ! Djaren không cảm nhận được mùi đấu khí của Cyrax, cũng không biết được kẻ này đã đạt tới giai vị nào. Có điều bản năng sinh tồn của một kẻ thường xuyên lăn lộn giết chóc mách bảo gã, tuyệt đối đừng nên giây vào thằng này!
Mâu thuẫn giữa Djaren và Toga không có gì là khó hiểu, nếu như chúng ta biết được chính kẻ này là một trong những người đã dẫn tới sự phân liệt của tập đoàn người mạo hiểm Shazam. Djaren không phải là kẻ đã tấn công tình dục nữ đấu sĩ - gã là đấu sĩ cấp trung, chỉ cần có ý thôi là đàn bà sẽ tự nhảy lên giường cầu che chở.
Djaren là một kẻ cuồng chủ nghĩa bạo lực! Gã quan điểm rằng, mọi chuyện đều có thể, và đều phải giải quyết bằng vũ lực. Cộng thêm với tính tình nóng như lửa, gã chính là một con chó điên mà bất cứ ai cũng phải dè chừng.
Trong mắt của gã, những người yếu chỉ đáng làm tốt thí, mua vui cho những người mạnh hơn. Đúng vậy, Djaren thuộc nhóm khinh thường kẻ yếu, là nhóm có mâu thuẫn còn sâu sắc hơn cả nam - nữ. Toga có thể dùng sức mạnh để trấn áp hai giới, nhưng với mối quan hệ giữa người mạnh - kẻ yếu thì cô không có cách nào.
Suy cho cùng, cô cũng chỉ gọi là đánh ngang ngửa với Djaren thôi, trong khi phía ủng hộ tư tưởng của gã thì có tới ba người lận! Và chính vì đã đối đầu với Djaren nhiều lần, nên cô hiểu rõ hơn ai hết độ khó chơi của thằng này!
Djaren không nghe lời bất cứ ai, chỉ tin tưởng chính bản thân gã. Nếu có ai dám đi ngược với ý chí của gã, vậy thì đánh một trận đã! Đánh thắng thì nói chuyện tiếp, hòa thì hên xui! Còn thua... làm gì có người nào thua trong trận đấu của Djaren, chỉ có chết!
Ấy thế mà hôm nay Djaren lại cum cúp như một con chó bị bẻ răng như thế này! Cô biết một phần đến từ sự bá đạo của Cyrax. Cô khẳng định nếu như thật sự đánh lên, thì Djaren không có cửa để đánh lại anh, đây là điều khẳng định.
Nhưng về phần cô gái kia, tên gì nhỉ, à Vera, mà cũng có thể áp lực được lên Djaren thì Toga cũng phải nhìn lại bằng con mắt khác. Dù sao thì theo như lời của bọn họ, Cyrax với bọn họ là cùng một đội. Và dựa trên âm điệu cũng như sắc thái của những lời đối thoại thì có thể thấy đội này cũng không phải phụ thuộc hoàn toàn vào Cyrax.
Điều này chỉ nói lên một điều, đó là trong đội này có những người mạnh tương đương với anh ta! Toga biết Cyrax rất mạnh, và cô thật sự không thể tưởng tượng ra được một người cùng cấp trung nào có thể mạnh hơn anh được nữa.
Và vấn đề là trong mắt của Cyrax, cô chỉ thấy một sự kiêng kỵ ngập tràn khi nhìn về phía cô nàng nhỏ nhắn trùm khăn choàng kín mít kia! Cô ta theo như được giới thiệu là đội trưởng, và có vẻ như cả Cyrax lẫn Vera đều rất tin phục người này.
Trái với sự áp bức thị giác của Cyrax, hay vẻ hồn nhiên xinh đẹp của Vera, ở Gatrix, Toga chẳng cảm nhận được gì cả! Ý cô muốn nói là, Cyrax biểu hiện ra rằng anh rất mạnh, anh có phần độc đoán, và điều đó cũng có thể hiểu được.
Ở Vera thì cô thấy được một nữ võ sĩ bừng bừng sức sống, tràn ngập dẻo dai và khỏe mạnh. Các đấu sĩ có thể điều chỉnh lượng mỡ dư thừa trên người, tuy nhiên để đạt được mỹ cảm như cái cách cơ thể Vera thể hiện ra thì không phải là chuyện đơn giản! Chỉ có chính bộ máy sinh học tự điều chỉnh thì mới cho ra kết quả đó được!
