Hình Ngạo Thiên hít một hơi thật sâu , vẫn không chịu thả tiếp tục vòng vo
nói : ‘Trưởng lão nhiều lần nhấn mạnh tầm quan trọng của Nhân thư này ,
nhưng ta lại không hiểu , rốt cuộc Nhân thư này là thứ gì ? Đáng để người tốn
công tốn sức phá giải nó như thế?”
“Vương thượng , người không biết lai lịch của nó , để lão thân tỉ mỉ giải
thích cho người nghe !” Nghĩ nghĩ , cũng nên giải thích một lần rõ ràng cho hắn
.
“Tương truyền “ Nhân thư” này tên là Thần giám , tổng cộng có ba bản ,
theo thứ tự là Thiên thư , Địa thư , Nhân thư . Ba bản thần giám này , đề là do
Thượng cổ thánh nhân Phục Hi , mẹ của vạn vật Nữ Oa , mời Cửu Châu chi
năng sĩ , Tứ hải Chi kỳ nhân , hái nhật nguyệt chi tinh , tập hợp tinh hoa thiên
đại , dùng tủy sống của Bàn Cổ , máu của Phục Hi , hao hết chín chín tám mươi
mốt ngày tạo nên ba bản kỳ thư . Mà Nhân thư , hơn ngàn năm trước , dưới cơ
duyên xảo hợp rơi vào trong tay Thánh Nguyệt giáo ta , tuy rằng có Nhân thư
trong tay , nhưng vẫn không thể hiểu thấu sự huyền bí trong đó !” Nói đến đây ,
Mộ Nguyệt cũng có chút tiếc hận , nhiều thế hệ giáo chủ và trưởng lão , trải qua
hơn một ngàn năm , nhưng vẫn không thể gỡ bổ huyền bí của Nhân thư .
“Quả nhiên là chí bảo thế gian , nhưng ta vẫn không thể hiểu , ba bản thư
này rốt cuộc là dùng vào việc gì ?” Hắn cũng là lần đầu tiên nghe được chuyện
Thần giám , thật đúng là có vài phần thần bí .
Mộ Nguyệt lẳng lặng nhắm lại hai mắt , giống như trầm tư , dau đó lại mở
hai mắt , nhìn về phía hắn kể lại tác dụng trong chuyện này ; ‘Ba bản thân thư
tương truyền là thuộc sở hữu của Nữ Oa , Trấn Nguyên Tử cùng Phục Hi ;
Thiên thư kỳ thật tương đương với một bản Phong Thần bảng , trông coi toàn bộ
chuyện Thiên giới , còn Địa thư chính là dùng cho Ngũ Hành Bát Quái , có thể
thao túng vạn vật , là một quyển thần thư có thể thay đổi thế sự , nhưng duy
nhất không thể thay đổi Thiên thư cũng không thể thay đổi được ý chí của con
người !”
“Nhân Thư tương đối phức tạp hơn , nói đơn giản , nó chính là ghi lại vận
mệnh trong cuộc sống , rất giống truyền thuyết Bạch Hiểu Sinh , không gì
không biết , nó góp nhặt toàn bộ mọi chuyện của nhân gian từ khi thiên địa sơ
khai , trải qua tính toán liên tục suy đoán ra nguyên nhân sinh tử của mỗi người
, vận mệnh , bên trong ghi lại quá khứ của nhân loại , hiện tại , cùng tương lai ,
từ sơ khai đến tận cùng đều không bỏ sót gì , không thể thay đổi , cũng không
thể sửa” Một hơi đưa ra đáp án hắn muốn , kể lại không sót chút nào .
Hình Ngạo Thiên vô cùng khiếp sợ , trên đời này chẳng lẽ thực sự có bảo
bối thần kỳ như vậy ? Nhưng hắn vẫn có một chuyện không rõ , lại hướng Mộ
Nguyệt thỉnh giáo , nói : “Ta không rõ , bản Thần giám kia là Thượng cổ chí bảo
, thì có liên hệ gì với mỹ nhân của ta chứ?’
Mộ Nguyệt biết hắn vẫn không chịu nhả ra , mới cố ý vòng vo cùng bà lâu
như vậy , nhưng nếu có được cơ hội trăm ngàn năm mới có một lần này , nói gì
thì nói nàng nhất định phải chơi moi cho ra người .
“Vương thượng , xin thứ cho Mộ Nguyệt vô lễ , đến nay lão thân trong tay
không có căn cứ xác thực để chứng minh Nhân thư có quan hệ với cô nương kia
, nhưng ngày hôm đó lão thân thấy nàng toàn thân phát ra trướng khí , lão thân
cảm giác , nàng rất không bình thường , còn cả lai lịch không ai biết kia , càng
làm cho lão thân không thể không hoài nghi nàng có điều bí ẩn ?” Mộ Nguyệt
càng nói ý định mang người đi của nàng càng chắc chắn .
“Ta chỉ cho ngươi thời gian mười ngày , mười ngày sau , Long Trạch sẽ đưa
nàng về Vương cung , lần này cả ngươi rời đi , Long Trạch sẽ bảo hộ toàn bộ
hành trình , đây là nhượng bộ lớn nhất của ta!” Hình Ngạo Thiên nhìn ra quyết
tâm của bà , nếu có thể phá giải được cái gọi là Nhân thứ , có lẽ có thể lợi dụng
Nhân thư đó , thay đổi những chuyện không thể nào thay đổi .
nói : ‘Trưởng lão nhiều lần nhấn mạnh tầm quan trọng của Nhân thư này ,
nhưng ta lại không hiểu , rốt cuộc Nhân thư này là thứ gì ? Đáng để người tốn
công tốn sức phá giải nó như thế?”