Mỗi người bọn họ đều có một màu sắc riêng, nhưng Gatrix... giống như người này không tồn tại vậy! Rõ ràng Gatrix sở hữu một khả năng thuyết phục trời phú, và có lẽ là một trí tuệ siêu việt. Định vị của cô ta sẽ là trí giả hoặc quân sư trong cả đội... song Toga không thể thấy được những điều này.
Tất cả những gì cô nhìn được ở Gatrix là sự trống rỗng! Không, nói chính xác hơn là Gatrix có màu, nhưng là thứ màu tỏa ra từ Vera. Bản thân cô ta không có bất cứ màu gì cả!
- Vậy thì... ý của các vị ra sao?
Gatrix không cho những người mạo hiểm suy nghĩ thêm nữa. Hắn bắt đầu dồn ép bọn họ vào thế chân tường.
- Chuyện này... có thể để chúng tôi bàn bạc thêm được không?
- Xin hỏi, lần cuối các bạn bị tấn công là khi nào?
- Có vấn đề gì sao?
Toga dè dặt trả lời.
- À, vì nếu lâu quá chưa bị đợt tấn công nào thì khả năng cao là chúng ta có thể sẽ bị vào hôm nay chứ sao? Chưa kể, cường độ của trận chiến cũng sẽ tăng lên nữa...
Gatrix nhún vai, tiếp tục ném ra một quả tạc đạn.
- Gatrix!
Đột nhiên một tiếng quát to như sấm rền vang lên! Chỉ thấy Cyrax hít sâu một hơi, trên mặt tràn ngập tức giận và uy nghi. Gã nhìn thẳng vào con Goblin, từ tốn lên tiếng.
- Những người này không cần phải tham gia. Quý hồ tinh bất quý hồ đa, chúng ta cần chất lượng hơn là số lượng. Hơn nữa, người đông cũng sẽ khiến chuyện trở nên vướng tay vướng chân!
- Ồ, về chuyện này thì mọi người không phải lo! Năng lực tổ chức của tôi tốt lắm, bằng chứng là mấy cậu trai đi theo sau chúng tôi đây. Đứa nào đứa nấy đều béo trắng cả ra.
Những người mạo hiểm nghe thấy vậy, bèn nghĩ ngợi đăm chiêu lắm. Một mặt, họ không muốn phải ngồi lại đây, chờ đón đợt tấn công kế tiếp mà rất có thể là sẽ vô cùng chí mạng. Nhưng mặt khác, nghe từ giọng điệu của Cyrax, thì có vẻ như việc tiến vào Tòa thành cổ không phải chuyện tốt đẹp gì cho cam.
- Gatrix!
- Cyrax...
Cả hai bọn họ đều chỉ dùng một từ để hoàn thành câu hội thoại. Một từ cụt lủn duy nhất, song nó lại ẩn chứa biết bao nhiêu tâm tư ý nghĩ của hai người bọn họ. Với người thông minh, nói ít thôi cũng đủ để thể hiện quá nhiều thứ rồi.
Cyrax nghe thấy lời van nài của Gatrix. Gã nhắm mắt, thốt ra tràn đầy cay đắng.
- Vậy thì tôi sẽ không tham gia đoàn viễn chinh này!
- Cái gì?
Vera là người đầu tiên hét lớn, trên gương mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Cyrax là một người đồng đội được Gatrix và chính bản thân cô thừa nhận, và dù rằng anh ta còn nhiều khiếm khuyết, đặc biệt là lòng tin, thì cô cũng sẵn sàng bỏ qua.
Thế nhưng tại sao Cyrax lại dám công khai chống lại Gatrix? Một cảm giác lạnh ngắt lan tràn bên trong lòng Vera. Cô lờ mờ nhận thấy sẽ có một chuyện rất tồi tệ chuẩn bị diễn ra... mà không, nó đã diễn ra rồi! Hãy lắng nghe những tiếng răng rắc rạn nứt mà xem!
Không thèm để ý tới sự ngạc nhiên và giận dữ của Vera, cũng chẳng đoái hoài gì tới suy nghĩ của Gatrix, Cyrax quay về phía Toga.
- Em thì sao? Đi theo họ, hay ở lại với anh?
Những lời này của Cyrax tuy nói ra rất nhẹ nhàng, nhưng khi rơi vào tai Toga lại nặng tựa ngàn cân! Đây không phải là lời thỉnh cầu của Cyrax với cô. Đây là lời đề nghị của anh với toàn thể người mạo hiểm ở trại tập trung.
Cô chính là đại diện cho tất cả bọn họ. Những người này được gắn kết bởi trái tim của Toga, và củng cố bởi trí tuệ Cyrax. Khi bộ óc đã tuyên bố quan điểm, trái tim cũng sẽ phải nêu lên quyết định của nó. Còn những người mạo hiểm, họ chỉ phục tùng kết quả cuối cùng. Dẫu sao thì bọn họ cũng không dám rời khỏi sự bảo hộ của một đấu sĩ cấp trung.
Toga cảm nhận được vô số những ánh mắt của người mạo hiểm chĩa thẳng vào lưng mình. Cô biết rằng họ đang chờ cô đưa ra phán quyết cuối. Lại một lần nữa, Cyrax ép cô vào tình thế buộc phải lựa chọn, và lần này thì cô thực chất chỉ là một con cờ. Một con cờ trên bàn đấu của hai kỳ thủ!
- Tôi... ở... lại!
Toga cũng nhắm mắt, nghiến chặt răng, nhổ ra từng chữ đầy khó nhọc. Cyrax thở phào nhẹ nhõm, trong khi đó Vera thì tức muốn phát điên rồi!
- Chúng ta sai rồi ư?
- Nếu vậy thì bao nhiêu cố gắng, công sức của chúng ta đều đổ sông đổ biển rồi sao?
- Vậy thì những người đã chết, họ chết chẳng vì điều gì?
- A ha ha ha!
Những người mạo hiểm vừa khóc vừa cười, ngồi phịch xuống đất, đờ đẫn trước sự thật này. Bản thân Toga cũng rất sốc, song cô là một đấu sĩ cấp trung, ý chí của cô mạnh mẽ hơn người thường nhiều. Chưa kể cô là thủ lĩnh của bọn họ, cô không được phép sụp đổ!
- Cô có bằng chứng gì không?
- Xin chào, Toga!
Một người đàn ông lầm lừ bước ra từ đám đông. Anh ta có mái tóc dựng ngược lên như lá dứa, trông rất tức cười. Chỉ có điều đôi mắt hung dữ của anh ta cho thấy người này tuyệt đối không phải dạng vừa! Trên thực tế, một số người mạo hiểm của trại tập trung cũng nhận ra người đàn ông này.
- Djaren Fonso! Là mày sao?
Toga lập tức cảnh giác, lùi lại một bước, tay phải đặt lên eo. Đó là nơi giữ con dao phẩm chất tốt của Cyrax. Gã đã có ý định để lại nó cho Toga để cô phòng thân, còn bản thân Cyrax thì đủ mạnh để không bị lệ thuộc vào nó rồi.
- Đúng vậy, là tao đây! Có vẻ như lũ đạo đức giả chúng mày vẫn sống tốt đẹp nhỉ!
Djaren cười khinh khỉnh. Gã nhấc cây đao trên vai xuống, cắm phập xuống đất.
- Còn mày thì vẫn như một con chó điên!
Toga không hề yếu thế, đáp lại. Gương mặt hung ác của Djaren xạm lại, định nhấc đao lên lao vào ăn thua đủ với Toga, song...
- Đủ rồi!
Cả Vera lẫn Cyrax đều đồng thanh lên tiếng. Tuy nhiên mắt họ lại không nhìn vào Djaren, mà đụng chạm tóe lửa với nhau!
Gã mạo hiểm gia nghe thấy tiếng nạt của Vera, bèn xìu xuống như quả bóng thủng. Mấy ngày trước, gã đã có dịp thử sức với cô nàng, và kết quả thật sự không lấy gì làm dễ chịu cho cam! Đây cũng là một lí do mà Gatrix có thể thuyết phục được nhiều người đi theo đến thế. Nắm đấm ngươi không đủ to, có chó nó nghe!
Hơn nữa, áp lực từ kẻ khổng lồ kia đem lại cũng không hề nhỏ! Djaren không cảm nhận được mùi đấu khí của Cyrax, cũng không biết được kẻ này đã đạt tới giai vị nào. Có điều bản năng sinh tồn của một kẻ thường xuyên lăn lộn giết chóc mách bảo gã, tuyệt đối đừng nên giây vào thằng này!
Mâu thuẫn giữa Djaren và Toga không có gì là khó hiểu, nếu như chúng ta biết được chính kẻ này là một trong những người đã dẫn tới sự phân liệt của tập đoàn người mạo hiểm Shazam. Djaren không phải là kẻ đã tấn công tình dục nữ đấu sĩ - gã là đấu sĩ cấp trung, chỉ cần có ý thôi là đàn bà sẽ tự nhảy lên giường cầu che chở.
Djaren là một kẻ cuồng chủ nghĩa bạo lực! Gã quan điểm rằng, mọi chuyện đều có thể, và đều phải giải quyết bằng vũ lực. Cộng thêm với tính tình nóng như lửa, gã chính là một con chó điên mà bất cứ ai cũng phải dè chừng.