“Vương thượng , người không biết lai lịch của nó , để lão thân tỉ mỉ giải
thích cho người nghe !” Nghĩ nghĩ , cũng nên giải thích một lần rõ ràng cho hắn
.
“Tương truyền “ Nhân thư” này tên là Thần giám , tổng cộng có ba bản ,
theo thứ tự là Thiên thư , Địa thư , Nhân thư . Ba bản thần giám này , đề là do
Thượng cổ thánh nhân Phục Hi , mẹ của vạn vật Nữ Oa , mời Cửu Châu chi
năng sĩ , Tứ hải Chi kỳ nhân , hái nhật nguyệt chi tinh , tập hợp tinh hoa thiên
đại , dùng tủy sống của Bàn Cổ , máu của Phục Hi , hao hết chín chín tám mươi
mốt ngày tạo nên ba bản kỳ thư . Mà Nhân thư , hơn ngàn năm trước , dưới cơ
duyên xảo hợp rơi vào trong tay Thánh Nguyệt giáo ta , tuy rằng có Nhân thư
trong tay , nhưng vẫn không thể hiểu thấu sự huyền bí trong đó !” Nói đến đây ,
Mộ Nguyệt cũng có chút tiếc hận , nhiều thế hệ giáo chủ và trưởng lão , trải qua
hơn một ngàn năm , nhưng vẫn không thể gỡ bổ huyền bí của Nhân thư .
“Quả nhiên là chí bảo thế gian , nhưng ta vẫn không thể hiểu , ba bản thư
này rốt cuộc là dùng vào việc gì ?” Hắn cũng là lần đầu tiên nghe được chuyện
Thần giám , thật đúng là có vài phần thần bí .
Mộ Nguyệt lẳng lặng nhắm lại hai mắt , giống như trầm tư , dau đó lại mở
hai mắt , nhìn về phía hắn kể lại tác dụng trong chuyện này ; ‘Ba bản thân thư
tương truyền là thuộc sở hữu của Nữ Oa , Trấn Nguyên Tử cùng Phục Hi ;
Thiên thư kỳ thật tương đương với một bản Phong Thần bảng , trông coi toàn bộ
chuyện Thiên giới , còn Địa thư chính là dùng cho Ngũ Hành Bát Quái , có thể
thao túng vạn vật , là một quyển thần thư có thể thay đổi thế sự , nhưng duy
nhất không thể thay đổi Thiên thư cũng không thể thay đổi được ý chí của con
người !”
“Nhân Thư tương đối phức tạp hơn , nói đơn giản , nó chính là ghi lại vận
mệnh trong cuộc sống , rất giống truyền thuyết Bạch Hiểu Sinh , không gì
không biết , nó góp nhặt toàn bộ mọi chuyện của nhân gian từ khi thiên địa sơ
khai , trải qua tính toán liên tục suy đoán ra nguyên nhân sinh tử của mỗi người
, vận mệnh , bên trong ghi lại quá khứ của nhân loại , hiện tại , cùng tương lai ,
từ sơ khai đến tận cùng đều không bỏ sót gì , không thể thay đổi , cũng không
thể sửa” Một hơi đưa ra đáp án hắn muốn , kể lại không sót chút nào .
Hình Ngạo Thiên vô cùng khiếp sợ , trên đời này chẳng lẽ thực sự có bảo
bối thần kỳ như vậy ? Nhưng hắn vẫn có một chuyện không rõ , lại hướng Mộ
Nguyệt thỉnh giáo , nói : “Ta không rõ , bản Thần giám kia là Thượng cổ chí bảo
, thì có liên hệ gì với mỹ nhân của ta chứ?’
Mộ Nguyệt biết hắn vẫn không chịu nhả ra , mới cố ý vòng vo cùng bà lâu
như vậy , nhưng nếu có được cơ hội trăm ngàn năm mới có một lần này , nói gì
thì nói nàng nhất định phải chơi moi cho ra người .
“Vương thượng , xin thứ cho Mộ Nguyệt vô lễ , đến nay lão thân trong tay
không có căn cứ xác thực để chứng minh Nhân thư có quan hệ với cô nương kia
, nhưng ngày hôm đó lão thân thấy nàng toàn thân phát ra trướng khí , lão thân
cảm giác , nàng rất không bình thường , còn cả lai lịch không ai biết kia , càng
làm cho lão thân không thể không hoài nghi nàng có điều bí ẩn ?” Mộ Nguyệt
càng nói ý định mang người đi của nàng càng chắc chắn .
“Ta chỉ cho ngươi thời gian mười ngày , mười ngày sau , Long Trạch sẽ đưa
nàng về Vương cung , lần này cả ngươi rời đi , Long Trạch sẽ bảo hộ toàn bộ
hành trình , đây là nhượng bộ lớn nhất của ta!” Hình Ngạo Thiên nhìn ra quyết
tâm của bà , nếu có thể phá giải được cái gọi là Nhân thứ , có lẽ có thể lợi dụng
Nhân thư đó , thay đổi những chuyện không thể nào thay đổi .
/115
|