Trong mắt của gã, những người yếu chỉ đáng làm tốt thí, mua vui cho những người mạnh hơn. Đúng vậy, Djaren thuộc nhóm khinh thường kẻ yếu, là nhóm có mâu thuẫn còn sâu sắc hơn cả nam - nữ. Toga có thể dùng sức mạnh để trấn áp hai giới, nhưng với mối quan hệ giữa người mạnh - kẻ yếu thì cô không có cách nào.
Suy cho cùng, cô cũng chỉ gọi là đánh ngang ngửa với Djaren thôi, trong khi phía ủng hộ tư tưởng của gã thì có tới ba người lận! Và chính vì đã đối đầu với Djaren nhiều lần, nên cô hiểu rõ hơn ai hết độ khó chơi của thằng này!
Djaren không nghe lời bất cứ ai, chỉ tin tưởng chính bản thân gã. Nếu có ai dám đi ngược với ý chí của gã, vậy thì đánh một trận đã! Đánh thắng thì nói chuyện tiếp, hòa thì hên xui! Còn thua... làm gì có người nào thua trong trận đấu của Djaren, chỉ có chết!
Ấy thế mà hôm nay Djaren lại cum cúp như một con chó bị bẻ răng như thế này! Cô biết một phần đến từ sự bá đạo của Cyrax. Cô khẳng định nếu như thật sự đánh lên, thì Djaren không có cửa để đánh lại anh, đây là điều khẳng định.
Nhưng về phần cô gái kia, tên gì nhỉ, à Vera, mà cũng có thể áp lực được lên Djaren thì Toga cũng phải nhìn lại bằng con mắt khác. Dù sao thì theo như lời của bọn họ, Cyrax với bọn họ là cùng một đội. Và dựa trên âm điệu cũng như sắc thái của những lời đối thoại thì có thể thấy đội này cũng không phải phụ thuộc hoàn toàn vào Cyrax.
Điều này chỉ nói lên một điều, đó là trong đội này có những người mạnh tương đương với anh ta! Toga biết Cyrax rất mạnh, và cô thật sự không thể tưởng tượng ra được một người cùng cấp trung nào có thể mạnh hơn anh được nữa.
Và vấn đề là trong mắt của Cyrax, cô chỉ thấy một sự kiêng kỵ ngập tràn khi nhìn về phía cô nàng nhỏ nhắn trùm khăn choàng kín mít kia! Cô ta theo như được giới thiệu là đội trưởng, và có vẻ như cả Cyrax lẫn Vera đều rất tin phục người này.
Trái với sự áp bức thị giác của Cyrax, hay vẻ hồn nhiên xinh đẹp của Vera, ở Gatrix, Toga chẳng cảm nhận được gì cả! Ý cô muốn nói là, Cyrax biểu hiện ra rằng anh rất mạnh, anh có phần độc đoán, và điều đó cũng có thể hiểu được.
Ở Vera thì cô thấy được một nữ võ sĩ bừng bừng sức sống, tràn ngập dẻo dai và khỏe mạnh. Các đấu sĩ có thể điều chỉnh lượng mỡ dư thừa trên người, tuy nhiên để đạt được mỹ cảm như cái cách cơ thể Vera thể hiện ra thì không phải là chuyện đơn giản! Chỉ có chính bộ máy sinh học tự điều chỉnh thì mới cho ra kết quả đó được!
Mỗi người bọn họ đều có một màu sắc riêng, nhưng Gatrix... giống như người này không tồn tại vậy! Rõ ràng Gatrix sở hữu một khả năng thuyết phục trời phú, và có lẽ là một trí tuệ siêu việt. Định vị của cô ta sẽ là trí giả hoặc quân sư trong cả đội... song Toga không thể thấy được những điều này.
Tất cả những gì cô nhìn được ở Gatrix là sự trống rỗng! Không, nói chính xác hơn là Gatrix có màu, nhưng là thứ màu tỏa ra từ Vera. Bản thân cô ta không có bất cứ màu gì cả!
- Vậy thì... ý của các vị ra sao?
Gatrix không cho những người mạo hiểm suy nghĩ thêm nữa. Hắn bắt đầu dồn ép bọn họ vào thế chân tường.
- Chuyện này... có thể để chúng tôi bàn bạc thêm được không?
- Xin hỏi, lần cuối các bạn bị tấn công là khi nào?
- Có vấn đề gì sao?
Toga dè dặt trả lời.
- À, vì nếu lâu quá chưa bị đợt tấn công nào thì khả năng cao là chúng ta có thể sẽ bị vào hôm nay chứ sao? Chưa kể, cường độ của trận chiến cũng sẽ tăng lên nữa...
Gatrix nhún vai, tiếp tục ném ra một quả tạc đạn.
- Gatrix!
Đột nhiên một tiếng quát to như sấm rền vang lên! Chỉ thấy Cyrax hít sâu một hơi, trên mặt tràn ngập tức giận và uy nghi. Gã nhìn thẳng vào con Goblin, từ tốn lên tiếng.
- Những người này không cần phải tham gia. Quý hồ tinh bất quý hồ đa, chúng ta cần chất lượng hơn là số lượng. Hơn nữa, người đông cũng sẽ khiến chuyện trở nên vướng tay vướng chân!
- Ồ, về chuyện này thì mọi người không phải lo! Năng lực tổ chức của tôi tốt lắm, bằng chứng là mấy cậu trai đi theo sau chúng tôi đây. Đứa nào đứa nấy đều béo trắng cả ra.
Những người mạo hiểm nghe thấy vậy, bèn nghĩ ngợi đăm chiêu lắm. Một mặt, họ không muốn phải ngồi lại đây, chờ đón đợt tấn công kế tiếp mà rất có thể là sẽ vô cùng chí mạng. Nhưng mặt khác, nghe từ giọng điệu của Cyrax, thì có vẻ như việc tiến vào Tòa thành cổ không phải chuyện tốt đẹp gì cho cam.
- Gatrix!
- Cyrax...
Cả hai bọn họ đều chỉ dùng một từ để hoàn thành câu hội thoại. Một từ cụt lủn duy nhất, song nó lại ẩn chứa biết bao nhiêu tâm tư ý nghĩ của hai người bọn họ. Với người thông minh, nói ít thôi cũng đủ để thể hiện quá nhiều thứ rồi.
Cyrax nghe thấy lời van nài của Gatrix. Gã nhắm mắt, thốt ra tràn đầy cay đắng.
- Vậy thì tôi sẽ không tham gia đoàn viễn chinh này!
- Cái gì?
Vera là người đầu tiên hét lớn, trên gương mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Cyrax là một người đồng đội được Gatrix và chính bản thân cô thừa nhận, và dù rằng anh ta còn nhiều khiếm khuyết, đặc biệt là lòng tin, thì cô cũng sẵn sàng bỏ qua.
Thế nhưng tại sao Cyrax lại dám công khai chống lại Gatrix? Một cảm giác lạnh ngắt lan tràn bên trong lòng Vera. Cô lờ mờ nhận thấy sẽ có một chuyện rất tồi tệ chuẩn bị diễn ra... mà không, nó đã diễn ra rồi! Hãy lắng nghe những tiếng răng rắc rạn nứt mà xem!
Không thèm để ý tới sự ngạc nhiên và giận dữ của Vera, cũng chẳng đoái hoài gì tới suy nghĩ của Gatrix, Cyrax quay về phía Toga.
- Em thì sao? Đi theo họ, hay ở lại với anh?
Những lời này của Cyrax tuy nói ra rất nhẹ nhàng, nhưng khi rơi vào tai Toga lại nặng tựa ngàn cân! Đây không phải là lời thỉnh cầu của Cyrax với cô. Đây là lời đề nghị của anh với toàn thể người mạo hiểm ở trại tập trung.
Cô chính là đại diện cho tất cả bọn họ. Những người này được gắn kết bởi trái tim của Toga, và củng cố bởi trí tuệ Cyrax. Khi bộ óc đã tuyên bố quan điểm, trái tim cũng sẽ phải nêu lên quyết định của nó. Còn những người mạo hiểm, họ chỉ phục tùng kết quả cuối cùng. Dẫu sao thì bọn họ cũng không dám rời khỏi sự bảo hộ của một đấu sĩ cấp trung.
Toga cảm nhận được vô số những ánh mắt của người mạo hiểm chĩa thẳng vào lưng mình. Cô biết rằng họ đang chờ cô đưa ra phán quyết cuối. Lại một lần nữa, Cyrax ép cô vào tình thế buộc phải lựa chọn, và lần này thì cô thực chất chỉ là một con cờ. Một con cờ trên bàn đấu của hai kỳ thủ!
- Tôi... ở... lại!
Toga cũng nhắm mắt, nghiến chặt răng, nhổ ra từng chữ đầy khó nhọc. Cyrax thở phào nhẹ nhõm, trong khi đó Vera thì tức muốn phát điên rồi!
/309
|